Yêu Vì Tính Phúc

Quyển 2 – Chương 14: Đột kích (H)




Lâm Thư Ẩn nghĩ đơn giản, lập tức đẩy tiểu yêu ngã trên giường, bàn tay phủ lên cánh mông nhỏ nhắn chậm rãi xoa bóp.

Cách lớp quần áo mỏng nhưng cảm xúc vẫn thật tốt, mông thịt mềm mại co dãn tuyệt vời, Lâm Thư Ẩn xoa xoa bắt đầu cảm thấy dục vọng tăng lên, hạ bộ đã ngo ngoe rục rịch muốn dựng thẳng dậy.

Lâm Thư Ẩn thầm mắng bản thân, đã không biết chăm sóc tiểu thỏ, làm nàng té ngã, giờ còn không biết xấu hổ mà nổi lên thú tính. Nhưng lại cúi đầu, nhìn đến tiểu yêu đang xấu hổ, đôi mắt to trong suốt cũng đã nổi lên ngọn lửa nhè nhẹ, biết được không chỉ có bản thân không kháng cự được da thịt thân mật như thế này. Hắn lập tức tiến đến bên tai tiểu yêu nhẹ giọng hỏi: "Còn đau không?"

"Ừm... Khá hơn nhiều rồi." Tiểu yêu chớp chớp mắt, hai người dựa gần vào nhau, hắn có thể nhìn thấy mỗi cây lông mi cong vút của nàng, còn có ánh mắt đầy nhu tình mật ý xinh đẹp kia.

Hắn giật mình, ở bên tai nàng nhẹ thì thầm: "Xoa thế này rất thoải mái sao?"

Hơi thở mềm nhẹ phảng phất ở bên tai, trêu chọc tiểu yêu mặt đỏ bừng, bộ dáng này rơi vào trong mắt Lâm Thư Ẩn lại càng thêm tăng thêm dã thú trong hắn, hạ thân càng thêm bành trướng khó chịu. Bàn tay cũng không an phận mà lướt lên trên, vén váy lên cao từ từ tham nhập vào kẽ mông, vuốt ve nơi cánh rừng riêng tư, cách lớp quần lót, chạm đến nơi u cốc ướt nóng.

Ngón tay cứ thế mà hoạt động lên dưới ở phiến môi mỏng, trong miệng tiểu yêu bật ra tiếng hừ nhẹ: "A... Thư Ẩn ca ca, anh thật xấu..."

"Nơi này hư rồi? Tại sao nơi này của tiểu thỏ lại chảy nước nhỉ?" Lâm Thư Ẩn cười khẽ, ngón tay với vào quần lót, đầu ngón tay kéo ra một sợi chỉ bạc thật dài, hắn còn cố ý duỗi ngón tay đến trước mặt tiểu yêu cho nàng xem, tiểu thỏ nhìn thấy mà xấu hồ đẩy tay hắn ra, vùi đầu vào gối, rầu rĩ mà nói: "Thư Ẩn ca ca khi dễ người ta!"

"Có sao?" Hưng phấn lại càng nổi lên, cơi ra quần lót chướng mắt kia, hắn áp thân mình lên người tiểu yêu.

Tiểu yêu nằm trên giường, Lâm Thư Ẩn dùng khuỷu tay chống nửa người trên, hạ thân nóng bỏng cứng rắn mà đâm nhẹ ở cửa u cốc ướt đẫm.

Hô hấp nàng trở nên hỗn loạn, cách lớp quần áo có thể cảm nhận được hình dạng của nấm đầu, nam căn nóng rực như muốn đường hoàng tuyên cáo, bất cứ lúc nào nó cũng có thể tiến vào bên trong nàng, làm nàng dục tiên dục tử. Nghĩ thế, d*m thủy cứ vậy cuồn cuộn chảy ra.

Ngón tay Lâm Thư Ẩn từ váy leo lên đến tấm lưng bóng loáng, bàn tay lướt qua từng lớp da thịt tinh tế, hắn nhẹ nhàng nghiêng mặt tiểu yêu qua, nhắm mắt mà hôn lên, hơi thở nóng rực càn quấy trong miệng nàng, lưỡi nhẹ đảo, kích thích dục vọng ngày càng lên cao, thân thể bất giác lại khao khát nhiều hơn.

Âu yếm qua đi, trên đất toàn là quần áo bị hai người ném xuống. Lâm Thư Ẩn ôm lấy vòng eo tiểu yêu, thở hổn hển, tiếng nói khàn khàn: "Anh vào nhé."

Tiểu yêu thẹn thùng gật đầu. Nàng quỳ gối trên giường, trên lưng là khuôn ngực rộng lớn cùng cơ bắp cường tráng của Lâm Thư Ẩn, thân thể kề sát nhau, độ ấm cứ thế cũng tăng lên không ít, mỗi cái tế bào đều nhiễm mùi tình dục, xao động bất an. Mật huyệt trống rỗng làm nàng khó chịu, chỉ muốn khao khát côn th*t thô to kia ngay lập tức đi vào làm nàng thỏa mãn.

côn th*t đã sớm tách ra phấn môi kiều nộn, d*m thủy thấm ướt toàn bộ đỉnh quy đầu, Lâm Thư Ẩn hít sâu một hơi, tay cầm nam căn, "Phụt" một tiếng, hung hăng cắm vào tiểu huyệt làm hắn ngày đêm thương nhớ kia. Trong nháy mắt toàn thân lan tràn ra khoái cảm tê dại, tinh thần hắn càng thêm hăng hái, cứ thế sâu càng thêm sâu, rốt cuộc cũng đã xuyên qua nàng.

Tiểu yêu bị cắm đến sung sướng, không kìm được mà than nhẹ: "A... Thật lớn... Thư Ẩn ca ca..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.