Xuyên Qua: Cưỡng Chế Nhiều Phu

Chương 19: Khát vọng vô tận (3p, h)




Editor: Yuki

Nhanh chóng giúp Đỗ Kiều Kiều rửa sạch thân thể, Nhan Tử Phong gấp không thể chờ mà ôm nàng đến bên cạnh đệm mềm thật dày trên giường mây tre.

Đỗ Kiều Kiều cuộn tròn hai chân bị bắt ngồi trên nệm giường, đôi tay che khuất thân thể của mìn lộ trình tắm gội h, giọng điệu vội vàng nói: "Được được, các chàng đừng động." Dựa theo ở trong nhà, bọn họ phải tiến hành mát xa dầu mè cho nàng.

Nhan Tử Phong kéo đôi tay nàng ra, trầm giọng nói: "Kiều Kiều, đừng nháo, để bọn ta từ từ bảo dưỡng da cho nàng." Làn da nữ nhân khác thế nào hắn không biết, hắn chỉ biết da thịt Kiều Kiều trơn nhẵn non mềm không dính tay, trong trắng lộ hồng vô cùng non mịn, hắn thích nhất là vuốt ve.

Chu Tín An cầm dầu mè đã sớm chuẩn bị tốt lại đây, nhổ nút lọ nói: "Kiều Kiều, nàng ngửi một chút xem, đây có phải dầu mè nhạc mẫu cho nàng dùng không? Ta đã dựa theo cách pha chế dầu mè trong của hồi môn của nàng mà tìm hạ nhân điều phối đó."

Đỗ Kiều Kiều vừa ngửi đã biết, cái này giống với dầu mè mà nàng sử dụng. Nhạc mẫu? o(╯□╰)o, nàng còn chưa có gả cho hắn đâu, hắn đã kêu "Nhạc mẫu" thật thuận miệng rồi.

Chu Tín An hứng thú bừng bừng mà đem dầu mè trực tiếp xoa lên vai Đỗ Kiều Kiều.

"Cái này rất quý, đừng lãng phí." Đỗ Kiều Kiều nhanh chóng kêu lên. Mẫu thân nàng xuất thân thế gia, bên trong dầu mè hộ da gia truyền phối bốn mươi loại dược liệu quý hiếm, một lọ khoảng chừng năm mươi lượng bạc, mà một lọ cũng chỉ đủ cho nàng dùng hai tháng.Sau khi không cách nào từ chối sử dụng, nàng đều dặn dò Đại An Tiểu An tận lực đừng lãng phí.

"Sợ lãng phí, thì ngoan ngoãn nằm xuống." Nhan Tử Phong nói, rồi đè nặng đôi tay và thân thể Đỗ Kiều Kiều, để nàng không thể không nằm xuống.

Duỗi tay xoa dầu mè xuống tới hai vai và ngực của nàng, Chu Tín An thỏa mãn mà than thở: "Cuối cùng cũng lại có thể mát xa cho Kiều Kiều rồi." Kết quả cuối cùng của mát xa cơ bản chính là một hồi vui sướng đầm đìa hoan ái, đáng tiếc thật, hiện tại Kiều Kiều thật mềm mại, còn chưa thể để bọn họ muốn làm gì thì làm.

"......" Đỗ Kiều Kiều bị bắt nằm bên trên, khuôn mặt yêu kiều đỏ hồng như say. Nhìn dáng vẻ này của hai vị hôn phu tương lai có lẽ là muốn dùng tay vuốt ve toàn thân nàng. Theo, hay không theo đây? Nếu nàng kiên quyết kháng cự, bọn họ sẽ bỏ qua cho nàng sao?

"Kiều Kiều......" Nhan Tử Phong gọi tên Đỗ Kiều Kiều như nói mớ, cúi xuống hôn lấy đôi môi trái tim tinh xảo khéo léo của nàng, đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng cạy hàm răng nàng ra, cuốn ấy lưỡi thơm mềm mại của nàng quấy mút.

"Ô......" Kỹ xảo hôn môi thật thành thạo, trước khi trọng sinh nhất định hắn đã hôn nàng rất nhiều lần!

Đỗ Kiều Kiều không kịp ngăn cản, thực mau liền bị hắn đưa vào sung sướng giữa môi lưỡi tương giao, thậm chí lưỡi thơm mềm mại còn bị lưỡi to linh hoạt của hắn dẫn dụ luồn tới liếm lám trong khoan miệng của hắn. Trời ạ, dù Đại An Tiểu An có thân mật với nàng thế nào, nàng đều không có coi bọn họ như đạo cụ luyện tập kỹ thuật hôn môi.

Rốt cuộc cũng hôn được tiểu kiều thê thương nhớ ngày đêm......

Nhan Tử Phong kịch liệt mà hôn lấy môi trái tim của nàng, dùng sức mút nước bọt thơm ngọt trong miệng nàng, tựa như muốn hút luôn cả lòng của nàng.

Đỗ Kiều Kiều bị nhiệt tình của hắn bao phủ, đôi tay vô ý thức vòng lấy cổ hắn đáp lại hắn.

Chu Tín An nhanh chóng xoa dầu mè lên người nàng Đỗ Kiều Kiều, đôi tay bao lấy đôi nhũ tuyết trắng mềm nhẹ như bồ câu cẩn thận cầm nắm xoa bóp, ngón cái cùng ngón trỏ nắm nhũ tiêm màu hống phấn của nàng khẽ vân vê. Hiện tại tiêu nhũ này còn chưa lớn lên, chờ đến nàng mang thai, chúng nó lập tức sẽ nhanh chóng phát dục, trở nên đầy đặn cứng chắc, cho dù lúc sau cai sữa thì cũng chỉ hơi nhỏ lại một chút.

"Ưm ~~ ưm...... Không cần, không cần như vậy." Bộ ngực sữa truyền đến khoái cảm kéo dài, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt, Đỗ Kiều Kiều bị Nhan Tử Phong hôn đến sắp tắt thở bắt đầu chịu không nổi, dùng sức quay đầu tránh nụ hôn điên cuồng nồng nhiệt của Nhan Tử Phong, lắc lư thân thể mềm mại ý đồ vùng thoát khỏi tay Chu Tín An.

Nóng bỏng mà liếm láp lỗ tai hồng ngọc tựa như trong suốt của Đỗ Kiều Kiều, Nhan Tử Phong thở hổn hển nói: "Kiều Kiều, ngoan, để bọn ta ôn lại thân thể của nàng." Bọn họ trọng sinh đến đây đã bốn năm, trong bốn năm chưa từng nói qua với Kiều Kiều, chưa từng vuốt ve thân thể của nàng, không thể ân ái triền miên với nàng, trời mới biết bọn họ nghẹn đến mức khó chịu thế nào? Bọn họ lớn hơn Kiều Kiều bón tuổi, lúc Kiều Kiều mười tuổi bọn họ đã có nhu cầu của nam nhân. Bọn họ năm nay mười tám, chính là thời điểm nam nhân tràn đầy tinh lực......

==========


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.