Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2078: Khoảng cách năm ánh sáng (7)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

"Hôn sự của cô ta, chẳng lẽ không phải vì tôi mới có?" Sơ Tranh hỏi lại.

Sắc mặt bà Lương có chút khó coi.

Sơ Tranh nói trúng mấu chốt rồi, trong lúc nhất thời bà ta không biết phản bác thế nào.

Có lẽ ông Lương cũng biết đuối lý, giọng điệu không cường ngạnh như vừa rồi: "Con trở về cùng cha mẹ trước đi, chuyện không đơn giản như con nghĩ đâu."

"Hai người trông thấy tôi, câu đầu tiên không phải quan tâm khoảng thời gian này tôi trải qua những gì, mà đi lên là chất vấn vì sao tôi không trở về Lương gia." Sơ Tranh hơi dừng lại: "Tôi trở về cùng hai người làm gì? Xin lỗi, tôi không tự ngược như vậy."

Để giống như nguyên chủ, bị các ngươi giam lại à?

Nguyên chủ ngu xuẩn, nhưng ta thì không ngu như vậy.

Sơ Tranh không có ý định dây dưa với bọn họ nữa, trực tiếp lên xe bay: "Trần Xuyên, chúng ta đi."

"Lương Sơ Tranh!"

Ông Lương muốn tiến lên, bị Trần Xuyên ngăn lại: "Lương tiên sinh, xin dừng bước."

Trần Xuyên dáng người cao lớn, ông Lương sao có thể là đối thủ của anh ta, chỉ có thể giận dữ mắng mỏ: "Cậu là ai mà dám ngăn cản tôi!!"

Trần Xuyên không nói, đẩy ông Lương lui về phía sau, cấp tốc lên xe, khởi động rời đi.

-

‘Anh hùng liên minh" khởi tử hoàn sinh, trở thành chủ đề được thảo luận nhiều nhất, hôn lễ của Lộ Triệu Niên và Lương Niệm, cứ như vậy mắc cạn lại.

Có người cảm thấy kỳ quái, dựa theo lý thuyết, Sơ Tranh trở về, người được chú ý nhất hẳn là Lương gia.

Đây là một anh hùng liên minh vẫn còn sống sót, sẽ mang đến bao nhiêu lợi ích tiềm ẩn chứ?

Sao Lương gia lại yên tĩnh như thế.

Ngay cả hôn lễ trước đó cũng...

Ngay khi mọi người nghi hoặc, trên tinh võng có người vạch trần, lúc trước người yêu đương với Lộ Triệu Niên chính là em gái của Lương Niệm, cũng chính là người trong cuộc mà bọn họ thảo luận sôi nổi gần đây —— Lương Sơ Tranh.

Nghĩ xem vất vả lắm người ta mới trở về được, kết quả lại trông thấy chị gái mình gả cho người mình thích, chuyện này có thể nhịn nổi à?

[ Mặc dù cảm thấy có chút không tử tế, nhưng không phải người ta cũng đã cho là cô ấy chết rồi sao? Hơn nữa đã cách lúc xảy ra chuyện lâu như thế, cô ấy cũng không trách được Lương Niệm và Lộ Triệu Niên mà? ]

[ Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng có thể xem như không có gì được à? Đặt trên người mấy người, mấy người có nghĩ thoáng nổi không? ]

[ Đúng thế... ]

[ Nhưng thái độ của Lương gia khá kỳ quái nha, dù là như vậy, con gái mình trở về thì cũng nên vui mừng chứ? Sao đến một chút động tĩnh cũng không có vậy? ]

Lúc trên tinh võng suy đoán không ngừng, Sơ Tranh nhận được bổ nhiệm mới —— phó quan đôn đốc của quân đoàn thứ hai.

Tương ứng với năm vị nguyên soái, hết thảy có năm quân đoàn.

Quân đoàn của Kelly chính là quân đoàn thứ hai.

Mặc dù là một phó quan, nhưng chức vị đôn đốc không thấp, có được thực quyền, có lẽ người phía trên cũng đã thảo luận kỹ mới quyết định ra được.

Ban hành xuống cùng chỉ thị tân nhiệm còn có một phần văn kiện công khai.

Sơ Tranh tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Lương gia.

Toàn võng xôn xao.

Ông bà Lương trông thấy tin tức này, cũng rất ngơ ngác.

Vừa trông thấy tin Sơ Tranh được bổ nhiệm làm phó đôn đốc, nghĩ đến sau đó Lương gia có thể nâng cao hơn một bước, ai biết một giây sau đã nghe thấy một tin dữ như vậy.

"Chuyện là thế nào? Sao nó có thể đơn phương đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta?" bà Lương túm lấy ông Lương trách móc: "Nó điên rồi phải không!!"

Ông Lương bị móng tay bà Lương bóp đến đau đớn, bực bội hất bà ta ra: "Bây giờ nó là phó đôn đốc của quân đoàn thứ hai, lại là anh hùng liên minh, nó muốn giải trừ quan hệ, đương nhiên là có thể được."

Bà Lương: "Nhưng chúng ta là cha mẹ nó, nó dựa vào cái gì mà đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta? Chúng ta đồng ý chưa?"

Ông Lương: "..."

Thật đúng là không cần bọn họ đồng ý.

Dù sao thân phận của cô cũng đặc thù...

"Nó thoát ly quan hệ với chúng ta thì về sau phải làm sao? Ông thất thần làm gì, còn không mau nghĩ cách đi!" Bà Lương thúc giục ông Lương.

Sơ Tranh thoát ly quan hệ với bọn họ, không chỉ có vinh quang sau này cô mang đến bọn họ không được hưởng.

Mà những thứ trước kia cũng sẽ không còn nữa.

Nếu như không có những thứ này, Niệm Niệm còn đặt chân ở Lộ gia thế nào được?

Sao ông Lương có thể không biết những chuyện này, nhưng ông ta có thể có cách nào? Bây giờ ngay cả mặt người ta cũng không thấy được.

-

Sau khi bổ nhiệm của Sơ Tranh được đưa xuống, mỗi ngày đều có người tới gặp cô, Sơ Tranh gặp cũng không được, không gặp cũng không xong.

Vị trí này của cô còn cách quan chấp hành rất xa.

Sao không trực tiếp bảo ta làm nguyên soái luôn đi?

Vậy thì không phải ta có thể xử lý một tên sau đó trực tiếp thượng vị sao?!

Đáng tiếc nha...

Nhân sinh chính là không thể thập toàn thập mỹ.

【...】 Ta thấy cô nghĩ hay lắm đấy.

"Lộ Triệu Niên vẫn còn ở phía dưới à?" Sơ Tranh thả bay mình xong, quay đầu hỏi Trần Xuyên.

"Vâng."

"..."

Không quay về tìm Lương Niệm đi, cứ chặn ở chỗ cô làm gì!

Sơ Tranh suy nghĩ một hồi, vẫy gọi bảo Trần Xuyên tới, thấp giọng phân phó anh ta hai câu.

Vẻ mặt Trần Xuyên cổ quái trong một chớp mắt, sau đó vâng lệnh lui ra ngoài.

Rất nhanh Lộ gia liền nhận được một phần chuyển phát nhanh của tinh tế... Bên trong là Đại thiếu gia nhà bọn họ.

Tặng kèm thêm một tờ giấy.

—— Còn để cho Lộ Triệu Niên xuất hiện trước mặt tôi lần nữa, thì cẩn thận các người phải đổi người thừa kế.

Lộ gia: "..."

"Con bé này cho rằng bây giờ mình giỏi giang rồi à, cũng dám nói ra lời như vậy!" Bà Lộ vừa đau lòng vừa tức giận.

"Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng, ngài đừng nóng giận." Người bên cạnh trấn an bà Lộ: "Đợi cô ta ăn đau khổ, thì sẽ biết trên thế giới này không có chuyện dễ dàng như vậy."

Bà Lộ cười lạnh một tiếng.

"Triệu Niên thế nào rồi?"

"Thiếu gia không có gì đáng ngại, đã tỉnh rồi, nhưng cứ đòi đi ra ngoài..."

"Nhốt nó lại cho tôi!" Bà Lộ quyết định thật nhanh: "Trông coi thật chặt, không cho phép nó ra ngoài nữa!"

Đều là chuyện gì vậy chứ!

Lúc trước bà ta không nên đồng ý cuộc hôn sự này.

Bây giờ Lộ gia cũng sắp biến thành trò cười rồi.

-

Trụ sở quân đoàn thứ hai.

Đám binh sĩ hoàn thành việc huấn luyện buổi sáng, đang ngồi cùng một chỗ thảo luận.

"Nghe nói hôm nay vị phó đốc đôn đốc kia sẽ đến trình diện."

"Đã gần trưa rồi mà vẫn chưa thấy xuất hiện, chắc chắn là ngày hôm nay chứ?"

"..."

"Dù sao thì chắc chắn sẽ đến, các cậu vội làm gì?"

"Vốn cho rằng lần này vị trí phó đôn đốc đang để trống, sẽ đề bạt từ chúng ta lên, ai ngờ..."

"Ai, người ta là anh hùng liên minh đấy, lập được chiến công, cũng coi như dựa vào bản lĩnh thật sự."

"..."

Lời này cũng không nói sai.

Nhưng có một số người vẫn cảm thấy không phục, trong lòng bọn họ có người mình ủng hộ.

Ngay khi mọi người thảo luận, bên ngoài có bạo động, đám người liếc nhau, cấp tốc đứng dậy ra ngoài, nhìn về phía hành lang.

Cô gái thân mang chế phục đi cùng một đám người từ phía cuối hành lang tới, chế phục phác hoạ ra đường cong nữ tính uyển chuyển, rõ ràng là hình tượng có chút nhỏ nhắn yếu đuối, nhưng so với đôn đốc Diêu dáng người cao lớn bên cạnh, khí thế tuyệt đối không thua kém.

Đôn đốc Diêu giới thiệu toàn bộ quân đoàn thứ hai cho cô biết.

Phía trên đôn đốc còn có thống lĩnh và quan nghị sự, phía trên nữa mới là quan chấp hành.

Sơ Tranh là một phó đôn đốc, dựa theo lý thuyết thì không cần điều động nhiều người như vậy đi cùng.

Nhưng mà thân phận cô đặc thù, cho nên lúc này mới có nhiều người như vậy.

Nhưng người chức vị cao hơn cô, cũng chỉ có vị chính quan đôn đốc Diêu này.

Những người khác không xuất hiện.

Đôn đốc Diêu nói những người khác đang ở phòng họp đợi cô, dẫn cô đi thăm quan trước rồi qua đó.

Cho nên bây giờ mới ở chỗ này.

Đôn đốc Diêu: "Phó đôn đốc Lương, đây chính là sân huấn luyện của chúng ta..."

Sơ Tranh bình tĩnh nhìn lướt qua những cái đầu tò mò ló ra từ các phòng huấn luyện xung quanh, mặt không cảm xúc gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.