Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1693: Hướng ngung mà sống (7)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Nguyên chủ thành tích tốt, không làm bài tập, cũng chỉ bị gọi đi hỏi mấy câu, Sơ Tranh tùy tiện nói mò một lý do để lừa gạt qua.

Cô đi từ văn phòng ra, tản bộ trở về phòng học.

Hôm nay là ngày khai giải đầu tiên, các lớp đều không dạy học, đang phát sách và nói một chút chuyện khai giảng.

Sơ Tranh trở lại phòng học, Bạch Đông Ải lập tức lại gần: "Lão Đàm nói gì thế?"

Lão Đàm là chủ nhiệm lớp bọn họ.

"Không nói gì."

"Người anh em, rốt cuộc cậu làm gì trong kỳ nghỉ đông thế hả, bài tập cũng không làm? Không phải là yêu đương chứ?"

"Không muốn làm." Sơ Tranh gẩy gẩy sách trên bàn, giọng điệu vân đạm phong khinh.

"..."

Bạch Đông Ải giơ ngón tay cái với Sơ Tranh.

Da trâu.

Sớm biết thế cậu cũng không làm.

-

Lộ Thiến nhỏ hơn Sơ Tranh một tuổi, học ở tầng lầu của lớp 11, khi Sơ Tranh đi mua nước đã trông thấy cô ta.

Lộ Thiến đang "giao lưu" tình cảm với bạn học, cũng không nhìn thấy Sơ Tranh.

Lớp 11 và lớp 12 học khác lầu dạy học, trừ ngày khai giảng, về sau Sơ Tranh cũng không nhìn thấy Lộ Thiến nữa.

"Cuối tuần có bài kiểm tra nhỏ." Bạch Đông Ải đá bóng xong trở về, vừa lau mồ hôi vừa nói chuyện với Sơ Tranh: "Có muốn huynh đệ dạy bù cho cậu không?"

"Không cần."

Bài kiểm tra nhỏ là cái quỷ gì?

Lúc này mới khai giảng!

Trường học này là ma quỷ sao?

Đây là quy tắc của trường học, tuần lễ đầu tiên sau khai giảng, chính là kiểm tra trình độ sau khi nhập học.

Lớp lớn thì kiểm tra xem kỳ nghỉ dài này có vì chơi bời quá mức mà thành tích học tập hạ xuống không.

Lớp mới nhập học thì kiểm tra thành tích của nhóm học sinh mới.

"Tớ nói này, cậu thật sự muốn đi con đường cao lãnh đấy à?" Đã vài ngày rồi Bạch Đông Ải không thấy huynh đệ của mình cười một cái.

Bạn học tìm cô, cô cũng chỉ lời ít ý nhiều có sao nói vậy.

Cũng không tiếp tục là bạn cùng bàn ngốc nghếch hoạt bát đáng yêu mà trước kia cậu quen biết nữa.

Nghĩ đến những lời cô nói trước đó, Bạch Đông Ải có chút hoảng sợ.

Sơ Tranh: "Có vấn đề?"

Bạch Đông Ải: "Nếu không tớ đến ngôi chùa gần đây xin cho cậu lá bùa nhé?"

Sơ Tranh: "Cậu rất rảnh?"

Bạch Đông Ải: "Quan tâm thể xác tinh thần của huynh đệ đều khỏe mạnh là chuyện tớ phải làm."

Sơ Tranh: "Tớ rất khỏe."

Bạch Đông Ải dịch cái ghế tới gần một chút: "Nói thật đi, rốt cuộc cậu bị làm sao vậy? Trước đó hỏi cậu cậu cũng không nói, cậu xem đi, có chuyện gì mà tớ không nói cho cậu biết đâu, cậu giấu trong lòng cũng không phải cách đúng không nào, nói ra đi, tớ cho cậu chút tham khảo nào.

Mấy ngày nay Bạch Đông Ải đều len lén quan sát.

Sơ Tranh: "..." Nói ra có lẽ mi không tin, ta đổi linh hồn khác rồi.

Bạch Đông Ải vỗ ngực cam đona: "Cho dù cậu yêu qua mạng bị người ta lừa, tớ cũng sẽ không cười cậu đâu, đến, to gan kể ra chuyện xưa của cậu đi nào."

"Tớ thật sự không có chuyện gì cả." Sơ Tranh mặt nghiêm túc.

Trên mặt Bạch Đông Ải tràn ngập không tin: "Không có chuyện gì mà cậu biến hóa lớn như thế?"

Sơ Tranh cân nhắc lại, nghĩ đến một từ: "Nữ 18 sẽ thay đổi."

Bạch Đông Ải: "..."

Tớ tin cậu mới lạ.

Chuông vào học vang lên, Bạch Đông Ải tạm thời kết thúc khâu hỏi vấn đề, chuẩn bị vào học.

Nhưng tiếp đó Bạch Đông Ải rảnh là lập tức hỏi cô có phải yêu qua mạng thất bại không.

Sơ Tranh: "..."

Rốt cuộc cô có chỗ nào biểu hiện như yêu qua mạng thất bại chứ?

Cũng may ngày kiểm tra đã sắp tới, hai ngày sau đó Bạch Đông Ải trầm mê ôn tập, không rảnh quan tâm có phải cô yêu qua mạng thất bại nữa không.

Lớp Sơ Tranh học gọi là lớp hỏa tiễn, mỗi lần kiểm tra, lớp này cũng giống như sắp ra chiến trường, ai ai cũng trầm mê học tập, tan học và không tan học đều y chóc nhau.

Nội dung của bài kiểm tra tương đối tùy ý —— giáo viên trong trường ra đề.

Cho nên phạm vi thi cũng rất tùy ý, những gì bọn họ học qua hay chưa học qua, đều có thể nhìn thấy ở trên đó.

Thành tích của bài kiểm tra cũng cho ra rất nhanh, ngày thứ hai thành tích đã được dán ra, học sinh chen nhau trước bảng thông báo.

"Bạch Đông Ải hạng nhất sao?"

Hầu như lần nào Bạch Đông Ải cũng lấy được hạng nhất, loại vấn đề này, có bạn học cảm thấy không cần thiết phải hỏi.

Nhưng mà...

"Không phải, Lộ Sơ Tranh hạng nhất."

"Ôi? Cuối cùng Lộ Sơ Tranh cũng thượng vị rồi?"

"Đậu má, lão nhị vạn năm cuối cùng cũng tức giận phấn đấu rồi sao?"

"Anh Đông không được nha!"

Trên bảng danh sách lớp, tên của Sơ Tranh chênh lệnh hơn một hạng, đè Bạch Đông Ải xuống, leo lên đứng đầu bảng.

Trước kia nguyên chủ kiểu gì cũng sẽ thấp hơn Bạch Đông Ải mấy điểm, xếp hạng thứ hai, lịch sử xưng là lão nhị vạn năm.

Lúc này Sơ Tranh đang đứng trước bảng thông báo của lớp 11... Cô chính là đi ngang qua, thuận liền nhớ tới nên đến xem thành tích của Lộ Thiến.

Trường học trước kia Lộ Thiến học không tính là tốt.

Chính là nghe nói trường nguyên chủ đang học không tệ, nên mới nghĩ trăm phương ngàn kế chuyển qua, còn tốn không ít tiền.

Lớp 11 hết thảy có hơn 700 người, Lộ Thiến xếp hạng hơn 600, thành tích này quả thực không được tốt lắm.

"Cô xem cái gì ở đây?"

Sơ Tranh vừa chuẩn bị đi, Lộ Thiến và hai bạn học đột nhiên xuất hiện, cô ta nhìn thấy Sơ Tranh, vẻ mặt bỗng trầm xuống.

Bảng thông báo của lớp 12 ở phía trước, cô chạy đến đây xem, còn có thể xem cái gì?

Đối với thành tích của mình trong lòng Lộ Thiến hiểu rất rõ, cảm thấy Sơ Tranh chính là đến chê cười mình, tâm tình đương nhiên không tốt.

Sơ Tranh lãnh đạm liếc cô ta một cái, giọng điệu lạnh hơn: "Xem gì cô quản được à."

Lộ Thiến: "..."

Sơ Tranh hờ hững rời đi.

Bạn học bên cạnh Lộ Thiến lập tức hỏi cô ta: "Thiến Thiến cậu biết cô ấy à?"

Thành tích tốt dáng dấp lại đẹp, danh tiếng của Sơ Tranh ở trường học cũng không kém hơn Bạch Đông Ải.

Huống chi Sơ Tranh còn thường xuyên đi cùng Bạch Đông Ải, độ nổi tiếng càng cao hơn.

"Cô ta là chị họ của tớ." Lộ Thiến nói: "Trước đó tớ đến nhà cô ta, chỉ đụng vào một bộ figure của cô ta thôi, mà cô ta lập tức hô to gọi nhỏ."

"A... Tớ nghe nói con người cô ta không tệ mà."

Lộ Thiến cười lạnh: "A, đó chỉ là diễn cho các cậu xem thôi, tính cách cô ta rất kém, tính tình cũng không tốt..."

Hai bạn học kinh ngạc: "Không thể nào..."

Lộ Thiến bịa xong không ít thứ chửi bới Sơ Tranh, lại lôi kéo bọn họ, dặn dò: "Ôi, những chuyện này các cậu đừng nói lung tung, nếu không về tớ lại bị mắng đấy."

Hai bạn học lập tức khoát tay: "Không đâu không đâu..."

Hai người này đồng ý với Lộ Thiến ngon lành rồi, nhưng quay đầu lại truyền ra ngoài, chỉ là không nhắc đến Lộ Thiến mà thôi.

Đương nhiên đây là nói sau.

Lúc này Sơ Tranh đang bị một nữ sinh ngăn lại.

Nữ sinh cầm một phong thư, sắc mặt đỏ bừng.

Sơ Tranh có chút cảnh giác, cô chỉ thích thẻ người tốt!

"Lộ học tỷ... Em..." Nữ sinh nói chuyện lắp bắp, cuối cùng hít sâu một hơi, đưa thư trong tay qua: "Có thể nhờ Lộ học tỷ giúp em giao cho Bạch Đông Ải học trưởng được không?"

Sơ Tranh: "..."

Sơ Tranh cầm thư trở lại phòng học, trực tiếp ném tới trước mặt Bạch Đông Ải.

Bạch Đông Ải đang xem video, phong thư ngăn trở màn hình điện thoại di động của cậu, cậu ngẩng đầu nhìn Sơ Tranh một chút, lại nhìn thư: "Người anh em à, có phải cuối cùng cậu cũng không nhịn được muốn xuống tay với tớ rồi không?"

"Cậu suy nghĩ nhiều rồi." Đầu ngón tay Sơ Tranh điểm lên cái tên phía dưới phong thư một cái: "Mắt không tốt thì đi bệnh viện kiểm tra xem."

Bạch Đông Ải: "..."

Bạch Đông Ải lập tức không còn khát vọng xem nữa, thuần thục nhét vào trong hộc bàn, lại cười hì hì nói: "Chúc mừng nha, hạng nhất, cảm giác leo lên đỉnh thế nào?"

"Không tệ."

"Chậc, lần sau tớ sẽ lấy lại." Bạch Đông Ải nói: "Lần này là anh nhường cậu đấy nhé."

"..."

Mi nằm mơ à!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.