Võ Đạo Đan Tôn

Chương 853: Âm sát giản (1)




(1)

- Là Vô Tà đao!

Mấy người tìm được đường sống trong chỗ chết vừa mừng vừa sợ.

Vô Tà đao Đường Uyên chính là một cường giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực kỳ đáng sợ của Chiến trường Ma Uyên, vui giận bất thường, giết người vô số, thực lực cường hãn, khiến người nghe tên mà biến sắc.

- Một võ giả nhân loại càng mạnh, kiệt kiệt kiệt, chúng tiểu nhân, các ngươi ngăn lại mấy võ giả kia, tên này giao cho ta!

Ma đầu đầu lĩnh tìm được mục tiêu, thủ chưởng mang theo âm bạo trùm tới, dọc đường quỷ khóc thần hào.

- Trảm!

Sắc mặt Đường Uyên không chút thay đổi, hai tay cầm chiến đao chém xuống.

Tiếng nổ rền vang, thủ chưởng ầm ầm tạc vỡ, ánh đao lướt qua, lập tức bay ngang thân hình thượng vị ma tướng đứng đầu.

Tê lạp một tiếng, đao mang sắc bén chém vào thân thể ma đầu ngay lập tức xé rách như vải vóc, ngay sau đó từng đạo đạo mang ẩn chứa khí tức tử tịch tung hoành, vòng quanh thân thể ma đầu xoay tròn, đem thân thể ma đầu nháy mắt chém thành vô số mảnh nhỏ, xoắn thành hư vô.

- A…

Thượng vị ma tướng đứng đầu kêu thảm một tiếng, thân hình mấp máy, trong hoảng sợ chỉ kịp thoát ra một phần năm thân hình, hóa thành hắc tuyến lướt qua trời cao.

- Vô Tà Vô Sinh, trảm!

Sắc mặt Đường Uyên không chút thay đổi, đao mang truy theo, đem ma đầu chém thành tro bụi, ngay sau đó ánh đao sáng lóng lánh, đao ý mênh mông, đem vài đầu thượng vị ma tướng còn lại giết chết, dễ dàng chóng vánh.

- Toàn bộ ma đầu đều chết hết!

Trái tim mấy võ giả tìm được đường sống trong chỗ chết hung hăng co rụt lại, ánh mắt bất an nhìn Vô Tà đao, đem trung phẩm hộ giáp cung kính đưa lên:

- Đa tạ các hạ xuất thủ cứu giúp, bảo vật này là của các hạ, sau này nếu có việc cần, chúng tôi sẽ không chối từ.

- Đa tạ các hạ ra tay!

- Nếu không còn việc gì chúng tôi đi trước!

Sưu sưu sưu…

Nội tâm bất an, mấy người còn đang kinh hồn táng đảm cũng không dám nhiều lời, hóa thành lưu quang nháy mắt rời đi.

- Ta cho các ngươi đi rồi sao?

Thanh âm lạnh lùng vang lên, khóe môi Đường Uyên lộ nụ cười lạnh lẽo, chiến đao ra khỏi vỏ, ngay sau đó thân hình mấy người trên không trung phân thành bốn năm mảnh, trống rỗng nổ tung.

- Ngươi…

Mấy người kia tới chết cũng không rõ Đường Uyên lại động thủ đối với họ.

Tay phải cách không khẽ hấp, cầm lấy không gian giới chỉ của mấy người kia trên tay, Đường Uyên cũng không thèm nhìn tới, thân hình chợt lóe biến mất tại chỗ.

- Lợi hại, may mắn ta cách khá xa, vừa rồi không gia nhập vào đám người đoạt bảo vật, nếu không ta cũng phải chết!

Xa xa sau một mảnh loạn thạch, một thân ảnh thăng lên, nhìn theo phương hướng Đường Uyên biến mất, trong lòng thầm hô may mắn, cường giả như Đường Uyên vui giận bất thường, giết người vô số, gặp hắn quả thật còn xui xẻo hơn gặp phải ma đầu trong Chiến trường Ma Uyên.

Ma Khí Hải cực kỳ khổng lồ, Lâm Tiêu bay thêm gần một canh giờ, tránh thoát vài lần giao thủ mới đi tới địa phương ma sát khí dày gấp năm lần.

Căn cứ theo quy luật của Ma Khí Hải, địa phương có ma sát khí dày gấp năm lần tương đương với gấp mười lần thường ngày, là chỗ nguy hiểm nhất nhì trong Ma Khí Hải.

- Rốt cục sắp tới!

Từ khi xâm nhập Ma Khí Hải, cỗ hấp dẫn kia ngày càng mạnh, tựa hồ ở ngay trước mắt không xa, ngay lúc Lâm Tiêu sắp đi tới mục đích, thân hình đột nhiên ngừng lại, sắc mặt biến thành vô cùng khó xem.

- Cảm giác hấp dẫn kia đến từ Âm Sát Giản này, để cho ta làm sao đi vào!

Giờ phút này xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu là từng đạo lốc xoáy màu đen, mỗi đạo lốc xoáy đều tản mát ra hàn khí khiến người run sợ, dâng lên cảm giác khủng hoảng trong lòng.

Ở lại Bảo Hộ thành nhiều ngày nên Lâm Tiêu cũng biết chút tin tức về Ma Khí Hải, nơi có lốc xoáy đáng sợ này chính là một nơi tuyệt địa xưng Âm Sát Giản, dù là cường giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đi vào cũng cửu tử nhất sinh, xác suất sống sót không vượt qua mười phần trăm.

Bởi vậy trong tầng thứ ba Chiến trường Ma Uyên, cho dù là võ giả cường thịnh bao nhiêu cũng không dám đi vào Âm Sát Giản, nếu như nơi này ma sát khí dày gấp mười lần là nơi mạo hiểm tầm bảo vật, là lịch lãm, là bồi hồi trong sinh tử, như vậy đối với võ giả Quy nguyên cảnh đi vào Âm Sát Giản chính là tự tìm chết, mức độ nguy hiểm chẳng khác gì tiến vào tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên.

Mà cỗ hấp dẫn mãnh liệt kia lại truyền ra từ trong Âm Sát Giản, nhất thời làm sắc mặt Lâm Tiêu vô cùng khó xem.

Nhưng muốn Lâm Tiêu buông tha, hắn thật sự không cam lòng.

Ngay lúc Lâm Tiêu cau mày suy tư, một đạo dao động cường hãn truyền tới, nháy mắt truyền vào đầu óc của hắn.

- Nguyên khí dao động thật mạnh, đó là bảo vật gì?

Dao động cách nơi này chừng vài chục dặm, cực kỳ đáng sợ, hơn xa toàn bộ bảo vật mà Lâm Tiêu từng nhìn thấy, tuyệt đối là tuyệt thế bảo bối.

- Trước đi vào đó nhìn xem!

Thân hình thoáng động, thi triển Hư Tung La Ảnh, Lâm Tiêu ẩn vào hư không bay về phía trước.

Ngoài mấy chục dặm có bốn năm cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đang giao thủ, thường thường đi vào tận nơi này đều là Quy nguyên cảnh hậu kỳ, thậm có cả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, Quy nguyên cảnh trung kỳ rất ít xâm nhập.

- Hỗn đản, thanh thượng phẩm nguyên khí này do ta phát hiện trước, không muốn chết đều cút ngay cho ta!

- Hừ, bảo vật ai cũng có thể lấy được, làm gì có chuyện phân biệt trước sau, không ngoan ngoãn tránh ra ta chỉ sợ ngươi không có mạng đi lấy!

- Muốn ta tránh ra? Nằm mơ, Lãnh Mi đao này từ khi nào sợ sự, đi chết đi!

Tiếng nổ vang từng trận, mấy người giao thủ đều là Quy nguyên cảnh hậu kỳ, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, mỗi người đôi mắt tỏa sáng, không muốn buông tha.

Một thân ảnh hiện lên xa xa, dừng trên một tảng đá, chính là Lâm Tiêu, ánh mắt của hắn lướt qua chỗ giao chiến, ngưng tụ trên một tảng đá, trên tảng đá lộ ra một thanh đao, tản mát ra nguyên khí dao động cực kỳ mạnh mẽ, độ dày khí tức đã hình thành khí tràng thực chất, vô cùng sắc bén.

- Khí tức dao động còn cường đại hơn trung phẩm nguyên khí, tuyệt đối là chiến đao cấp bậc thượng phẩm nguyên khí!

Trong lòng Lâm Tiêu vui mừng, ánh mắt nóng cháy.

Lặng yên không một tiếng động, Lâm Tiêu tiến tới gần chỗ chiến đao, hiện tại hắn sử dụng hạ phẩm nguyên khí Thái Huyền đao, nếu có thể đổi thành thượng phẩm nguyên khí, công kích của Lâm Tiêu tuyệt đối gia tăng, chiến lực càng lớn.

Thi triển Hư Tung La Ảnh, thân hình Lâm Tiêu tiến tới thật nhanh, không làm cho mấy người kia chú ý, nhưng khi hắn bước vào phạm vi khí tức chiến đao bao phủ…

Ca sát…

Khí tức chiến đao va chạm cùng hộ thể chân nguyên của Lâm Tiêu, ma xát ra hoa lửa sáng lạn, thân hình hắn nhất thời hiện ra.

- Xú tiểu tử, muốn chết!

- Đáng chết, lại dám thừa dịp chúng ta chiến đấu trộm lấy bảo vật!

- Chỉ là một tiểu tử Quy nguyên cảnh trung kỳ, xem ta giết ngươi!

Gầm lên giận dữ, vài tên cường giả liên thủ phóng tới, ngũ sắc chân nguyên hóa thành thủy triều mênh mông cuồn cuộn tràn xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.