Võ Đạo Đan Tôn

Chương 738: Cuộc chiến hạng hai (2)




Mặc Thanh Hiên lạnh nhạt nói:

- Không ngờ cuối cùng người đứng tại đây với ta sẽ là ngươi.

Kiếm ý hủy diệt lục phẩm không ngừng ngưng tụ, vọt lên cao đến mức độ khủng bố.

Vẻ mặt Lâm Tiêu hờ hững. Khí thế của Mặc Thanh Hiên đúng là mạnh, hơn hẳn Đoạn Thiên Cừu, có cảm giác sắc bén đao ý không có.

Lâm Tiêu bắn ra đao ý vô tận đỉnh ngũ phẩm:

- Đến đây.

Nếu nói kiếm ý của Mặc Thanh Hiên như trường kiếm rút khỏi vỏ thì đao ý của Lâm Tiêu tựa biển cả mênh mông. Điểm khác biệt duy nhất là kiếm ý của Mặc Thanh Hiên đến lục phẩm, đao ý của Lâm Tiêu mới chỉ ngũ phẩm.

- Sinh Sinh Bất Tức!

Kiếm khí bay vút lên cao, Mặc Thanh Hiên thúc giục nguyên lực nhanh như chớp đâm kiếm vào Lâm Tiêu. Kiếm quang sắc bén mông lung khó tìm kiếm, không trung gợn sóng vô hình.

Phập phụt!

Đao quang mờ nhạt lóe qua không trung, Thái Huyền đao rút khỏi vỏ từ bao giờ. Chiến đao xanh thẳm như sao băng rơi, đao ý vô tận ngũ phẩm kèm theo lực lượng đáng sợ chém vào hư không trước mặt. Đao quang và kiếm quang vô hình va chạm như pháo hoa nổ tung, bắn ánh sáng nguyên lực rực rỡ bay tứ tán.

Thân hình Lâm Tiêu mơ hồ, trong phút chốc hắn đến bên cạnh Mặc Thanh Hiên, chém một nhát đao.

Nhát đao rực rỡ như hồng, chứa ý cảnh thiên địa luân hồi. Nhát đao chém ra, thiên địa như mất kiểm soát, bài xích đối thủ ra ngoài. Cảm giác thiên địa mênh mông làm tinh thần Mặc Thanh Hiên dao động, như bị góc trời này cô lập.

Mặc Thanh Hiên dốc sức ngăn cản ý cảnh đáng sợ, hét to một tiếng:

- Hay!

Mặc Thanh Hiên nhìn chằm chằm chiến đao Lâm Tiêu vung ra, trường kiếm tím đen lóe đường cong tối đen, ý hủy diệt trong Vô Sinh kiếm pháp chặn lại đường đao của Lâm Tiêu.

Ầm ầm ầm!

Đao kiếm va chạm như trời trong xanh nổ hai tiếng sấm, vang tiếng nổ điếc tai làm lỗ tai ù đặc. Đây là nguyên lực của hai bên đụng độ. Trong tiếng gầm rú nguyên lực va chạm xen lẫn tiếng kim loại va chạm giòn vang, hỏa hoa tung tóe.

Trong nguyên lực trùng kích mãnh liệt, Lâm Tiêu không lùi còn tiến tới, hắn như con cá bơi ngược dòng lại xông tới trước mặt Mặc Thanh Hiên nhanh như chớp chém nhát đao.

Ong ong ong!

Đao khí vô tận lan tràn, trong đó chứa chút ý cảnh luân hồi sống chết. Dưới nhát đao này sống chết không theo người khống chế, toàn theo một ý nghĩ của đối phương. Ý cảnh luân hồi sống chết làm tinh thần Mặc Thanh Hiên hỗn loạn, khiến gã giật mình hơn là khí thế giết chóc xen lẫn trong đó.

Khí thế giết chóc không rõ ràng, chỉ là ý cảnh, chưa trưởng thành đao ý nhưng làm lòng Mặc Thanh Hiên rung động. Khí thế giết chóc này là do Lâm Tiêu lĩnh ngộ được khi chiến đấu với Đoạn Thiên Cừu.

Mặc Thanh Hiên đoán đúng, Lâm Tiêu vừa so đấu vừa điên cuồng hấp thu kinh nghiệm của địch thủ trong từng trận chiến, chuyển hóa thành của mình. Ý cảnh giết chóc là thu hoạch của Lâm Tiêu trong trận đấu với Đoạn Thiên Cừu. Hiện tại Lâm Tiêu chưa thể chuyển ý cảnh giết chóc này thành đao ý thật sự, hắn cũng không muốn, hắn xem nó là ý cảnh phụ thuộc nghiền áp địch thủ.

- Ý cảnh sinh tử sao? Ở trước mặt Mặc Thanh Hiên ta thì không có sống, chỉ có chết!

- Vô Sinh kiếm pháp, Hữu Tử Vô Sinh!

Trong tiếng hét, kiếm ý hủy diệt trên người Mặc Thanh Hiên càng khủng bố hơn, toàn thân bắn ra xung lực dữ dội ngăn lại đao thế. Mặc Thanh Hiên bắt lấy cơ hội ngắn ngủi này nhanh như chớp chém nhát kiếm. Kiếm quang chứa tử ý vô tận chém vào đao quang của Lâm Tiêu.

Đinh!

Trong tiếng giòn vang, Lâm Tiêu và Mặc Thanh Hiên cùng bay ngược ra sau để tiêu trừ lực lượng của đối phương. Lâm Tiêu nhẹ nhàng đáp xuống đất. Mặc Thanh Hiên thì chân trượt dài dưới đất mười mấy thước mới đứng vững, gã khẽ rên rỉ, hơi chật vật.

Lúc trước Lâm Tiêu chém ra đao thế chẳng những chứa đao ý, ý cảnh, lại còn chứa lực lượng thân thể khủng bố của hắn. Mặc Thanh Hiên vội vàng đánh trả đương nhiên khó thể ngăn cản, hơi chịu thiệt.

Biểu tình Mặc Thanh Hiên nghiêm túc thầm nghĩ:

- Lực lượng thật khủng khiếp, hèn gì lúc trước hắn chiến đấu với Uất Trì Quật dữ dội như thế.

Là một kiếm khách, Mặc Thanh Hiên không giỏi về sức mạnh. Đao khách cần loại khí thế đại khai đại hợp, thẳng tiến tới trước. Hai bên đánh cứng rắn đương nhiên Mặc Thanh Hiên sẽ chịu thiệt đôi chút.

Mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trên lôi đài.

- Tình huống gì đây? Sao chiêu vừa rồi cảm giác như Mặc Thanh Hiên bị yếu thế, bị thương đôi chút?

- Lạ lùng, kiếm ý hủy diệt của Mặc Thanh Hiên là lục phẩm, đao ý của Lâm Tiêu chỉ có ngũ phẩm, lý ra kiếm lực của Mặc Thanh Hiên mạnh hơn một chút chứ sao lại . . .

- Lạ quá lạ.

Trong mắt mọi người thì Lâm Tiêu có tinh thần lực, về mặt cảm giác mạnh hơn Mặc Thanh Hiên một bậc. Nhưng Mặc Thanh Hiên là kiếm khách, kỹ xảo không yếu, vì vậy hai bên ngang sức ngang tài. Kiếm ý hủy diệt của Mặc Thanh Hiên đến lục phẩm, như lúc trước gã chiến đấu với Đoạn Thiên Cừu, về lực công kích nên chiếm ưu thế. Nhưng kết quả làm mọi người ngạc nhiên, ngay từ khi bắt đầu trận chiến Lâm Tiêu đã trên cơ, một đao khiến Mặc Thanh Hiên bị thương.

Dưới lôi đài, Uất Trì Quật cười tủm tỉm:

- Ha ha ha, giờ thì biết lực lượng của Lâm Tiêu rồi chứ?

Uất Trì Quật hiểu rõ sức mạnh của Lâm Tiêu đáng sợ biết bao, va chạm quyền pháp mà gã còn thua hắn. Nếu Lâm Tiêu vận dụng lực lượng này vào đao pháp, dù kiếm ý của Mặc Thanh Hiên cao hơn một phẩm cũng không lấn lướt hắn được.

Mặc Thanh Hiên mắt sáng quắc nói:

- Giỏi, giỏi, quả nhiên lợi hại. Nhưng đao pháp có sự cường đại của nó, kiếm chiêu của ta cũng lợi hại không kém. Ta chờ xem ngươi làm sao đỡ đòn!

Xẹt xẹt xẹt!

Mặc Thanh Hiên dứt lời đột nhiên lao tới trước, trường kiếm tím đen biến mất khỏi tay phải. Giữa hư không vang tiếng xé gió inh ỏi, các sát chiêu Vô Sinh kiếm pháp vô ình ẩn núp trong hư không, từ bốn phương tám hướng đâm vào chỗ Lâm Tiêu.

Qua lần đụng độ trước Mặc Thanh Hiên đã hiểu sức mạnh của Lâm Tiêu đáng sợ, gã vốn định dùng kiếm ý hủy diệt lục phẩm nghiền áp hắn nay đổi ý. Mặc Thanh Hiên dùng kiếm chiêu nhanh, sắc bén đấu lại Lâm Tiêu.

Đây là ưu thế của Mặc Thanh Hiên, của kiếm khách.

Trong phút chốc kiếm khí sắc bén toàn thân Mặc Thanh Hiên càng đáng sợ hơn, khủng bố hơn lúc chiến đấu với Đoạn Thiên Cừu, Uất Trì Quật. Tinh khí thần ngưng tụ đến mức tận cùng, toàn diện bộc phát.

Lâm Tiêu thấy vậy biểu tình không thay đổi, cơ thể nổ tung.

Tàn ảnh bay tứ tán bốn phương tám hướng.

Mặc Thanh Hiên quát to:

- Vô dụng, Giảo Sát!

Mặc Thanh Hiên vung tay phải, kiếm quang vô hình đầy trời khuấy động hình thành vòng xoáy to cắn nát mấy chục bóng dáng.

Ánh mắt Mặc Thanh Hiên sắc bén, cảm giác nhạy bén tỏa định một bóng người:

- Tìm ra ngươi rồi!

Trường kiếm tím đen bay lên hóa thành sóng kiếm mênh mông ập tới trước.

Đinh đinh đinh!

Lâm Tiêu nhanh chóng lùi lại, chiến đao tung bay, các hư ảnh yêu thú gầm rống bay ra. Lâm Tiêu thi triển Cuồng Thú đao pháp ngăn lại sóng kiếm Mặc Thanh Hiên đâm ra.

Xẹt xẹt xẹt!

Lâm Tiêu tản ra phân thân thành ba người né thoát vòng vây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.