Võ Đạo Đan Tôn

Chương 707: Phòng ngự biến thái (1)




Tiếng khí lưu không khí bị cắt mở vang lên, một đạo đao mang sáng như tuyết lóe lên tức thì trong tay Lâm Tiêu, nhanh đến mắt thường cơ hồ khó có thể bắt được, đao mang lóng lánh, lập tức phá vỡ quyền mang màu đen do Tổ Diệu đánh ra, lực lượng bành trướng lập tức hất bay hắn ra ngoài, như diều bị đứt dây, yếu ớt không có lực phản kháng.

Trái lại Lâm Tiêu, tay phải nắm chặt chuôi đao, chiến đao trong vỏ, vẫn bảo trì tư thế như cũ không chút động đậy.

- Chênh lệch không thể tính toán.

Tổ Diệu há to miệng, mặt mũi tràn đầy vẻ vô lực, tựa hồ muốn nói điều gì, cuối cùng lắc đầu, cô đơn đi xuống lôi đài.

Ba năm trước, lúc hắn còn cao cao tại thượng đã sớm bị Lâm Tiêu bỏ xa đến không thể thấy được cái bóng, hoàn toàn không cùng cấp bậc, ở trước mặt Lâm Tiêu, hắn yếu ớt phảng phất như một hài nhi tay không tấc sắt vậy, khiến nội tâm của hắn nhận lấy chấn động cực lớn.

Hắn thân là thiên tài đỉnh tiêm quận Đôn Hoàng vẫn cho là mình cũng coi như kinh diễm tuyệt luân, nhưng hiện giờ so với Lâm Tiêu, hắn lại cảm thấy mình kém quá xa.

Có đôi lúc chân tướng thường thường vô cùng tàn khốc, còn không bằng một mực dấu diếm sẽ khiến người dễ chịu hơn.

Lâm Tiêu tự nhiên sẽ không để ý tới suy nghĩ trong lòng Tổ Diệu, có thể cho đối phương xuất thủ trước đã là biểu hiện nhân từ của hắn, trong cảm giác của hắn, sau khi đánh bại Tổ Diệu Tinh Thần số mệnh bao phủ trên người hắn lập tức liền nhiều hơn một chút, một tia Tinh Thần số mệnh này tuy rằng cũng không phải đặc biệt, nhưng Lâm Tiêu lại có thể cảm nhận được mình cùng ngôi sao lớn trên bầu trời có liên hệ càng thêm chặt chẽ rồi, trạng thái cũng là càng thêm ưu dị.

Rất nhanh, trận đấu vòng thứ nhất đã xong, thi đấu bài danh hiệp một mỗi tổ chỉ có mười hai tên tuyển thủ, giao chiến một đối một thì cần sáu cuộc tranh tài, tự nhiên nhanh hơn không ít..

Đợt thi đấu thứ hai tiếp tục.

- Thi đấu bài danh hiệp một, tổ 2 đợt thứ hai trận đầu Mạnh Tinh Hồn đấu Đoạn Thiên Cừu.

Xôn xao

Vòng thứ nhất trước kia không có gì đặc sắc, cũng không có tuyển thủ hữu lực va chạm, không nghĩ trận đầu đợt thứ hai, tổ 2 đã đến phiên tuyển thủ hạt giống Đoạn Thiên Cừu va chạm với một đời trẻ tuổi Mạnh Tinh Hồn, khiến tất cả người xem ở đây lập tức bộc phát ra âm thanh xôn xao.

- Mạnh Tinh Hồn trong vài tên tuyển thủ một đời trẻ tuổi đủ để bài danh hàng đầu, đối mặt với Đoạn Thiên Cừu quận Võ Uy không biết sẽ có biểu hiện thế nào.

Mọi người vô cùng chờ đợi.

Trên lôi đài tổ 2, Mạnh Tinh Hồn và Đoạn Thiên Cừu xa xa đứng thẳng.

- Long Lân Hóa Thân.

Đánh xong một trận với Lâm Tiêu, Mạnh Tinh Hồn không còn dám có chút ý nghĩ xem thường người khác, đối mặt Đoạn Thiên Cừu hắn biết rõ đối phương lợi hại, vừa lên đã thi triển ra tuyệt học Long Lân Hóa Thân, trên người xuất hiện mảng lớn Long Lân hư ảnh rậm rạp chằng chịt, cả người phảng phất như biến thành quái vật Long Nhân nửa người nửa rồng, tăng phòng ngự thân thể lên đến cực hạn.

- Tiềm Long Vô Hình.

Cùng lúc đó, hắn lại lần nữa gầm lên giận dữ, móng vuốt màu bạc nơi hai tay chém ra, hóa thành trảo ảnh đầy trời ẩn nấp trên hư không điên cuồng quét về phía Đoạn Thiên Cừu, trong hư không, tiếng xé gió ô minh kịch liệt như Long ngâm thét dài, hóa thành một đạo Cự Long rống giận cắn xé về phía Đoạn Thiên Cừu.

Ngay khi công kích của Mạnh Tinh Hồn sắp buông xuống, sắc mặt Đoạn Thiên Cừu thủy chung vẫn không có chút thay đổi, lạnh lùng vô cảm đột nhiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen nhánh bốc lên sát cơ, chiến đao màu đen trong tay lặng yên không một tiếng động bổ ra một đao về trước.

Ầm ầm...

Trong hư không một đạo đao ảnh màu đen thật dài tuôn trào về trước, những nơi đao ảnh đi qua như con thuyền tách sóng trên sông, chia đôi không khí ra thành hai đạo khí lãng màu trắng thật dài, thanh âm âm vang vang lên kịch liệt, truyền đến trận trận tiếng nổ đùng vô hình, trong chốc lát, đao mang màu đen quấy hư không chém vỡ tất cả trảo ảnh ẩn nấp trong hư không, trong hỏa tinh bắn ra bốn phía hai thanh móng vuốt thép màu bạc như con ngựa hoang thoát cương bay ngược mà ra, đao mang màu đen thế đi không giảm, trong ánh mắt khiếp sợ của Mạnh Tinh Hồn hung hăng chém lên lồng ngực hắn.

Phốc phốc...

Long Lân bên ngoài thân như giấy trắng yếu ớt không chịu nổi một kích, ầm ầm vỡ vụn, Mạnh Tinh Hồn trừng lớn hai mắt bay ngược ra, miệng phun máu tươi, ngực xuất hiện một vết thương ghê rợn dài đến vài thước, máu tươi từ bên trong phun ra như suối, rơi vãi khắp đầy đất.

Một kích, chỉ một kích, Mạnh Tinh Hồn thân là một đời trẻ tuổi liền lập tức suy tàn, trái lại Đoạn Thiên Cừu ở đối diện thủy chung mặt không biểu tình, mang đến cho người một loại hàn ý lăng liệt cao thâm mạt trắc, đôi mắt dưới tóc dài màu đen như đao, tựa hồ còn chưa dùng hết toàn lực.

Híz-khà-zzz

Toàn trường vang lên một hồi thanh âm hít khí lạnh.

- Một đời trẻ tuổi và cự đầu trẻ tuổi chênh lệch thật quá lớn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.

- Đúng vậy, ba chiêu, ba chiêu là một đường ranh giới, trước mắt còn chưa có một đời trẻ tuổi nào có thể chính thức qua được ba chiêu trên tay cự đầu trẻ tuổi.

- Đừng nói là ba chiêu, đó là đám cự đầu trẻ tuổi vẫn còn ẩn dấu thực lực, không phóng ra toàn bộ chiến lực của mình, nếu như không hề vướng víu quy định thì ta hoài nghi một đời trẻ tuổi có thể không chết dưới một chiêu của cự đầu trẻ tuổi hay không còn là vấn đế đấy.

- Có lẽ rất không có khả năng a, ngươi xem Lý Thừa Phong trước kia không phải trụ vững mười chiêu dưới tay Hoàng Phủ Chân cuối cùng mới thua sao?

- Ngươi nói cái này hoàn toàn không có tính tham khảo, đầu tiên Hoàng Phủ Chân căn bản không thi triển xuất toàn lực, tiếp theo ngươi không thấy lựa chọn của Tinh Thần lôi đài sao? Hoàng Phủ Chân cũng không được xếp vào hàng ngũ chín đại tuyển thủ hạt giống, nói cách khác Hoàng Phủ Chân tuy rằng cũng thuộc về một trong cự đầu trẻ tuổi, nhưng thật ra là cự đầu trẻ tuổi yếu nhất.

- Thật muốn nhìn thấy đối chiến giữa cự đầu trẻ tuổi a!

- Chờ một chút, sau thi đấu bài danh đợt này sẽ đến thi đấu bài danh xác định thứ tự chân chính, đến lúc đó giữa chín tên cự đầu trẻ tuổi cường đại nhất chắc chắn sẽ có một trận chiến, không ai có thể thoát được.

Dân chúng nhao nhao nghị luận, nhiệt huyết sôi trào.

Kế tiếp, mấy tổ khác cũng có tuyển thủ đụng phải tuyển thủ hạt giống của tổ mình, đã có giáo huấn thê thảm của bọn người Mạnh Tinh Hồn trước kia, những tuyển thủ này căn bản không lên đài đã lựa chọn nhận thua.

Thanh âm nhận thua vừa ra, Tinh Thần số mệnh trên người những tuyển thủ kia lập tức liền giảm đi một tia, cuối cùng đến trên người cự đầu trẻ tuổi ở đối diện, hiển nhiên mặc kệ có thi đấu hay không, chỉ cần có thắng thua, Tinh Thần số mệnh liền sẽ tự động có biến hóa, không cần chính thức đánh bại đối thủ.

Tổ 1, Chu Chỉ chống lại Tề Thiếu Kiệt.

Một phen chiến đấu gian nan, Chu Chỉ dưới tình huống bản thân bị trọng thương miễn cưỡng chiến thắng đối phương, nhận được một điểm quý giá.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.