Võ Đạo Đan Tôn

Chương 686: Kịch chiến khắp nơi (2)




Lúc trước thua trong tay Lâm Tiêu, không nghĩ tới bây giờ gặp Đoạn Hồng nhìn không vừa mắt cũng không làm gì được, làm cho trong lòng của hắn cảm thấy sỉ nhục và tức giận.

- Si Mị Ma Vực!

Tư Không Hạo điên cuồng kêu to, toàn thân bắn ra sương mù màu đen, cuối cùng hình thành hư ảnh quỷ quái dữ tợn, phát ra tiếng kêu bén nhọn lao tới tấn công Đoạn Hồng.

Đoạn Hồng không hoảng hốt bất loạn, vững bước lui về phía sau, hai quyền đánh ra liên tục, tiến công Tư Không Hạo.

- Đáng chết, diệt!

Nhìn thấy tuyệt chiêu mạnh nhất của mình không có hiệu quả, Tư Không Hạo nổi giận đồng thời tiến công điên cuồng, hoàn toàn mất đi tiết tấu vừa rồi.
Chuơng 484: Mạnh Tinh Hồn.

- Tỷ lệ thắng của Đoạn Hồng tăng lên tới chín thành.

Lắc đầu, Lâm Tiêu tưoi cuời vui vẻ.

Quả nhiên, sau một lát Đoạn Hồng không ngừng nắm lấy cơ hội, trong ánh mắt tinh mang lóe lên, quyền thứ nhất đánh tan thế công của Tư Không Hạo, quyền thứ hai đánh lên nguyên lực hộ thể của hắn, quyền thứ ba đánh hắn bay ra ngoài, đạt được thắng lợi.

Tổ năm, Trần Tinh Duệ đấu Tề Thiểu Kiệt.

- Tà Ý Thiên Hạ!

Trần Tinh Duệ chiếm cứ chủ động, trong đao mang mờ mịt man theo tà ý vô cùng nồng đậm, trong đó ẩn chứa khí tức đao ý quỷ dị, đao ý mục nát, sâm lãnh như đông kết hư không lại, khiến người ta sợ hãi.

- Nát cho ta!

Tề Thiểu Kiệt cũng không cam chịu yếu thế, hai chân đá ra, cước ảnh đầy trời giống như núi cao nặng nề, không ngừng đánh mạnh về phía truớc, thế công vô cùng uy mãnh, lập tức đá nát đao mang của Trần Tinh Duệ, đồng thời cước ảnh càng ngày càng nhiều, không ngừng bao phủ đối phuơng.

Trần Tinh Duệ mặt không biểu tình, đao quang thứ hai chém ra.

- Tà Vương Thiên Hạ!

Phốc phốc!

Đao mang hùng hậu như phá tan thiên địa, ẩn chứa hàn ý rét lạnh thấu xương, đao khí màu xám chém ra đầy trời, chém nát cuớc ảnh đầy trời, đánh tan tất cả.

- Định Đô Giang Sơn!

Ầm ầm!

Cước ảnh và đao quang đụng vào nhau, tất cả đều nát bấy, hóa thành nguyên lực phong bạo đầy trời, không ngừng bắn ra bốn phương tám huớng.

- Lại đến, một chiêu này bại ngươi.

Tề Thiểu Kiệt kêu to, hắn xuất một cước cực mạnh, cước ảnh giống như hung thú khủng khiếp đạp tới, đạp nát tất cả ngăn cản.

Lúc này Trần Tinh Duệ quát to lên.

- Tà Vương Vô Địch!

Oanh một tiếng, một đạo đao mang dài vài trựợng hiện ra, ẩn chứa đao ý vô cùng đáng sợ và sâm lãnh, hư không rung động lắc lư, chém nét cước ảnh đầy trời, rồi sau đó chém vào người Tề Thiểu Kiệt.

Phốc phốc!

Nguyên lực hộ thể ở ngực Tề Thiểu Kiệt nghiền nát, miệng phun máu tưoi, bay nguợc ra phía sau.

BOANG...

Trần Tinh Duệ thu đao vào vỏ, trọng tài tuyên bố kết quả sau đó rời khỏi lôi đài.

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Tiêu mỉm cuời, nói:

- Thực lực Trần Tinh Duệ không tệ, đao ý đã đạt tới nhị phẩm, tuy cách tiểu thành còn một đường, nhưng mà hắn kết hợp với Tà Vương Đao cũng biến thành cao thủ không kém, tiến vào Phong Vân bảng lần này không thành vấn đề, còn đi được bao xa phải xem hắn thôi.

Trừ chuyện đó ra, tổ tám Chu Chỉ vận khí không tệ, gặp phải một gã Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, dễ dàng giành đuợc thắng lợi.

Cùng tổ tám, Đông Phương Nguyệt Mính càng không cần phải nói, đối thủ của nàng còn chưa có lên lôi đài, sau khi nhìn rõ đối thủ là nàng thì nhanh chóng nhận thua, làm cho Đông Phương Nguyệt Mính thắng trận đầu vô cùng dễ dàng.

Trận đấu tiếp tục.

Trong mấy vòng đấu kế tiếp, đối thủ Lâm Tiêu đều không tính quá mạnh mẽ, sau khi nhìn thấy thực lực khủng bố của Lâm Tiêu, lại muốn bảo toàn thực lực cho nên nhận thua, cũng làm cho Lâm Tiêu thắng vô cùng dễ dàng.

Trừ chuyện này ra, tổ chín đạt được thắng lợi liên tục còn có Tuyệt Vô Danh, Mạnh Tinh Hồn và Vương Phong.

- Tổ chín hiệp hai, vòng thứ năm trận thứ ba, Mạnh Tinh Hồn đấu Cổ Thần.

- Mạnh Tinh Hồn đấu với Cổ Thần, lại là một hồi long tranh hổ đấu.

- Long tranh hổ đấu không tính, Cổ Thần thực lực không kém, có thực lực trùng kích Thiên Cương ba mươi sáu vị trí, nhưng đấu với Mạnh Tinh Hồn còn chưa đủ nhìn.

- Xác thực, trong vòng đầu tiên, không có tuyển thủ nào tiếp được ba chiêu của Mạnh Tinh Hồn, kể cả là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành cũng giống như vậy, Phong Vân bảng lần này hắn tuyệt đối xếp trước hai mươi.

- Hiện tại lo lắng duy nhất chính là, Cổ Thần có thể tiếp mấy chiêu của Mạnh Tinh Hồn.

Nguời trên khán đài không ngừng nghị luận.

Sắc mặt Cổ Thần khó coi, trứoc đó hắn bại trong tay Lâm Tiêu, nếu như thua trận này chẳng khác gì thua hai trận, hiện tại mới vòng thứ năm, nếu như sau đó gặp đối thủ đáng sợ như Tuyệt Vô Danh thì hắn không có khả năng tiến vào một trăm lẻ tám vị trí, trực tiếp bị loại bỏ ở vòng một, cho nên phải toàn lực ứng phó.

Bá!

Trên khán đài, ánh mắt Cổ Thần nhìn chằm chằm vào Mạnh Tinh Hồn, mà Mạnh Tinh Hồn thì biểu lộ lạnh lùng, thần sắc bình thản, duờng như không có đặt Cổ Thần vào mắt.

- Trận đấu bắt đầu.

Lúc này trọng tài tuyên bố, một tiếng ầm vang, toàn thân Cổ Thần tỏa ra kiếm ý vô cùng lăng lệ, kiếm ý tiểu thành không ngừng tạo thành kiếm võng, cùng lúc đó khí thế Cổ Thần phóng đại, nhắm ngay Mạnh Tinh Hồn lao thẳng tới.

- Thần Hi Kiếm Pháp -- Lê Minh Phá Hiểu!

Bay vút tới, sắc mặt Cổ Thần ngưng trọng, kêu to, trường kiếm trong tay tỏa ra hào quang rậm rạp chằng chịt, hào quang lốm đa lốm đốm, làm người xem cảm thấy lóa mắt, chẳng khác gì mặt trời vừa ló dạng, kiếm quang chém thẳng vào thân hình Mạnh Tinh Hồn.

Cùng lúc đó, một tia sáng mặt trời bao phủ toàn bộ lôi đài.

Biết rõ đối phương cường đại cho nên ngay đầu trận đấu Cổ Thần theo bản năng thi triển kiếm ý tới mức cực hạn, thúc dục Thần Hi Kiếm Pháp mạnh mẽ nhất, ý đồ chiếm cứ thuợng phong.

Trên khán đài, vô số người xem ánh mắt tỏa sáng.

- Cổ Thần không ngờ thi triển Thần Hi Kiếm Pháp cùng với kiếm ý tiểu thành.

- Xem ra hắn cũng biết Mạnh Tinh Hồn cường đại, chuẩn bị liều mạng.

- Tuy Cổ Thần lúc trước thua trong tay Lâm Tiêu, nhưng thực lực lại không thể khinh thường, tuyệt đối là top năm của tổ chín, nhưng vẫn còn kém Mạnh Tinh Hồn.

Rất nhiều nguời xem chờ mong, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lôi đài, không dám bỏ qua chút hình ảnh nào đó.

Trên lôi đài, đối mặt thế công đáng sợ của Cổ Thần, Mạnh Tinh Hồn vẫn biểu lộ lạnh lùng như cũ, hai mắt không mang theo cảm tình, đồng thời thân hình hắn lù lù bất động, đối mặt công kích của Cổ Thần không thèm quan tâm tới.

XÍU...UU!

Lập tức kiếm quang của Cổ Thần chém ra, sắp chém trúng Mạnh Tinh Hồn, đúng lúc này Mạnh Tinh Hồn cũng hành động, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt bắn ra hào quang đáng sợ.

Vù vù vù!

Đôi móng vuốt màu bạc hiện ra sau lưng hắn, móng vuốt thép xé rách trường không, biến ảo trảo ảnh đầy trời, trảo ảnh trùng trùng điệp điệp tụ hợp, tạo thành một móng vuốt thép cực lớn bao phủ bầu trời, một hư ảnh con rồng đột nhiên xuất hiện, gầm thét lao tới cắn xé kiếm quang của Cổ Thần.

Oanh một tiếng, kiếm ý tiểu thành có chứa ý cảnh thần hi (tia nắng ban ma) bị nghiền nát, ngay sau đó thế đi hư ảnh hình rồng không giam, một ngụm cắn vào nguyên lực hộ thể của Cổ Thần, đánh hắn bay ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.