Võ Đạo Đan Tôn

Chương 547: Kịch chiến Thiên Phong Báo (2)




Sau lưng Hạ Luân, nam nhân khô gầy Hà Sâm, lão nhân tóc bạc Lưu Vọng cùng cường giả gia tộc mình lao vào sơn cốc nhanh như chớp.

Ngay sau đó.

Rống.

Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, sâu trong sơn cốc truyền ra tiếng chấn động kịch liệt. Trong tiếng gầm rú ù tai, một tảng đá sâu trong sơn cốc nổ tung. Đá to bay tứ tung đập mạnh xuống đất, bụi mù bốc lên. Một con yêu thú cao mấy chục thước, dài gần trăm thước lao ra từ đất đá bụi mù.

Con yêu thú toàn thân lông vàng dán sát da thịt như vầng sáng, mấy đốm xanh trải dài trên lông. Đốm xanh này không phải lông bình thường mà là từng khối kết tinh màu xanh. Nó là lục tinh yêu thú Thiên Phong Báo.

Thiên Phong Báo vừa xuất hiện, ba gia chủ Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm đồng thanh gầm lên:

- Hành động!

Mấy chục cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ cùng tấn công. Các đòn công kích nhiều màu như mưa to trút xuống Thiên Phong Báo.

Xoẹt phập!

Tiếng da thịt bị đâm liên tục vang lên. Ba đại gia tộc điên cuồng tấn công, người Thiên Phong Báo thoáng chốc đầy vết thương. Mặc dù lực phòng ngự của lục tinh yêu thú Thiên Phong Báo rất kinh người nhưng mấy chục cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ hợp sức tấn công thì nó chỉ có thể thụt lùi.

- Grao!

Đôi mắt đỏ rực nhìn một đốn võ giả bao vây. Bị cường giả ba đại gia tộc công kích, Thiên Phong Báo nổi giận, kết tinh màu xanh trên người nó thoáng chốc tỏa ánh sáng xanh chói mắt. Từng đợt dao động nguyên lực đậm đặc kèm theo yêu khí đáng sợ lan tràn bốn phương tám hướng.

Vù vù vù!

Cái mồm dự tợn há ra, một chuỗi phong nhẫn như gió lốc bắn đi bốn phương tám hướng.

Những phong nhận này mỗi cây cao mấy thước, chứa yêu lực đáng sợ. Nơi phong nhận đi qua hư không cũng bị cắt thành hai nửa, bao vây các võ giả ba đại gia tộc vào trong, đổ ập xuống đầu bọn họ.

Ầm ầm ầm!

Phong nhận điên cuồng chém tảng đá trong và ngoài sơn cốc, tiếng nổ đì đùng điếc tai. Nhiều võ giả của ba đại gia tộc dốc sức phòng ngự nhưng vẫn chật vật bay ngược ra. Có hai võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ bị mấy phong nhận liên tục chém trúng, người đẫm máu bay ngược, không biết sống chết thế nào.

Lâm Tiêu bám trên vách đá gần đó, trợn mắt há hốc mồm nhìn chiến đấu bên dưới:

- Thiên Phong Báo thật đáng sợ, khó đối phó hơn Hắc Ám Ma Viên hai phần. Tuy đòn công kích cột sáng của Hắc Ám Ma Viên đáng sợ thật nhưng phạm vi tấn công có hạn, Thiên Phong Báo dùng phong nhận đầy trời thì đám võ giả ba đại gia tộc không né tránh được, chỉ có thể dùng thân thể cứng rắn đỡ.

Có một luồng phong nhẫn chém trúng vách đá gần chỗ Lâm Tiêu, vách đá nứt ra cái khe dài hai, ba mươi thước, sâu hơn mười thước, nhìn thấy ghê người.

Hạ Luân rống to:

- Nghiệt súc, đừng vội cuồng!

Trường kiếm trong tay Hạ Luân tỏa ánh sáng chói mắt, kiếm quang rực rỡ bắn ra. Kiếm quang to dài mấy chục thước tựa thanh thiên kiếm đánh nát mấy phong nhẫn rồi chém vào người Thiên Phong Báo.

Ầm!

Nguyên lực sắc bén trong kiếm quang phun ra, cơ thể Thiên Phong Báo bị xé rách một vệt dài mấy chục thước. Tiếng gầm rú thảm thiết vang lên, miệng vết thương tuôn máu ồ ạt.

- Ha ha ha!

Hà Sâm gia chủ Hà gia không tụt hậu, trong tiếng cười to gã từ trên trời giáng xuống, trường thương màu xanh bắn ra các bóng thương rơi như mưa xuống người Thiên Phong Báo. Trường thương đâm một lỗ thủng to sâu một thước, cột máu phun ra.

Bên dưới Thiên Phong Báo, Lưu Vọng gia chủ Thiên Vương đan lô múa chiến đao, bóng đao kèm theo sát khí rét lạnh cắt ra mấy vết thương hẹp dài trên bụng Thiên Phong Báo.

Gia chủ ba đại gia tộc Thành Đại Viêm luân phiên công kích, người Thiên Phong Báo có nhiều vết thương, máu phun ra như suối nhuộm đỏ nền đá.

Trong tiếng gầm rú đau đớn, Thiên Phong Báo trái đâm phải nhảy nhưng ba gia chủ bao vây không cho nó trốn. Thiên Phong Báo mặc dù là lục tinh yêu thú, gia chủ ba đại gia tộc lại là đỉnh Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, cộng thêm mấy chục võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ hỗ trợ, Thiên Phong Báo cường đại rơi vào nguy hiểm.

Từng tiếng gầm vang lên, Thiên Phong Báo trong cơn đau đớn miệng vẫn điên cuồng phun ra rất nhiều phong nhận. Cả sơn cốc rền vang ầm ĩ như có động đất cỡ nhỏ, bụi bay mù mịt, vô số nham thạch từ trên trời giáng xuống đập thủng hố sâu lỗ chỗ.

Nơi Lâm Tiêu ẩn núp cũng rung bần bật, mấy tảng đá to từ đỉnh núi lăn xuống, trời sụp đất nứt.

Bất giác dao động nguyên khí trong thiên địa dần biến mất, dải sáng đỏ chảy hết vào tận cùng sơn cốc. Một luồng sáng đỏ mông lung bắn ra từ chỗ lúc trước Thiên Phong Báo lao ra. Ánh sáng rực rỡ huyễn lệ.

Lâm Tiêu nhìn xuyên qua khe hở một đống đá bị Thiên Phong Báo đụng vỡ, ánh mắt sắc bén của hắn nhìn thấy trong cái hang tận cùng sơn cốc có một ao nước, chính giữa ao có một tảng đá hình tròn. Trên tảng đá có một trái cây màu đỏ to cỡ nắm tay tỏa ánh sáng đỏ mê người, đẹp rực rỡ.

Ánh sáng đỏ mông lung tụ tập bên trên trái cây, như con giao long bay giữa hư không toát ra khí thế uy nghiêm, bá đạo.

Lâm Tiêu giật mình thầm nghĩ:

- Thiên Nguyên Long quả chín rồi!

Thừa dịp bên dưới đánh túi bụi, Lâm Tiêu lặng lẽ đến gần ao nước.

- Thiên Nguyên Long quả chín rồi!

Hạ Luân, Lưu gia, Hà Sâm đang chiến đấu, Thiên Phong Báo cũng thấy tình huống kia. Ba người ngừng tấn công, thân thể đổi hướng trong không trung lao về phía Thiên Nguyên Long quả.

- Thiên Nguyên Long quả là của Lão phu!

Hạ Luân gia chủ Hạ gia xông lên đầu tiên, tốc độ tăng lên đến tột đỉnh, điên cuồng lao hướng Thiên Nguyên Long quả.

Lưu Vọng, Hà Sâm cùng rống to:

- Hạ Luân, có ta ở đây ngươi đừng mơ cướp đi Thiên Nguyên Long quả!

Trường thương, chiến đao tỏa ánh sáng nguyên lực sắc bén chặn lại Hạ Luân lao lên trước.

Ầm!

Hạ Luân buộc phải dừng lại, nếu chỉ có một trong hai người tấn công thì thực lực như gã dư sức đón đỡ, sẽ không ảnh hưởng thế đi. Nhưng bây giờ Lưu Vọng, Hà Sâm cùng công kích, Hạ Luân phải cẩn thận phòng thủ.

Hạ Luân gào thét:

- Đáng ghét, Lão phu không có được thì hai ngươi cũng đừng mơ có được Thiên Nguyên Long quả!

Hạ Luân dốc hết sức đâm kiếm vào Lưu Vọng, Hà Sâm. Kiếm quang đáng sợ ngăn cản Lưu Vọng, Hà Sâm lao nhanh. Ba phe cùng quay về vạch xuất phát.

- Chết tiệt!

Trong sơn cốc, Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm giằng co, lạnh lùng nhìn đối phương chằm chằm. Không ai nóng nảy tấn công trước, vì bên nào hành động là hai phe khác sẽ công kích, đánh hội đồng.

Thiên Phong Báo không còn bị tấn công, nó gầm rống lao nhanh hướng Thiên Nguyên Long quả.

Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm gào thét:

- Ngăn Thiên Phong Báo lại!

Võ giả ba đại gia tộc liều mạng giữ chặt Thiên Phong Báo, không cho nó đến gần Thiên Nguyên Long quả một li.

Ầm ầm ầm!

Thiên Phong Báo bị mấy chục võ giả bao vây khó thể nhúc nhích, chỉ biết nóng nảy gầm rú, thi triển phong nhận. Trong phút chốc bụi bay khắp sơn cốc, tiếng ù ù vang lên không dứt. Bị cường giả ba đại gia tộc ngăn chặn, Thiên Phong Báo bất lực chống trả.

Mấy phe giằng co, không ai đến gần Thiên Nguyên Long quả được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.