Võ Đạo Đan Tôn

Chương 452: Vạn thú chi địa




Chương 452: Vạn thú chi địa.

Toản Địa Giáp đi sâu vào bên trong, móng vuốt băng sương sắc bén dán chặt lấy mặt đất nham thạch màu đen, từng luồng lực lượng vô hình truyền vào thân thể, vô cùng ấm áp, ngay cả yêu đan càng thêm sinh động, mà nơi phát ra cỗ lực lượng này tựa hồ là từ lòng đất truyền tới.

Trong sơn cốc thường thường có tiếng gầm của yêu thú truyền tới, những yêu thú khổng lồ di chuyển trên mặt đất, phát ra tiếng chấn động ầm vang. Trong phạm vi trăm dặm, Lâm Tiêu đã nhìn thấy hơn mười đầu yêu thú chém giết lẫn nhau, tuyệt đại đa số đều là tứ tinh, còn có một ít ngũ tinh, hoàn toàn không thấy yêu thú cấp bậc càng thấp hơn.

Đột nhiên, một con tứ tinh yêu thú hình dáng như loài tê ngưu, làn da màu xám lao tới gần Toản Địa Giáp, rít gào một tiếng, chiến ý nồng đậm sôi trào, thân hình lớn hơn mười thước ầm ầm ập tới, lực đánh thật lớn làm mặt đất chấn động, oanh oanh run rẩy.

Toản Địa Giáp không chút yếu thế gầm lên giận dữ đánh trả, hai đầu yêu thú khổng lồ va chạm thẳng vào nhau.

Oanh long long…

Lực đánh khổng lồ làm hai yêu thú quay cuồng, trên mặt đất nhất thời hiện lên khe rãnh thật sâu, vết rạn nứt như mạng nhện lan tràn, nhìn thật ghê người.

Tuy đầu tê ngưu là tứ tinh, nhưng thực lực không thể khinh thường, lực lượng khổng lồ chỉ yếu hơn Toản Địa Giáp một bậc mà thôi, chỉ tiếc Toản Địa Giáp không phải yêu thú bình thường, vài lần chém giết đã bị nó bắt lấy cơ hội, một trảo chụp nát đầu đối phương, máu tươi phun ra như suối, nháy mắt ồ ồ tuôn xuống mặt đất.

Ngao…

Móng vuốt sắc bén xé mở thân hình đối phương, Lâm Tiêu moi ra yêu đan nuốt chửng.

Yêu thú bình thường không dám dùng yêu đan cùng cấp, bởi vì thuộc tính bất đồng, nếu gặp cùng thuộc tính thì không sao, nhưng trái lại sẽ bị yêu nguyên đáng sợ đánh nát kinh mạch cơ thể, yêu nguyên hỗn loạn mà chết.

Yêu thú bình thường chỉ có thể chậm rãi cắn nuốt yêu đan của yêu thú cùng cấp.

Nhưng Toản Địa Giáp tu luyện Thú Nguyên quyết thì khác, giống như công pháp của nhân loại, dùng yêu đan có thể đem yêu nguyên khổng lồ bên trong tiến hành luyện hóa, sau đó hấp thu hình thành yêu nguyên thuộc về mình.

Yêu đan vừa vào bụng, một cỗ lực lượng cuồng bạo như lửa nóng lập tức tán dật trong thân thể Toản Địa Giáp.

- Lực lượng thật đáng sợ, yêu nguyên của yêu thú này ít nhất phải nhiều hơn gấp đôi yêu thú bên ngoài, hơn nữa tựa hồ còn ẩn chứa lực lượng thần bí độc đáo trong sơn cốc.

Oanh long…

Không đợi hắn luyện hóa xong, tựa hồ đã phát hiện được cuộc chiến nơi này, xa xa xuất hiện một đầu yêu thú cao tới mấy chục thước, đây là yêu thú họ khuyển màu vàng, móng vuốt dài mấy thước, dễ dàng tạo ra khe rãnh ghê người trên nham thạch, đôi mắt thị huyết băng sương nhìn chằm chằm vào Toản Địa Giáp.

- Ngũ tinh yêu thú!

Yêu khí nồng đậm ập tới, ánh mắt Toản Địa Giáp ngưng tụ lại.

Tuy Toản Địa Giáp từng giết qua ngũ tinh yêu thú bên ngoài, nhưng yêu khí trên thân ngũ tinh yêu thú này còn đáng sợ hơn hết thảy yêu thú ngũ tinh mà hắn từng gặp qua.

Ánh mắt nó nhìn chằm chằm, thân thể cao lớn nháy mắt phát động, hình thể khổng lồ gấp đôi nhưng tốc độ nhanh tới kinh người, hóa thành một đạo kim sắc thiểm điện phóng tới trước mặt Toản Địa Giáp, mũi nhọn móng vuốt nổ đùng vỗ thẳng vào đầu phân thân.

Đôi mắt Toản Địa Giáp co rút lại, chiếc đuôi sắt thép bắn lên, hóa thành hắc ảnh bay ra, quét mạnh tới.

Vĩ trảo va chạm, trong tiếng nổ vang thật lớn phân thân nặng nề văng ra, lăn tròn hơn mười vòng, tạo ra mấy hố to dưới đất mới bay ra hơn ngàn thước xa.

Lân giáp trên đuôi phá nát, máu tươi giàn giụa, bị móc ra một khối thịt lớn, đau đớn kích thích đại não phân thân, mà chân trước của yêu thú khuyển loại tuôn máu, bị quét xuống một mảnh lông màu vàng, lộ ra da thịt bị tổn hại.

- Yêu thú thật đáng sợ, thực lực tuyệt đối không kém hơn Hỏa Diễm Cự Tích, đã đạt tới ngũ tinh hậu kỳ!

Đôi mắt phân thân co rụt lại, hiện lên một tia kiêng kỵ.

Đôi mắt thị huyết bạo ngược nhìn chằm chằm Toản Địa Giáp, yêu thú mở to miệng máu, ánh mắt sâu kín như đang nhìn con mồi của chính mình.

Đột nhiên yêu thú phát động lần thứ hai, kim sắc thiểm điện cắt qua hư không, hung hăng va chạm Toản Địa Giáp.

Oanh long long…

Tiếng vang kinh thiên động địa, phảng phất như sơn hà rít gào, chỉ nháy mắt trên thân Toản Địa Giáp xuất hiện vô số vết rách ngăm đen, lân giáp phá nát, da tróc thịt bong, huyết nhục mơ hồ.

Mà trên thân yêu thú cũng bị trảo ra vết thương, da lông không ngừng bay tung theo gió.

Mắt thấy không còn kiên trì nổi, trong cơ thể phân thân khởi động một cỗ nhiệt lưu khổng lồ, móng vuốt Toản Địa Giáp ôm chặt lấy yêu thú khuyển loại, đột nhiên mở miệng, một đoàn hỏa diễm nóng rực bắn ra.

Vừa phun ra hỏa diễm, cỗ nhiệt lưu tựa hồ bị hút đi hai phần ba, phân thân lập tức cảm thấy mệt mỏi kịch liệt, giống như nháy mắt đã bị rút hết khí lực.

Hỏa cầu nháy mắt bao trùm yêu thú, da lông bốc cháy, ngọn lửa nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân của nó.

- Hống…

Yêu thú thống khổ gầm lên giận dữ, buông ra phân thân, thân thể không ngừng lăn lộn trên mặt đất, cố gắng dập tắt ngọn lửa trên người, nhưng ngọn lửa chẳng những không tan biến mà càng cháy rực lên, sau khi đốt sạch da lông yêu thú, bắt đầu thiêu đốt da thịt cơ thể của nó.

Ngọn lửa này chính là năng lực đặc thù sau khi Toản Địa Giáp nuốt yêu đan của Hỏa Diễm Cự Tích mà đạt được, trong một năm nay Lâm Tiêu đã trải qua nhiều lần thí nghiệm, phát hiện ngọn lửa này vô cùng đáng sợ, chẳng những có thể thiêu đốt hết thảy, thậm chí là hòn đá hay sắt thép cũng có thể thiêu thành tro tàn, dùng trong chiến đấu vô cùng thuận lợi.

Chẳng qua muốn chế tạo ra ngọn lửa phải dựa vào cỗ nhiệt lưu trong cơ thể Toản Địa Giáp, mà chế tạo cỗ nhiệt lưu này lại cực kỳ thong thả, một khi dùng hết phải đợi thời gian tương đối dài mới có thể khôi phục, chỉ có thể thi triển trong thời khắc mấu chốt nhất.

Chỉ thấy yêu thú kia quay cuồng trong ngọn lửa, kêu lên thảm thiết, nhưng không cách nào dập tắt được ngọn lửa kia, cuối cùng thân thể cao lớn nặng nề ngã trên mặt đất, không ngừng run rẩy.

Ngọn lửa tan hết, trên mặt đất xuất hiện một khối thịt cháy đen như ngọn núi nhỏ, một mùi thịt khét tràn ngập khắp nơi.

Nếu như là yêu thú có lân giáp, ngọn lửa chưa chắc sẽ hung mãnh như thế, bằng vào thực lực ngũ tinh hậu kỳ tuy rằng sẽ trọng thương, nhưng vẫn có thể giữ được tính mạng, chỉ tiếc yêu thú này toàn thân là da lông, càng giúp cho thế lửa thêm cháy mạnh, vì vậy bị thiêu đốt mà chết.

Toản Địa Giáp còn đang thầm sợ hãi, đột nhiên mặt đất khẽ run lên, chỉ thấy trong thiên địa xuất hiện một đầu yêu thú họ vượn cao hơn trăm thước đang hướng nơi này chồm tới.

Bản thể yêu thú chưa tới, yêu khí nồng đậm đã hình thành một cỗ gió lốc kịch liệt, bao trùm trấn áp, bị cỗ yêu khí kia tràn tới, Toản Địa Giáp thậm chí có cảm giác kinh hãi.

- Lục tinh yêu thú sao?

Toản Địa Giáp không chút do dự, móng vuốt nháy mắt xé mở thân hình yêu thú khuyển loại, đem yêu đan ngậm trong miệng, sau đó tứ chi điên cuồng đào huyệt động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.