Võ Đạo Đan Tôn

Chương 334: Liên tiếp rung động (1)




- Một trăm chín mươi ba.

- Không ngờ lại là một trăm chín mươi ba.

- Ngươi xác định ta không nhìn lầm chứ?

Trong nháy mắt, vô số võ giả ở đây tất cả đều ngây người.

Bởi vì trước kia năm tên đệ tử của Thanh Nham thành thượng bảng, hiện
tại thứ tự trên bài danh ngọc bích là như thế này, Dương Tuấn bài danh
một trăm chín mươi ba, Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục bài danh một
trăm chín mươi bốn, Nguyệt Linh thành Giang La bài danh một trăm chín
mươi lăm, Thanh Nham thành Tả Lưu bài danh một trăm chín mươi sáu, Mộ
Thạch thành á quân bài danh một trăm chín mươi bảy, Hưng Nguyên thành
Vương Cát bài danh một trăm chín mươi tám.

Nói cách khác, thực lực Dương Tuấn so với tên thứ năm của Thanh Nham
thành cùng Nguyệt Linh thành còn mạnh hơn, thậm chí còn vượt lên trước
Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục.

- Cái gọi Dương Tuấn này là ai? Chẳng lẽ là quán quân của Tân Vệ thành, làm sao sẽ mạnh như vậy?

- Nhất định là quán quân, đó còn cần phải nói, thực lực Dương Tuấn này
còn trên Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục, trừ phi hắn là quán quân
của Tân Vệ thành ra, không có khả năng thứ hai.

- Không nghĩ tới lúc này đây Tân Vệ thành lại chui ra một cao thủ như
thế, kể từ đó, bài danh của Tân Vệ thành cũng ở trên Hắc Thổ thành,
trong lục đại vệ thành bài danh thứ năm.

- Các ngươi xem khuôn mặt đám người Hắc Thổ thành kia tựa như cái gì,
bất quá cũng phải thôi, vốn là đệ ngũ hiện tại biến thành lót đáy, nếu
như là ta, ta cũng phải chịu phiền muộn a.

- Cũng không biết những đệ tử còn lại của Tân Vệ thành thực lực thế nào.

- Chỉ cần không có đệ tử không cách nào phát ra công kích bị đào thải
trực tiếp, lúc này đây Tân Vệ thành coi như là hãnh diện, từ thứ sáu
biến thành thứ năm, không dễ dàng a.

Thành tích của Dương Tuấn vừa ra, cả đám người trong nháy mắt ồ lên,
không phải nói thực lực của Dương Tuấn mạnh bao nhiêu, mà là có Dương
Tuấn, bài danh Tân Vệ thành lập tức liền vượt lên Hắc Thổ thành, chiếm
thứ tự thứ năm, mà Hắc Thổ thành ngược lại trở thành lót đáy.

Bởi vì Tân Vệ thành là thành trì nhỏ nhất trong lục đại vệ thành, hơn
nữa hầu như lần nào cũng lót đáy, bởi vậy bài danh của đệ tử vệ thành
khác không ít người âm thầm hỏi thăm, về phần Tân Vệ thành này, thậm chí ngay cả hỏi thăm cũng không hỏi, trực tiếp dẫn đến bọn họ coi Dương
Tuấn là quán quân Tân Vệ thành, ở trong mắt bọn họ, trừ quán quân Tân Vệ thành ra, người khác không khả năng có thực lực này.

- Nguyên bản nghe nói Tân Vệ thành của Lâm Tiêu sư đệ thực lực rất yếu, hiện tại xem ra, tựa hồ cũng không phải yếu như vậy a.

Tại một đình đài trong thiên tài huấn luyện doanh, Lý Dật Phong, Mộ
Lăng, Hề Hiên Thanh, Nam Môn Thành, Lương Phương, năm thiên tài đứng đầu Vũ Điện ung dung nhìn về phía bọn người Lâm Tiêu.

Thân là đệ tử Vũ Điện trong thiên tài huấn luyện doanh, bọn người Lý Dật Phong tự nhiên biết thiên tài huấn luyện doanh chiêu sinh lúc nào, cũng biết bọn người Lâm Tiêu ở ngày đầu tiên gia nhập huấn luyện doanh, nhất định sẽ tiến hành trắc thí bài danh, cho nên cố ý đến đây quan sát bài
danh của đám người Lâm Tiêu.

- Thứ năm đã có thể xếp một trăm chín mươi ba, ở địa phương như lục đại
vệ thành, xác thực cũng coi là thiên tài, không biết những người khác
thực lực thế nào.

- Những người khác ta không muốn biết, ta chỉ hiếu kỳ Lâm Tiêu sư đệ bài danh nhiều ít, Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, coi như là tương đối
mạnh trong Tam chuyển Trung kỳ, thông thường chỉ có thể xâm nhập trước
một trăm tám mươi, về phần trước một trăm bảy mươi, cơ bản đều cần thực
lực Tam chuyển Hậu kỳ mới có thể.

- Nam Môn Thành, ngươi cũng quá coi thường Lâm Tiêu sư đệ, theo ta phỏng chừng, mặc dù Lâm Tiêu sư đệ chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, nhưng thực lực tuyệt đối không chỉ như vậy, bài danh cụ thể ta không biết, nhưng Lâm
Tiêu sư đệ bài danh tuyệt đối sẽ không thấp hơn một trăm sáu mươi.

- Cao như vậy sao? Mộ Lăng, ngươi nhìn tốt Lâm Tiêu sư đệ như vậy sao?

Nam Môn Thành cười nói.

- Đó là tự nhiên, ngươi cho rằng một a miêu a cẩu cũng có thể né tránh Vạn La Huyễn Nữ Thủ của Mộ Lăng ta tiến công sao?

- Ta ngược lại cảm thấy Mộ Lăng không có khuyếch đại, lấy thực lực của
Lâm Tiêu sư đệ có thể tiến vào một trăm sáu mươi, bất quá không cũng chỉ là tới thứ tự này mà thôi, đi lên nữa, đề thăng mỗi một thứ tự đều rất
trắc trở, nhớ lại thời điểm ban đầu, lần đầu tiên gia nhập thiên tài
huấn luyện doanh, bài danh của ta cũng chỉ là một trăm năm mươi.

Hề Hiên Thanh cười nhạt nói.

- Được rồi, chúng ta nhìn cho thật kỹ ah, lập tức sẽ đến phiên Lâm Tiêu
sư đệ trắc thí, đến lúc đó bài danh vừa nhìn thấy ngay, đối với thực lực của Lâm Tiêu sư đệ chúng ta cũng sẽ có lý giải.

Lý Dật Phong ở một bên thủy chung không lên tiếng, lúc này nói chuyện,
năm người liền không hề cãi lại, ánh mắt rơi vào trong đội ngũ Tân Vệ
thành.

- Nguyên lai thực lực của ta không khác với suy nghĩ của ta lắm, chỉ là như vậy.

Dương Tuấn nhìn trên bảng xếp hạng, không khỏi khẽ gật đầu, trong lòng không khỏi có chút chưa thoả mãn.

- Kế tiếp đến phiên ta.

Dương Tuấn trở lại trong đám người, lúc này Cận Trí Hải đi ra.

Bởi vì Dương Tuấn ở trong tranh tài là thuộc về loại lọt sàng lấy lên,
bởi vậy bài danh thứ năm, kế tiếp chính là bài danh thứ tư Cận Trí Hải.

Hít sâu một hơi, Cận Trí Hải trầm ổn, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào thạch bích cách đó không xa, sau một khắc…

Sưu!

Hai chân Cận Trí Hải dậm mạnh, cả người nhanh như sao xẹt, nhảy vào
trong phạm vi trăm thước, hai chân liên tục đong đưa mấy cái, Cận Trí
Hải đã đi tới trước thạch bích, ra sức bật người nhảy lên, thân thể đi
tới độ cao cùng Dương Tuấn không khác biệt lắm.

- Bài Vân Chưởng!

Trong tiếng quát khẽ, bàn tay của Cận Trí Hải hung hăng vỗ vào trên vách đá, đồng thời thả người lướt về đội ngũ Tân Vệ thành.

- Thực lực người này tựa hồ cũng không yếu.

Trong đám người có người trầm giọng nói.

Đích đích đích!

Tiếng kêu chói tai vang lên, trên bài danh ngọc bích, tên của Cận Trí
Hải xuất hiện, sau cùng dừng lại ở một trăm chín mươi lăm, so với Dương
Tuấn cùng Trương Dục đều thấp hơn một cái thứ tự, đem bọn người Nguyệt
Linh thành Giang La cùng Thanh Nham thành Tả Lưu chen xuống dưới.

- Cận Trí Hải kia bài danh một trăm chín mươi lăm, so với Dương Tuấn một trăm chín mươi ba thấp hơn hai thứ tự, xem ra là Tân Vệ thành á quân.

- Ta đã nói, vừa rồi Dương Tuấn kia nhất định là quán quân, nếu như là
đệ ngũ danh thu được bài danh một trăm chín mươi ba, chẳng phải là so
với Thanh Nham thành cùng Nguyệt Linh thành còn mạnh hơn!

- Như thế xem ra, Tân Vệ thành này thật là căn cứ bài danh từ cao đến thấp trắc thí.

Trong đám người truyền đến trận trận nghị luận, càng thêm kiên định bọn họ suy đoán.

- Một trăm chín mươi lăm sao?

Nhìn thứ tự của mình, Cận Trí Hải không khỏi lắc đầu, hiển nhiên là không thoả mãn thứ tự này.

- Ta còn chưa đủ mạnh a, còn cần nỗ lực tu luyện.

Ở trong lòng hắn yên lặng nhắc nhở bản thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.