Võ Đạo Đan Tôn

Chương 293: Không biết tự lượng sức mình (2)




Sưu! Sưu! Sưu!

Trải qua chút dừng lại như thế, lập tức có Hóa Phàm cảnh Trung kỳ võ giả từ chỗ khác lao tới, ngăn ở trước người Hỏa Diễm cự tích, đồng thời đám người Trang Dịch thành chủ cũng nhanh như tia chớp chạy tới, vây quanh Hỏa Diễm cự tích.

Một gã Đan Các Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ võ giả thì nhảy vào trong bầy thú, đem Đường Dật trọng thương hôn mê ôm lên.

Đau đớn kịch liệt làm cho Đường Dật đã hôn mê lập tức tỉnh táo lại, trong miệng lần thứ hai ho ra hai ngụm tiên huyết.

- Haii, lại bị Đường Dật này nhặt một cái mạng

- Đường Dật quá lỗ mãng, hắn cho rằng hắn là ai, ngay cả Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ võ giả cũng không dám chặn Hỏa Diễm cự tích, bằng hắn một Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả nho nhỏ là có thể ngăn cản sao?

- Thật buồn cười, nếu không phải có một kích kia của Kê Thế Các chủ, chỉ sợ là hắn đã chết ở lúc Hỏa Diễm cự tích xông tới.

- Kê Thế Các chủ làm sao có thể để hắn ngã xuống, hiện tại Đan Các Ổ Hạo trở thành phế nhân, nếu như ngay cả Đường Dật cũng ngã xuống, thế hệ này của Đan Các liền thật không có thiên tài gì.

Rất nhiều võ giả đang chém giết nhìn thấy một màn này, lẫn nhau trong lúc đó truyền đến trận trận xì xào bàn tán.

Loại hành vi giả anh hùng này của Đường Dật không chỉ không để cho các võ giả khác kính nể, ngược lại sẽ khiến bọn họ khinh thường, rõ ràng không địch lại còn muốn tiến lên cậy mạnh, Lâm Tiêu là vừa vặn xuất hiện ở trên lộ tuyến Hỏa Diễm cự tích đào tẩu, bất đắc dĩ mới ra chiêu ngăn cản, mà Đường Dật là ngu ngốc đi tới chịu chết, hai người hành vi đồng dạng, lại cho cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Sưu! Sưu! Sưu!

Đại lượng Hóa Phàm cảnh Trung kỳ võ giả điên cuồng chạy tới, đối với Hỏa Diễm cự tích phát động tiến công mãnh liệt.

Từng đạo Nguyên Lực kình khí đáng sợ như mưa sa, điên cuồng nện ở ngoài thân Hỏa Diễm cự tích, mặc cho lực phòng ngự của Hỏa Diễm cự tích cường thịnh hơn nữa, ở dưới mọi người điên cuồng tiến công, Hỏa Diễm cự tích không ngừng rống giận, trên người xuất hiện từng vết thương đáng sợ.

Rống!

Mắt thấy mình sẽ bị mọi người vây công đến chết, hai tròng mắt đỏ đậm của nó nhìn soi mói, Hỏa Diễm cự tích mở miệng khổng lồ, từng viên hỏa cầu khổng lồ từ trong miệng nó điên cuồng phụt ra.

Rầm rầm oanh!

Hỏa cầu đầy trời vẩy ra, hỏa cầu này nhỏ thì đường kính chỉ hơn hai thước, lớn thì bốn năm thước, đập rơi trên mặt đất lập tức nổ tung lên, Hỏa diễm tứ tán vẩy ra, nơi đi qua biển lửa mọc thành bụi.

- Chém!

Có vài tên Hóa Phàm cảnh Trung kỳ võ giả không kịp tránh né, trong miệng điên cuồng rống to, Nguyên Lực nồng nặc ở trên vũ khí của bọn họ điên cuồng ngưng tụ, sau đó hung hăng bổ vào trên hỏa cầu kéo tới kia.

Oanh!

Hỏa diễm phiêu tán đầy trời, trong nháy mắt hỏa cầu bị bổ nổ, vài tên Hóa Phàm cảnh Trung kỳ võ giả kia từ trong hỏa diễm xuyên qua, trừ hơi có chút chật vật ra, may mắn không có thụ thương.

Trái lại một ít Yêu Thú ở phụ cận, ở dưới Hỏa Diễm công kích tránh né không kịp, trên người cả đám bốc lên Hỏa Diễm, thống khổ tru lên, chỉ khoảng nửa khắc liền không có tiếng động. Cũng có một số võ giả cùng binh sĩ ở phụ cận bị Hỏa Diễm bắn trúng, căn bản không kịp phản ứng, cả người bị đốt thành than cốc, ngay cả Tam chuyển Chân Võ Giả cũng không ngoại lệ.

- Thật là đáng sợ!

Cách đó không xa Lâm Tiêu tách ra mấy viên hỏa cầu, nhịn không được tim đập nhanh không gì sánh được.

- Tản ra, trừ Hóa Phàm cảnh Trung kỳ võ giả, những người còn lại đều tản ra cho ta!

Trang Dịch thành chủ thấy vậy hô to, đồng thời chiến đao trong tay hung hăng bổ vào trên người Hỏa Diễm cự tích.

Rống!

Hỏa Diễm cự tích thống khổ gào lên một tiếng, trên người xuất hiện một vết thương khổng lồ dài đến gần trượng, tiên huyết thiêu đốt Hỏa Diễm phun tung toé, rơi trên mặt đất, đốt cả mặt đất cháy đen.

Mắt thấy mình bị vây quanh, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, Hỏa Diễm cự tích càng ngày càng táo bạo, hai mắt nó đỏ đậm, nhắm ngay một gã Hóa Phàm cảnh Trung kỳ võ giả phun ra một viên cầu đường kính ước chừng hơn một thước, mặt ngoài viên cầu kia còn thiêu đốt Hỏa Diễm.

- Bạo cho ta.

Hóa Phàm cảnh Trung kỳ võ giả kia không tránh không né, một đao cố sức chém rụng, trên mặt biểu tình tùy ý bừa bãi.

- Lỗ Tư, không được liều mạng, đó là Yêu Đan của Hỏa Diễm cự tích.

Cách đó không xa Trang Dịch thành chủ thấy một màn này, không khỏi kinh sợ lên tiếng.

- Cái gì?

Tuyệt Diệt Cốc Lỗ Tư tổng quản ngẩn ra, một cảm giác nguy cơ cường liệt từ trong lòng hắn bay lên, lúc này hắn muốn tránh cũng đã không kịp.

- Phá.

Một tiếng rống giận lôi đình, Nguyên Lực trong cơ thể Lỗ Tư điên cuồng phụt lên, chiến đao trong tay liều lĩnh chém vào viên cầu.

Phanh…

Một đao chém rụng, viên cầu Hỏa Diễm này cũng không có như trước kia Hỏa Diễm cự tích phun hỏa cầu nổ tung lên, trái lại phóng xuất ra một cổ lực lượng đáng sợ không gì sánh kịp.

Lúc này, Lỗ Tư thực lực đạt tới Hóa Phàm cảnh Trung kỳ, thân là Tuyệt Diệt Cốc tổng quản trong thập đại thế lực, cả người như đạn pháo bay ra, trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết, y bào trên người ở dưới Hỏa Diễm đốt cháy phá thành mảnh nhỏ, sắc mặt cháy đen, trọng trọng đập vào trên mặt đất cách đó không xa.

Chỉ là một kích, Lỗ Tư tổng quản trước kia còn sinh long hoạt hổ liền bị trọng thương.

- Yêu Đan ly thể, phỏng chừng Hỏa Diễm cự tích này cách tấn cấp Lục tinh cũng không xa, ta tới cuốn lấy Yêu Đan, thực lực bản thể của Hỏa Diễm cự tích nhất định là rất yếu bớt, mọi người nhanh liên thủ giết nó.

Trong nháy mắt Trang Dịch thành chủ đi tới trước Yêu Đan, chiến đao trong tay điên cuồng chém vào trên viên cầu màu đỏ.

Mà đám người Trử Vĩ Thần tổng quản là không dừng lại chút nào, không ngừng ở bên ngoài thân Hỏa Diễm cự tích lưu lại từng vết thương khổng lồ.

Mất đi Yêu Đan, lực phòng ngự của Hỏa Diễm cự tích giảm xuống rất lớn, chỉ đạt tới trình độ Ngũ tinh Yêu Thú phổ thông, trên người trong nháy mắt mình đầy thương tích.

Ngao rống…

Phát ra một tiếng gầm rú thê lương, miệng Hỏa Diễm cự tích hút mạnh một cái, Yêu Đan đường kính chừng hơn một thước bị một cổ hấp lực thật lớn thu hồi vào trong bụng nó.

Cả người Hỏa Diễm cự tích máu liên tục chảy xuôi, mình đầy thương tích, ánh mắt nhìn quét xung quanh, hiển nhiên biết bản thân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trong ánh mắt nó chợt hiện lên vẻ điên cuồng, Hỏa Diễm cả người đột nhiên ở trong nháy mắt tăng vọt, làn da toàn thân nguyên bản màu đỏ không ngừng biến đậm, đậm đến hầu như muốn nhỏ ra máu, từng cổ nhiệt độ nóng rực từ trong cơ thể nó không ngừng tản mát ra.

- Không tốt, mau lui lại.

Trang Dịch thành chủ thấy đến một màn này, trong đầu nghĩ đến một khả năng, con ngươi trong nháy mắt trừng tròn xoe, kinh sợ rống to.

Theo thoại âm của hắn rơi xuống…

Oanh

Thân thể khổng lồ của Hỏa Diễm cự tích trong nháy mắt bành trướng, sau một khắc, toàn bộ thân thể của Hỏa Diễm cự tích giống như đại khí cầu ầm ầm muốn nổ tung lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.