Võ Đạo Đan Tôn

Chương 212: Thần hồn lưỡng phân (1)




Khống chế Thương Long Tí phải dùng tinh thần lực, nếu ý thức của hắn đi vào phân thân Toản Địa Giáp còn có thể tiếp tục khống chế Thương Long Tí thì không sao, một khi không thể khống chế, chẳng phải hắn vĩnh viễn bị nhốt trong không gian Thương Long Tí sao?

Trước khi tìm hiểu rõ ràng, hắn không dám thử nghiệm.

- Xuất!

Tâm niệm vừa động, Toản Địa Giáp lại xuất hiện trong huyệt động.

- Thật sự là thứ tốt.

Vuốt ve Thương Long Tí, trong lòng Lâm Tiêu vô cùng kích động.

- Ban đầu khi ta đọc được ghi chép về không gian bảo vật này, đều nói đại đa số không gian chỉ lớn từ vài xích tới một trượng, vì sao không gian của ta lại lớn như vậy, hơn nữa trong sách chỉ nói không gian bảo vật không thể chứa chấp vật sống, vì sao phân thân Toản Địa Giáp lại có thể tiến vào trong Thương Long Tí?

Trong lòng Lâm Tiêu cảm thấy nghi hoặc.

- Bỏ đi, ghi chép trong sách chưa hẳn là chính xác.

Rất nhanh hắn bỏ qua ý nghĩ này.

- Đúng rồi, còn có Cửu Ngự Phân Thần thuật.

Thí nghiệm xong công hiệu của Thương Long Tí, Lâm Tiêu lại chú ý vào công pháp:

- Khi nãy nghe được thanh âm của lão giả thần bí kia, Cửu Ngự Phân Thần thuật tựa hồ là công pháp luyện dược.

- Cửu Ngự Phân Thần thuật, thần phân hàng vạn hàng ngàn, là một môn công pháp cực kỳ huyền diệu…

Lâm Tiêu cẩn thận xem xét công pháp, vẻ mặt bình tĩnh, chỉ mới xem được hai dòng trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ, hai mắt trợn tròn.

- Đây…đây…đây là…Cửu Ngự Phân Thần thuật không ngờ là…

Hơi thở của hắn trở nên dồn dập, sắc mặt đỏ hồng, hoàn toàn khiếp sợ lẫn hưng phấn.

Cửu Ngự Phân Thần thuật là một môn phân thần thuật, có thể đem thần thức chia thành hành vạn hàng ngàn, đồng thời thao tác những đồ vật khác nhau, tự nhiên mạnh hơn phân thần thuật bình thường, mà đáng sợ nhất, cũng làm hắn kinh hãi nhất chính là có thể chia tách tinh thần của võ giả thành hai, tu luyện một tinh thần phân thân đi ra.

- Ghi nhớ, nếu muốn tu luyện đệ nhị tinh thần bí thuật, phân thần hồn thành hai, tinh thần tu luyện giả nhất định phải mạnh mẽ, tinh thần hư ảnh nhất định đạt tới ngoài một thước, dù là vậy vẫn sẽ nguy hiểm trùng điệp, một khi phát sinh ngoài ý muốn, nhẹ thì tinh thần hỗn loạn, biến thành ngu ngốc, nặng sẽ tử vong, nếu tinh thần yếu kém đi tu luyện chẳng khác nào là tự sát, nhớ kỹ, nhớ kỹ.

Bên dưới công pháp còn lưu lại cảnh cáo vô cùng trịnh trọng.

- Không được, ta nhất định phải tu luyện thần hồn lưỡng phân này thành công.

Lâm Tiêu siết chặt nắm tay, trong mắt tràn ngập vẻ kiên định.

Bên trong Cửu Ngự Phân Thần thuật giảng dạy, muốn tu luyện thần hồn lưỡng phân trước hết phải tìm được một vật dẫn, có vật dẫn mới đem tinh thần phân thành hai, một nửa lưu lại bản thể, một nửa tiến vào vật dẫn, biến thành một phân thân.

Lựa chọn vật dẫn vô cùng trọng yếu, đầu tiên nhất định phải phù hợp linh hồn bản thể cực cao, nếu độ phù hợp thấp dù dùng thần hồn lưỡng phân cũng rất khó dung hợp với vật dẫn.

- Nếu Cửu Ngự Phân Thần thuật là thật, một khi ta tu luyện thần hồn, có thể cùng lúc sử dụng bản thể cùng phân thân Toản Địa Giáp.

Lâm Tiêu tâm huyết sôi trào, chỉ ngẫm lại toàn thân đã kích động run rẩy.

Đây là đại cơ duyên, đối với tương lai của hắn vô cùng trọng yếu.

- Muốn tu luyện đệ nhị thần hồn bí thuật, thần hồn hư ảnh nhất định đạt tới ngoài một thước, ta phải xem thử thần hồn hư ảnh của ta rốt cục mạnh bao nhiêu.

Ánh mắt Lâm Tiêu kiên định, ngồi xếp bằng, tâm thần hoàn toàn đắm chìm xuống.

Trong lòng hắn mặc niệm tâm pháp, tâm thần chìm vào không minh, đồng thời trong đầu tưởng tượng chính bản thân mình, ý thức xâm nhập vào tận sâu nhất.

Lâm Tiêu cảm thấy tâm thần của mình như không còn tồn tại, ngũ giác biến mất, xuất hiện trước mắt hắn chỉ là một mảnh hư vô, ý thức của hắn không ngừng chìm đắm vào mảnh hư vô kia.

Một tầng, lại một tầng, đi tới, không ngừng đi tới…

Không biết xuyên thấu qua bao nhiêu tầng thế giới hư vô, tâm thần Lâm Tiêu rốt cục đi tới tận sâu trong mảnh hư không này, nơi đó có một hắc ảnh mơ hồ, đó chính là thần hồn hư ảnh của chính Lâm Tiêu.

- Đây chính là linh hồn của ta sao?

Lâm Tiêu nhìn hư ảnh trước mắt, cảm thấy không tưởng tượng nổi:

- Sao lớn như vậy…

Hư ảnh kia là nhân hình, không thấy rõ khuôn mặt, lẳng lặng trôi nổi nơi đó, cao chừng năm thước.

Tâm thần Lâm Tiêu mạnh mẽ thức tỉnh trong minh tưởng, mở mắt ra đầy vẻ khiếp sợ.

- Cửu Ngự Phân Thần thuật không phải nói thần hồn người bình thường chỉ cao vài tấc thôi sao, vì sao của ta lại cao như vậy…

Lâm Tiêu ngây dại, một thước tương đương mười tấc, nói cách khác cường độ linh hồn của hắn cao hơn người thường gấp mười lần.

Thần hồn cùng thực lực võ giả vốn không có quan hệ, võ giả tu luyện nguyên lực, tăng lên cường độ thân thể, nguyên lực cùng tinh thần lực đều ở trong cơ thể, nhưng thần hồn là bẩm sinh của nhân loại, ở tại tiền kỳ căn bản không thể tu luyện.

- Đúng rồi, ta là xuyên qua mà đến, dung hợp cùng linh hồn ngày trước của thân thể này, chẳng lẽ là vì thế? Hoặc là bởi vì ta là người của thế giới khác?

Lâm Tiêu nhíu mày suy tư, hắn chỉ nghĩ ra loại khả năng này.

- Bất kể như thế nào, thần hồn hư ảnh của ta đạt tới năm thước, có thể tu luyện thần hồn lưỡng phân thuật.

Trong lòng hắn như lửa nóng.

Đem tâm thần chìm đắm, Lâm Tiêu cẩn thận xem xét miêu tả trong Cửu Ngự Phân Thần thuật.

Một lần lại một lần.

Đệ nhị thần hồn bí thuật chính là đem thần hồn phân chia thành hai, một khi sai lầm, sẽ biến thành phế nhân, tự nhiên phải vô cùng cẩn thận.

Hồi lâu sau, Lâm Tiêu rốt cục đã hiểu rõ.

- Thử xem đi.

Trong ánh mắt hắn mang theo vẻ kiên nghị cùng điên cuồng, tuy rằng không rõ ràng đệ nhị thần hồn bí thuật là thế nào, nhưng căn cứ theo miêu tả trong thần hồn hư ảnh cùng Cửu Ngự Phân Thần thuật mà xem, Lâm Tiêu tin tưởng công pháp này không phải là giả dối.

Lâm Tiêu hít sâu một hơi, vươn vai, đem trạng thái toàn thân gia tăng lên tốt nhất, tâm thần trở nên yên lặng, đem đệ nhị thần hồn bí thuật cẩn thận cân nhắc, nhớ lại thật nhiều chi tiết nhỏ vô cùng rõ ràng thành thục.

- Bắt đầu thôi!

Tâm thần Lâm Tiêu chìm vào không minh, ý thức nhanh chóng chìm đắm trong hư vô, có kinh nghiệm trước đó, ý thức của hắn nhanh chóng đi tới chỗ thần hồn hư ảnh của chính mình.

Thần hồn hư ảnh cao tới năm thước đang phiêu phù nơi đó, Lâm Tiêu đem ý thức rơi xuống trước hư ảnh, dùng Ngưng Niệm thuật trong Cửu Ngự Phân Thần thuật đem ý thức hóa thành một thanh loan đao hư vô.

- Trảm!

Trong lòng Lâm Tiêu đột nhiên hét lớn một tiếng, loan đao do ý thức hình thành hóa thành một đạo lưu quang, mạnh mẽ chém lên thần hồn hư ảnh trước mặt.

Tê lạp…

Thần hồn hư ảnh như sương khói lưu động, bắt đầu bị chém từ trên đỉnh đầu…

- A…

Đau đớn, đau đớn kịch liệt, trong nháy mắt Lâm Tiêu cảm giác thân thể mình bị chém thành hai nửa, cảm giác bị xé rách làm đôi vô cùng rõ ràng, trực tiếp xâm nhập trong linh hồn của hắn, thậm chí còn cường đại hơn chính thể xác bị phách mở gấp mười gấp trăm lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.