Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 943: Hiểu lầm (9)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đừng dùng thân thể dơ bẩn của ngươi đn gần ta thần sắc Thẩm Mặc lạnh nhạt trong mắt tràn ngập hàn ý

"Đừng dùng thân thể dơ bẩn của ngươi đến gần ta!" thần sắc Thẩm Mặc lạnh nhạt, trong  mắt tràn ngập hàn ý.

Sở Vận như rơi vào hầm băng, toàn thân lạnh lẽo, trong lòng nam nhân này, nàng đã ô uế như thế....

"Thẩm Mặc!" Sở Vận rưng rưng, tuyệt vọng, bi thống nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của nam nhân, trong lòng máu tươi đầm đìa, "Ngươi phải tin tưởng ta, trong lòng ta chỉ có ngươi mà thôi, hơn nữa... hơn nữa, ta là người bạn quan trọng nhất của Nguyệt Nhi, nếu Nguyệt Nhi nhìn thấy ta như thế, nàng sẽ rất thương tâm..."

Mặc dù không cam lòng, nhưng Sở Vận biết, Mộ Như Nguyệt là nơi mềm mại nhất trong lòng hắn.

Quả nhiên, nghe vậy sắc mặt Thẩm Mặc dịu đi một chút, vừa định nói gì đó thì một bàn tay từ phía sau vươn đến, ôm chặt Sở Vận...

"Sở Vận, xem ra ngươi không để ta vào mắt, hay là, ngươi đã quên lời ta nói?" Hạ Thụy cười tàn nhẫn, lãnh khốc nhìn mọi người.

Từ đầu đến cuối, Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần đều không nói một lời, chỉ đứng một bên xem trò hay...

Bất quá, hiển nhiên sự xuất hiện của Hạ Thụy đã tạm thời cứu mạng Thẩm Mặc, nếu không phải vì Hạ Thụy xuất hiện, chỉ sợ hiện tại Thẩm Mặc đã máu tươi đương trường...

"Hạ Thụy, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" Sở Vận đè thấp giọng nói, tức giận quát, "Cầu xin ngươi, buông tha ta đi, đúng là trước kia ta và ngươi ở bên nhau nhưng bây giờ ta đã không còn yêu ngươi, ta yêu Thẩm Mặc, nếu như ngươi thật sự từng yêu ta, cầu xin ngươi thả ra đi..."

Nhìn Sở Vận đau khổ cầu xin, Thẩm Mặc mềm lòng.

Dù nàng phạm phải sai lầm hắn cũng có thể tha thứ cho nàng một lần, huống chi nàng là bạn thân của Nguyệt Nhi, nể mặt Nguyệt Nhi, hắn cũng sẽ cho nàng một cơ hội...

"Thẩm Mặc, nàng cho ngươi đội nón xanh, ngươi còn muốn nàng?" Hạ Thụy cười lạnh, dời mắt nhìn Thẩm Mặc.

Thần sắc Thẩm Mặc lạnh nhạt, ngữ khí lại vô cùng kiên quyết: "Có ai mà chưa từng phạm sai lầm? Nếu nàng nguyện ý sửa đổi, ta có thể cho nàng cơ hội!"

"Ha ha!" Hạ Thụy cười phá lên, "Nếu ta nói cho ngươi một chuyện, không biết ngươi có còn tiếp nhận nàng hay không, sau khi nghe chuyện này mà ngươi vẫn tha thứ cho nàng, vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"

Vẻ mặt Thẩm Mặc châm chọc: "Cho dù nàng phản bội ta ta vẫn chịu đựng được, còn có chuyện gì mà ta không thể chịu đựng..."

"Chuyện ta muốn nói chính là..." Hạ Thụy ngừng lại một chút, tàn nhẫn nói, "Nguyên nhân cái chết của Mộ Như Nguyệt!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.