Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 34: Lật bài ngửa




– Lật bài ngửa

Đưa nét bút đi giám định, bình thường phải mất từ một tới ba tháng. Bởi Thẩm Bác Diễn quen một chuyên gia giám định nét bút, mang đi giám định khẩn cấp, ước chừng hai tuần sau sẽ có kết quả.

Nhưng hai tuần này Lục Quân cũng không rảnh rỗi.

Bởi không thể ngăn chặn dư luận, sau một ngày weibo đã bỏ lệnh khóa tài khoản, không ít báo đài phỏng vấn Lục Quân, Lục Quân mạnh miệng mắng công ty giải trí Tinh Tinh ép khô người, còn chỉ đích danh Mã Du làm quản lý đại diện hiểm ác, nói Lục Quân Càn bị công ty bức chết. Ông ta nhắm thẳng vào quỹ công tử, nói quỹ công tử và công ty cấu kết với nhau nuốt tiền riêng của người khác, còn Mã Du cầm hai chục triệu của Lục Quân Càn đi góp, nhưng chưa có được sự đồng ý của Lục Quân Càn.

Thậm chí Lục Quân còn khóc lóc than thở trong buổi phỏng vấn, nói năng hùng hồn rằng Lục Quân Càn gọi điện cho ông khóc lóc kể lể công ty lấy sự an toàn của anh và người thân ra uy hiếp, nên anh không dám vạch trần chuyện này ra trước ánh sáng. Nhất thời, báo chí tranh nhau đăng lại, lôi kéo tình cảm của cư dân mạng.

Các cư dân mạng luôn chú ý tới nội tình đen tối, lời Lục Quân nói khiến không ít người tin tưởng. Nhất thời, Mã Du và toàn bộ nhân viên trên dưới công ty Tinh Tinh như thịt trên lửa than, khiến người người trong giới giải trí bất an, không ai dám đứng ra lên tiếng, sợ đứng ra nói công đạo lại biến thành tấm bia chịu đủ lời chỉ trích của dân tình. Thậm chí chỉ trong hai tuần mà cổ phiếu công ty Tinh Tinh rớt thảm hại.

Lục Lăng Hằng làm em họ Lục Quân Càn nên cũng được dư luận quan tâm, trong khoảng thời gian này có không ít báo đài muốn phỏng vấn anh, muốn nghe anh nói ý kiến của mình. Cuối cùng Lục Lăng Hằng cũng không đành lòng đẩy cha mình ra đứng mũi chịu sào, cho nên hai tuần này anh né trong nhà không dám đi đâu, từ chối mọi lời mời phỏng vấn, không đưa ra bất cứ ý kiến nào về câu chuyện này.

Hai tuần này, công ty giải trí Tinh Tinh chỉ có một tuyên bố chính thức rằng công ty chưa từng ép buộc bất cứ nghệ sĩ nào, trừ lần đó ra cũng không có bất kì trả lời nào cho chuyện này. Nhưng họ không trả lời, ngược lại bị coi như đuối lý không dám nói, dư luận gần như nghiêng hết về một phe. Mà quỹ công tử, tuy đã công khai các khoản mục quyên góp cho trẻ em nghèo vùng cao, chỉ là dục gia chi tội, hà hoạn vô từ, mọi người vẫn tin quỹ có nội tình đen tối, khăng khăng các khoản mục không hợp. Hai tuần này, quỹ quân tử danh tiếng luôn tốt không nhận được bất cứ sự đóng góp nào. (Dục gia chi tội, hà hoạn vô từ: muốn gán tội cho người khác, không sợ không tìm ra lý do)

Ngoài việc đó ra, cũng có không ít người mắng Lục Quân Càn là ngụy bạch liên hoa, bởi nếu quỹ quân tử có vấn đề, nhất định Lục Quân Càn cũng có chuyện. Anh là đại diện và quản lý của quỹ, nhiều lần công khai tuyên truyền trước truyền thông, không ít người thông qua anh mới biết tới quỹ công tử, vì anh nên mới hào phóng quyên tiền. Rất nhiều người cảm động chuyện anh từ thiện hai chục triệu, nhưng nếu việc này là giả, như vậy anh cũng dối trá. Thay vì nói anh bị công ty uy hiếp, không bằng nói anh vì danh lợi mà trụy lạc, cấu kết với thế lực xấu làm việc ác. Nói ngắn lại là chó cắn chó không gì tốt cả.

Sau hai tuần, cuối cùng Thẩm Bác Diễn cũng được chuyên gia thông báo, nói đã có kết quả giám định nét bút.

Thẩm Bác Diễn lập tức đi lấy kết quả giám định.

Chuyên gia đưa cho hắn ba bản báo cáo: “Đã giám định qua mấy nét bút ông đưa tới, có hai cái giống với nét chữ mẫu, còn một cái khác thì không phải cùng người viết.”

Để đối chiếu chữ viết, Thẩm Bác Diễn lấy nét bút Lục Quân Càn từ văn kiện anh viết tay lúc còn sống, nhưng ngoài quyển nhật ký Lục Lăng Hằng đưa cho hắn ra, hắn còn lấy hai văn kiện khác nhờ chuyên gia giám định, một cái là hợp đồng viết tay của Lục Lăng Hằng ba tháng trước, cái còn lại là anh nhờ người tìm về ở chỗ Tiền Duyệt nét bút chú thích kịch bản “Đao Phong” của Lục Lăng Hằng, nét chữ này từ một tháng trước.

Giờ đã có kết quả giám định. Chữ của Lục Quân Càn, chữ của quyển nhật ký, nét chữ Lục Lăng Hằng viết từ một tháng trước, qua giám định, tất cả đều là cùng một người. Mà nét bút Lục Lăng Hằng ba tháng trước, kết quả giám định cho thấy không giống chữ mẫu.

Lúc Thẩm Bác Diễn nhận lấy bản báo cáo giám định, bàn tay hắn run lên.

Thật ra nếu nhìn bên ngoài, chữ viết trước và sau vẫn tương đối giống nhau, đều là nét bút nghiêng nghiêng không quá đẹp như học sinh trung học, nếu không chú ý sẽ không phát hiện ra điểm lạ thường, nhưng nếu đặt hai chữ chung một chỗ thì có thể nhìn ra sự khác biệt, bởi vậy cho nên trợ lý của Lục Lăng Hằng không nhận ra chữ Lục Lăng Hằng có thay đổi. Nhưng giống là một chuyện, cho chuyên gia giám định lại là một chuyện khác.

Trước đây lúc Thẩm Bác Diễn thấy chữ Lục Lăng Hằng viết, còn hoài nghi Lục Lăng Hằng cố ý bắt chước Lục Quân Càn. Nhưng đấy là bắt chước cách ký tên, không ai lúc viết tùy bút cũng tận lực bắt chước cả. Huống hồ chuyên gia am hiểu bố cục văn tự, động tác viết, ngôn ngữ đặc thù của chữ viết để xem có phải xuất phát từ cùng một người hay không, thậm chí dù có cố tình bắt chước theo cả cách ngắt câu, đặc thù nét bút, thì cũng không thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của chuyên gia!

Hơn nữa quan trọng là, ba tháng trước lúc Lục Quân Càn còn sống, chữ của Lục Lăng Hằng viết còn chưa giống chữ Lục Quân Càn, mà sau khi Lục Quân Càn qua đời, chữ Lục Lăng Hằng viết đột nhiên giống hệt chữ Lục Quân Càn! Nói cách khác, Lục Lăng Hằng bây giờ chính là Lục Quân Càn! Dù mượn xác hoàn hồn cũng tốt, quỷ hồn phụ thân cũng được, gì hắn cũng không quan tâm, quan trọng là Lục Quân Càn của hắn đã trở về! (Quỷ hồn phụ thân: hồn người nọ sống chung cơ thể với hồn người người khác)

“Ông làm sao vậy?” Chuyên gia thấy Thẩm Bác Diễn kích động đến nỗi cả người run lên, không khỏi lo lắng nói, “Không phải ông ngã bệnh đó chứ?”

“Tôi không sao!” Thẩm Bác Diễn nhào tới ôm chặt lấy chuyên gia, dùng sức hôn chụt một cái, “Cảm ơn!”

Chuyên gia bị hắn dọa sợ, ghét bỏ lau lau nước bọt trên mặt: “Ông bị bệnh dại! Đừng có mà lây cho tôi!!”

“Ha ha..” Thẩm Bác Diễn cười ha hả mấy tiếng, lại nghiêm túc nói, “Trước tiên đừng nói cho bất cứ ai kết quả giám định.”

“Yên tâm đi nhị thiếu gia.” Chuyên gia đảm bảo, “Tôi đây vẫn còn chút phẩm đức.” Vị chuyên gia phân tích nét bút này là bạn của Thẩm Bác Diễn, vô cùng đáng tin, cho nên Thẩm Bác Diễn mới tìm anh ta nhờ giám định.

Thẩm Bác Diễn rời khỏi nơi ở của chuyên gia, còn chưa xuống lầu, cao hứng nhảy vài cái trên hành lang. Hắn giống như con tinh tinh giậm chân đấm ngực, khí huyết toàn thân sôi trào, không biết nên để đi đâu.

Trời ưi! Đất ưi! Quân Càn của hắn, mất mà phục được!!

Mãi tới khi có người đi tới hành lang, dùng ánh mắt như nhìn bệnh nhân tâm thần nhìn hắn, Thẩm Bác Diễn mới thu liễm bớt tưng tửng, bước nhanh chân xuống lầu.

Dưới lầu có một cô gái trẻ tuổi đang định lên cao ốc, ánh mắt lại bị chiếc Land Rover đang đỗ dưới lầu thu hút. Cô đi quanh chiếc xe nhìn một vòng, đang nghĩ đó giờ không thấy người quanh đây đi xe này, chợt thấy một chàng trai trẻ tuổi mặc áo T-shirt trắng từ trong lầu đi ra. Cô tập trung nhìn không chớp mắt: Chàng trai này nhìn không tồi! Dáng vẻ anh tuấn, trông như mấy anh giai chân dài trong phim Hàn! Đó giờ cô chưa từng gặp qua, là người sống ở gần đây sao?!

Chàng trai kia đi về phía chiếc Land Rover, cô gái làm bộ vội vã đi vào trong lầu, trong lòng vẫn còn: Tời ưi!! Đã đệp giai lai láng còn đi Land Rover! Đủ chuẩn cao-phú-soái rồi còn gì!!!!!!!

Lúc đi ngang qua vẻ mặt cô gái rụt rè, đi được hai bước, cô len lén quay đầu nhìn, sau đó trông thấy —

Đồng chí cao phú soái vốn có vẻ lạnh lùng kia đột nhiên lộn nhào về phía trước, như vẫn còn chưa lộn đủ, chàng lại lộn thêm một vòng nữa, kết quả lộn bất thành, mông chàng rớt bộp xuống đất. Chàng trai lập tức đứng lên, tựa hồ như vẫn còn rất hứng chí, chân đứng tấn, tay đấm ngực bồm bộp từ trên xuống dưới ba lần, gương mặt tột cùng phấn khích: “YEH! YÉH! YÈH!!!”

Đúng lúc này đường nhìn hai người chạm nhau. Cô gái hóa đá. Cô như nghe thấy tiếng trái tim thiếu nữ của mình vỡ tan…. răng rắc, răng rắc..

Thẩm Bác Diễn lập tức khôi phục trạng thái mặt không đổi sắc, ung dung thản nhiên sờ trán, tựa như chưa xảy ra bất cứ chuyện gì cả, hắn lấy chìa khóa ra mở cửa xe, chiếc xe lướt nhanh như gió.

Cô gái nhìn theo bóng xe Land Rover, đứng ngẩn ngơ trong gió, qua thật lâu thật lâu vẫn chưa hoàn hồn…

Lục Lăng Hằng ngủ một giấc tới trưa mới dậy, bật máy tính lên mạng, vừa mới vào weibo đã có hơn trăm tin nhắn đến. Nếu không phải fan hỏi rốt cuộc chuyện Lục Quân đòi nợ là thế nào thì cũng là bên báo đài yêu cầu anh lên tiếng tỏ thái độ. Anh phiền não tắt trình duyệt, ngồi đờ người trên sofa. Nguồn :

Giờ anh rất muốn tìm một việc gì đó để chuyên tâm làm, nhưng đoàn làm phim “Khương môn phi tương” nói đợi sóng gió qua đi hẵng thử vai, “Đao phong” thì vẫn chưa tới cảnh có mặt anh. Mấy hôm trước anh muốn ra ngoài đi dạo một chút, kết quả từ trên cửa sổ nhìn xuống thấy có mấy tên săn ảnh nằm vùng dưới lầu, khiến gần đây anh không dám ra ngoài, đều là công ty phái người mang cơm tới cho anh.

Đúng lúc này, điện thoại anh đổ chuông. Gần đây thấy số lạ anh không dám nhận, cầm máy lên thấy Thẩm Bác Diễn gọi tới, anh vội vã nhận máy.

“Tôi đã đi tìm người giám định qua.” Thẩm Bác Diễn vào thẳng vấn đề nói, “Nét bút nhật ký hoàn toàn ăn khớp, tôi đã đưa tới cơ quan tư pháp, có thể chứng minh di chúc có hiệu lực. Cậu xem weibo tôi đi.”

Lục Lăng Hằng vội mở trình duyệt, vào weibo của Thẩm Bác Diễn.

“Trước lúc Lục Quân Càn qua đời cậu ấy từng bỏ quên một quyển nhật ký ở chỗ tôi, xuất phát từ sự tôn trọng quyền riêng tư, tôi vẫn không mở ra nhìn. Mãi tới gần đây có trò hài, tôi tự hỏi không biết cái người căn bản chưa từng thực hiện nghĩa vụ của một người cha kia sao đột nhiên lại trở thành người đại diện của con trai, lại nghĩ có lẽ trong nhật ký có nhắc tới chuyện gì đó nên mới mở ra. Nội dung thế nào ông xem đi cha của Lục Quân Càn, Lục Quân.”

Kèm theo bài viết là ảnh chụp của quyển nhật ký.

Thẩm Bác Diễn lại trích dẫn tiếp weibo này.

“Bản di chúc chính đã được chuyển cho cơ quan tư pháp có thẩm quyền, giờ đang làm theo thủ tục. Bác trai, Lục Quân Càn đã quyết định quyên góp toàn bộ tài sản đi từ lâu rồi, cũng không để lại gì cho bác. Nếu bác hoài nghi tính chân thực của di chúc thì chúng ta đợi kết quả giám định nét bút đi. Tôi đã đăng ảnh toàn bộ nhật ký. Còn có, bác lấy danh Quân Càn đòi tôi hơn mười vạn để trả nợ cờ bạc, bác định khi nào mới trả lại cho tôi? Mặt bác dày hơn tường thành như vậy băm ra chặt ra chắc bán được không ít tiền đâu nhỉ.”

Đọc xong weibo của Thẩm Bác Diễn, Lục Lăng Hằng lại nhận được tin nhắn của Mã Du, nói quỹ công tử và công ty Tinh Tinh đều đăng tin thanh minh rồi, anh vội vã tìm xem.

Weibo của quỹ quân tử đăng hình ảnh văn kiện lên, chứng minh hai tuần trước họ đã chủ động nhờ cơ quan nhà nước điều tra sổ sách ngân quỹ, một khi chứng minh sổ sách không có vấn đề gì, họ sẽ lập tức kiện Lục Quân tội phỉ báng!

Tuy rằng còn chưa có kết quả điều tra chính thức, nhưng hành động rõ ràng minh bạch của quỹ đã chứng minh họ không thẹn với lương tâm.

Mà bên phía công ty giải trí Tinh Tinh cũng viết một tâm thư rất dài, ngoại trừ tóm tắt công ty quản lý và Lục Quân Càn nhiều năm qua quan hệ hợp tác tốt đẹp, lên tiếng nói Lục Quân vu khống bêu xấu hình ảnh ra, trong đó còn vạch trần sự thật Lục Quân và Lục Quân Càn đã như người dưng từ lâu, ông ta chưa từng đảm nhận trách nhiệm làm cha. Nhiều năm qua Lục Quân vẫn đe dọa muốn bêu xấu hình ảnh Lục Quân Càn trước giới truyền thông để vơ vét tài sản của công ty quản lý và người đại diện, thêm việc Lục Quân nghiện cờ bạc, từng bị bắt giữ vì tội lừa đảo. Ngoài tâm thư ra, công ty giải trí Tinh Tinh còn công khai các đoạn camera ghi lại toàn bộ quá trình năm ngoái Lục Quân tới công ty khóc lóc om sòm hòng vơ vét tài sản, cùng với giấy vay nặng lãi và giấy nợ Lục Quân ký cho sòng bạc, cảnh Lục Quân đánh bài bị người ta chụp được, công ty còn tuyên bố mình còn nhiều bằng chứng nữa, và đã đệ trình lên cơ quan tư pháp có thẩm quyền.

Hóa ra hai tuần này công ty và quỹ cũng không chỉ ngồi chờ chết mà nỗ lực thu thập tìm kiếm thêm bằng chứng, đợi bên Thẩm Bác Diễn đưa chứng cứ tối quan trọng ra, mọi người sẽ oanh oanh liệt liệt cùng nhau ngả bài!!

.o.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.