Chúng tôi rất vui khi các bạn đến với Website . Các bạn đang theo dõi tryện Bệnh Chiếm Hữu thuộc thể loại Đoản Văn , Khác , Ngôn Tình thuộc tập truyện của tác giả Zhihu đang thu hút độc giả hiện nay. SSTruyen luôn cung cấp và cập nhập đầy đủ các thể loại truyên hot nhất hiện nay, hiện tại bộ truyện Bệnh Chiếm Hữu đang được cập nhập mỗi ngày gửi đến các bạn độc giả.
Một bi kịch của tình yêu quá đậm sâu.
"Yêu là cho đi, không phải nhốt lại."
Nhưng anh không hiểu điều đó.
Còn em, em đã hiểu ra quá muộn...
1. Mọi thứ bắt đầu từ tình yêu – đẹp như cổ tích.
Ngày ấy, khi Phương gặp Hùng, cô chưa từng nghĩ mình sẽ yêu ai nhanh đến thế. Hùng là mẫu người đàn ông lý tưởng: mạnh mẽ, điềm đạm, thông minh và cực kỳ quan tâm. Anh biết cô thích hoa baby trắng, luôn nhớ những điều nhỏ nhặt. Tình yêu của họ bắt đầu bằng những ngày mưa lãng mạn, những buổi tối dài nhắn tin không ngừng nghỉ và những cái ôm khiến Phương cảm thấy thế giới thật an toàn.
Link xem chi tiết: https://sstruyen.biz/
Hùng yêu Phương say đắm. Anh nói rằng, chưa từng thấy ai như cô, rằng cô đặc biệt, rằng nếu mất cô, anh sẽ… không sống nổi.
Lúc đầu, Phương thấy hạnh phúc. Ai lại không muốn được yêu đến vậy? Cô gái nào mà không rung động khi nghe những lời ngọt ngào ấy?
2. Khi yêu thương biến thành xiềng xích.
Một ngày, Hùng hỏi:
– "Em mặc váy ngắn làm gì? Anh không thích người khác nhìn em như thế."
Phương cười:
– "Em chỉ đi café với bạn gái thôi mà, có gì đâu."
Nhưng ánh mắt anh không cười.
Từ hôm đó, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Hùng muốn biết cô đi đâu, với ai, làm gì, về mấy giờ. Lúc đầu, Phương nghĩ đó là sự quan tâm. Nhưng dần dần, nó giống như kiểm soát. Anh không thích cô trang điểm, không muốn cô kết bạn mới, và dĩ nhiên – không chấp nhận bất kỳ người đàn ông nào trong vòng quen biết của cô, kể cả đồng nghiệp.
Cô bắt đầu thấy ngột ngạt. Nhưng anh thì luôn có lý do.
– "Vì anh yêu em quá."
– "Anh không chịu được cảm giác em thuộc về ai khác."
– "Anh sợ mất em..."
Và rồi Phương im lặng. Vì cô cũng sợ làm anh buồn. Vì tình yêu, cô bắt đầu tự giới hạn mình.
3. Bệnh chiếm hữu – sự dị dạng của tình yêu.
Tình yêu không còn là nơi bình yên. Nó trở thành một nhà tù vô hình, nơi Phương cảm thấy như mình chỉ là một món đồ. Hùng không còn là người yêu lãng mạn ngày xưa, mà là một người đầy ám ảnh và chiếm đoạt.
Anh kiểm tra điện thoại cô mỗi ngày. Nếu có số lạ gọi đến, anh sẽ tra bằng app, tìm info, rồi tra khảo. Mỗi lần cãi nhau, anh đều đổ lỗi:
– "Vì em làm anh không yên tâm."
– "Em thay đổi rồi, không còn như lúc đầu nữa."
Dù đau đớn, Phương vẫn cố chịu đựng. Vì yêu, vì hy vọng một ngày Hùng sẽ hiểu. Nhưng “bệnh chiếm hữu” không chữa được bằng sự bao dung.
Nó là nỗi sợ mất mát được nguỵ trang bằng danh nghĩa yêu thương.
4. Tình yêu không phải là quyền sở hữu.
Mọi thứ chấm dứt khi Hùng lần đầu ra tay với cô. Chỉ vì cô không nghe điện thoại trong 30 phút. Phương hiểu: nếu tiếp tục, người bị hủy hoại sẽ không chỉ là trái tim cô, mà là cả cuộc đời cô.
Cô bỏ đi. Không tin nhắn. Không giãi bày. Không nước mắt. Chỉ có một lá thư ngắn:
"Yêu em không có nghĩa là kiểm soát em.
Em không phải đồ vật.
Tình yêu không phải là sự giam giữ.
Em đi đây. Và đừng tìm em nữa."
5. Hậu quả của một tình yêu bị bóp méo.Hùng suy sụp. Anh gọi, nhắn, van xin. Nhưng mọi thứ đã muộn. Phương không còn ở nơi đó nữa. Cô tìm lại chính mình – một người phụ nữ độc lập, tự do và đủ tỉnh táo để không quay lại con đường ấy lần nữa.
Còn Hùng, anh không hiểu chuyện gì sai. Anh vẫn nghĩ mình yêu đúng cách. Nhưng tình yêu của anh là tình yêu độc hại, được pha trộn giữa sợ hãi, bất an và ích kỷ. Nó không phải là yêu. Nó là ám ảnh.
6. Thông điệp cuối cùng
Bệnh chiếm hữu không đơn thuần là một cảm xúc tiêu cực. Nó là sát thủ thầm lặng giết chết những mối quan hệ tưởng như bền vững nhất. Khi tình yêu biến thành gông cùm, người ta không còn sống, mà chỉ đang tồn tại trong sự kiểm soát.
Yêu là để cùng nhau bay lên – không phải cắt đi đôi cánh của người kia.