Thứ Nữ Vợ Kế

Chương 28: Thứ nữ




“Thanh nhi, đây là ma ma quản giáo của cháu, sau này hãy gọi bà ấy là Xuân ma ma, phải nghe lời của Xuân ma ma, biết không?”

Mùng một đầu năm, sáng sớm, ở trước tế điện của tổ tiên, Lưu lão phu nhân kéo tay của Lưu Uyển Thanh yêu thương nói. Lưu Uyển Thanh len lét liếc nhìn khuôn mặt nghiêm trang của Xuân ma ma, sau đó mấp máy cái miệng nhỏ rồi gật đầu, trưng ra cho bà một nụ cười thật tươi, hơi khom người nói:

“Xin chào Xuân ma ma, sau này Thanh nhi sẽ nghe theo lời dạy bảo của người”

Xuân ma ma thấy vậy, âm thầm gật đầu, trong lòng rất vừa lòng, nhị tiểu thư này mặc dù chỉ là thứ xuất, nhưng khí chất quanh người lại tỏa ra mạnh hơn so với Lưu Uyển Nguyệt ỷ vào mình là con vợ cả mà kênh kiệu, hống hách. Bà ân một tiếng, sau đó lùi về bên cạnh

Sau khi Lưu lão phu nhân dẫn dắt hoàn thành lễ truy điệu tổ tiên xong, Lưu đại phu nhân lại ôi một tiếng, ôm bụng…Bên cạnh, Bạch ma ma nhìn thấy, lộ ra vẻ hoảng sợ:

“Vỡ nước ối rồi”

, Lưu lão phu nhân cũng vội vàng sai người đỡ Lưu đại phu nhân vào phòng sanh, nhìn Lưu đại lão gia đang sửng sờ:

“Còn thất thần đứng đó làm gì, còn không mau đi mời bà mụ đến, cũng không phải lần đầu làm cha, ôi, nếu biết như vậy, lúc trước không nên cho bà mụ về mừng năm mới”

Lưu Uyển Thanh vươn tay nhỏ, vuốt vuốt để bà thở thuận khí hơn:

“Bà nội đừng nóng, đại bá mẫu sẽ không sao đâu, đệ đệ và muội muội sẽ bình an vô sự”

“Đúng vậy, Thanh nhi của chúng ta chính là phúc tinh, Thanh nhi nói không sao thì sẽ không sao”

Tuy rằng là song thai, nhưng Lưu đại phu nhân mang thai lần thứ 4, nên cũng dễ dàng hơn, ước chừng khoảng hơn 2 canh giờ đã nghe tiếng khóc của đứa bé. Lưu lão phu nhân được Lý ma ma dìu vào trong phòng sinh. Bạch ma ma và bà mụ mỗi người ôm một đứa.

Trên mặt bà mụ nịnh nọt chúc mừng nói: “Ôi, ôi, chúc mừng, là 2 vị thiếu gia, đây là lão đại, đây là lão nhị, đều trắng trẻo mập mạp, tôi đã làm bà đỡ được nhiều năm rồi, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy 2 đứa trẻ đẹp như thế này”

Lưu Uyển Thanh nhìn lướt qua, cả người em bé đỏ bừng, không nhìn thấy đáng yêu ở chỗ nào, bà đỡ này lại nói ngược lại

Mặc dù không phải là long phượng thai như mong đợi, nhưng mà 2 đứa con trai cũng tốt, phải biết rằng đầu năm nay coi trọng nhất là con trai, huống hồ bên người còn có Thanh nhi dễ thương như thế. Lưu lão phu nhân cười hề hề tiếp nhận đứa bé lớn:

“Ôi, cháu nội ngoan của bà, thưởng”

Lại ra hiệu cho Lý ma ma đưa cho bà đỡ 2 thỏi bạc, bà đỡ đương nhiên tỏ ra vui mừng, nếp nhăn trên mặt càng thêm dãn ra mãnh liệt

Sau khi phòng sinh được sắp xếp ổn thỏa, Lưu đại lão gia cũng vội vội vàng vàng tiêu sái tiến vào, tiếp nhận đứa bé trong tay Bạch ma ma, bước nhanh đi đến bên giường của Lưu đại phu nhân:

“Chỉ Lan, vất vả cho nàng rồi”

Lưu đại phu nhân cười cười, trên mặt vẫn lộ vẻ tái nhợt: “Không vất vả, chỉ cần có những lời này của lão gia là đủ rồi, chỉ tiếc là 2 đứa con trai không phải là 2 đứa con gái, có lẽ đời này của thiếp không có số có con gái”

“Đừng nói bậy, chúng ta còn có Thanh nhi”

“Đúng vậy a, còn có Thanh nhi”

Lưu lão phu nhân nghe có người nhắc đến Thanh nhi, sực tỉnh lại, không nhịn được nói:

“Ai, tại sao lại cho Thanh nhi vào trong, hài tử là điềm xấu, mau mau bế Thanh nhi ra ngoài”

Tuy là Lưu Uyển Thanh rất muốn quan sát 2 vị đệ đệ kiếp trước chưa từng xuất hiện, nhưng mà Lưu lão phu nhân đã nói như thế, nàng cũng đành phải ngoan ngoan đi theo Xuân ma ma trở về viện nhỏ của mình

Vào trong phòng, Lưu Uyển Thanh nói:

“Thúy nhi, phòng của Xuân ma ma đã sắp xếp ổn thỏa chưa?”

“Tiểu thư, người yên tâm, hôm qua, ban đêm nô tì đã sắp xếp xong cả rồi, nô tì sẽ chuyển đến phòng của Lê Châu”

Thúy nhi vẫn là nha đầu bên người của Lưu Uyển Thanh, tuy rằng trước mắt chỉ là nha đầu nhị đẳng trong Hầu phủ, nhưng chỉ cần Lưu Uyển Thanh chính thức được nhận làm con thừa tự của Lưu đại phu nhân, Thúy nhi cũng sẽ được thăng lên làm nha đầu nhất đẳng, đó là điều không thể nghi ngờ

Vì thế, Thúy nhi vẫn luôn ở gần phòng của nàng nhất, chỉ có điều khi ma ma quản giáo chuyển đến, nàng phải chuyển ra ngoài, Lưu Uyển Thanh không có nhắc nhở thế nhưng thấy Thúy nhi nói như vậy trong lòng rất hài lòng. Dù sao, nếu bên người không có người có đầu óc, thì cũng không phải là chuyện tốt gì

Xuân ma ma ở bên cạnh cũng rất hài lòng, nhìn nhìn lại, nếu như có thể bà cũng muốn dạy cho Thúy nhi, nghe nói nàng ấy không phải là con của gia nhân trong phủ, nhưng cũng đã ký khế ước bán đứt, nhưng cũng không có quan hệ gì

Dùng bữa cơm trưa, Lưu Uyển Thanh đi thăm Lưu đại phu nhân, chờ trở lại viện của mình, Xuân ma ma ho khan một tiếng:

“Tiểu thư cũng biết chữ, lão nô nghe nói, người đã bắt đầu chép kinh thư rồi”

Lưu Uyển Thanh không dám sơ ý, rất phối hợp gật đầu:

“Chữ trên kinh thư thì biết, nhưng những chữ khác thì không biết”

Xuân ma ma gật đầu, nếu như đã có căn bản thì cũng dễ dạy hơn

“Tiểu thư, phàm là nữ tử, trước tiên phải học lập thân, phương pháp lập thân là: Đi thì không được quay đầu lại, miệng hơi nhếch lên. Ngồi không được run đầu gối, đứng không được run váy. Vui chớ cười lớn, giận chớ cao giọng. Nam nữ trong ngoài khác biệt, không được nhìn trộm qua tường, cũng không được đi ra khỏi nhà.

Nam không phải là người thân trong nhà thì đừng xưng tên họ, nữ không thiện thục thì không nên quá thân thiết. Lập thân đoan chính có thể giúp rèn luyện tính tình

Đây là những yêu cầu cơ bản nhất, làm tiểu thư Hầu phủ, bất kể là con vợ cả hay là thứ xuất, đi ra khỏi Hầu phủ, không phải đại diện cho bản thân người, mà còn đại diện cho cả Hầu phủ, nếu như tiểu thư gây chuyện mất mặt ở bên ngoài, thì ngoại trừ nói tiểu thư không có gia giáo, cũng sẽ làm người ta nói tiểu thư Hầu phủ không tốt, tiếng xấu không phải chỉ ảnh hưởng đến một người.

Bởi vậy, từ ngày hôm nay, lão nô sẽ nghiêm ngặt giảng dạy cho tiểu thư những kiến thức lễ nghi.

Tục ngữ nói, sự bất quá tam( Chuyện trên đời không có 3 lần). Mặc dù tiểu thư là thân thể thiên kim, nhưng từ trước đến nay, nghiêm sư xuất cao đồ ( thầy khó dạy trò mới giỏi). Nếu như lão nô nhắc nhở 3 lần mà tiểu thư vẫn phạm sai lầm thì lão nô sẽ dùng thước nhắc cho tiểu thư nhớ. Không biết những điều lão nô nói, tiểu thư có hiểu rõ ràng không?”

Lưu Uyển Thanh vốn không phải đứa con nít 3 tuổi miệng còn hôi sữa nên vội vàng gật đầu:

“Thanh nhi đã hiểu rồi”

Xuân ma ma gật đầu: “Tiểu thư, lão nô có điều muốn nói, trước mặt hạ nhân không được xưng khuê danh là Thanh nhi, từ xưa đến nay, chủ tớ khác biệt, xin tiểu thư hãy nhớ kĩ”

“Vâng, con đã nhớ kĩ rồi”

Xuân ma ma rất hài lòng gật đầu: “Tiểu thư, tham ăn không nát, sau này mỗi ngày tờ mờ sáng, sau khi rời giường rửa mặt chải đầu xong, tiểu thư cần dùng bữa sáng đúng giờ như lão phu nhân dùng, rồi đến thỉnh an lão phu nhân. Sau khi dùng cơm xong, tiểu thư cần đến hoa viên tản bộ, gọi là tản bộ nhưng đồng thời cần phải học đi như thế nào, chân trước và chân sau khi đi không được cách nhau một bước. tiểu thư có nắm được không?”

“Xuân ma ma nói hết sức tỉ mỉ, con đã nhớ kĩ rồi”

Xuân ma ma gật đầu: “Mỗi ngày lão nô sẽ dạy chữ cho tiểu thư, buổi trưa đúng giờ dùng cơm, tiểu thư cần ngủ nửa canh giờ, sau khi rửa mặt xong, lão nô sẽ dạy người cầm kì thư họa, mỗi ngày một loại, cứ đến giờ cơm chiều, phải dùng đúng giờ rồi đến hoa viên tiếp tục luyện tập đi bộ. Nếu tiểu thư muốn luyện chữ thì mỗ ngày không được lười biếng. Phải luyện được một chương, đây là những an bày cho tiểu thư trong những ngày sắp tới, tiểu thư nhớ không?”

Lưu Uyển Thanh nhu thuận gật đầu: “Nhớ rồi, con sẽ nghe lời Xuân ma ma”

“Tiểu thư còn có chỗ nào ko hiểu không?”

“Nếu như trong thời gian quy định, có chuyện quan trọng khác cần làm thì làm sao bây giờ?”

“Đương nhiên là phải ưu tiên cho chuyện quan trọng hơn”

“Con không có câu hỏi nào khác nữa rồi”

“Được rồi, lão nô sẽ sắp xếp, hôm nay tiểu thư nghỉ ngơi cho thật tốt đi, ngày mai bắt đầu thực hành theo những gì lão nô đã an bày”

“Được, Xuân ma ma đi thong thả”

Đợi Xuân ma ma đi rồi, Thúy nhi vuốt vuốt ngực nói:

“Thật là lợi hại a, tiểu thư đừng sợ, Thúy nhi sẽ bảo vệ tiểu thư, nếu như Xuân ma ma có dùng thước đánh tiểu thư, Thúy nhi sẽ ngăn cản”

Lưu Uyển Thanh cười cười: “Xuân ma ma cũng vì muốn tốt cho ta thôi, Thúy nhi ngươi biết không, trong Hầu phủ này, thân phận của ta phức tạp nhất, cho nên đối xử nghiêm khắc với chính mình, mới là cách tốt nhất”

Thúy nhi thấy Lưu Uyển Thanh nói những lời này với mình, trong lòng cảm thấy vui vẻ, xem ra tiểu thư đã không coi mình là người ngoài nữa rồi!

“Nô tì cũng biết, nhưng mà nô tì nghe nói đại tiểu thư bị Xuân ma ma quản giáo rất thê thảm”

“Bất luận là đại tỉ như thế nào, nhưng ta tin, ta chỉ cần nghiêm túc làm theo những lời Xuân ma ma chỉ dạy, ta nghĩ Xuân ma ma cũng sẽ không quá nghiêm khắc với ta”

“Vậy cũng đúng, đúng là đầu óc nô tì chậm chạp, đại tiểu thư làm sao có thể hiểu chuyện như tiểu thư”

“Hừ, lời này không được nói lung tung, Thúy nhi, sau này ngươi không được nói bậy ở bên ngoài, bằng không, người khác sẽ nói ta không biết cách quản lý hạ nhân, nếu truyền đến tai bà nội, hoặc là đại bá mẫu, ta sẽ không bảo vệ cho ngươi được, còn nếu để mẫu thân nghe được, ngươi cũng biết tính tình của mẫu thân rồi đó”

Thúy nhi che miệng, cười cười:

“Nô tì biết rồi, nô tì chỉ nói ở trước mặt tiểu thư thôi, ở bên ngoài, cho dù người khác có cạy miệng của nô tì, nô tì cũng không dám lên tiếng”

“Biết vậy thì tốt”

Hai đứa con trai song sinh, đứa lớn gọi là Lưu Nhân Hâm, đứa nhỏ gọi là Lưu Nhân Hiên. Ngày đó sau khi tắm, mặt của hai tiểu hài tử không còn đỏ như trước, ngũ quan cũng lộ rõ hơn nhiều.

Lưu Uyển Thanh cũng mặc toàn thân màu hồng, mong đợi nhìn hai tiểu hài tử, trong đầu hiện lên hình ảnh của Tuấn nhi, cái mũi không khỏi chua xót, cho nên càng thêm yêu thương hai tiểu đệ đệ của mình. Tuy rằng Hầu phủ đang xuống dốc, nhưng mà tin tức Lưu Nhân Quý trở thành thư đồng của thế tử Lộ vương, cũng truyền khắp nhà quyền quý trong kinh thành, huống hồ bây giờ thân phận của Lưu đại lão gia vẫn là Hầu gia, cho nên Hầu phủ phi thường náo nhiệt

Có tin tức nhanh nhẹn, đương nhiên biết Lưu Uyển Thanh sắp được nhận làm con thừa tự của Lưu đại phu nhân, cũng nghe nói đứa bé này tuy tuổi còn nhỏ nhưng đã làm việc nghĩa. Trong nhà có con trai trưởng thứ, cũng để ý đến nàng nhiều hơn.

Ngày hôm đó, Lưu Uyển Thanh cũng nhận được không ít quà, điều này khiến cho trong lòng Lưu Uyển Nguyệt vô cùng ghen tức, dựa vào cái gì?.

Nàng ta chỉ là một thứ xuất, còn mình mới là tiểu thư con vợ cả!

Sau 3 ngày tiếp xúc, Xuân ma ma càng ngày càng cảm thấy hài lòng về Lưu Uyển Thanh, cũng cảm thấy thương tiếc, khi nàng chỉ mới 3 tuổi đầu đã biết tùy mặt gửi lời, nửa đời trước, bản thân bà sống trong tường cao ngói đỏ, vẫn chưa xuất giá lấy chồng.

Sau khi ra khỏi cung thì làm ma ma quản giáo, nhìn Lưu Uyển Thanh trước mắt không những hiểu chuyện, thông minh, lại khiến người ta yêu thích, Xuân ma ma hận không thể đem tâm huyết cả đời bà để dạy hết cho nàng

Không có ai hiểu rõ những bộ mặt khác nhau trong nhà quyền quý hơn bà, với thân phận của con bé, sau này tệ lắm cũng được làm chủ mẫu, những chuyện cần làm, cần học còn nhiều lắm, nếu như thiếu hiểu biết một chút, không chừng có thể dẫn đến họa sát thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.