Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù)

Chương 65: Lão già này




Giọng nói của nàng lạnh lẽo như suối băng mùa đông: "Ngươi không có tư cách có được ta."

Câu nói mang ý sỉ nhục của nữ tử như một cây đao đâm vào tim Lý Quan Kỳ.

Lúc nhỏ hắn chưa bao giờ được mặc quần áo mới, mang giày vải mới.

"Ngươi không có tư cách mặc quần áo mới."

Đây là câu Lý Đại Sơn thường nói nhất ngày xưal!

Lý Quan Kỳ nhẹ nhàng đi nhanh đến chỗ nữ tử!

Một bước!

Hai bước! Ba bước!

Khi đi đến trước mặt nữ tử hư ảo kia, Lý Quan Kỳ đứng lại rồi ngẩng đầu nhìn nữ tử đang rũ mắt đặt một bàn tay lên hộp kiếm nọ!

Đùng!

Hắn dùng sức lực cực mạnh túm cái hộp kiếm lơ lửng kia xuống đất!

Rầm!

Lý Quan Kỳ đạp một cái lên hộp rồi cúi người đến gần nữ tử, cặp mắt trắng tinh kia chỉ cách nữ tử không đến một tấc.

Lý Quan Kỳ bình tĩnh mà nhìn thẳng vào mắt nữ tử kia, giọng nói lạnh như băng cũng truyền ra từ miệng hắn: "Cái gì là tư cách?"

"Chỉ là Linh của cái hộp kiếm này thôi, hiện thân được cũng nhờ trộm nguyên khí của ta."

"Ngươi lại có tư cách gì ngông cuồng hống hách trước mặt ta?"

"Ngươi dựa vào cái gì mà cao ngạo như thế?"

Có lẽ nữ tử kia bị hành vi đi quá giới hạn của thiếu niên trước mắt làm khiếp sợ nên nhất thời cũng không kịp phản ứng.

Chờ nàng tỉnh táo lại liền cảm nhận được hơi thở nóng rực của thiếu niên.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Thân thể nàng hơi ngửa ra sau, một sức mạnh thật lớn lập tức đánh Lý Quan Kỳ bay đi mấy trượng.

Đáy mắt nữ tử hiện lên một tia tức giận, lạnh lếo nói: "Chỉ dựa vào ta là..."

Nhưng câu cuối cùng không nói ra mà trực tiếp bị nữ tử nuốt trở vào.

Sau đó nàng đột nhiên nở nụ cười, ngón tay ngọc nhẹ nhàng kéo tay áo rũ xuống lên.

Nàng cười tự giễu và nói: "Ngủ say không biết bao nhiêu năm lại tức giận vì một tên tiểu tử hỉ mũi chưa sạch."

Sau đó nữ tử chậm rãi đứng dậy, buông lời nói giống như bố thí: "Sau này ta muốn một nửa nguyên lực ngươi tu hành. Đổi lại ta sẽ cho ngươi vận dụng một thanh kiếm sau khi kết Kim Đan."

Lý Quan Kỳ cười lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi: "Tạm biệt không gặp lại, ai cần."

Lý Quan Kỳ xoay người mắng thầm: "Cái thứ gì vậy! Một kiếm linh trộm nguyên khí của ta mà còn làm ra vẻ như vậy."

Thái độ của thiếu niên làm nữ tử càng căm tức, đáy mắt hiện lên một tia sát ý, cái hộp kiếm run lên như muốn mở ra.

Đột nhiên!

Một ánh đao sắc lạnh lóe lên rồi gác lên cái cổ mảnh khảnh của nàng!

Nữ tử đột nhiên cứng đờ, trong mắt tràn đầy lửa giận!

"Lão già này, đây là lần thứ hai ngươi uy hiếp tal!"

Mà một giọng nói âm u lại đột nhiên nổ vang trong đầu nữ tử: 'Nữ nhân thối, ta chỉ cho ngươi ba lần lộ ra sát ý! Dùng hết thì ta sẽ giết ngươi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.