Thần Mộ 2

Chương 4: Tử Vong Ma Đao




Đỗ Vũ cậy bản thân có kì công cái thế, vả lại sớm được liệt vào cảnh giới ngũ giai cao thủ, nhưng một đao đáng sợ này khiến cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong. Lúc này sau lưng Thần Nam đã ngưng tụ thành hình một thanh trường đao hắc sắc, làm sao hắn không kinh sợ cho được, nếu như thanh hắc sắc trường đao đó có thể sản sinh ra liên tục không giới hạn, vậy thì… Đỗ Vũ không dám tưởng tượng thêm nữa, hắn cảm giác được sự thất bại đang ở ngay trước mắt.

Thần Nam lạnh lùng nói : "Nhà họ Đỗ các ngươi bất quá là học trộm kì công của nhà họ Thần mà thôi, nhà các ngươi có điểm nào xứng đáng tự xưng là chúa tể của Đông đại lục chứ, nếu như thu hồi lại huyền công của nhà họ Thần thì nhà họ Đỗ các ngươi sẽ chẳng là cái gì cả!" Làn sương mờ hắc sắc xung quanh chàng lay động, khiến cho người ngoài không thể nào nhìn rõ được thần sắc của chàng, dù vậy vẫn có thể cảm nhận được sát ý thấu xương.

"Sao lại có thể như vậy, ta vì sao chưa từng thấy trong bảo điển nói tới loại tuyệt học đáng sợ này, lẽ nào công pháp mà nhà ta nắm trong tay bị khiếm khuyết? Đáng ghét! Nếu như để cho ta, người đã tu luyện thành chân khí chí tôn hoàng kim trong tay nắm được loại công pháp này, nhất định mạnh hơn gấp trăm lần so với tên tiểu tử chỉ tu luyện hắc sắc sát khí này"

Đỗ Vũ nghiến răng kèn kẹt, đột nhiên trong lúc đang suy nghĩ lưng tung hắn bỗng nhớ đến một sự việc đáng sợ, kinh hãi hét lên : " Hắc sắc chân khí này, ta… ta đã rõ rồi. Ngươi… ngươi nghịch chuyển huyền công! Ngươi… sao có thể sống được chứ? Việc này… làm sao có thể?!"

"Đúng vậy, ta nghịch chuyển huyền công". Thần Nam lạnh lùng trả lời.

Lúc này làn sương mờ hắc sắc ở bên ngoài thân thể chàng đột nhiên bạo phát ra những ánh sáng màu đen, lay động xung quanh người chàng giống như một ngọn lửa đang cháy rực rỡ. Còn hắc ảnh ở phía sau người chàng vẫn mơ hồ y như cũ, nhưng mà thanh trường đao hắc sắc mang lại cảm giác tử vong ở trong tay chàng lại hiện ra rõ ràng, đầu rồng ở chuôi đao tụa hồ như có sinh khí.

"Việc này làm sao có thể? Ngươi nghịch chuyển huyền công, sao lại có thể sống sót chứ, việc này…. Việc này không có khả năng". Đỗ Vũ điên cuồng hét lên : "Trong lịch sử, từ trước đến nay không có một người nào có thể tu luyện huyền công sau khi nghịch chuyển, sau khi luyện nghịch chuyển công pháp không có một ai có thể sống sót, bọn họ dù không bị ma hỏa thiêu đốt thành tro bụi, thì cũng bị ác ma ngưng tụ thành hình thôn phệ mà chết. Ngươi… phía sau lại có một ma ảnh mang theo binh khí, hắn lại không thôn phệ ngươi mà lại còn để ngươi sử dụng, ngươi sao lại có thể sống sót được chứ… việc này là sao đây?"

Nhà họ Đỗ đã nắm rõ tất cả huyền công gia truyền của Thần Nam, từ thời xa xưa cho đến nay, Gia tộc của hắn xuất hiện không ít kì tài không đoái hoài gì đến lời răn đe của những người đi trước, muốn xem thử sau khi phá được cấm kị sẽ xuất hiện tình huống như thế nào, Tuy nhiên kết quả đúng là một cơn ác mộng, phàm những ai nghịch chuyển huyền công đều thảm tử, không có một ai có thể an nhiên sống sót.

Trước cái chết của các kì tài đó, người trong nhà Họ Đỗ vô cùng sợ hãi, đều tin chắc rằng huyền công đúng là không thể nghịch chuyển, ngàn vạn lần đều không thể nào phá bỏ được cấm kị đó.

"Xoẹt"

Thần Nam tay phải xuất đao, tiếng trường đao xuất bao một lần nữa lại vang lên, vọng khắp đất trời, truyêng khắp cánh đồng mênh mông, hắc ảnh ở phia sau tùy theo động tác của chàng, giơ cao tử vong trường đao, đao phong hướng lên trời, nhưng sát khí cũng đủ để bức Đỗ Vũ phải lùi lại!

"Ta từng nói rằng, đây là huyền công thuộc về nhà họ Thần, cho dù nhà các ngươi nắm được thì sao chứ, chỉ có người của họ Thần mới có tài năng phát huy nó đến cảnh giới cực hạn".

Thần Long phía sau, ma thần hộ thể, tại giây phút này, Thần Nam thực sự như là một ma vương.

Đỗ Vũ có cảm giác vô cùng sợ hãi, Diệt Thiên Thủ có uy lực lớn như vậy, cũng khó có thể đối chọi được với một đao tử vong này, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác bất lực, hắn biết Thần gia huyền công quá tà dị, người của Thần gia thực lực khó lường, mấy gia tộc lớn từ vạn năm trở lại đây không có một người nào có thể nghịch chuyển huyền công mà không chết, nhưng đối phương không những làm được, lại còn tu luyện ra một ma ảnh và một thanh ma đao.

"Nói, mau đem bí mật gia tộc của ngươi nói ra, nếu không ta sẽ lập tức lấy mạng của ngươi!" Thần Nam ở trong màn sương mờ hắc sắc lạnh lùng đưa mắt nhìn Đỗ Vũ. Hiện tại tình thế giữa hai người đã hoàn toàn thay đổi, lúc này Đỗ Vũ đã như cá nằm trên thớt.

Đỗ Vũ chầm chậm lui lại phía sau, trong lòng rét run, hắn khi rời khỏi gia tộc rất tự tin, anh hùng trên thiên hạ hắn đều không để vào trong mắt, nhưng mà vào thời khắc này, hắn phát giác ra rằng mình thực sự đã phạm phải sai lầm rất lớn, hiện tại có thể giữ được mạng sống hay không khó mà nói trước được.

Nhân vật trong truyền thuyết quả là đáng sợ, vượt xa khỏi dự liệu của gia tộc, hắn cần phải đem tin tức này quay về hồi báo, để những tiền bối cao thủ trong gia tộc ra mặt, hủy diệt triệt để mầm họa này.

"Ta không nói, ngày nhà họ Đỗ làm chủ thiên hạ sẽ nhanh đến thôi. Thần Nam ngươi là người như thế nào lại dám đối chọi với nhất đại gia tộc chúng ta…"

"Chết đi!" Thần Nam vung tay, trường đao trong tay hắc ảnh phát tán ra tử vong khí tức vô tận nhẹ nhàng vung lên, nhanh chóng chém về phía trước.

Đỗ Vũ kinh hãi, Thiên Ma Bát Bộ, Diệt Thiên Thủ, Thông Thiên Động Địa Công, các loại huyền công kì thuật đều nhất tề đem ra sử dụng đối kháng với tử vong trường đao đáng sợ kia.

Nhưng mà trường đao vẫn lừng lững phóng tới, phá tan từng đạo chưởng lực, xuyên qua bước tường ánh sáng, phương hướng không thay đổi, trực tiếp nhằm vào Đỗ Vũ chém tới.

"Chậm đã, ta nói" Đỗ Vũ kinh hoàng hét lên.

"Xoẹt"

Một tiếng khô khốc vang vọng khắp đất trời, tử vong trường đao đến cách Đỗ Vũ nửa trượng chợt biến mất, rồi lại xuất hiện đột ngột trong tay hắc ảnh ở phía sau lưng Thần Nam.

"Nói" Thần Nam tuy chỉ gằn giọng thốt lên một từ, nhưng lại giống như một thái sơn đè nặng tâm can của Đỗ Vũ.

"Một vị cái thế cường giả họ Thần đã trao vô thượng huyền công cho tổ tiên của ta, ý nghĩa sự tồn tại gia tộc chúng ta là đợi người trong truyền thuyết trở về…"

Đột nhiên, trong tay Đỗ Vũ tung ra một thanh đoản kiếm, hắn chân đạp Thiên Ma Bát Bộ nhanh chóng dẫm lên, thanh đoản kiếm lập tức mang theo hắn bay vút lên bầu trời.

"Phi kiếm, đáng chết!" Thần Nam không nghĩ rằng đối phương lại có tu luyện đạo thuật, chàng phẫn nộ hét lên : "Chém!"

Tử Vong trường đao ở phía sau lưng chàng phát ra tử vong khí tức mênh mang vô tận, nghịch không lao lên chém về phía Đỗ Vũ.

"Xoẹt"

Ma đao chém nát y phục của Đỗ Vũ, rồi chém gãy phi kiếm dưới chân hắn ta, nhưng thanh phi kiếm này xét cho cùng không phải là thanh phi kiếm bình thường, tuy bị trường đao chém gãy một nửa những vẫn phát tán ánh sáng rực rỡ nhue cũ, mang theo Đỗ Vũ phóng lên không trung, nhanh chóng phòng về phương xa.

"Đáng ghét!" Thần Nam có chút phẫn nộ, trường đao sau khi chém xuống liền bay về, "xoẹt" một tiếng đã quay về trong tay hắc ảnh.

Lúc này, Đỗ Vũ ở rất xa trên không trung kêu thảm một tiếng.

Nguyên là Ma đao tuy không chém trúng hắn ta, nhưng cũng vạnh trên hông hắn một vết thương nhỏ. Ban đầu, hắn không có chút cảm giác không ổn nào, nhưng một lúc sau viết thương nhỏ đó bắt đầu thối rữa, miệng vết thương càng lúc càng lớn, tựa hồ như đang ăn mòn thân thể hắn vậy.

Đỗ Vũ đau đớn không chịu được, rút chủy thủy ra cắt bỏ chỗ thịt xung quanh vết thương. Thân thể đau đớn, tinh thần nhục nhã, cảm giác thất bại khiến cho hắn như phát cuồng, hắn hét lên phẫn nộ : "Thần Nam, ngươi nhất định phải chết…"

Lúc này, Long bảo bảo đang đứng quan chiến ở phía xa xa kéo dài cái giọng ngọt ngào,: "Tiểu ….Đỗ, Tiểu… Đỗ, nhanh… nhanh…. trốn đi".

Đỗ Vũ nghe thấy những lời của tỉêu long, tức giận suýt chút nữa thì ngất đi, gần như đã rơi từ trên trời xuống. Bây giờ hắn chính xác là đang chạy trốn, nói cứng thì thật nực cười. Hắn quay người trừng mắt một cách độc ác, rồi ngự kiếm phá không bay đi.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.