Siêu Cấp Gen

Chương 792: Em gái đâu?




Em gái đâu?

Em gái đâu?

"Xem nơi đó." Thiên Vũ Lê Minh bỗng nhiên nói ra.

Đám người theo ánh mắt của nàng nhìn lại, ở nơi xa, theo việc lão Yêu tộc chết đi, hết thảy lực lượng Yêu tộc chung quanh liền biến mất, chỉ để lại một vị Yêu tộc cấp S mạnh mẽ.

Chỉ có điều là, vị Yêu tộc cấp S vào giờ phút này dường như cũng đã rơi vào trong trạng thái ngủ say.

"Gã đã bị phong ấn rồi à?" Lý Lôi giống như có điều suy nghĩ.

"Không có, lão Yêu tộc khống chế gã đã tử vong, gã hiện tại chắc là đang ở vào trạng thái không bị khống chế, lại thêm việc thần hồn chưa khôi phục, cho nên tạm thời rơi vào trong hôn mê. Huống hồ, gã coi như có tỉnh lại, cũng chỉ có thể làm việc theo bản năng, nếu như chúng ta tiêu diệt gã vào lúc này..." Hội trưởng chậm rãi nói ra.

Đám người liếc nhìn nhau, đây đích xác là một cơ hội tốt nhất.

"Bá Đặc, thuốc thử gen." Hội trưởng trầm giọng nói.

"Được." Bá Đặc xúc động.

Lão Yêu tộc chết rồi, vị Yêu tộc cấp S tạm thời hôn mê, bọn hắn có thể lợi dụng cơ hội hoàn mỹ này để phong ấn vị Yêu tộc này, đây quả thực là một cơ hội trời cho tốt nhất.

Vừa rồi chỉ vẻn vẹn sử dụng một bình thuốc thử gen, vì lần đối mặt với vị Yêu tộc cấp S này, bọn hắn đã chuẩn bị một lượng lớn thuốc thử phong ấn cấp S!

Đương nhiên, đây cũng là kết quả sau khi tiểu hoàng tử đi tiểu không ngừng nghỉ.

Xoạt! Bá Đặc đem từng bình thuốc thử gen ném vào trên người của vị Yêu tộc cấp S, thân thể của gã lớn như vậy, lại bị lấp đầy bởi bột phấn nhàn nhạt, bao trùm mỗi một cái góc trên người của vị Yêu tộc cấp S, lập loè ánh sáng sáng chói.

"Có tác dụng rồi." Ánh mắt của mọi người sáng ngời.

Bọn hắn nhìn màn hào quang kia dần dần tiến vào trong cơ thể của vị Yêu tộc cấp S, lực lượng của vị Yêu tộc cấp S đang dần dần giảm xuống, yêu khí ở xung quanh người của gã, đã giảm xuống gần như không còn.

Lực lượng của gã, đã bị phong ấn một bộ phận lớn, vô cùng thuận lợi.

"Rất tốt." Đôi mắt của Hội trưởng sáng ngời: "Bước kế tiếp, xử lý gã!"

Oanh! Vừa dứt lời, Hội trưởng đã ra tay.

Chỉ có điều là, ngay vào một khắc công kích của ông ta đánh lên trên người của vị Yêu tộc cấp S, hai mắt nhắm chặt của vị Yêu tộc cấp S kia bỗng nhiên mở ra, một vị Yêu tộc cấp S cơ hồ đã hoàn toàn bị phong ấn, thức tỉnh.

Oanh! Ánh sáng nổ tung, trên người của vị Yêu tộc cấp S lấp lánh vầng sáng, vậy mà có thể chặn lại lực lượng của Hội trưởng.

"Thức tỉnh rồi sao?" Hội trưởng cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nói: "Gã hiện tại đã bị phong ấn 90% lực lượng, mặc dù vẫn là cấp S, nhưng căn bản là không có cách nào phát huy ra, chỉ có lực lượng ước chừng gấp đôi Siêu cấp A đỉnh phong."

Thì ra là thế, đám người giống như có điều suy nghĩ, chỉ có lực lượng gấp đôi Siêu cấp A đỉnh phong...

"Để ta phối hợp với ngươi." Thiên Vũ Lê Minh đứng ở bên cạnh Hội trưởng.

"Được." Hội trưởng gật đầu.

Đối phó với vị Yêu tộc cấp S đã bị phong ấn này, hai người bọn họ là đã đầy đủ.

"Tới đi!" Hội trưởng phóng tới vị Yêu tộc cấp S, bùng nổ ra lực lượng cường đại.

Chỉ có điều là, vào trong cái nháy mắt này, sắc mặt của Thiên Vũ Lê Minh ở bên cạnh ông ta bỗng nhiên đại biến.

"Cẩn thận." Một tiếng thét kinh hãi vang lên, nàng đem Hội trưởng đẩy ra bên ngoài.

Phốc! Máu tươi lóe lên, Hội trưởng bị đẩy ra đột nhiên quay đầu, liền cảm thấy sợ mất mật, vị trí nguyên bản của ông ta, vậy mà cứ thế bị chôn vùi một khối!

Mà cánh tay của Thiên Vũ Lê Minh dùng để đẩy ông ta ra ngoài...Hội trưởng nhìn thoáng qua, trong lòng liền trở nên căng thẳng, Thiên Vũ Lê Minh đã mất một cánh tay, cánh tay của nàng đã biến mất trong hư không!

"Lê Minh cô nương." Hội trưởng trong nháy mắt xuất hiện ở bên người của nàng.

Ô...ô...n...g —— Trong tay của ông ta loé lên vầng sáng ấm áp, cố gắng trị liệu cho nàng, nhưng mà, không có tác dụng! Cái cánh tay đã biến mất kia, dường như vốn cũng không tồn tại, không có cách nào phục hồi lại như cũ.

Làm sao có thể...Hội trưởng kinh sợ.

"Ta không sao." Thiên Vũ Lê Minh ngược lại không thèm quan tâm, từ một khắc trở thành tướng quân Cổ tộc, nàng đã sớm làm xong chuẩn bị hi sinh, chủng tộc bọn nàng đã sớm coi nhẹ đối với sinh tử.

Ngược lại là sự quan tâm của Hội trưởng, lại làm cho nội tâm của nàng trở nên ấm áp.

Mọi người chung quanh thấy cảnh này, trong lòng cũng trở nên lạnh lẽo.

"Đáng chết!" Đây rốt cuộc là loại lực lượng quỷ quái gì?

"Lực lượng của gã..." Thiên Vũ Lê Minh nhìn về phía vị Yêu tộc cấp S kia.

"Vù!" Vị Yêu tộc cấp S thong thả bay lên không trung.

Gã nhìn qua rất yếu, thế nhưng lực lượng vừa rồi mà gã thả ra đã làm cho tất cả mọi người cả kinh, đây là một loại lực lượng vượt qua tất cả sự lý giải của bọn hắn! Loại lực lượng cấp bậc này...

Thế nhưng mà vị Yêu tộc cấp S này rõ ràng đã bị phong ấn rồi cơ mà...đám người không hiểu.

Chỉ có Trần Phong là gắt gao nhìn chằm chằm vào vị Yêu tộc cấp S kia, bởi vì vừa rồi, chỉ có hắn cảm thấy lực lượng do vị Yêu tộc cấp S này thả ra, đó tuyệt đối không phải là lực lượng cấp S bình thường!

Mà là trong truyền thuyết, lực lượng của Giác Tỉnh Giả!

- --

Tại Gen Công Hội.

Tiểu hoàng tử Yêu tộc cười hì hì nhìn nhân loại trước mắt.

Trải qua một đoạn thời gian ở chung, hắn đã thành thói quen với hình thức hiện tại, cho dù thường xuyên bị treo lên, cho dù thường xuyên bị yêu cầu cưỡng ép phun chất lỏng ra...

"Ha ha, Lê Thương." Tiểu hoàng tử phất phất tay.

Nhân viên nghiên cứu khoa học ở phía đối diện mặt tối sầm, Yêu tộc có lực sinh mệnh vô cùng ương ngạnh, thực sự là không thể tưởng tượng.

Nhớ kỹ vào ngày đầu tiên, vị tiểu hoàng tử này vào mỗi lần hoàn tất thí nghiệm đều lộ ra bộ dáng thân thể bị lấy hết, thế nhưng theo thời gian trôi qua, mỗi ngày đều chuyển biến tốt đẹp hơn...

Mà cho tới bây giờ, ừm...hắn đã có thể vừa đi tè, vừa nói chuyện phiếm cùng với mọi người.

"Trái tim thật sự lớn." Lê Thương tán dương.

"Cái này gọi là sự lạc quan." Tiểu hoàng tử bĩu môi: "Lại nói, các em gái trong đoàn đội thí nghiệm của các ngươi đâu?"

Xoạt. Sắc mặt của Lê Thương biến đổi.

M* nó chứ, không nói chuyện này còn tốt, nói tới chuyện này hắn lại cảm thấy tức giận đầy bụng, ở dưới sự tình mỗi ngày đều lấy ra nước tiểu, cái tên này đã có khả năng tùy thời phun ra tiêu bản thí nghiệm, thế nhưng... một khi ở bên trong đoàn đội thí nghiệm có tiểu cô nương ở đây, có trời mới biết cái tên này sẽ bắn ra thứ đồ gì!

Nghĩ tới đây, hắn nhíu mày, xoa xoa khuôn mặt, vẫn như cũ cảm giác được một cỗ mùi tanh.

"Lần trước đó là ngoài ý muốn." Tiểu hoàng tử lúng túng cười cười nói: "Chỉ là do ta thật lâu không nhìn thấy các em gái... nhất là em gái còn tự mình qua giúp ta làm thí nghiệm, cho nên mới..."

"Ừm, ngươi hiểu mà có phải hay không?" Tiểu hoàng tử điệu thấp nói.

Lê Thương lành lạnh nhìn hắn một cái, không có trả lời.

"Uy uy uy."

"Đến cùng là có em gái hay không?" Tiểu hoàng tử hỏi.

"Người ta là thực tập sinh, lần thứ nhất tới tham dự thí nghiệm liền bị ngươi hù chạy, ngươi cứ nói đi?" Lê Thương tức giận nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.