Siêu Cấp Gen

Chương 711: Mô Pháp




Mô Pháp

Mô Pháp

Phốc! Hàn quang loé lên, vũ khí của Cẩu Lực xẹt qua trên người của Lữ Hồn, vết máu bay tứ tung.

"Làm sao có thể?!" Lữ Hồn hoảng sợ, gã rõ ràng là trình độ Siêu cấp A 9, rõ ràng so với ba tên này mạnh hơn không biết bao nhiêu! Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác mỗi một lần công kích của đối phương, đều vượt xa chính gã.

Chẳng lẽ là...gã nhìn về phía một lớp màng nhàn nhạt bên trên vũ khí của Cẩu Lực, gã cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại.

"Phát hiện rồi sao?" Cẩu Lực cười lạnh: "Đây là năng lực của Tất Khúc Chí... mặc dù hắn bởi vì ngươi mà chết, mặc dù hắn không có tận mắt nhìn thấy cảnh này, thế nhưng năng lực mà hắn sáng tạo ra, vẫn được giữ lại."

Xoạt! Cẩu Lực vung vũ khí lên đánh tới, ở bên trên thanh vũ khí bình thường này, lại lộ ra một tầng ánh bạc, ánh bạc lóe lên, phòng ngự không gian mạnh mẽ của Lữ Hồn giống như giấy trắng bị cắt đứt.

Cẩu Lực dùng ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lớp màng, nói: "Chúng ta gọi nó là...Mô Pháp."

"Mô Pháp." Lữ Hồn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

Gã có thể cảm nhận được lực lượng kinh khủng ẩn chứa phía trên lớp màng kia, đúng như Cẩu Lực nói, đây là thứ đặc biệt được tạo ra để nhằm vào năng lực của gã, cái Mô Pháp đáng chết này, có thể hạn chế hết thảy năng lực không gian! Loại Mô Pháp này, đối phó với bất luận cái gì năng lực khác mà nói, căn bản là không có tác dụng, thế nhưng duy chỉ có đối với gã...

Lữ Hồn có chút phát lạnh.

Phốc! Hàn quang loé lên, trên người của Lữ Hồn lại nhiều thêm mấy đạo vết máu, cường giả Siêu cấp A 9 đỉnh phong, giao đấu với ba kẻ địch khoảng chừng Siêu cấp A 2, vốn là áp đảo về phía một bên, bây giờ lại biến thành một trận đánh đập. Vẻn vẹn chỉ bởi vì cái Mô Pháp đáng chết kia.

"Tất Khúc Chí...ngươi có nhìn thấy hay không?" Cẩu Lực lộ ra ánh mắt lạnh buốt.

Mỗi một lần đao của hắn chém lên người của Lữ Hồn, đều sẽ nói một câu: "Đây là lực lượng của huynh đệ ta."

Phốc! Lại là một đạo vết máu.

"Có nhìn thấy hay không?"

"Đây là một cái giá lớn mà năm đó ngươi lưu lại cho chúng ta!"

Cẩu Lực nói ra từng chữ, mỗi một câu nói của hắn, dường như là muốn đem toàn bộ những khuất nhục trong hơn mười năm này trả lại cho Lữ Hồn!

Đúng vậy, chua xót hơn mười năm, làm sao có thể để cho gã chết đi dễ dàng như thế? Hắn muốn nhìn, nhìn Lữ Hồn sợ hãi run rẩy ở trong sự tuyệt vọng!!

Đương nhiên, càng quan trọng hơn chính là...đường đường là cường giả Siêu cấp A 9 đỉnh phong, làm sao lại không có át chủ bài.

Lữ Hồn...át chủ bài của ngươi lại là cái gì? Cẩu Lực lộ ra ánh mắt lạnh lùng.

Mà vào giờ khắc này, đám người Trần Phong đã sớm tránh ra phía xa xa, đây là một trận chiến đấu mà bọn hắn căn bản không có khả năng nhúng tay, các cường giả Siêu cấp A của Gen Công Hội, cũng đang thừa dịp này để khôi phục năng lượng, đây là một cơ hội tốt nhất.

"Mô Pháp..." Lý Lôi nhìn lực lượng trên người của ba người Cẩu Lực mà cảm thấy động tâm.

Quá cường đại! Có thể khiến cho ba cường giả Siêu cấp A 2 nhẹ nhõm đối kháng với Siêu cấp A 9! Đây là lực lượng kinh khủng như thế nào? Trọn vẹn vượt qua 7 cái đẳng cấp nhỏ a! Cho dù đây là lực lượng do Tất Khúc Chí sáng tạo, trước mắt chỉ có tác dụng đối với năng lực không gian, thế nhưng nếu như giao cho Gen Công Hội hoặc là tổ chức nghiên cứu khoa học nghiên cứu...có lẽ lại có thể trở thành một đại sát khí của nhân loại!

Phốc! Trên người của Lữ Hồn lại một lần nữa nhiều ra hai đạo vết máu.

"Ngươi nhận biết cùng với bọn hắn?" Lý Lôi xích lại gần hỏi.

"Ừm." Trần Phong khẽ gật đầu.

"Như vậy..."

Lý Lôi cười hắc hắc hỏi: "Ngươi có biện pháp nào lấy cái Mô Pháp này tới tay hay không? Ta đã nghe nói qua miếng dán màn hình, miếng dán bàn phím, đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy miếng dán vũ khí đấy!"

"Ngươi suy nghĩ một chút, về sau người nào ở Gen Công Hội cũng đều được dán cái này..." Lý Lôi hết sức xúc động nói, hiển nhiên là đang tưởng tượng đến cảnh tượng cường đại của nhân loại sau này.

Nhưng Trần Phong lại khẽ chau mày, phát hiện sự tình này cũng không đơn giản. Bởi vì hắn theo sự miêu tả của Lý Lôi tưởng tượng ra một chút hình ảnh kia, vào trước khi mọi người đi ra bên ngoài chiến đấu, mọi người nhốn nháo ở trước cổng Gen Công Hội.

"Miếng dán tổ truyền nổi tiếng, không có tác dụng không lấy tiền."

"Miếng dán chuyên nghiệp 20 năm, có khả năng dán lên bất kỳ một loại vũ khí nào!"

"Một màng nơi tay, ta có thiên hạ!"

"Chỉ có 998 nguyên, màng không gian Mô Pháp đại hạ giá! Mua một tặng hai!"

"Hãy bảo vệ cho chính mình từ miếng dán, ta có bán đủ loại miếng dán, màng không gian, màng hỏa diễm, lôi màng, thời gian màng, cái gì cần cũng có đều có. Chỉ cần là những loại màng nào mà ngươi nghĩ tới, ở đây đều có...."

...

Hít hà ——Trần Phong giật mình một cái tỉnh táo trở lại, nếu thật sự là như vậy, vậy thì cũng thật là đáng sợ.

Hắn nhìn về phía trận chiến đấu, trận chiến đấu đặc thù này, giống như đã tới hồi kết thúc rồi. Lữ Hồn căn bản là không hề có lực hoàn thủ, ở dưới tác dụng thần kỳ của Mô Pháp, ba người Cẩu Lực cơ hồ đã ngược đãi Lữ Hồn, chỉ có điều là...

cái tên Lữ Hồn này...cho đến bây giờ, lại còn chưa chịu sử dụng át chủ bài?

Đúng thế, tất cả mọi người đều đang chờ, lão gia hỏa cấp bậc này, làm sao lại không có con át chủ bài của mình?

Cẩu Lực đang chờ.

Mấy người Trần Phong cũng đang chờ.

Bởi vì ai cũng biết, một khi phóng thích át chủ bài, Lữ Hồn sẽ không còn gì để thoát khỏi khốn cảnh nữa, gã chỉ có một con đường chết! Là chân chính không có hi vọng!

Phốc! Lại là một đạo hàn quang loé lên, vũ khí trong tay của Cẩu Lực kèm theo Mô Pháp gần như đã đâm xuyên lồng ngực của Lữ Hồn.

Ồ, Lữ Hồn nhìn thanh vũ khí trên ngực.

Quả nhiên...không chịu nổi rồi hay sao? Ánh mắt của Lữ Hồn bỗng nhiên trở nên bình thản, gã nguyên lai còn tưởng rằng thời gian duy trì Mô Pháp của mấy người Cẩu Lực sẽ không được bao lâu, cho nên mới kiên trì, thế nhưng hiện tại xem ra, vô luận là đối phương có thể kiên trì được bao lâu, vẫn hơn so với thời gian mà gã kiên trì được.

Cho nên...chỉ có thể dùng một chiêu kia hay sao? Lữ Hồn thở dài, nếu có thể, gã hi vọng mình cả đời này cũng sẽ không dùng đến.

"Các ngươi có biết hay không?"

"Khi còn bé, sư phụ đã từng dạy qua cho ta một chiêu, thế nhưng ông ta đã nói qua, không đến thời khắc nguy hiểm, tuyệt đối không cho phép vận dụng, bởi vì quá..." Lữ Hồn lắc đầu, không nói tiếp.

Đám người trở nên cảnh giác.

Cái tên này, rốt cục cũng đã dùng đến át chủ bài rồi hay sao?

Đám người nắm chặt vũ khí, bọn hắn biết, đây là một cơ hội cuối cùng, hoặc là Lữ Hồn dùng át chủ bài đào thoát, hoặc là bọn hắn triệt để gạt bỏ được cái tên này!

Xoạt! Cẩu Lực khiến cho Mô Pháp bao trùm bốn phía, hắn phong toả hết thảy không gian, tuyệt đối không cho Lữ Hồn cơ hội chạy trốn!

Cho dù Mô Pháp không thể phong toả tuyệt đối, thế nhưng chỉ cần bao trùm không gian xung quanh Lữ Hồn, gã cũng không thể phá không để chạy thoát, như vậy đã đầy đủ!

Mọi người thắt chặt vòng vây đối với Lữ Hồn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.