Siêu Cấp Gen

Chương 589: Cơ chế phát động




Cơ chế phát động

Cơ chế phát động

Xoạt! Lại một cơn gió lạnh thổi qua, Trần Phong liếc nhìn, giá trị may mắn sụt giảm 12 điểm.

Trần Phong: "..."

Đại ca, lần tối ưu hoá này của ngươi hình như có chút không đúng nha?

"Phản tối ưu hóa?" Trần Phong thở dài.

"Không có." Linh lắc đầu: "Quầng sáng may mắn đề phòng mà ngài mở ra lúc trước, đã vô cùng tiết kiệm giá trị may mắn, không có cách nào tối ưu hóa, bất quá, ta có thể tiến hành tối ưu hoá tách rời phương thức đề phòng."

"Ồ?" Trần Phong nhướn lông mày lên.

"Đầu tiên là công năng đề phòng đơn thuần, ta phỏng đoán được lúc trước ngài nghiên cứu ra cái công năng này chỉ là vì đề phòng, mà điểm này, có phương thức tốt hơn để thay thế, ta có thể giúp ngài đề phòng mà không cần tiêu hao giá trị may mắn." Linh tự tin nói: "Chỉ cần là kẻ địch xuất hiện trong một phạm vi nhất định, ta đều có thể nhận biết."

"Xoạt!" Hai mắt của Trần Phong tỏa sáng.

Hắn không nghĩ tới, Linh thế mà còn có chức năng này! Đúng thế, Linh và Tiểu Ảnh mặc dù đều là dạng ý thức, thế nhưng Tiểu Ảnh dù sao cũng có được thực thể, mặc dù có thể công kích kẻ địch, thế nhưng cũng sẽ bị phát giác! Thỉnh thoảng đào đất điều tra một chút thì không có vấn đề, thế nhưng nếu như một mực sử dụng, khẳng định sẽ bị phát hiện!

Mà Linh thì không đồng dạng, nàng căn bản là không có thân thể, nàng có khả năng ở phụ cận Trần Phong, thông qua Quầng sáng may mắn, cảm giác hết thảy sự tồn tại của kẻ địch!

"Chỉ cần Quầng sáng may mắn lan đến gần kẻ địch, ta cũng có thể cảm giác được, mặc dù có một chút tiêu hao, thế nhưng ta hoàn toàn có khả năng tự túc, không cần tiêu hao giá trị may mắn." Linh nói.

Đây mới là điểm khiến cho Trần Phong cảm thấy kích động nhất, không cần tiêu hao giá trị may mắn! Sẽ tiết kiệm được rất nhiều giá trị may mắn!

"Tiếp theo, chính là cơ chế phát động bảo hộ khi gặp nguy hiểm, nguyên bản của cái công năng này, hẳn là được đặt cùng với công năng đề phòng, gặp được nguy hiểm liền trực tiếp phát động bảo hộ, thế nhưng hiện tại lại quá mức lãng phí, không bằng tăng thêm một cơ chế phát động!"

"Cơ chế phát động?" Trần Phong hơi nghi hoặc một chút.

"Đúng, tăng thêm một vấn đề: sẽ có nguy hiểm miểu sát ngài hay không? Nếu như không phải, thì sẽ không phát động. Nếu như phải, thì sẽ phát động cơ chế bảo hộ." Linh bình tĩnh phân tích.

Tâm thần của Trần Phong liền chấn động, thế mà còn có thể chơi như vậy!

Đây không phải là hàm IF và Else IF trong truyền thuyết hay sao? Hắn không phải là không nghĩ tới loại phương pháp này, thế nhưng không nghĩ tới Quầng sáng may mắn thế mà cũng có thể dùng! Có lẽ, là bởi vì có Linh tồn tại cho nên mới có thể vận hành?

Sự tồn tại của Linh, dường như đã khiến cho Quầng sáng may mắn tăng cường hiệu suất! Mà bên trong cơ chế bảo hộ, nếu như tăng thêm vấn đề tính toán này, mặc dù mỗi lần sẽ tiêu hao 1 giá trị may mắn, thế nhưng...ở trong hoàn cảnh này lại phát huy ra hiệu quả cực kỳ tốt.

Ở đây rất nguy hiểm, trên thực tế, phần lớn những địa phương Trần Phong đi đều rất nguy hiểm. Mà ở loại địa phương nguy hiểm này, có rất nhiều mối nguy hiểm kỳ quái, có một số mối nguy hiểm trí mạng, thế nhưng Trần Phong không biết mối nguy hiểm nào là trí mạng, hắn chỉ có thể dùng giá trị may mắn để triệt tiêu toàn bộ!

Hắn cũng không muốn chết ở trong một mối nguy hiểm có tỷ lệ trí mạng 0.0001% nào đó! Cái thời đại này quá hố người, đã có quá nhiều trường hợp chết vì ba chữ "Ngoài ý muốn", cho nên Trần Phong cần phải thận trọng từng bước.

Cho nên...Trần Phong khi đối mặt với những mối nguy hiểm không thể đoán, bình thường đều bật hết hỏa lực, vận dụng toàn diện giá trị may mắn! Chỗ tốt của chuyện này là hắn có thể ngăn cản bất luận một mối nguy hiểm nào, vô luận tỷ lệ là cao hay thấp, vô luận là hố người cỡ nào, chỉ cần không cao hơn cực hạn của giá trị may mắn, Trần Phong cũng không hề sợ hãi!

Chỗ xấu là, bằng vào một chút giá trị may mắn đáng thương của hắn, căn bản là không đủ! Cho nên, vào thời điểm mỗi lần không đủ giá trị may mắn, Trần Phong chỉ có thể ở trong nhà chờ giá trị may mắn khôi phục, chờ có đầy đủ giá trị may mắn mới dám đi ra ngoài! Đây cũng là nguyên nhân vì sao gần đây tốc độ tăng cường thực lực của Trần Phong lại giảm xuống.

Giá trị may mắn không đủ a...

"Không biết bắt đầu từ khi nào, mình lại ỷ lại vào giá trị may mắn như vậy?" Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, những vấn đề nhỏ hắn gặp được trong khi thám hiểm cũng đều dùng giá trị may mắn để giải quyết, dẫn đến việc hiện tại hắn cũng không tích trữ được bao nhiêu giá trị may mắn.

"Giá trị may mắn vốn nên sử dụng như một con át chủ bài." Trần Phong hiểu rõ, bình thường hắn phải tự mình giải quyết các mối nguy hiểm, giá trị may mắn mới có thể được tích luỹ! Chỉ có như thế, hắn mới có thể không sợ hãi bất cứ một điều gì! Mới có thể chân chính sử dụng giá trị may mắn như là một con át chủ bài!

"Cứ làm như thế!" Trần Phong rất nhanh liền đồng ý với kiến nghị của Linh.

Bằng vào cái cơ chế đơn giản này, đã khiến cho hành trình thám hiểm của Trần Phong trở nên thông suốt hơn.

Xoạt! Thay đổi cơ chế bảo hộ.

"Sửa lại." Ánh mắt của Trần Phong lấp loé, giá trị may mắn quá mức mạnh mẽ, quá mức trân quý, không nên lãng phí ở bên trên một chút mối nguy nhỏ.

Xoạt! Một cơn gió lạnh thổi qua.

Ô...ô...n...g —— Cơ chế tính toán mới đã được chấp hành, giá trị may mắn cũng không tiêu hao, điều này nói rõ, cơn gió lạnh này mặc dù đáng sợ, thế nhưng vẫn như cũ không có cách nào miểu sát Trần Phong!

"Tới đi!" Trần Phong thi triển năng lực.

Vô hạn đao gió! Bùng nổ!

Năng lượng hoá vũ trang! Hiện thân!

Oanh! Gió lạnh thổi qua, bộ cơ giáp năng lượng trên người của Trần Phong không ngừng nổ tung, bộ cơ giáp năng lượng vô cùng cường đại, ở dưới cỗ gió lạnh bình thường này, lại bị thổi tan!

Tạch...! Một âm thanh thanh thúy vang lên, bộ cơ giáp năng lượng nổ tung, thế nhưng trên khoé miệng của Trần Phong lại lộ ra một nụ cười, bởi vì vào ngay lúc này, cơn gió lạnh đáng sợ kia cũng đã biến mất!

Chặn được! Nguyên bản tiêu hao từ mười giá trị may mắn trở lên, đã biến thành hai điểm!

"Hoàn mỹ." Trần Phong cảm thấy động tâm.

Chờ một chút, nếu như loại cơ chế này có thể thành công, Trần Phong bỗng nhiên suy nghĩ, vẻn vẹn chỉ dùng để phán đoán hắn có bị miểu sát có phải hay không là quá mức phí phạm, hắn hoàn toàn có thể dùng để làm càng nhiều chuyện hơn.

Ví dụ như:

If { Trần Phong gặp được mối nguy tuyệt cảnh, phản hồi tin tức nguy hiểm đặc biệt} Else If { Trần Phong gặp được mối nguy trí mạng thế nhưng không thuộc về mối nguy tuyệt cảnh, phản hồi tin tức nguy hiểm cấp một.} Else If { Trần Phong gặp được Else If khẩn cấp thế nhưng không thuộc về nguy cơ trí mạng, phản hồi tin tức nguy hiểm cấp hai. } Else If {...}

...

Trần Phong hoàn toàn có khả năng đưa ra một loạt điều kiện và phản hồi tương ứng, như thế hắn không chỉ có thể phát hiện được mối nguy, mà còn có thể đạt được trình độ nguy hiểm của mối nguy! Ừm, rất tốt, cứ làm như thế, Trần Phong cảm thấy phi thường hài lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.