Siêu Cấp Gen

Chương 545: Tuỳ ý xuyên qua




Tuỳ ý xuyên qua

Tuỳ ý xuyên qua

Nói một cách khác...nơi này...

Xoạt! Ba người đồng thời nhìn lại, nơi này, lại đúng là cái vị trí mà bọn hắn đứng trước đó một phút!

Bọn hắn xuyên việt về trong hiện thực, cho dù thời gian đã phát sinh biến hóa, thế nhưng địa điểm lại giống với trước đó như đúc, vẫn ở ngay vị trí ban đầu! Cho dù, ở đây đã biến thành một đống đổ nát.

"Chúng ta xuyên qua thời gian, lại không xuyên qua không gian hay sao?" Trần Phong đang muốn hỏi cái gì đó.

Bỗng nhiên, bức tượng thiếu nữ trong ngực lại loé lên ánh sáng nhàn nhạt, vào thời điểm ba người kịp phản ứng, lại phát hiện ra khung cảnh đổ nát đã biến mất, hoàn cảnh an tĩnh đáng sợ lại một lần nữa trở nên huyên náo.

"Là bọn hắn!"

"Thế mà lại xuất hiện!"

"Đáng chết, giết bọn hắn!"

Từng âm thanh tràn ngập sát ý truyền đến.

Chờ đến thời điểm ba người Trần Phong nhìn thấy rõ ràng, sắc mặt liền đại biến.

Ở nơi xa, đám người Cổ tộc đã chú ý tới bọn hắn, đã lao vọt tới, vị cường giả Cổ tộc kia càng là tức giận hoành không mà đến, tỏa ra lực lượng kinh khủng trên không trung!

"Chết đi!"

Oanh! Lực lượng cường đại buông xuống.

Mà ba người Trần Phong vẫn có một chút phát mộng, tình huống này là như thế nào? Bọn hắn lại trở về rồi? Chuyện này...

"Chẳng lẽ là..." Trần Phong nhìn bức tượng thiếu nữ trong tay một chút, lại nhìn công kích ở phía xa xa một chút, lại liên tưởng đến hình ảnh vừa rồi, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.

Nếu như mình đoán không sai...Quầng sáng may mắn! Mở ra!

Trần Phong cầm bức tượng thiếu nữ trong tay.

Ô...ô...n...g —— Một cỗ hào quang toả ra.

Đòn công kích kinh khủng, lại một lần nữa đánh vào chỗ trống! Ba người Trần Phong, lại một lần nữa biến mất tại chỗ, vô tung vô ảnh!

"Hả?"

"Lại chạy?"

Đám người Cổ tộc tức giận nói, vị cường giả Cổ tộc kia thì gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi ba người Trần Phong biến mất, nói: "Các ngươi tiếp tục thu lấy nguồn năng lượng tinh khiết, nơi này giao cho ta, ta ngược lại muốn xem xem...bọn hắn có thể tránh bao lâu!"

Mà vào lúc này, ba người Trần Phong chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, lại về tới đống đổ nát trong nơi truyền thừa! Trên mặt đất...bên cạnh cái hố to do vị cường giả Cổ tộc đánh ra kia, lại xuất hiện thêm một cái hố nữa!

Trong ngực của Trần Phong, bức tượng thiếu nữ kia vẫn như cũ tản ra hào quang nhàn nhạt.

"Đi!" Hắn lôi kéo Tần Hải cùng với Khổng Bạch nhanh chóng rời đi khỏi nơi này, chạy đi một mạch vài trăm mét.

Xoạt! Hào quang trên bức tượng thiếu nữ biến mất, hư không biến ảo, bọn hắn một lần nữa trở lại nơi truyền thừa, trở lại nơi đang bị đám người Cổ tộc bao vây, thế nhưng khoảng cách so với lúc nãy biến mất, đã cách vài trăm mét! Ba người bọn hắn không xuất hiện ở địa phương mình biến mất, mà xuất hiện ở địa phương chạy đến trong đống đổ nát!

"Nguyên lai..." Trần Phong nhìn bức tượng thiếu nữ trong tay, nói: "Đây chính là lực lượng của ngươi!"

Trong nơi truyền thừa, cường giả Cổ tộc nghi hoặc nhìn ba người Trần Phong ở phía xa xa. Ba người bọn họ rõ ràng biến mất ở chỗ này, thời điểm xuất hiện một lần nữa, vậy mà lại xuất hiện ở một địa phương cách đó vài trăm mét, hoàn toàn không có bất kỳ một cái dấu hiệu nào! Truyền tống không gian? Ẩn thân? Gã có một chút không hiểu rõ. Bất quá, bất kể là như thế nào, cũng không thể gây trở ngại cho việc gã giết chết ba người này! Vô luận bọn hắn có thủ đoạn quỷ dị cỡ nào, chỉ cần giết bọn hắn, liền có thể giải quyết hết thảy.

Xoạt! Thân ảnh của gã bay lên, một lần nữa giết tới, chỉ có điều là, lần này khoảng cách của gã hơi xa một chút, cho dù đối với thực lực hôm nay của gã mà nói, chỉ cần chớp mắt là tới, thế nhưng bằng vào cái chớp mắt này, đã đủ cho ba người Trần Phong kịp phản ứng.

"Đi!" Ba người mạo hiểm tránh thoát.

Oanh! Ở vị trí bọn hắn vừa rời đi, có một đám Cổ tộc bị đánh chết.

"Hừ!" Vị cường giả Cổ tộc hừ lạnh một tiếng, quát lên: "Giết!"

Gã lại một lần nữa đánh tới.

"Ha ha." Trần Phong chỉ cười lạnh.

Xoạt! Hắn tiện tay vung lên, ngay vào thời điểm vị cường giả Cổ tộc đánh tới, ba người lại biến mất một lần nữa.

Oanh! Công kích lại đánh vào chỗ trống một lần nữa.

"Đáng chết!" Vị cường giả Cổ tộc nổi giận.

"Đi ra cho lão tử!"

Oanh! Vô số công kích đánh vào nơi ba người Trần Phong biến mất, từng đoàn từng đoàn năng lượng kinh khủng nổ tung, mặt đất bị oanh ra thành một cái hố sâu mấy chục mét, nhưng mà ba tên kia, giống như là đã biến mất.

"Làm sao có thể?" Vị cường giả Cổ tộc kinh sợ, gã không hiểu rõ, mấy tên gia hoả yếu kém này, đã làm thế nào chạy trốn khỏi bàn tay của gã! Đây rõ ràng là chuyện không thể nào!

"Các ngươi...trốn không thoát." Trong mắt của gã lóe lên ánh sáng màu đỏ.

Mà vào lúc này, trong đống đổ nát truyền thừa, kèm theo một vệt hào quang nhàn nhạt, ba người Trần Phong một lần nữa xuất hiện ở đây. Bọn hắn, lại trở về.

"Quả nhiên là có thể được." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười.

Vừa rồi hắn trở về chỉ là vì nghiệm chứng phỏng đoán của chính mình! Quả nhiên là như vậy! Dưới sự giúp đỡ của Quầng sáng may mắn, cộng thêm sự tồn tại của bức tượng thiếu nữ, khiến cho hắn có khả năng tùy ý chạy tới chạy lui ở bên trong đống phế tích truyền thừa và nơi truyền thừa ở thời đại của dã nhân! Cho dù thời gian trở lại đống phế tích truyền thừa sẽ không quá lâu, thế nhưng...đã đầy đủ!

"Tình huống này là như thế nào!" Khổng Bạch cùng với Tần Hải vẫn còn chưa hiểu đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

"Ngươi cũng có năng lực xuyên qua?" Tần Hải kinh ngạc tán thán.

Khổng Bạch cũng khiếp sợ nhìn Trần Phong, Tần Hải không hiểu về phương diện xuyên qua, nhưng hắn lại rất rõ! Trần Phong đây đâu phải chỉ là xuyên qua, hắn mặc dù có thể xuyên qua thế nhưng điều kiện hạn chế lại vô cùng khinh khủng, hơn nữa xuyên qua thì không nhất định có thể trở về chỗ cũ, thế nhưng cái tên Trần Phong này...

Tùy ý xuyên qua! Vung tay lên, xuyên việt rồi, vung tay lên, lại trở lại rồi! Đến cùng ai mới là nhân vật chính? Khổng Bạch cũng không biết nói cái gì.

"Chỉ là hoán đổi hai cái thời không." Trần Phong bình thản trả lời một câu, trước mắt hắn cũng không có nhiều thời gian để nói rõ lí do, cho nên lựa chọn một câu giải thích thông tục dễ hiểu: "Ta có khả năng tạm thời trở về, thời gian duy trì..."

Trần Phong tính toán thời gian một chút rồi nói: "Một phút đồng hồ!"

Khổng Bạch cùng với Tần Hải cũng theo bản năng nhìn lại, nhìn vào màn sáng trên cổ tay của Trần Phong, thời gian đang tăng lên!

58! 59! 60!

Ô...ô...n...g —— Hào quang nhàn nhạt lại loé lên, ba người biến mất tại nguyên chỗ, trở lại nơi truyền thừa.

"Các ngươi quả nhiên lại trở lại rồi!" Vị cường giả Cổ tộc vẫn đang đứng ở đó chờ bọn hắn.

"Chết đi cho ta!"

Oanh! Một tiếng nổ vang thật lớn, Vị cường giả Cổ tộc đã sớm chuẩn bị lần này bộc phát ra uy năng kinh khủng khó có thể tưởng tượng!

Oanh! Mặt đất rung động, lực lượng đáng sợ đánh về phía ba người Trần Phong.

"Cẩn thận." Khổng Bạch kêu sợ hãi.

Nhưng mà, Trần Phong chỉ đạm mạc liếc nhìn, tùy ý phất phất tay.

Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển. ba người một lần nữa trở lại đống đổ nát truyền thừa, Khổng Bạch cùng với Tần Hải liếc nhau: "..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.