Siêu Cấp Gen

Chương 482: Ta đang tắm ngươi cũng không tha




Ta đang tắm ngươi cũng không tha

Ta đang tắm ngươi cũng không tha

Mà lực lượng thần bí của bức tượng, chính là phòng ngự siêu cường?! Chỉ có điều là...hắn đường đường là cấp A đỉnh phong! Trên thế giới này lại thật sự có một loại phòng ngự như thế hay sao?

Giả? Hắn vuốt mắt, dường như là thật...

"Có mềm hay không?" Giọng nói nhỏ nhẹ vang lên bên tai, Kim Điển lại bị dọa sợ vãi cả linh hồn.

Xoạt! Kim Điển hoảng sợ thu tay lại.

"Sống... người sống?!" Kim Điển lùi lại mấy bước, nói năng lộn xộn, không phải là hắn đang giả vờ, mà là thật sự bị hù dọa!

Sống? Hắn nguyên lai còn tưởng rằng đây là do Trần Phong triệu hoán bức tượng thiếu nữ đi ra để phòng ngự mà thôi! Không ngờ được, thế mà thật sự là một người sống! Một người sống có thể sử dụng thân thể để ngăn trở công kích kinh khủng của hắn!

Hắn làm sao lại có thể không sợ? Cho dù hắn đã đạt đến cấp A đỉnh phong! Cho dù hắn gần như đã đạt đến hàng ngũ cao cấp nhất của thế giới, thế nhưng bởi vì đã tiến đến một bước này, cho nên hắn mới càng hiểu rõ, cái thế giới này đến cùng có bao nhiêu sự kinh khủng! Người này...

"Ngươi đến cùng là ai?" Kim Điển nghiêm mặt hỏi, lại có thể có người có thể đem thể xác tu luyện tới tình trạng như thế, quá mức kinh người.

"Ta là ai sao?" Nữ tử kia tức giận, xoa xoa bộ ngực có chút đau đớn nói: "Ta là mẹ của ngươi!"

Nói xong, nàng cũng không đợi Kim Điển khôi phục, liền quay đầu nhìn chằm chằm vào Trần Phong, cắn răng nghiến lợi nói: "Trần Phong!!! Như thế có phải hay không là quá mức quá phận?!!"

"Khụ khụ." Trần Phong cười gượng hai tiếng, nói: "Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn."

Thật sự là ngoài ý muốn! Có trời mới biết là cô ta đang tắm a! Sớm biết có loại phúc lợi này hắn đã sớm triệu hoán chứ cần gì phải suy nghĩ...

"Muốn làm cái gì cũng phải thông báo cho ta một tiếng chứ?" Nàng lên cơn giận dữ chửi bới: "Vào thời điểm lão nương đang tắm ngươi cũng không buông tha!"

"Nếu như ta thông báo, cô sẽ đồng ý đi ra hay sao?" Trần Phong yếu ớt hỏi.

"Đương nhiên sẽ không!" Nàng không có một chút khách khí nói ra.

"Cho nên..." Trần Phong lộ ra vẻ mặt vô tội, hắn cũng không có cách nào a!

"Hừ!" Nàng nghiến răng nghiến lợi, chỉ chỉ vào Tiểu Ảnh nói: "Không phải ngươi nói con hàng này là huynh đệ của ngươi hay sao? Ngươi cũng không nỡ để cho nó đi chết?!"

"Hắc hắc." Trần Phong gượng cười hai tiếng: "Ta nào dám để cho nó đi chịu chết, hai huynh đệ chúng ta đồng sinh cộng tử, cho nên chúng ta sẽ sống cùng sống, chết cùng chết, nếu chết sẽ chôn cùng một chỗ..."

HƯU...U...U...U...U! Tiểu Ảnh bay vòng quanh, biểu thị sự đồng ý.

"Ngươi im miệng!" Nữ tử kia kéo Tiểu Ảnh qua đánh cho một trận nói: "Ngươi là cái đồ ăn cây táo rào cây sung, lực lượng trên người của ngươi đều là do lão nương cho! Thế mà lại đi giúp đỡ cái tên Trần Phong đã lừa gạt lão nương này!"

Ầm! Tiểu Ảnh đáng thương bị vò xong lại kéo thẳng, bị kéo thẳng ra rồi lại bị vò lại, Trần Phong chỉ có thể mặc niệm cho nó, em bé đáng thương, vì thắng lợi cuối cùng, hắn chỉ có thể tạm thời để cho nó bị ủy khuất.

Không sai! Nữ nhân này đúng là Minh Nguyệt! Bởi vì nguyên nhân khóa nhân duyên, hai người đã đồng sinh cộng tử, Trần Phong suy đoán, có lẽ loại đồ vật này sẽ có thêm năng lực truyền tống! Hơn nữa hắn cũng ở trên người của Tiểu Ảnh cảm giác được một cỗ lực lượng kỳ dị, cho nên hắn mới xác nhận điều này bằng Quầng sáng may mắn! Sau đó...sự tình ở phía sau liền rất đơn giản.

Đương nhiên, hậu quả chính là hai người bọn hắn sẽ bị Minh Nguyệt đập cho một trận. Minh Nguyệt mặc dù không thể giết bọn hắn, thế nhưng nàng muốn đánh hai người ra bã hoặc là phế tứ chi, vẫn sẽ có khả năng, cho nên loại phương pháp này có nguy hiểm quá lớn, không đến thời khắc nguy cơ, Trần Phong cũng không dám thử nghiệm, không ngờ được lần này lại vừa vặn triệu hoán nàng trong lúc đang tắm tới. Thực sự là...

Mà vào lúc này, Kim Điển ở bên cạnh đã sớm trợn mắt hốc mồm, ôi má ơi đây là chuyện gì vậy? Nữ tử xinh đẹp khủng bố vừa mới xuất hiện này còn chưa tính, còn có cả cái thanh kiếm gọi là Hồng Nguyệt kia...thế mà cũng là vật sống?!

Lúc này hắn đã nhận ra được, nữ tử xinh đẹp này là một tồn tại vô cùng khủng khiếp!!! Theo Trần Phong không giống nhau, trên người của nữ tử này toát ra một cỗ khí tức ưu việt, mà cái loại cảm giác này, hắn chỉ từng thấy qua ở trên người của thủ lĩnh!

Đó là khí tức của siêu cường giả! Đó là...khí tức siêu việt cấp A!

Hơn nữa cái câu nói vừa rồi của nàng, "lực lượng trên người của ngươi đều là do lão nương cho", nói một cách khác, uy năng cấp A đỉnh phong trên người của cái đồ vật gọi là Hồng Nguyệt kia đều là của nàng...điều này cũng đã nói rõ rằng, vì sao cái đồ vật gọi là Hồng Nguyệt kia rõ ràng có được lực lượng cấp A đỉnh phong lại không có cách nào phát huy ra, bởi vì cỗ lực lượng kia vốn là không phải thuộc về nó!

Chỉ có điều là vừa nghĩ tới đây, tay của Kim Điển có một chút run lên, vẻn vẹn chỉ là một phần lực lượng liền đạt đến cấp A đỉnh phong rồi? Nữ tử này đến cùng sẽ khủng bố đến mức nào?! Hắn nhìn một chút vào vòng đeo cổ tay, thời gian đang thong thả trôi đi, bây giờ chỉ còn lại có khoảng năm phút! Chưa từng có lúc nào như bây giờ, hắn lại hi vọng thời gian trôi đi nhanh một chút, hắn hy vọng là có thể kéo dài thời gian!

Hồn tiền bối...ngài cũng mau tới đi a, ta sắp không kiên trì được bao lâu nữa đâu. Kim Điển lộ ra vẻ mặt phát khổ, không có một chút do dự nào ấn vào cái nút cầu cứu bên trên vòng đeo tay.

Còn đám người ở chung quanh thì sao? Đã sớm bị dọa trốn sạch sẽ, cường giả cấp A đỉnh phong còn chưa tính, bây giờ ngay cả cường giả siêu việt cấp A cũng đã đi ra, một đám gen chiến sĩ bình thường như bọn hắn nào dám lộ mặt?!

Kỳ thật không riêng gì bọn hắn, Kim Điển liếc nhìn, cũng phát hiện ra Trần Phong cũng đang thận trọng nói chuyện. Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, ai cũng không dám nói chuyện, chỉ có Minh Nguyệt đang đánh Tiểu Ảnh bầm dập, thỉnh thoảng còn dùng ánh mắt quét qua trên người của Trần Phong, Trần Phong cũng bị dọa đổ cả mồ hôi hột.

Rất lâu sau, Minh Nguyệt mới cảm thấy hả giận.

Về phần Tiểu Ảnh? Đã sớm nằm xụi lơ u oán nhìn Trần Phong, trở lại không gian tinh thần.

"Khụ khụ." Trần Phong ngượng ngùng tằng hắng một cái, đã ủy khuất cho huynh đệ rồi!

Mà vào lúc này, Minh Nguyệt lúc này trút xong cỗ tức giận sau khi đột nhiên bị triệu hoán tới, tự nhiên cũng đã khôi phục lại tâm tình như bình thường, trên người nguyên bản chỉ có một chiếc áo choàng tắm, thế mà đã được chỉnh sửa lại một chút, bày ra một bộ dáng cực kỳ khiêu gợi, nàng nhìn về phía Trần Phong nói: "Nếu như ngươi cảm thấy hứng thú, kỳ thật ta cũng không ngại."

Trần Phong: "..."

Trong lòng của hắn đang vì Vương Thuần mặc niệm hai giây.

"Chuyện kia..." Kim Điển yếu ớt mở miệng.

"Há, còn có ngươi?" Sát ý trong mắt của Minh Nguyệt bắt đầu khởi động, xoa xoa bộ ngực có chút đau rát của mình.

"Ta sai rồi!" Kim Điển không có một chút do dự nhận sai: "Ta chỉ muốn đánh Trần Phong, thật sự không cố ý làm cho ngài bị tổn thương."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.