Siêu Cấp Gen

Chương 477: Vòng lặp thời gian




Vòng lặp thời gian

Vòng lặp thời gian

"Ha ha ha." Hoàng Quốc cười ra nước mắt, gã đã thành công, gã biết là mình có thể thành công!

Gã còn tưởng rằng, vào thời điểm cô bé kia được cứu thoát, giấc mộng thí nghiệm của gã liền kết thúc, thế nhưng không ngờ được, gã thế mà đã thành công! Thành công ở bên trong một cái thời không khác!

"Ngươi bây giờ, chính là thể kết hợp ở kiếp trước cùng với ở kiếp này, ngươi tồn tại chính là nhờ cái thí nghiệm này, nếu như ngươi không thể hoàn thành cái thí nghiệm này, ngươi nhất định phải chết! Đây là điểm xuất phát của vòng lặp thời gian, cho nên ngươi phải đến, ngươi nhất định phải tự mình hoàn thành cái thí nghiệm này!" Ánh mắt của Hoàng Quốc sáng ngời.

Khi thời gian được khôi phục đến thời điểm này, Vương Dao nhất định phải hoàn thành cái thí nghiệm này! Chỉ có như thế! Nàng mới có thể hoàn thành một vòng lặp thời gian.

Nếu như bây giờ nàng không quay trở lại đây, cái thân thể kết hợp giữa hai kiếp này của nàng làm sao có thể tồn tại? Cho nên, thời gian càng gần đến thời điểm này, thân thể của nàng sẽ dần dần biến mất. Thời gian đang đến gần hơn!

"Cô bé này..." Trong lòng của Trần Phong thở dài một tiếng.

Tới lúc này, hắn mới biết được, Vương Dao đã phải chịu đựng những điều gì, ở kiếp trước nàng bị Vương gia đưa đến nơi đây, bồi dưỡng thành hạt giống thí nghiệm, sau cùng bị thí nghiệm đưa đến quá khứ sống lại, cho nên nàng mới căm ghét Vương gia, căm ghét tất cả mọi người! Chỉ có một người không hại nàng, Vương Việt vẻn vẹn chỉ cầu tình cho nàng một câu, cũng đã trở thành đối tượng mà nàng cảm kích, cho nên nàng mới có thể trợ giúp Vương Việt như thế.

Đó chính là gia đình của nàng a! Trần Phong nhớ mang máng, vào thời điểm hắn nhìn thấy Vương Dao, liền nhìn thấy sự cô đơn ở trong mắt của nàng, sự tuyệt vọng của một người sống ở trong một thế giới khác... giống như đúc với cảm giác mà lần đầu tiên hắn bước vào cái thế giới này!

Hoá ra lại đúng là như thế, cô bé này, đã phải chịu đựng quá nhiều thứ mà nàng không nên gặp phải. Nghĩ tới đây, ánh mắt của Trần Phong càng trở nên nhu hoà, mà vào lúc này…

"Trần Phong." Vương Dao có một chút thấp thỏm nhìn Trần Phong, ở trong đôi mắt to xinh đẹp sáng ngời kia, thế mà còn có một chút sợ hãi, nàng sợ hãi Trần Phong sẽ trách tội nàng. Dù sao thì loại chuyện trở về quá khứ sống lại này, không phải là ai cũng có thể hiểu được.

Cuộc sống của nàng quá cô độc, cho tới bây giờ, cũng chỉ có một mình Trần Phong là thật lòng đối với nàng, mà nàng lại giấu diếm một chuyện như vậy...

"Nguyên lai còn tưởng rằng là một cô bé ngây thơ, không ngờ được lại là một bà chị dày dặn kinh nghiệm." Trần Phong cảm khái một tiếng.

Vương Dao nhìn về phía Trần Phong, cho dù nàng không nói gì thêm, thế nhưng ở bên trong ánh mắt luôn luôn tự tin của nàng lại có một chút lo lắng, nàng hiện tại là một người sống lại, Trần Phong thật sự sẽ thích sao?

Nàng cũng không nói cái gì, chỉ lẳng lặng nhìn Trần Phong.

"Nhìn cái gì." Trần Phong bỗng nhiên cười, vươn tay xoa xoa mái tóc của Vương Dao, đem mái tóc suôn mượt của nàng vò thành một đống rối mù nói: "Mặc kệ em lớn bao nhiêu, đối với anh mà nói kỳ thật vẫn tương đối nhỏ."

"Có đúng như vậy không?" Trong ánh mắt của Vương Dao lộ ra ý cười.

"Không phải vậy hay sao?." Trần Phong cười cười: "Đương nhiên, anh cũng có một bí mật còn chưa nói cho em, bất quá... em rất nhanh sẽ biết."

"Ừm." Vương Dao đã khôi phục lại phong thái tự tin của mình.

Ở kiếp này, có thể làm cho tâm tình của nàng chập chờn như thế, chỉ sợ cũng chỉ có một mình Trần Phong, một đoạn tình cảm nhàn nhạt kia, không biết từ lúc nào đã trở nên nồng đậm.

"Cũng không sai biệt lắm." Trần Phong nhìn thời gian nói.

"Ừm." Vương Dao khẽ gật đầu.

Hai người Trần Phong đang đợi, chờ một cái thời gian điểm! Chỉ có vào đúng cái thời gian điểm này, Vương Dao chính xác trở lại quá khứ, hoàn thành một cái chu kỳ thời gian hoàn mỹ, Vương Dao mới có thể không biến mất! Những gì mà nàng phải làm bây giờ chỉ là hoàn thành một bước như vậy, chỉ như thế mà thôi.

"Đã chuẩn bị xong chưa?" Trần Phong nhìn về phía Hoàng Quốc.

"Đã chuẩn bị xong." Trong mắt của Hoàng Quốc tràn ngập sự cuồng nhiệt.

Một nhà khoa học có thể nghiên cứu ra thứ này, một nhà khoa học có thể hoàn thành thí nghiệm làm cho một người khác trở về quá khứ sống lại, tất nhiên sẽ là nhà khoa học đỉnh cấp, cái gì mà tổ chức thần bí hay là Gen Công Hội, gã căn bản không quan tâm!

Bây giờ có thể tận mắt chứng kiến thời khắc truyền kỳ này của mình, là một sự mỹ diệu đến cỡ nào? Gã có quá nhiều quan điểm cần phải được chứng minh!

"Ha ha ha, ngươi hãy nhìn vào thế giới của ngươi, ta hiện tại và ta sau khi ngươi sống lại, xem quan điểm có nhất trí hay không?" Hoàng Quốc sục sôi nói.

Ô...ô...n...g —— Ánh sáng im ắng lưu chuyển, thân ảnh của Vương Dao trôi nổi, chậm rãi nằm ở trên bàn thí nghiệm.

Nàng dùng đôi mắt to nhìn về phía Trần Phong, tràn ngập sự lo lắng, đúng như lời mà nàng nói, cái kế hoạch này, ngay cả chính nàng cũng không thể đảm bảo thành công 100%!

Nếu như chỉ có một mình nàng...nàng tin tưởng! Coi như nàng bắt buộc mấy người này làm thí nghiệm, cho dù bị người khác phát hiện, bọn họ cũng sẽ chờ đến lúc thí nghiệm hoàn thành!

Đây là một cơ hội như thế nào? Làm sao mà người của tổ chức thần bí có thể bỏ lỡ một cơ hội hoàn hảo như thế này được?

Tất nhiên, với trí thông mình của đám người Hoàng Quốc, một khi phát sinh ra loại sự tình này, bọn hắn tất nhiên sẽ phát hiện ra thân phận của nàng, bí mật xuyên qua của nàng sẽ bị lộ ra ngoài ánh sáng! Nàng sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm! Coi như có chạy thoát, cũng sẽ vô cùng nguy hiểm!

Mà bây giờ...Trần Phong đứng ở trước mặt của nàng, giúp nàng chặn hết thảy tai hoạ, thế nhưng chính là vì như vậy, một khi người của tổ chức thần bí tới, hoặc là những siêu cường giả kia buông xuống... Trần Phong nhất định sẽ chết.

Trần Phong nhiều nhất cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực cấp B đỉnh phong, hắn có thể ngăn cản được những người kia hay sao? Vương Dao cảm thấy hết sức lo lắng.

"Ngoan ngoãn nằm xuống."

"Ngủ một giấc liền tốt."

Trần Phong đi đến bên người Vương Dao, ôn nhu nói.

Đám trợ thủ ở chung quanh đều run rẩy không dám nhúc nhích, bọn hắn không dám tưởng tượng, một gen chiến sĩ cấp C như Trần Phong, lại dám nói như vậy đối với một nữ ma vương! Mà hết lần này tới lần khác, nữ ma vương cực kỳ đáng sợ kia, thế mà lại nhu thuận gật đầu.

"Ừm." Vương Dao nhẹ nhàng gật đầu.

Cho dù nàng biết tỷ lệ thành công là cực nhỏ, thế nhưng nàng y nguyên vẫn lựa chọn tin tưởng! Trần Phong cùng với nàng đi với nhau, sáng tạo ra từng cái kỳ tích, đã chinh phục được nàng! Nếu hắn nói có thể làm được, thì nhất định có thể làm được!

Vương Dao ngủ thiếp đi.

Mà vào lúc này, Hoàng Quốc ở bên cạnh đang chuẩn bị thí nghiệm lại lắc đầu, ài, mùi vị yêu đương thật là mục nát a... loại tình cảm làm liên luỵ lẫn nhau này thì có cái gì tốt?

"Có thể bắt đầu được chưa?" Trần Phong nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hoàng Quốc.

"Khụ khụ." Hoàng Quốc đã lấy lại được tinh thần, ngưng trọng gật đầu: "Được rồi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.