Siêu Cấp Gen

Chương 462: Hoạt động tập thể




Hoạt động tập thể

Hoạt động tập thể

Trần Phong đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên ở bên cạnh có một thanh âm dịu dàng truyền đến: "Xin chào."

Trần Phong vừa quay đầu lại, liền trông thấy một cô bé mặc váy trắng, không trang điểm quá nhiều, nhìn qua có vẻ giản dị, nhưng lại đẹp đến mức nghẹt thở. Đây là một cô gái thuần khiết và đáng yêu.

Hầu hết mọi người khi nhìn thấy một cô gái như thế sẽ không cảm thấy ác cảm. Mà vào lúc này, cô bé này đang nhìn chăm chú vào Trần Phong, chờ hắn trả lời.

"Chào cô." Trần Phong có một chút ngây người, ở phía sau lưng hắn từ lúc nào đã có một cô bé?

"Ta nhìn thấy điểm tài nguyên của ngươi chỉ có 10 điểm." Cô bé có một chút xấu hổ, khi nói chuyện cũng rất là thẹn thùng: "Nếu chỉ có bằng này điểm, về sau đi ra ngoài làm nhiệm vụ cũng sẽ khá là phiền toái đó."

"Đúng là như vậy." Trần Phong suy nghĩ một chút.

Nếu hắn thật sự là một thành viên của tổ chức thần bí và muốn lập kế hoạch cho tương lai, hắn xác thực là nên lo lắng. Nếu tổ chức thần bí đã đưa phần thi này ra để làm mục tiêu đánh giá, như vậy thì ở bên trong nhiệm vụ trong tương lai, có khả năng sẽ quan hệ rất nhiều đến chuyện này, nếu phần thi này có điểm số cao, chắc chắn là sẽ có chỗ tốt.

"Đúng thế." Cô bé kiễng mép váy lên và thấp giọng nói: "Chuyện này, trên thực tế, nếu như ngươi muốn, người ta có thể giúp ngươi tăng lên."

"Ồ?" Con mắt của Trần Phong liền nhíu lại.

Tăng lên? Thứ bối cảnh tài nguyên này...a, đúng rồi, cô bé trước mắt này chính là một tài nguyên rất lợi hại, nếu nhận biết cùng với nàng, muốn tăng số điểm tài nguyên lên đúng là rất đơn giản, chỉ có điều là...

"Tại sao phải giúp ta?" Ánh mắt của Trần Phong sáng ngời.

Mặc dù bằng vào phong cách của cô bé này đủ để khiến cho phần lớn đàn ông tâm thần lắc lư, thế nhưng, loại phong cách ngượng ngùng này, trước mắt còn chưa có ai có thể vượt qua Vương Dao, cho nên Trần Phong liền trực tiếp hỏi vào vấn đề cốt lõi.

"Bởi vì ngươi tự tin." Cô bé nháy nháy đôi mắt to rất là đáng yêu, nói: "Điểm tài nguyên chỉ có 10 điểm, mà vẫn có thể tự tin như vậy, nói rõ rằng các phương diện khác của ngươi đều rất lợi hại! Dạng người này, ta tự nhiên sẽ muốn kết giao một thoáng."

"Chuyện kia." Cô bé cúi đầu xuống và bóp mép váy nói: "Đừng nhìn vào vẻ ngoài của người ta mà lầm tưởng, kỳ thật người ta rất lợi hại."

"Được thôi." Trần Phong cảm thấy bội phục, không hổ danh là người do gia tộc phụ thuộc của tổ chức thần bí gửi tới!

Cho dù là một cô bé có vẻ ngoài ngây thơ, ánh mắt cũng vô cùng lợi hại, Trần Phong cẩn thận suy nghĩ một chút, nếu như có thể làm quen với cô bé này, cũng có chỗ tốt với lần hành động này của hắn, ừm...ít nhất là có một số chuyện sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

"Làm như thế nào?" Trần Phong nhìn về phía nàng.

"Nó thực sự rất đơn giản." Cô bé ngượng ngùng nói: "Chúng ta thành lập một cái liên minh nhỏ, và mọi người ở bên trong liên minh sẽ giúp đỡ lẫn nhau."

"Ồ." Trần Phong đột nhiên hiểu ra.

Liên minh! Quá mạnh! Những người này nhanh như vậy đã có vòng tròn quan hệ của chính mình!

Trần Phong tự cho là mình đã hết sức thông minh, không nghĩ tới, chỉ trong 7 ngày ngắn ngủi, những người này thế mà đã thành lập liên minh, thành lập vòng tròn quan hệ! Loại liên minh này phải tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau mới có thể, còn nếu như không đoàn kết, liên minh sẽ bị tan vỡ trong vòng vài phút! Quả nhiên là không thể xem thường người trong thiên hạ.

Trần Phong thu hồi lại sự khinh thường đối với những người mới của tổ chức thần bí này.

Bọn hắn không tầm thường! Cho nên, cô bé này xem như là chịu trách nhiệm kéo người vào trong liên minh hay sao?

"Liên minh của các cô được gọi là cái gì?" Trần Phong theo tiềm thức hỏi.

"Liên Minh Nữ Thần." Tiểu cô nương nói khẽ.

Nữ thần? Một cái tên rất cường thế, xem ra người trong liên minh chỉ là nữ, chỉ có điều là, cái tên này vì sao lại quen tai như thế? Chờ một chút, Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó.

"Cô tên là gì?" Trần Phong đột nhiên nhìn về phía cô bé có dáng vẻ nhu nhược ở phía trước.

"Ta?" Cô bé hiển nhiên là đã bị phản ứng của Trần Phong làm cho giật nảy cả mình, sau đó mới kịp phản ứng, ngượng ngùng cúi đầu nhỏ giọng nói: "Người ta tên là Diệp Uyển Đồng á."

Trần Phong: "..."

Đù moá! Trần Phong sợ ngây người, Diệp Uyển Đồng? Chính là cô bé ở trước mắt mà ngay cả lúc nói chuyện cũng thẹn thùng này? Chờ một chút, Trần Phong có cảm giác như tư duy của mình có một chút theo không kịp.

"Cho nên nói..." Hắn chỉ chỉ vào cái tên đứng đầu trên màn sáng: "Đây là cô."

"Ừm." Tiểu cô nương càng thêm ngượng ngùng.

Trần Phong: "..."

Cái này theo tư liệu nữ hoàng gợi cảm không giống nhau a? Nghe đồn...Trần Phong bỗng nhiên lắc đầu, quả nhiên là lời đồn hại chết người.

"Bọn hắn nói rằng cô trong mấy ngày này mời người mới ăn cơm riêng..." Trần Phong nhớ tới những lời nghị luận lúc nãy.

"Làm gì có." Cô bé liên tục khoát tay: "Ta cũng chưa từng đi ăn với bất cứ người nào."

"Vậy những người này..." Trần Phong chỉ chỉ vào 85 người ở bên trong tư liệu của nàng.

"Ồ, đó chỉ là một sự trùng hợp." Cô bé ngượng ngùng nói.

"Ồ." Trần Phong hiểu rõ.

Quả nhiên là tin đồn nhảm sao? Tin đồn ở cái thời đại này thật đáng sợ, lại biến một cô gái tốt nói thành như thế!

"Lúc ấy vừa kết thúc huấn luyện, có một số người đã tổ chức một hoạt động tập thể, ta liền đi tham gia vào cuộc vui này, vào thời điểm đó có khá nhiều người, và tất cả đều chen chúc trong một căn phòng, rất thích hợp cho ta thi triển năng lực, cho nên lúc đó ta mới thi triển một thoáng, không ngờ được một lần lại có thể bao trùm nhiều người như vậy." Cô bé nói chuyện có một chút thẹn thùng.

"Ồ." Trần Phong nhíu mày, như vậy là năng lực của nàng tương tự như lễ rửa tội của các tôn giáo, có khả năng ảnh hưởng tới sự khống chế lòng người hay sao?

"Năng lực của cô là..." Trần Phong hỏi.

"Trái tim mùa xuân bồng bềnh." Cô bé nghiêm túc nói.

" Trái tim mùa xuân...liên minh nữ thần." Trần Phong cảm giác được cái tên này có chút không bình thường và hỏi kỹ: "Chuyện kia, có lẽ chúng ta có một chút bất đồng về hoạt động tập thể? Ta không biết liệu hoạt động tập thể mà cô tham gia có nghĩa là..."

"Đó là..." Khuôn mặt bé nhỏ của cô bé trở nên đỏ bừng nói: "Ở đó lẽ ra chỉ là một cuộc ăn nhậu vui vẻ mà thôi, và ta đã dùng năng lực biến nó thành một hoạt động tình dục tập thể."

"Đúng thế, dù sao thì nó cũng là một hoạt động tập thể mà."

"Đáng ghét, sao ngươi cứ phải bắt ta nói rõ ràng như vậy." Cô bé thẹn thùng cúi đầu.

Trần Phong: "..."

Đù moá, loại từ ngữ này còn có thể giải thích như vậy?! Nhìn cô bé trước mắt, Trần Phong cẩn thận quan sát một chút, đột nhiên cảm thấy kinh ngạc, quá dữ dội! Đây mới là một chiến binh thật sự!

"Cho nên tác dụng năng lực của cô..." Trần Phong xoa xoa đầu.

"Sau khi phát sinh quan hệ, ta sẽ có được sự tín nhiệm đặc biệt của người khác." Tiểu cô nương thẹn thùng nói.

Trần Phong: "..."

"Cho nên, mọi người ở trong liên minh đều đã từng cùng với cô..." Trần Phong sửa sang lại một chút từ ngữ.

"Đúng như thế."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.