Siêu Cấp Gen

Chương 429: Bị phát hiện




Bị phát hiện

Bị phát hiện

Đội trưởng cấp A! Phó đội trưởng cấp A! Còn có mười gen chiến sĩ cấp B! Thực lực của những người này đều nằm trong dự liệu của người trung niên, nhưng mà, vào lúc này tiểu đội mười hai người bỗng nhiên xuất hiện một loại liên hệ nào đó, tạo thành một loại trận pháp nào đó, một cỗ lực lượng đáng sợ bỗng nhiên buông xuống. Đó là lực lượng vượt xa giai đoạn hiện tại!

"Trận pháp?" Vẻ mặt của người trung niên bỗng nhiên đại biến.

Bên trong mười gen chiến sĩ cấp B kia, bỗng nhiên lại có một người nắm giữ Trận Pháp Phụ Trợ! Một bí kỹ dung hợp mạnh mẽ 5 tinh, thuần tuý là phụ trợ! Không có bất kỳ một chút lực sát thương nào! Thế nhưng, trải qua Trận Pháp Phụ Trợ, sức chiến đấu của mười một người trong đội ngũ sẽ tăng lên dữ dội! Đây là một chiêu thức tăng cường sức chiến đấu đoàn thể cực kì kinh khủng.

"Ngươi nghĩ rằng gen chiến sĩ cấp B trong tiểu đội của chúng ta là góp vào cho đủ số hay sao?" Đội trưởng châm chọc nói.

"Lưu luyến ở Minh Đô mấy trăm năm...ngươi đã sớm mất đi ý thức chiến đấu chân chính! Đi chết đi!"

Oanh! Mười hai người liên kết, chùm hào quang kinh khủng bùng nổ, đem lồng ngực của người trung niên xuyên thủng.

Phốc! Người trung niên đột nhiên trợn to con mắt.

"Chết rồi sao..." Hắn cúi đầu nhìn lồng ngực đã bị xuyên thủng của mình.

Ô...ô...n...g —— Lực lượng vô cùng vô tận bỗng nhiên tản ra.

Trước mắt, toà thành thị Minh Đô đã tồn tại được mấy trăm năm này bỗng nhiên bắt đầu sụp đổ, khách sạn, cửa hàng, đường đi... hết thảy đều ở vào thời khắc này ầm ầm sụp đổ.

Trong hư không, từng đạo bóng đen xuất hiện, rõ ràng là bách tính của tòa thành thị này! Trên khuôn mặt của bọn họ dường như đang lộ ra nụ cười giải thoát. Loại vĩnh sinh này...làm gì có chỗ nào hạnh phúc, căn bản là nguyền rủa! Nhất là một khắc thức tỉnh này!

"Cha." Có một cô bé nhào về phía người trung niên.

"Con gái của cha..." Người trung niên vươn tay ra, nhưng mà, không chờ hắn đụng vào, đã mất đi ý thức, bóng đen đầy trời theo Minh Đô sụp đổ lặng yên biến mất, hết thảy mọi chuyện, đều kết thúc.

Minh Đô đã không còn, người trung niên mặc dù bởi vì con gái của mình thành lập nên những thứ này, thế nhưng cuối cùng bởi vì tội ác chồng chất, bị dân chúng cả thành căm hận, bị những người làm tế phẩm căm hận!

Mà bây giờ, hết thảy đều theo Minh Đô hủy diệt tan thành mây khói.

Oanh! Cả tòa thành thị sụp đổ.

Rống, ở nơi xa, những bộ xương khô không ngừng rít gào kia, cũng vào thời khắc này bị hủy diệt.

Thậm chí, những con biến dị thú còn sống sót kia, cũng theo Minh Đô hủy diệt, mất đi sinh mệnh! Minh Đô cùng với hết thảy biến dị thú ở phụ cận Minh Đô, toàn bộ chết sạch!

"Hít hà!" Trần Phong hít vào một ngụm khí lạnh.

Chết hết? Hắn cứ tưởng những thứ bị Minh Đô bị ảnh hưởng chỉ là những cái bộ xương khô kia! Không ngờ được, ngay cả những con biến dị thú có thân thể máu thịt, vậy mà cũng bị Minh Đô ảnh hưởng!

Oanh! Kèm theo Minh Đô hủy diệt, hết thảy biến dị thú ở phụ cận tuyệt chủng! Từ đó, trên thế gian lại không còn những con biến dị thú như thế này nữa!

Trần Phong cùng với Từ Phi nhìn nhau, đều cảm giác được vô cùng may mắn, cũng may là Từ Phi đã sớm đi săn giết một con Tử Sư, bằng không, chờ hết thảy mọi chuyện kết thúc, Trần Phong chỉ sợ là ngay cả cái mục tiêu cơ bản nhất này cũng không thể hoàn thành!

Rất nhanh, Minh Đô liền triệt để bị hủy diệt, ở dưới chân của đám người Trần Phong, đường phố phồn hoa cũng biến thành phế tích.

Trước mắt, tiểu đội tinh anh của tổ chức thần bí vẫn còn như cũ.

"Theo tưởng tượng có một chút chênh lệch a." Đám người có một chút thất vọng.

Nếu như hai bên đồng quy vu tận thì tốt biết bao?

Hoặc là...bị thương nặng cũng được a?! Kết quả thì sao? Tiểu đội tinh anh bỗng nhiên bùng nổ, tạo thành trận pháp gì đó, trong chớp mắt đánh chết chủ nhân Minh Đô! Lưu lại một tiểu đội tinh anh hoàn chỉnh! Một người cũng không chết!

Như thế này thì làm sao đánh? Đám người có một chút khó chịu.

Bọn hắn mặc dù tự xưng là thiên tài, tự tin vào lực lượng của mình, thế nhưng coi như vượt cấp khiêu chiến, nhiều nhất chỉ có thể đối phó được với mấy tên chiến sĩ cấp B mà thôi, còn hai cường giả cấp A này thì phải làm sao? Bọn hắn căn bản không phải là đối thủ!

"Không cần phải lo lắng." Trần Phong khẽ lắc đầu.

Chiến đấu? Tại sao phải chiến đấu? Đừng quên rằng, bọn hắn hiện tại chính là người bên cạnh của Hồn tiền bối! Đồng dạng là thành viên của tổ chức thần bí! Mọi người nhất thời đều có điều suy nghĩ.

"Đáng tiếc..." Tiểu đội tinh anh nhìn Minh Đô đã biến mất, thở dài một tiếng, nhiệm vụ của bọn hắn vốn là chỉ muốn thu hoạch tư liệu nghiên cứu mới nhất về vong linh bí thuật, không ngờ được, chủ nhân của Minh Đô lại cứng đầu như thế! Thật là đáng hận!

"Vốn là bán thành phẩm, cũng không cần phải tiếc nuối." Trần Phong lạnh nhạt nói ra.

"Đúng thế." Đội trưởng tiểu đội tinh anh khẽ gật đầu, có thể phá hủy được kế hoạch của cái tên điên này cũng tốt, bằng không thi phân bộ Phong Thành của bọn hắn sẽ bị huỷ diệt, đó mới gọi là tổn thất lớn nhất.

"Nếu đã xong chuyện, chúng ta cũng cần phải trở về." Trần Phong thở dài.

"Ừm, vậy thì cùng đi thôi." Đội trưởng khẽ gật đầu.

Vào giờ phút này, sự tình ở Minh Đô, bọn hắn cũng nên trở về báo cáo.

"Không cần đi cùng với nhau." Trần Phong cười cười: "Các ngươi muốn hướng về phía tổ chức đưa tin, chúng ta lại muốn hướng về phía Hồn tiền bối đưa tin, cho nên, chỉ sợ là chúng ta sẽ phải từ biệt."

"Khó mà làm được." Đội trưởng nhịn không được cười ha hả: "Ngươi nếu như rời đi thì ta lấy cái gì mà đưa tin?"

"Có ý tứ gì?" Trần Phong nhíu mày.

"Ha ha, kỳ thật nhiệm vụ lần này ta cũng coi như là hài lòng, mặc dù không đạt được vong linh bí thuật Minh Đô, thế nhưng cũng coi như là cứu vớt được Phong Thành, đương nhiên, trọng yếu nhất chính là, ta đã bắt được một nhân vật trọng yếu."

Trên khuôn mặt của đội trưởng lộ ra ý cười: "Ta nói có đúng không? Trần Phong."

Xoạt! Vẻ mặt của đám người Từ Phi bỗng nhiên đại biến, bị phát hiện!

"Tiền bối chỉ sợ là đã nhận lầm người rồi a?" Vẻ mặt của Trần Phong trở nên nghiêm nghị.

"Sẽ không nhận lầm." Đội trưởng cười nói: "Cho dù ngươi ăn mặc quần áo của tổ chức thần bí, cho dù ngươi đã dùng một loại năng lực nào đó cải biến dung mạo, nhưng ngươi lại quên đi một sự kiện!"

"Là cái gì?" Trần Phong bình thản nhìn lại.

Xoạt! Trong tay của đội trưởng bỗng nhiên xuất hiện một viên tinh thể màu xanh lá, giống như là một viên kim cương màu xanh lá, nhìn bộ dáng của nó, thế mà giống nhau đến mấy phần với viên kỳ thạch trên mi tâm của Hồn! Cho dù uy năng của nó kém ngàn vạn dặm.

"Đây là..." Trần Phong bỗng nhiên giật mình.

"Đây là đồ vật do Hồn tiền bối ban cho, nhiệm vụ lần này vốn là do Hồn tiền bối an bài, thứ này, có thể cứu ta một mạng, cũng có thể trực tiếp liên hệ với Hồn tiền bối, ha ha, ngươi còn muốn giấu diếm được ta hay sao?"

Trong ánh mắt của tiểu đội tinh anh tràn ngập sự mỉa mai.

Giấu diếm? Từ lúc vừa mới bắt đầu, bọn hắn liền biết Trần Phong là giả!

Chỉ có điều là Trần Phong đang lợi dụng bọn hắn, bọn hắn làm sao lại không biết lợi dụng Trần Phong?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.