Siêu Cấp Gen

Chương 393: Đại ca, là người một nhà!




Đại ca, là người một nhà!

Đại ca, là người một nhà!

"Giết chết!" Sát ý của đám người Gen Công Hội bỗng nhiên tăng lên dữ dội.

Một trăm năm sau! Bởi vì những kế hoạch bí ẩn và xấu xa của những người này, ai cũng không dám cam đoan, sự xuất hiện của bọn hắn, đối với cái thế giới này sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào, vượt qua thời gian, cho dù là ở Gen Công Hội cũng đều là tuyệt mật!

Những người này...phải chết! Hắn dùng ánh mắt lạnh lùng quét ánh mắt lên trên người của con sói biến dị cùng với mấy người Trần Phong, cuối cùng mới quyết định, giết!

"Những người này..." Thiếu nữ liếc mắt nhìn mấy người Trần Phong.

"Bọn hắn phải chết." Sói biến dị phát ra âm thanh trầm thấp: "Nếu như bọn hắn thật sự bị chúng ta ảnh hưởng đến, vậy thì nhất định phải chết, dòng thời gian đã được tính toán cẩn thận, không cho phép xuất hiện bất kỳ một tia ngoài ý muốn nào! Vượt thời gian về đây, cũng vẻn vẹn là vì để cứu ngài, những người này vào thời điểm này xuất hiện ở đây, chỉ có một con đường chết!"

"Huống chi...chuyện tình phe thứ ba ngư ông đắc lợi rất thường gặp." Sói biến dị tràn ngập sự cảnh giác nói.

Ai biết đây có phải hay không là do Gen Công Hội tự biên tự diễn? Nếu như bọn hắn xuất thủ cứu giúp, những người này lại phản bội, thực sự là quá nguy hiểm! Vô luận là bọn hắn, hay là Gen Công Hội, đều không cho phép phe thứ ba xuất hiện! Đây là một nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm...ngay cả là bọn hắn, cũng khó có thể còn sống!

"Giết!" Sát ý lạnh như băng tỏa ra, người cầm đầu của Gen Công Hội lao về phía mấy người Trần Phong.

"Này, chúng ta thật sự là người một nhà!" Trần Phong lấy tin tức chứng nhận của bản thân ra: "Một trăm năm sau chứng nhận thân phận sẽ là như thế này!"

"Hừ!" Người cầm đầu của Gen Công Hội chỉ cười lạnh một tiếng, vô luận có phải hay không, kẻ trước mắt này nhất định phải chết!

"Thật không tin?" Trần Phong cảm thấy bất đắc dĩ.

"Các ngươi đừng có ép ta..." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Vẻ mặt của đám người Gen Công Hội trở nên nghiêm túc hơn mấy phần, theo khí tức do bộ cơ giáp năng lượng toả ra chung quanh người của Trần Phong có thể thấy được, thực lực bản thân của Trần Phong chắc chắn cũng cực kỳ không tầm thường!

Xoạt! Đám người Gen Công Hội đem Trần Phong vây quanh.

Chiến đấu...hết sức căng thẳng!

Con sói biến dị cùng với thiếu nữ cũng bao vậy mấy người Trần Phong, bọn hắn cũng rất tò mò thiếu niên này đến cùng có thể hay không chạy mất, nếu như lưỡng bại câu thương thì càng hoàn mỹ hơn.

"Ừm..." Trần Phong thở dài nói: "Ta nói là người một nhà mà các ngươi cũng không tin."

Bỗng nhiên, vào ngay lúc này, hắn bỗng nhiên lôi kéo Ngô Huy đi đến phương hướng của thiếu nữ.

"Muốn chết!" Đôi mắt của con sói biến dị loé lên hung quang.

"Đại ca, người một nhà!" Trần Phong quát to một tiếng, sau đó lấy ra một tấm thẻ sắt ở trong người của mình ra, phía trên mơ hồ có thể thấy rõ hai chữ Đỗ Mã!

Thiếu nữ: "???"

Gen Công Hội: "???"

Sói biến dị thủ lĩnh: "???"

Một giây trước, ngươi còn nói mình là người một nhà của Gen Công Hội, một giây sau, ngươi liền móc ra một tấm sắt, nói cho con sói biến dị biết ngươi cũng là người một nhà? Ngươi m* nó đang chơi cái trò gì?

"Thứ này..." Con sói biến dị rốt cuộc cũng biết cái cảm giác quen thuộc kia là từ đâu mà đến.

"Ngươi vì sao lại có thứ này?" Con sói biến dị nhìn chăm chú vào Trần Phong.

"Là sư phụ của ta cho a, là một lão quái vật không biết đã sống bao nhiêu lâu." Trần Phong hời hợt nói: "Hắn bảo ta đến thảo nguyên Thanh Hà để tìm cơ duyên, nói là có thể lĩnh ngộ được lực lượng thời gian gì đó...bởi vì ta cũng có năng lực thời gian!"

Xoạt! Trần Phong vung tay lên, ánh sáng màu xanh lam lấp lánh ở chung quanh! Toàn bộ thời không của thế giới trắng đen, dường như cũng nhận được ảnh hưởng, nhất cử nhất động của Trần Phong, đối với thế giới của bọn hắn, đều tạo thành trùng kích to lớn!

Đây là, lực lượng thời gian!

"Rất tốt." Sói biến dị vui mừng, nguyên lai là người một nhà, khó trách lại âm hiểm như thế!

"Vốn còn muốn trộn lẫn vào Gen Công Hội." Trần Phong tiếc nuối: "Không nghĩ tới, chứng nhận thân phận Gen Công Hội mà ta chuẩn bị ở một trăm năm sau, thế mà lại mâu thuẫn với đoạn thời gian này..."

Đám người Gen Công Hội nổi gân xanh trên trán.

Kém một chút! Kém một chút nữa bọn hắn đã bị lừa! Nếu như chứng nhận thân phận của đối phương phù hợp...kẻ địch một trăm năm sau, mang theo tin tức của một trăm năm sau, ai có thể nhìn thấu?! Loại địch nhân này, tuyệt đối là uy hiếp thế giới cấp bậc cao nhất!

"Chuẩn bị chiến đấu!" Thần sắc của đám người Gen Công Hội trở nên nghiêm túc.

Vì Gen Công Hội! Vì cái thế giới này!

"Chiến!" Người cầm đầu gầm lên giận dữ, đám người Gen Công Hội trong nháy mắt bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất.

"Các ngươi hãy bảo hộ tiểu chủ nhân." Sói biến dị liếc mắt nhìn về phía mấy người Trần Phong.

"Được." Trần Phong khẽ gật đầu.

"Như vậy...." Sói biến dị thủ lĩnh lộ ra vẻ mặt dữ tợn.

"Ngao ô!" Nó rống to một tiếng.

Xung quanh! Hết thảy cự thú thần bí và mạnh mẽ lao tới!

Chiến đấu bùng nổ trong nháy mắt! Trần Phong lôi kéo Ngô Huy đi tới bên cạnh thiếu nữ, nói là bảo vệ, không bằng nói là được bảo hộ.

Chỉ có điều là, ngay vào lúc Trần Phong đang thu thập manh mối để nghĩ biện pháp phá cục, bỗng nhiên có một mùi thơm nức mũi và một cỗ hơi nóng bên tai, có một giọng nói nói say lòng người truyền vào trong tai.

"Tiểu ca ca...ngươi rốt cuộc là người nào?"

"Khục." Trần Phong tằng hắng một cái: "Đừng có áp sát như thế."

"Hì hì, ngươi thẹn thùng à." Thiếu nữ giống như cười mà không phải cười, trong ánh mắt lộ ra vẻ giảo hoạt: "Trên người của ngươi có một cỗ mùi vị hết sức quen thuộc, khiến cho người ta nhịn không được muốn thân cận cùng với ngươi."

"Đó là mùi thơm cơ thể của ta." Trần Phong nghiêm trang nói.

Thiếu nữ: "..."

Ngô Huy: "..."

Mặt mũi đâu?

Oanh! Trận chiến đấu trước cung điện vẫn còn đang tiếp tục.

Có mấy người muốn tới gần bên này, liền bị Trần Phong trực tiếp đánh lui! Nói đùa cái gì vậy, không đồng ý thân phận của Trần Phong, ai quản ngươi có đúng hay không là người của Gen Công Hội?

"Ngươi thật là mạnh." Thiếu nữ kinh ngạc tán thán.

Nếu tính lực chiến đấu đơn thuần, Trần Phong tự nhiên là người mạnh nhất! Cấp A đỉnh phong!

"Ha ha." Trần Phong chỉ cười cười.

"Chết đi!" Lại là một cường giả của Gen Công Hội tới gần.

"Cút!" Trong mắt của Trần Phong lóe lên tia sáng lạnh.

Ô...ô...n...g —— Máu tươi bay tung toé, tên cường giả kia bị Trần Phong trực tiếp chém giết!

Bầu không khí liền trở nên ngạt thở, ánh mắt căm hận của những người còn lại quét qua trên người của Trần Phong, rốt cục cũng không xông qua bên này nữa, mà xông thẳng về phía con sói biến dị, đánh thẳng về phía mấy con cự thú kia!

"Oa." Ánh mắt của thiếu nữ lộ ra ánh sáng dị sắc lung linh.

Thật là mạnh! Trong ấn tượng của nàng, gen chiến sĩ cường đại như vậy đều là thế hệ năm sáu mươi tuổi cùng thời với ông nội của nàng, cho dù là thiên tài cũng là người trung niên hơn bốn mươi tuổi, mà Trần Phong...nhìn qua chỉ có mười tám tuổi! Vẻn vẹn chỉ lớn hơn nàng hai, ba tuổi!

Trong cái chớp nhoáng này, xuân tâm của thiếu nữ đã rung động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.