Siêu Cấp Gen

Chương 357: Gặp lại người quen




Gặp lại người quen

Gặp lại người quen

Oanh! Tâm thần của mọi người run lên, ban thưởng thật là khủng khiếp! Trực tiếp tăng lên một cái cấp bậc? Đây là chuyện mà bất luận một loại tài nguyên nào cũng không thể so sánh được! Hoàn mỹ tăng lên cấp C, đây chính là ban thưởng lớn nhất của Gen Công Hội!

" Lựa chọn thứ hai thì sao?" Trần Phong đồng dạng cũng cực kỳ chấn động.

Từ điểm này ít nhất có thể thấy được, Gen Công Hội tuyệt đối không keo kiệt.

" Lựa chọn thứ hai —— " Người phụ trách dừng một chút rồi mới nói: "Cho phép ngươi đặc biệt gia nhập vào tổng bộ Gen Công Hội!"

Hả? Đám người rõ ràng ngây ra một lúc, gia nhập tổng bộ Gen Công Hội?

Chờ một chút, Trần Phong không phải là người của Hiệp hội chế tác Gen hay sao? Vì sao lại gọi cái này là ban thưởng, đây rõ ràng là đào chân tường, chờ một chút, không đúng, hắn nói ở đây là đặc biệt!

Chẳng lẽ là...hai mắt của Trần Phong tỏa sáng.

"Không sai." Trên khóe miệng của người phụ trách lộ ra một nụ cười mỉm: "Bởi vì thực lực của ngươi rất đặc thù, cho nên có khả năng gia nhập vào cả hai phía."

"Hít hà -zzz!" Đám người hít vào một ngụm khí lạnh.

Đây chẳng phải nói là, Trần Phong có thể đồng thời gia nhập Hiệp hội chế tác Gen cùng với Gen Công Hội? Vô luận là cái tổ chức nào, đãi ngộ của thành viên trung tâm đều phi thường phong phú, mà Trần Phong, lại có thể may mắn trở thành thành viên trung tâm của hai cái tổ chức cường đại nhất!

Hai phần đãi ngộ! Hết thảy nhiệm vụ! Thậm chí ——cả ban thưởng đặc thù khi tiến hành chứng nhận đẳng cấp của Gen chiến sĩ!

Chỉ có điều là, đám người nhăn mày lại, dạng ban thưởng này nhìn như rất tốt, thế nhưng trên thực tế, ban thưởng của Gen Công Hội bên này, Trần Phong lại có thể cầm được mấy cái? Phải biết rằng, bản chất của Trần Phong chính là chế tác sư!

Mà ban thưởng của Gen Công Hội thì sao? Tất cả đều là phương diện chiến đấu mới có thể thu được ban thưởng! Cho dù là chứng nhận đẳng cấp cơ sở nhất, ví dụ như chứng nhận gen chiến sĩ cấp D, yêu cầu của Gen Công Hội đều là sức chiến đấu tuyệt đối! Trần Phong căn bản là không có cách hoàn thành chứng nhận!

Có lẽ...Trần Phong gia nhập tổng bộ Gen Công Hội, chỗ tốt duy nhất nhận được, chính là tên tuổi vang dội, cùng với từ đó về sau có thể tiếp nhận nhiệm vụ của Gen Công Hội? Chỉ thế mà thôi.

Phần ban thưởng này nhìn như rất tốt, nhưng cũng không đáng tin cậy, tương phản với phần ban thưởng này, ban thưởng bảo hộ cho đến khi đạt cấp C, mới là chân thật nhất!

"Trần Phong sẽ chọn cái gì?"

"Không biết."

Đám người nhỏ giọng thầm thì.

Mà vào lúc này, Trần Phong cũng đang không ngừng suy nghĩ.

"Đã suy nghĩ kỹ rồi sao?" Người phụ trách bình tĩnh nói.

"Được." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, nói: "Ta muốn gia nhập Gen Công Hội!"

Rào —— Đám người xôn xao thành một mảnh.

Vẻ mặt của Trần Phong lại kiên định trước nay chưa có, đây là kết quả mà hắn đã suy tính kỹ càng, cấp C đối với hắn mà nói căn bản không phải là vấn đề, chỉ cần cố gắng thêm một quãng thời gian, là có thể đạt được! Có sự bảo hộ của Gen Công Hội, không nhất định có thể khiến cho hắn đạt đến cấp C nhanh hơn, ngược lại sau khi gia nhập Gen Công Hội, ban thưởng của những cái chứng nhận đẳng cấp kia...ừm, hắn vẫn nhớ rất kỹ những phần ban thưởng phong phú của Hiệp hội chế tác Gen?

Ví dụ như ——Chế tác đại sư ban thưởng bộ gen Tuyệt Địa Trọng Sinh! Như vậy, làm một tổ chức gen chiến sĩ lớn nhất trên thế giới, Gen Công Hội ở phương diện này chẳng lẽ lại kém hơn so với Hiệp hội chế tác Gen? Hiển nhiên là không!

Như vậy...ánh mắt của Trần Phong sáng ngời, hắn rất là chờ mong! Hắn tin tưởng, chỉ cần hoàn thành chứng nhận đẳng cấp ở Gen Công Hội, ban thưởng có thể lấy được, chưa hẳn đã kém so với ban thưởng của lựa chọn thứ nhất! Bất quá, trước lúc này, Trần Phong còn có một việc muốn làm.

Tại Thanh thành, trời vừa hừng sáng, ánh mắt trời chiếu rọi thành thị, dân chúng bình thường đã bắt đầu sinh hoạt bận rộn của chính mình, bên trong bệnh viện, có một ông lão đang nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi, ở bên cạnh, có một cô nương xinh đẹp đang thận trọng chiếu cố ông lão, hoa quả được cắt thành từng khối nhỏ, đút vào trong miệng ông lão, trên trán lộ ra một chút mồ hôi.

"Tiểu Mẫn, nghỉ ngơi một chút đi." Lão nhân cười nói.

"Không có chuyện gì, cha." cô nương lau lau mồ hôi: "Bác sĩ đã nói, đợi lát nữa liền có thể xuất viện, lại nghỉ ngơi thêm một quãng thời gian, gen hoại tử là có thể chữa trị được."

"Tốt tốt." Ông lão chỉ có thể tiếp nhận.

Mà vào lúc này, ở bên cạnh bọn họ, trên giường bệnh cách đó không xa, có một người trẻ tuổi nhìn một màn cha con hài hoà này, cũng có một chút động tâm, nhất là cô nương thuần lương kia! Vào một tháng trước, trong lúc vô tình ngẫu nhiên gặp hai cha con này, hắn đã bị cô nương này làm cho động tâm, thiện lương mà ôn nhu, lớn lên còn rất xinh đẹp! Đây không phải là kiểu cô nương mà hắn mong chờ đã lâu sao?

Tiểu Mẫn... Mục Nguyên động tâm, ít nhất so với cô gái tai thỏ đáng chết kia còn hơn một vạn tám ngàn dặm! Cho nên, vốn chỉ là do trong lúc vô tình chế tác gen nổ tung, nằm viện một hồi liền tốt, thế nhưng là bởi vì tiểu cô nương này, hắn cứ thế mà ở chỗ này nguyên một tháng!

"Một chút nữa là cha của cô nương này sẽ xuất viện, ừm...đến lúc mình cũng làm thủ tục xuất viện, thuận tiện kết giao bằng hữu." Mục Nguyên suy nghĩ.

Ở ngay trên giường bệnh của cha nàng bắt chuyện, chỉ sợ là sẽ bị đánh chết, vẫn là để một chút nữa đi ra ngoài bắt chuyện thì phù hợp hơn.

Hắn thật vất vả mới có thể thoát khỏi sự ám ảnh về cô gái tai thỏ, lần này hắn rất là nghiêm túc. Hắn biết mình không có tư lịch ngạo nhân như Trần Phong, thế nhưng muốn tìm kiếm một cô vợ xinh đẹp để sống qua ngày thì cũng không có vấn đề gì.

Mà vào lúc này, có một chiếc tàu bay hạ xuống nhà ga, Trần Phong cũng đã đi tới Thanh thành, trước khi chính thức gia nhập vào Gen Công Hội, hắn có một chuyện muốn làm trước, đó chính là đến chiếu cố cho người nhà thê tử đã qua đời của Cẩu Lực một chút.

Đây là yêu cầu duy nhất của Cẩu Lực, bởi vì lúc trước Cẩu Lực có thực lực cường hãn, cưới một tiểu cô nương chỉ mới có 18 tuổi, không nghĩ tới, vừa mới kết hôn liền xảy ra chuyện, trong nhà thê tử của Cẩu Lực rất ít người, chỉ có một đứa em trai tám tuổi, cho nên, Cẩu Lực hi vọng Trần Phong sau khi trở về, có thể chiếu cố cho bọn họ một chút. Dù sao thì Cẩu Lực cũng đã thiếu người khác quá nhiều.

"Định mệnh a." Trần Phong thổn thức không thôi.

Mười năm...hi vọng bọn họ vẫn còn tốt, hắn dựa theo địa chỉ mà Cẩu Lực cho đi đến, bên kia chính là một dãy nhà cũ nát, ở trong cái thời đại khoa học kỹ thuật sáng chói này, nhìn qua càng có chút quá mức cũ nát. Xem ra, bọn họ chỉ có thể dựa vào một ít tiền cứu tế ít ỏi để sinh sống, dù sao thì vào năm đó, trong nhà bọn hắn chỉ còn lại một người cha già cùng với một đứa bé trai, Cẩu Lực hoàn toàn chính xác là đã thiếu người khác quá nhiều.

Chỉ có điều là, mắt thấy đã sắp đến nơi, Trần Phong bỗng nhiên ở dãy nhà cũ nát nơi này nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.