Siêu Cấp Gen

Chương 345: Ngươi quá già




Ngươi quá già

Ngươi quá già

Xoạt! Trần Phong mở màn sáng ra.

Trong tin tức biểu hiện: thân phận Tả Tiểu Nhu đã được điều tra rõ ràng, Tần Hải được phê chuẩn đặc biệt gia nhập vào tổng bộ Hiệp hội chế tác Gen, mà Trần Phong cho dù không có nhận nhiệm vụ thế nhưng lại có cống hiến trác tuyệt, thu hoạch được ban thưởng đặc thù!

"Lại là ban thưởng?" Hai mắt của Trần Phong tỏa sáng.

Trong hiệp hội, Trần Phong nhận lấy phần thuởng của mình —— phần thưởng nhiệm vụ cấp bậc cao nhất.

Đây là một phần thưởng đặc biệt, vì Trần Phong cũng không tiếp nhận và hoàn thành nhiệm vụ, thuộc về cống hiến đặc biệt, không có cách nào ban thưởng trực tiếp. Lại thêm hiệp hội chế tác gen cũng có quy tắc của mình, nên chỉ có thể căn cứ vào cấp bậc khả năng tiếp nhận nhiệm vụ hiện tại của Trần Phong, ban thưởng phần thưởng lớn nhất.

"Cấp bậc của ngươi bây giờ..." Nhân viên công tác bỗng nhiên có chút ngây người: "Chế tác đại sư?"

Không sai! Chế tác đại sư!

Cho dù Trần Phong chỉ có Cấp D, nhiệm vụ tiếp nhận thường đều có đẳng cấp rất thấp, nhưng bởi vì lần chứng nhận chế tác sư trước đó, giúp hắn có thể tiếp nhận được nhiệm vụ có cấp bậc vô cùng cao! Vì thế nên…

Xoạt! Phần thưởng nhiệm vụ phát ra, 1 cách điều chế cấp C tùy chọn.

"Cấp C!" "Tùy ý!" Tâm trạng của Trần Phong kích động. Hắn quá rõ ràng mức độ quý giá của phần thưởng này.

Quan trọng cũng không phải là cách điều chế cấp C, độ khó chế tác cũng không quá đáng nói, quan trọng là hai chữ tùy chọn này! Chỉ cần như vậy, hắn liền có thể không chút kiêng kỵ mà lựa chọn bên trong kho gen khổng lồ! Lựa chọn gen mạnh nhất thuộc về chính hắn!

Lựa chọn —— Cách điều chế cường đại nhất!

Lúc trước, vì một nhiệm vụ ban thưởng cách điều chế cấp D tùy chọn, Trần Phong liều mạng quyết đấu với quái vật Ám Năng, cửu tử nhất sinh, mà bây giờ, không thể ngờ được hắn lại đạt được ban thưởng 1 cách điều chế cấp C tùy chọn! Đây là kinh hỉ lớn nhất.

"Tùy chọn..." Trần Phong liếm liếm đôi môi khô khốc. Thuốc thử gen dung hợp cấp D bứt phá cấp C, lại tìm thấy rồi!

Mặc dù bây giờ hắn vẫn chưa đạt đến cấp D đỉnh phong, mặc dù hiện tại hắn vẫn chưa đột phá, thế nhưng, cách điều chế đã sớm tới tay, làm trong lòng của Trần Phong càng trở nên tự tin, cứ thoải mái gia tăng thực lực! Sau đó dùng một lần hành động đột phá bước vào cấp C!

Hai mắt của Trần Phong sáng ngời, đương nhiên, lý do tại sao hắn thu hoạch được phần ban thưởng đặc biệt này, nhân tố lớn nhất, chính là nhờ vào Tả Tiểu Nhu.

Sát thủ của cái tổ chức thần bí này! Bởi vì Tả Tiểu Nhu phản bội tổ chức, đi theo Tần Hải đến Tinh Thành, bọn hắn cũng nhận được càng nhiều tư liệu liên quan tới cái tổ chức thần bí kia, đây chính là cống hiến to lớn.

"Mỹ nam kế dĩ nhiên lại dùng tốt như thế..." Trần Phong bùi ngùi mãi không thôi: "Sớm biết như thế, Tần Hải ngươi..."

"Xéo đi!" Tần Hải tức giận, trừng mắt liếc hắn một cái, con hàng này thật biết gây phiền toái!

"Các ngươi đã tới." Hầu Lượng thấy hai người, cười nói: "Đi theo chúng ta tới nơi này."

"Được." Hai người Trần Phong cùng đi đến. Chỉ có điều... Có chút vượt ra ngoài ý liệu, mặc dù Hầu Lượng vẫn luôn lộ ra nụ cười, thế nhưng vẻ mặt quả thực có một chút bất đắc dĩ và miễn cưỡng, dường như có sự tình gì đó không đúng.

"Xảy ra chuyện gì rồi sao?" Tần Hải thấp giọng hỏi.

"Có thể." Tâm trạng của Trần Phong trở nên nghiêm nghị, không lẽ có quan hệ với sự tình một năm sau?

"Đã biết là không thể gạt được các ngươi." Hầu Lượng thở dài một tiếng, ngừng một chút rồi nói: "Là sự tình liên quan tới Tiểu Nhu cô nương."

"A?" Hai người Trần Phong nghi hoặc, Tiểu Nhu… chẳng lẽ Tiểu Nhu có vấn đề?!

Nhưng, khi bọn hắn đến phòng quan sát, một lần nữa trông thấy Tiểu Nhu, mới biết được sự tình liên quan tới Tiểu Nhu cô nương trong miệng Hầu Lượng là cái gì!

Phòng quan sát, khắp nơi bừa bộn, vài gian phòng đã bị phá hủy, còn có mấy người thụ thương không ngừng kêu rên, mà Tả Tiểu Nhu lại bị từng chuỗi xiềng xích trói chặt trên ghế.

Đã phát sinh chuyện gì? Sắc mặt của hai người Trần Phong đại biến.

Vào lúc đang muốn hỏi Hầu Lượng một chút, Tả Tiểu Nhu đã ngẩng đầu lên, ánh mắt đối diện, bọn hắn không còn nhìn thấy ánh mắt ôn nhu quen thuộc, mà lại tràn ngập sát ý lạnh như băng!

"Các ngươi là ai?" Ánh mắt sâm lãnh của Tả Tiểu Nhu quét qua trên người của bọn hắn.

"Ngươi không biết ta sao?" Tần Hải ngạc nhiên.

"Ngươi là ai?" Vẻ mặt của Tả Tiểu Nhu trở nên lạnh lùng: "Hừ hừ, là người của Hiệp hội chế tác Gen sao? Thú vị... mặc dù không biết các ngươi đã dùng thủ đoạn gì mà bắt được ta, thế nhưng... đừng hòng đạt được bất cứ tin tức gì từ trong miệng của ta." Tả Tiểu Nhu lạnh lùng nói ra.

"???" Tần Hải và Trần Phong không thể hiểu nổi, mất trí nhớ sao? Bọn hắn nhìn về phía Hầu Lượng, con hàng này sẽ không áp dụng thủ đoạn gì đó chứ?

"Đừng nhìn ta như vậy." Hầu Lượng trợn trắng hai mắt: "Tiểu Nhu cô nương chính là khách nhân ở nơi này, đúng giờ mỗi ngày, chúng ta sẽ tới hỏi thăm chút chuyện gì đó, ai dám bức cung nàng a? Mỗi lần hỏi thăm đều có giám sát, các ngươi muốn xem, tùy thời có thể xem, thế nhưng lần này, lúc vừa mới hỏi tới cái tổ chức kia, nàng bỗng nhiên trở thành như thế."

Là sao? Tần Hải nhìn vào đôi mắt của nàng, trong đó chỉ có sát ý vô tận, nàng đã xảy ra chuyện gì…

"Nếu ngươi như thế này, Tiểu Nguyệt cô nương sẽ rất thất vọng." Trần Phong bỗng nhiên mở miệng.

"Tiểu Nguyệt?" Tả Tiểu Nhu nhíu mày: "Đó là ai?"

Trần Phong và Tần Hải liếc nhau, bỗng nhiên cảm giác được một chút quỷ dị, nàng dĩ nhiên lại không biết Tiểu Nguyệt? Tất cả trí nhớ đều biến mất rồi hay sao? Thế nhưng rõ ràng nàng vẫn nhớ kỹ cái tổ chức kia…

Tại sao? Là bởi vì cuộc chiến trên cánh đồng tuyết hay sao?

Tần Hải bỗng nhiên có một chút đau lòng, những ngày này, hắn đã tiếp xúc rất nhiều với Tả Tiểu Nhu, cô nương ngốc này luôn luôn si ngốc như thế, canh giữ ở bên cạnh mình, thế nhưng bây giờ…

Cho dù hắn không yêu Tả Tiểu Nhu, cũng không thể để nàng ở trong loại trạng thái này! Cô nương ngốc này… chính là vì cứu hắn nên mới…

Không! Không thể! Tần Hải gầm nhẹ một tiếng, hắn tuyệt đối không thể nhìn Tiểu Nhu cô nương biến thành như thế!

Dựa theo lời của Tả Tiểu Nhu, nàng đã mất thời gian ba năm mới có thể thay đổi, từ một cỗ máy lạnh lùng trở thành một con người, mà bây giờ, làm sao lại trở về như cũ!

Mất trí nhớ sao… vẻ mặt của Tần Hải trở nên kiên định.

Hắn sẽ không vì nhớ ơn mà lấy thân báo đáp gì đó, nhưng tiểu cô nương này đã cứu hắn chính là sự thật, hắn quyết không cho phép Tả Tiểu Nhu ở trong trạng thái này!

"Tiểu Nhu, ngươi nhìn ta." Tần Hải nắm lấy tay của nàng.

Tả Tiểu Nhu xoay chuyển ánh mắt, chạm vào trên ánh mắt của Tần Hải, bỗng nhiên có chút động dung.

"Ngươi nhớ ra ta rồi sao?" Tần Hải kích động.

"Không, mắt ngươi có ghèn." Tả Tiểu Nhu thản nhiên nói.

Tần Hải: "..."

"Nếu như muốn dùng mỹ nam kế." Khóe miệng của Tả Tiểu Nhu lộ ra một nụ cười, chỉ chỉ Trần Phong đang ở bên cạnh, nói: "Ta càng ưa thích thiếu niên có phong cách như thế này, ngươi có vẻ hơi già."

Vẻ mặt của Tần Hải trực tiếp phát mộng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.