Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 363




Edit: Linhlady

- ---------------------------?

Mạc Vân Quả:...... Thật muốn đánh người làm sao đây!

Giang Văn Hiền cười một hồi, thật vất vả ngưng cười lại.

Hắn nhích lại gần Mạc Vân Quả một chút, dùng cả hai tay nâng Mạc Vân Quả lên, Mạc Vân Quả giãy giụa một chút, lại bởi vì thân thể hamster thật sự quá nhỏ, hoàn toàn không có đường sống giãy giụa.

Giang Văn Hiền đem Mạc Vân Quả đặt ở lòng bàn tay, đặt sát vị trí trái tim, chân thành nói: "Cảm ơn."

Mạc Vân Quả:......

Mạc Vân Quả muốn nói chuyện, nhưng mà há mồm lại phát ra tiếng "Chi chi", tại không gian yên tĩnh, thanh âm này có vẻ lớn hơn bình thường.

Giang Văn Hiền lại nhịn không được cười cười, hắn nâng Mạc Vân Quả đến trước tầm mắt nhìn, để cho cô xoay người lại, nhìn thẳng vào cô.

"Không phải nói sau kiến quốc không thể thành tinh sao?" Giang Văn Hiền dùng ngón tay cái sờ sờ lông hamster nhỏ nói.

"Chi chi chi" ta thành tinh trước kiến quốc!

Đương nhiên Giang Văn Hiền nghe không hiểu Mạc Vân Quả đang nói cái gì, nhưng cái này cũng không trở ngại đến việc hiện tại tâm tình hắn vô cùng tốt.

Hắn đem đỉnh đầu đặt lên trên bụng nho nhỏ của Mạc Vân Quả, nhẹ nhàng cọ cọ, thiếu chút nữa đem Mạc Vân Quả cọ rơi.

Mạc Vân Quả ổn ổn thân hình, "Chi chi" kêu vài tiếng.

"Tiểu gia hỏa, mục đích của cô khi đến bên người tôi là gì?" Giang Văn Hiền như là đang hỏi Mạc Vân Quả, lại như là đang lầm bầm lầu bầu.

"Chi chi" báo ân!

Giang Văn Hiền trong lòng thở dài một hơi, đem Mạc Vân Quả thật cẩn thận bỏ vào trong lòng, đó là nơi gần tim hắn nhất.

Mà lúc này, hắn mới phát hiện trên người hắn toàn vết máu.

Giang Văn Hiền cả kinh, vội vàng xem xét trên người có miệng vết thương hay không, nhưng sau khi phát hiện lại không hề có vết thương nào.

Giang Văn Hiền bừng tỉnh thoáng nhìn, thấy lọ thuốc lăn trên đất, hắn nhớ được khi mình tỉnh lại tiểu gia hoả đang cầm thứ này trên tay.

Giang Văn Hiền nhặt thuốc lên, nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả như đang ngẩn người hỏi: "Cô dùng cái này chữa khỏi cho tôi sao?"

"Đúng thì kêu chi một tiếng, không đúng thì chi hai tiếng."

"Chi."

"Ngoan." Giang Văn Hiền xoa xoa đầu nhỏ của Mạc Vân Quả, sau đó xé một đoạn áo, bỏ thuốc vào trong đó sau lại nhét vào túi quần.

Mạc Vân Quả nhìn tới lọ thuốc kia mới sực nhớ ra hình như cô còn chưa uống thuốc chữa thương đâu.

Nhưng khi cô cúi đầu nhìn thân thể nho nhỏ của mình lại phát hiện ra không có vết thương nào?

Phòng phát sóng trực tiếp tựa hồ cũng đã nhận ra loại tình huống này, bắt đầu ồn ào lên tiếng.

"Tiểu Quả Quả không thuốc dùng chữa thương, biến thành hamster nhỏ lại không thấy vết thương nào, chuyện này là sao a?"

"Đúng vậy nha, có đại thần nào giải thích được không, người ta có thể làm ấm giường ~"

"Phi! Trên lầu ngươi phải cho ai ấm giường? Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi là động vật máu lạnh! Chưa khiến cho người ta đông cứng thì thôi, còn ấm giường?!"

"...... Khụ khụ...... Thật ra ta biết, các ngươi có muốn biết hay không?"

"Ngẫm nghĩ lại! Nhanh lên nói!"

"Đúng thế đúng thế! Thật muốn biết, nhanh lên nói đi!"

"Khụ khụ...... Ta suy đoán a, hẳn là như vậy, tiểu Quả Quả duy trì dáng vẻ con người hẳn yêu cầu linh lực, chỉ là nơi này linh khí rất ít, ngày thường không bị thương cũng không có việc gì, nhưng bây giờ bị thương, những cái linh lực đó theo bản năng sẽ đi chữa thương,như vậy tiểu Quả Quả sẽ không thể duy trì hình người."

"Cho nên tiểu Quả Quả biến thành hamster nhỏ, đồng thời vết thương trên người cũng tốt rồi. Ừm...... Hẳn là như thế đi."

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.