Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 339




Edit: Linhlady

- --------------------------?

“Xuống dưới đi.” Cố Khinh Thước ngẩng đầu nhìn Mạc Vân Quả ngoan ngoãn ngồi ở trên cây nói.

Mạc Vân Quả gật gật đầu, lâng lâng mà xuống, bạch y phiêu phiêu cảm giác có vài phần tiên khí.

Cố Khinh Thước nhìn mình toàn thân dính máu, ngượng ngùng cười cười nói: “Chúng ta đi rửa sạch một chút đi.”

Mạc Vân Quả gật đầu, cái dạng này của Cố Khinh Thước cũng không phải là rửa sạch một chút thôi đâu.

Sau khi thu hồi xác mãnh thú vào nhẫn trự vật hai người đi tìm nguồn nước.

Mạc Vân Quả đuổi kịp, hai đi bộ khoảng mười mét.

Cố Khinh Thước tìm được nguồn nước, sau đó tắm rửa sạch sẽ mới có thể cùng Mạc Vân Quả ở chung.

Mạc Vân Quả nhìn động tác của Cố Khinh Thước vô cùng vừa lòng.

Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp tất cả đều bị tám khối cơ bụng của Cố Khinh Thước hấp dẫn……

“Liếm liếm liếm! Gia đời này còn không tập ra được tám múi đâu!”

“Ai nha nha ~ tiểu gia ta mặt đỏ làm sao đây!”

“Hắc hắc hắc ~ dáng người tiểu tử này không tồi nha!”

“Thật muốn sờ nó làm sao đây ~”

“Phóng ta tới!”

“Tiểu Quả Quả, đi! Đi sờ hai cái đi!”

“Lầu trên không cần dạy hư nhà ta tiểu Quả Quả ~ tiểu Quả Quả đi chụp hai móng vuốt!”

“Lầu trên cáu bẩn!”

Mạc Vân Quả nhìn nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói, lại nhìn nhìn Cố Khinh Thước, lại nhìn nhìn móng vuốt của mình, quyết định vẫn không đi lên vỗ vỗ.

Nếu để Cố Khinh Thước biết tiểu Quả Quả có tâm tư “Khinh bạc” hắn, khẳng định hận không thể đưa mình tới của.

Cố Khinh Thước tắm rửa sạch sẽ, sau đó lấy thịt nướng mãnh thú vừa giết chết nướng cho Mạc Vân Quả ăn, sau đó hai người sẽ vui vẻ ăn~

Vài ngày sau, hai người cũng trôi qua như vậy.

Trong nháy mắt, đã trôi qua ba tháng.

Trong ba tháng này, thực lực của Cố Khinh Thước đã tăng lên cấp mười một.

Đồng thời, Cố Khinh Thước ôm Mạc Vân Quả đi vào trong trung tâm Mãng Hoang, càng vào sâu càng nguy hiểm, nhưng càng thu hoạch được thêm nhiều bảo vật.

Bởi vì thảo dược rất nhiều, khi nhà dỗi Cố Khinh Thước sẽ luyện dược, đáng giá nhắc tới, Cố Khinh Thước thu được một loại lửa, có thể thu nạp dùng, thời gian luyện dược cũng không cần dùng lửa của Mạc Vân Quả nữa.

Trong thời gian ba tháng này, kĩ thuật luyện đan của Cố Khinh Thước của thành thạo hơn nhiều, có thể nói đã đem kĩ thuật của đám luyện đan sư ở thế giới này ném ra sau.

Mạc Vân Quả rất hài lòng với tiến độ này của Cố Khinh Thước, với tiến độ này của hắn, nhiệm vụ này của cô sẽ nhanh chóng hoàn thành.

Trên thực tế, Cố Khinh Thước quả thật là thiên tài, hiện tại khoảng cách cách cấp mười hai cũng không xa.

Cố Khinh Thước cũng nắm rõ được thực lực của mình, tích tụ ở nơi đó, chỉ cần một cơ hội nữa sẽ thuận lợi lên cấp mười hai.

Ôm tâm thái như vật, Cố Khinh Thước cùng Mạc Vân Quả đi tới trung tâm Mãng Hoang.

Ngược lại với dáng vẻ bị bao phỉ bở thực vật rậm rạp phía bên ngoài, nơi này là một mảng đất trống.

Càng làm cho người kinh ngạc chính là, trên mảng đất trống này, lại không có một ngọn cỏ, nhìn qua không hề sinh cơ.

Cố Khinh Thước thấy như vậy, biết nơi này có một con quái vật khổng lồ, ngay cả thực vật cũng không dám xâm lấn lãnh địa của nó.

Cố Khinh Thuở cúi đầu nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, lúc này Mạc Vân Quả đang trong dáng vẻ tiểu miêu, tùy tiện ngáp một cái, giống như không để chuyện gì trong lòng vậy.

Nhưng Cố Khinh Thước biết, hiện tại cô vô cùng cảnh giác……

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.