Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 171




Edit: Linhlady

Hách Trường Nhạc: Tôi muốn im lặng. Đừng hỏi tôi im lặng là ai.

Hiển nhiên, Hách Trường Nhạc bỏ qua lời nói của Mạc Vân Quả, theo như cô nói chính là “Mạc Vân Quả”, mà không phải chỉ cô.

T

uy rằng, hiện tại cô chính là nguyên thân……

Hách Trường Nhạc không có nhận thấy trong lời Mạc Vân Quả nói có gì kỳ quái, hắn tin Mạc Vân Quả thích anh trai nhà mình, hắn thần tượng chuyện này.

Hách Trường Nhạc cũng coi như là gặp qua việc lớn của đời người, hắn thực mau phản ứng lại đây, vỗ vỗ mặt mình.

“ Chị yên tâm, tôi sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.”

Mạc Vân Quả nhìn hắn, không nói gì, tha thứ cô, cô thật sự không biết Hách Trường Nhạc muốn biểu đạt ý gì.

Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả “Cam chịu”, trong lòng xẹt qua một tia đồng tình.

Khó trách vừa rồi cô không nói lời nào, vùi đầu với đồ ăn, nghĩ đến là sợ hãi nhìn thấy Cung Hân đi.

Yêu mà không được, chỉ có thể chôn dấu ở trong lòng, chuyện này thống khổ đến mức nào a!

Ánh mắt Hách Trường Nhạc lóe lóe, hắn đột nhiên cảm thấy mình thần tượng nhầm người, lại có thể thông đồng với cả em gái!

Vì sao lại không trách Mạc Vân Quả?

Nói giỡn! Tiểu mỹ nữ này vẻ mặt không rành thế sự, nơi nào giống người sẽ đi thông đồng với người khác.

Giờ phút này ở trong mắt Hách Trường Nhạc, Cung Hân nghiễm nhiên thành một đại phôi đản.

“Tiểu mỹ nữ, chị yên tâm! Tôi nhất định sẽ giúp chị giáo huấn Cung Hân!”

Mạc Vân Quả không biết vì sao tiểu hoàng mao muốn giáo huấn Cung Hân, nhưng khi hắn nói vậy, cô cũng không có ý phản đối.

Vì thế cô gật gật đầu, vẫn không nói gì.

Mạc Vân Quả phản ứng như thế này ở trong mắt Hách Trường Nhạc, càng tăng thêm ác cảm của Cung Hân với Hách Trường Nhạc.

“Không biết vì sao, ta đột nhiên cảm thấy vị hiếu niên này thật đáng thương……”

“ Luôn cảm thấy hắn giống như hiểu lầm cái gì đó.”

“Cho nên, vị thiếu niên này rốt cuộc não bổ cái gì vậy, còn có a…… Phản ứng của tiểu Quả Quả nhà ta! Thật là tuyệt a!”

“Không nói lời nào tỏ vẻ cam chịu sao? Ta đột nhiên học được một chiêu.”

“Ta đột nhiên có điểm chờ mong tiểu hoàng mao này sẽ cùng tiểu Quả Quả nhà ta phát sinh chuyện xưa.”

“Ha ha ha! Chẳng lẽ chỉ có mình ta tò mò chuyện của anh trai kia sao?”

“Vừa rồi nhìn đến biểu tình của anh trai kia, luôn cảm thấy giống như hắn phát hiện tiểu Quả Quả không phải nguyên thân.”

“Không thể nào? Chẳng lẽ hắn có thể dò xét linh hồn? Không có đạo lý a!”

“Hẳn không phải là dò xét, ừm…… Nói như thế nào đây, có lẽ là yêu quá sâu sắc?”

“ Với lý do của lầu trên, ta cho 100 điểm, 2333333333”

Mạc Vân Quả không có tâm tư để ý phòng phát sóng trực tiếp, tay cô đặt ở trên đầu Hách Trường Nhạc, xoa nắn xoa nắn lại xoa nắn.

Hách Trường Nhạc:…… Tiểu mỹ nữ như vậy đáng thương, vẫn là lựa chọn tha thứ cô đi.

Hai người ăn được cơm, lúc sau, ai về nhà nấy ai tìm mẹ người ấy.

Ừm…… Mạc Vân Quả là không có tìm mẹ.

Mạc Vân Quả về đến nhà, đơn giản tắm rửa một cái, liền mở ra TV xem TV.

Ngược lại với nữ sinh khác sẽ xem phim truyền hình, phong cách Mạc Vân Quả xem thực tươi mát, khác với đoá hoa tuyệt diễm của nhân gian.

“ Món đồ không cần 9998, chỉ cần 998, không sai, chính là 998! Tâm các vị động sao! Tâm động không bằng hành động đi!……”

Không sai, Mạc Vân Quả xem chính là kênh mua sắm!

Đôi mắt Mạc Vân Quả nhìn nhân viên hướng dẫn mua sắm, không chính xác là đồ vật bằng vàng trong tay họ, màu sắc thật là đẹp, Mạc Vân Quả nghĩ.

Nghe được chỉ có 998, Mạc Vân Quả cầm lấy di động dựa theo thao tác phương pháp trực tiếp đặt hàng 100 kiện, đến nỗi vì sao cô không đặt nhiều một chút, là bởi vì……

Ừm…… Cô không có tiền.

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.