Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 122: Tiểu kiều thê nhà ta(Phiên ngoại Hiên Viên Mặc thật)




Edit: Linhlady

Khi ngươi tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, phát hiện ra mình vậy mà có một vị tiểu kiều thê, phản ứng đầu tiên của ngươi sẽ là gì?

Phản ứng đầu tiên của ta là đem tiểu kiều thê hung hăng đạp xuống giường.

Tiểu kiều thê vẻ mặt mê mang nhìn ta, ta nhìn ánh mắt như nai con kia, tâm không chịu khống chế nhảy lên một cái.

Nhưng chuyện như thế này, ta cũng chỉ dùng mắt lạnh mà nhìn thôi.

Sau đó, từ trong miệng quản gia biết được, chúng ta đã thành thân.

Chuyện đó xảy ra khi nào? Vì sao một chút kí ức ta cũng không có?

Tất cả mọi người nói, ta cùng vị tiểu kiều thê kia gắn bó keo sơn, ta thậm chí vì nàng mà tiến hành đại hội võ lâm trước kì hạn.

Quan trọng là, vì sao một chút ấn tượng ta cũng không có?

Ta vốn dĩ không gần nữ sắc, bởi vì ta cảm thấy nữ nhân là một loại sinh vật phiền toái.

Tiểu kiều thê giống như cũng biết chuyện gả cho ta không thể nào thay đổi được, nàng cũng không nháo, chỉ là an an phận phận ở trong một viện nào đó.

Giữa chúng ta không có cảm tình, hoàng huynh không chỉ một lần hỏi qua ta, vì sao khi thành thân lại biến thành lãnh đạm như vậy, không phải lúc trước rất sủng người ta hay sao.

Vấn đề này ta không có cách trả lời, bởi vì ta nhận thấy được, ở khoảng kí ức ta không biết đó, có người thay ta tồn tại.

Loại cảm giác không rõ ngọn nguồn này làm ta khủng hoảng, ta bắt đầu sợ hãi mình là một tên quái vật.

Ta thường thường ngủ không yên, bởi vì ta sợ khi vừa nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra lại biết có người thay thế ta rồi.

Một đêm kia, ta bất tri bất giác dạo tới trong viện của nàng, ta kinh ngạc phát hiện, nàng cũng giống ta không ngủ được.

Ta tò mò đi vào, tới gần nàng, cùng nàng bắt chuyện.

Ta trong lúc vô ý lộ ra phiền não của mình, ai ngờ đến, nàng cũng có chuyện hoang mang giống ta.

Một khắc kia, ta bừng tỉnh, ý thức được, trong đoạn thời gian kia, có hai người thay thế chúng ta, dùng cách của bọn họ thay chúng ta chung sống.

Ta nhìn nàng ngồi đó, chỉ khoác một kiện áo mỏng, nở một nụ cười nhu nhược, không hiểu sao tâm lại mềm xuống.

Cũng một khắc đó, ta hiểu ra được, chúng ta mất đi một bộ phận ký ức hoặc là thật sự bị người khác chiếm đoạt thân thể, có lẽ là trời cao muốn cho chúng ta một cái cơ hội quen biết lẫn nhau.

Sau đó, ta thường xuyên sẽ tới viện của nàng, nàng luôn là một bộ dáng thụ sủng nhược kinh, trước sau không hề có ý hùa theo ta.

Rất nhiều chuyện, nàng có giải thích độc đáo của riêng mình.

Chậm rãi, chúng ta yêu nhau.

Vài năm sau, chúng ta cử hành một hồi hôn lễ long trọng.

Cái hôn lễ lúc trước kia, ta nghe lão quản gia nói, ta cùng tiểu kiều thê đồng loạt hôn mê.

Ta nghĩ, lần này nhất định là sẽ không ngất đi rồi.

Bởi vì a, ta đã tìm được người ta muốn bảo hộ, ta làm sao ngất xỉu bỏ lại mình nàng đây?

Mọi người đối với chuyện thành thân một lần nữa của chúng ta rất khó hiểu hoàng huynh không ngừng hỏi ta tại sao làm vậy, nói cái gì cũng không đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn là ngại tính tình ta cố chấp, cuối cùng bất đắc dĩ đồng ý.

Một đêm kia, ta nhìn tiểu kiều thê hồng hồng khuôn mặt, nhìn đôi mắt mang vẻ xấu hổ kia, nhìn như thế làm ta miệng khô lưỡi khô, tim đập không ngừng, tiểu kiều thê, ta nghĩ, đại khái cả đời đều luyến tiếc buông xuống.

Nếu đã từng thật sự có người ở trong thân thể của ta, nếu đã từng thật sự có người ở trong thân thể tiểu kiều thê.

Như vậy ta thật sự muốn cảm ơn bọn họ, khiến ta có thể ở đúng thời điểm gặp được ta tiểu kiều thê, khiến ta có thể cùng tiểu kiều thê thưởng thức lẫn nhau.

Cả đời này, hạnh phúc, cũng cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi......

- ------

Edit: Tác giả có tâm ghê, không bỏ con dân giữa đường, full thế giới này rồi nhé các tình yêu...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.