Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 114




Edit: Linhlady

Trong một căn phòng cổ kính, nam nhân tuấn mỹ vẻ mặt hưng phấn giống như đang tưởng tượng chuyện gì đó, bàn tay to của hắn ôn nhu xoa bụng cho một cô nương đáng yêu, nàng nửa cuộn tròn thân thể của mình, tay ngoan ngoãn đặt ở hai sườn, bụng hơi hơi hướng về phía nam nhân, trên mặt nữ hài là một mảnh nhu hòa, dung mạo tinh xảo rất xứng đôi với nam nhân tuấn mỹ, nhìn qua là cảnh vui ý đẹp vô cùng hài hòa......

Nhưng tất cả mọi người đều biết, khi đôi mắt đang nhắm chặt của cô nương kia mở ra, mới là phong cảnh độc nhất vô nhị trên thế giới này......

"Ta...... Máu mũi chảy đầy đất! Quá tốt đẹp có được hay không!"

"Đúng vậy a! Xem xong ta cũng muốn tìm một người tình nguyện giúp ta xoa bụng!"

"Ta là một tiểu béo, không có việc gì ta liền xoa xoa bụng nhỏ, ha ha ha!"

"Ai ~ làm miêu tộc, thích nhất được xoa xoa bụng nhỏ! Hu hu hu...... Nhưng vì sao người giúp ta xoa bụng còn chưa xuất hiện!"

"Phòng phát sóng trực tiếp này có độc! Xem phát sóng trực tiếp ta lại muốn yêu đương!"

"Đâu chỉ là có độc! Còn là kịch độc! Thật muốn có nam nhân vì ta xoa xoa bụng nhỏ,hu hu hu......"

"Hôm nay, ngươi bị xoa xoa bụng nhỏ sao?"

"Ha ha ha! Lầu trên có tài!"

"Làm một người đàn ông độc thân vạn năm, ta chỉ có thể tự mình xoa xoa bụng...... Ai......"

"Lầu trên, ngươi có để ý tới chuyện yêu đương vượt thời không không? ( vứt mị nhãn)"

"Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi là xú xú nhất tộc, toàn thân đều là xú xú, có thói ở sạch ta chịu không nổi 2333333"

"Lầu trên ngươi không cần đi! Chúng ta tới đánh một trận!"

............

Phòng phát sóng trực tiếp vẫn là trước sau như một náo nhiệt, nhưng mà hôm nay chủ nhân của nó đã chìm vào mộng đẹp.

Hiên Viên Mặc thỏa sức tưởng tượng, đến khi hắn phục hồi tinh thần lại phát hiện ra, Thân Thân của hắn ngủ rồi! Ngủ rồi!

Hiên Viên Mặc:...... Cho nên trong lúc hắn suy nghĩ miên man! Đã bỏ lỡ mất cơ hội cùng Thân Thân của hắn nói câu chúc ngủ ngon!

Nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của Thân Thân, Hiên Viên Mặc cũng không đành lòng quấy rầy nàng, hắn chỉ hơi nghiêng người, đem Mạc Vân Quả ôm vào lòng.

Hiên Viên Mặc cuối cùng cũng ôm được nàng thỏa mãn thở dài một hơi, quả nhiên so với tưởng tượng của mình, cảm giác còn tuyệt vời hơn.

Trên mặt Hiên Viên Mặc tất cả đều là vẻ sủng nịch, cặp mắt lấp lánh như vì sao tinh tú trên trời kia, tất cả đều là thân ảnh Mạc Vân Quả.

Hắn luyến tiếc nhắm mắt lại, cứ như vậy nhìn một đêm Mạc Vân Quả.

Hiên Viên Mặc biết, có lẽ qua vị diện này về sau, thật lâu thật lâu hắn mới có thể gặp lại Thân Thân của hắn.

Cho nên a, hiện tại hắn muốn cọ xát gia tăng tình cảm với Thân Thân của hắn!

Hắc hắc hắc! Đến lúc đó một khi Thân Thân yêu mình mà nói, liền chạy không thoát! Hắn cũng không cần quá lo lắng lạp lạp lạp lạp ~

Thời gian từng giây từng phút trôi đi, rất nhanh trời đã sáng, thời điểm Mạc Vân Quả mở to mắt, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Hiên Viên Mặc.

Mạc Vân Quả chớp đôi mắt, nhìn Hiên Viên Mặc, không nói một câu.

Hiên Viên Mặc vừa thấy nàng tỉnh lại, trên mặt chậm rãi nở nụ cười thật tươi.

Nụ cười kia giống như có thể xua tan âm u, Mạc Vân Quả nhìn gương mặt tươi cười của Hiên Viên Mặc, vươn tay ra, một cái tát hạ trên mặt hắn nói: "Hoảng đến ta."

Hiên Viên Mặc:...... Hoảng đến nàng là cái quỷ gì?!

Mạc Vân Quả nghi hoặc nhìn Hiên Viên Mặc, vì sao khi nhìn gương mặt tươi cười của hắn, trong lòng nàng lại có một tia hoảng loạn? Chẳng lẽ, hắn hạ dược mình sao?

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.