Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1922: Thanh bàn




Trước tình hình này, đuôi lông mày Hàn Lập khẽ nhíu lại, một tay nhấc lên để lộ ra bàn tay trắng noãn như ngọc, rồi bỗng nhiên hoá thành trào.

Lập tức, năm đầu ngón tay huyễn hoá ra năm cái đầu lâu trắng bóc, gào thét bay vụt ra rồi xoay tròn giống như mấy cái bánh xe vậy. Năm cái đầu lâu vừa hiện liền cười một tràng quái dị rồi lập tức há miệng phun ra một đám ngũ sắc hàn diễm cuồn cuộn.

Đó chính là Ngũ Tử Đồng Tâm ma đã được Hàn Lập luyện hoá thành một thể từ lâu

Thực lực của ngũ ma từ trước đã không còn giúp gì cho Hàn Lập nhiều, cho nên trong những trận chiến ở Linh giới Hàn Lập quả thật rất ít khi dụng tới chúng. Nhưng sau đó, tại Man hoang thế giới, trong một lần xảo ngộ hắn đã hấp thu được một loại kỳ hàn chi lực khác với ngũ hàn cực diễm khiến cho thực lực của ngũ ma tăng lên không ít.

Mặc dù thần thông của chúng không thể chịu nổi một kích của tu sĩ cao cấp nhưng loại hàn diễm mới phun ra đó uy lực lại khó thể tưởng tượng được.

Trong những trường hợp bình thường, Hàn Lập cũng không gọi Ngũ Tử Đồng Tâm ma ra bởi vì chính bản thân hắn có thể nhờ vào sức mạnh của ngũ ma mà khống chế một phần uy lực của loại hàn diễm này.

Nhưng hiện tại lại khác hẳn, bạch bào thiếu niên đang thi triển loại băng hàn thần thông quá mạnh, thực sự trong đời hắn ít gặp, cho nên Hàn Lập cũng không giữ lại thủ đoạn này mà nhanh chóng gọi ra tất cả ngũ ma.

Hàn diễm năm màu chỉ vừa mới được năm cái đầu lâu kia phun ra đã làm tan biến hẳn loại kỳ hàn cơ hồ có thể đóng băng cả không gian kia.

Kiếm trận lại một lần nữa khôi phục lại sự linh hoạt.

Mặc dù hàn diễm của Hàn Lập về mặt uy lực còn thua kém so với kỳ hàn chi lực của bạch bào thiếu niên nhưng vẫn có thể đẩy lui được một bộ phần hàn lực.

Hàn Lập giơ một tay lên, nhanh chóng thúc giục kiếm trận.

Lập tức, vô số kiếm quang thanh sắc hiện ra trong kiếm trận, rồi tụ lại về phía trung tâm của kiếm trận, biến thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ, toàn thân quang cầu có ánh thanh sắc mờ mịt, kiếm quang chớp động chói mắt!

Một tiếng long ngâm phóng thẳng lên chín tầng trời, đồng thời quang cầu tấc tấc vỡ vụn ra, một con Bàn long toàn thân bích lục giương nanh múa vuốt xông ra.

Toàn thân Bàn long phủ đầy những vẩy xanh, mỗi một cái đều sáng bóng như gương, cả người mang theo một cỗ khí thế khai thiên tích địa đáng sợ, bay lên trực tiếp ngạnh kháng với lưỡi đao màu trắng khổng lồ.

Trên không trung vang lên những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa.

Lưỡi đao khổng lồ toả ra hào quang chói lọi, phát ra từng đạo kỳ hàn chi lực mạnh hơn ba phần chém lên cổ Bàn long truyền ra thanh âm trầm đục như kim chúc va chạm với nhau, nhưng lại không thể tạo thành chút xướt xát nào cả.

Tuy nhiên, kỳ hàn chi lực của lưỡi đao này cũng khiến cho nửa thân trên của Bàn long gần như lập tức bị băng phong dầy đặc.

Nhưng chỉ một lát sau đó, thân hình Bàn long đong đưa một cái, hai mắt trợn tròn lên, tầng băng phòng ngoài thân lập tức vỡ vụn mà bong ra. Nó cúi đầu xuống, há miệng cắn vào lưỡi đao rồi cũng đem hai móng vuốt cặp chặt vào đó.

Thanh âm "răng răng" vang lên liên tiếp!

Lưỡi đao khổng lồ mặc dù uy lực khủng khiếp vô bì nhưng dường như bản thân nó lại không thực sự quá cứng cáp, bị Bàn long dùng tới hàm răng cùng cặp móng vuốt khổng lồ cặp vào gắt gao nên phát ra từng trận thanh âm chói tai rồi vỡ vụn ra. Toàn bộ thân đao bị thân hình khổng lồ của Bàn long quấn chặt một cái, lập tức hoá thành vô số điểm linh quang óng ánh rơi rụng tán loạn trong không trung.

Bạch bào thiếu niên phía xa xa mắt thấy cảnh này liền lộ ra vẻ giật mình nhưng cũng không nói gì mà điểm về phía trước người vài cái. Sau đó, một cỗ hàn phong băng vụ lập tức cuốn về tập trung lại trước người hắn, mấy chục khẩu phi đao lại không chút hư hại, nguyên vẹn hiện ra.

"Ồ, đây là...!"

Chứng kiến cảnh này, sắc mặt Hàn Lập khẽ biến.

Giờ hắn mới hiểu được, những kỳ hàn chi đao kia vốn là do kỳ hàn chi lực của đối phương ngưng tụ mà thành chứ không phải là pháp bảo chân chính. Cho nên, chỉ cần thiếu niên kia vẫn còn pháp lực thì vẫn có thể ngưng kết ra mãi.

Điều này thực sự vượt quá những dự đoán ban đầu của hắn.

Nhưng hắn cũng chỉ kinh ngạc trong chốc lát rồi đem tâm niệm nhanh chóng thu lại, Bàn long do vô số kiếm quang ngưng tụ lại kêu vang một tiếng, giương nanh múa vuốt lao thẳng về phía bạch bào thiếu niên.

Cùng lúc đó, sau lưng Hàn Lập đột nhiên truyền tới một tiếng sét đánh, một đôi lôi sí óng ánh hiện ra, trong mắt hắn loé lên một tia hàn quang rồi biến thành một đào hồ quang biến mất trong không trung.

Nếu kẻ thù thể hiện ra thủ đoạn càng đáng sợ thì hắn cần phải dốc sức mà đánh chết đối phương. Dù là tỉnh cảnh trước mắt hay vì Nhân tộc mà nói, đây là chuyện nhất định phải làm!

Vừa thấy cảnh này, con ngươi bạch bào thiếu niên co rụt lại. Sau khi hắn hư lạnh một tiếng liền đem mấy chục khẩu phi đao lóng lánh vù vù hướng về phía không trung bay đi, hợp lại thành một lưỡi đao khổng lồ trắng như tuyết giống hệt lúc nãy nữa.

Còn bản thân hắn thì chân dẫm một cái, hoá thành một tia sáng nhập vào một thể với lưỡi đao kia. Từ trong lưỡi đao vang lên một tiếng đao ngâm bén nhọn rồi hoá thành một đạo đao quang hung hăng chém thẳng đến Bàn long.

Lúc này, lưỡi đao ẩn chứa uy năng khổng lồ dường như gấp đôi lúc trước. Đao quang còn chưa rơi xuống nhưng trong không gian đã tràn đầy hàn quang, giống như đem cả bầu trời chụp xuống.

Bàn Long đối mặt tình hình này, lại không hề có chút biểu hiện sợ hãi, vảy trên người dựng ngược cả lên, hóa thành thanh mang đầy trời, đánh tới đao quang.

Hàn quang và thanh mang đan xen, giằng co lẫn nhau giữa không trung, không ai dưới ai. Nhưng vào lúc này, một đường cong màu bạc lóe lên, Hàn Lập đột nhiên xuất hiện tại phía trên cả hai, hét lớn một tiếng, hướng xuống phía dưới hung ác tung một trảo.

"Phốc, phốc" hai bàn tay một trắng một đen mấy trượng lăng không hiện ra.

Trên bàn tay trắng noãn như ngọc bỗng nhiên hiện ra một tầng hàn diễm năm màu còn trên mặt ngoài bàn tay đen như mực kia lại hiện ra một tầng ngân diễm bốc lên rừng rực.

Hai bàn tay khổng lồ đan xen vỗ xuống, ngay lập tức kỳ hàn cũng cực hỏa chi lực trào ra rồi quỉ dị hợp nhất thành một, uy năng không giảm mà còn tăng lên!

Ở phía dưới hàn quang lóe lên, thân ảnh áo bào trắng thiếu niên hiện ra, thân hình khẽ động liền biến thành một bàn tay băng hàn to lớn, óng ánh trong suốt, khiến không gian xung quanh ngưng tụ lại, uy lực cực lớn, bay về lên trên lên đón đỡ.

Ba bàn tay khổng lồ lập tức cùng va chạm vào nhau.

Phía dưới, nơi bàn tay khổng lồ màu trắng tiếp xúc, hàn diễm năm màu ở phía mặt ngoài lập tức tan biến dần. Nhưng bàn tay băng khổng lồ do kỳ hàn chi lực ngưng tụ sau khi chớp động vài lần rồi thể tích thu nhỏ lại một vòng.

Mà sau khi bạch bào thiếu niên cùng bàn tay băng va chạm cùng bàn tay còn lại kia, hắn vốn dĩ xem nhẹ uy lực của Phệ Linh Thiên Hỏa.

Chỉ thấy, ngân diễm bùng lên, vô số ngọn lửa màu trắng quỉ dị hiện ra, bao quanh bàn tay băng. Trong chốc lát, chẳng những kỳ hàn chi lực bị xua đi, bàn tay băng khổng lồ nhanh chóng hòa tan có thể thấy.

Một tiếng kêu đau đớn truyền ra!

Một khắc trước khi băng hàn chi lực biến mất hoàn toàn, một đạo ánh sáng từ trong ngân diễm vọt ra, hướng ra phía xa bay đi. Cùng lúc đó, một sợi tơ màu kim ngân, mỏng manh khó nhìn thấy cũng từ trong ngân diễm theo sát bắn ra, nhanh chóng lóe lên rồi biến mất.

Sau đó một khắc, trong đạo ánh sáng kia truyền ra tiếng kêu sợ hãi, ánh sáng tản ra, áo bào trắng thiếu niên loạng choạng ngã, hiện thân ra.

Hắn không còn giữ được vẻ lạnh lùng nữa mà mặt mũi đầy kinh sợ, một tay đang che ngực, giữa các kẽ ngón tay có thể thấp thoáng thấy một miệng vết thương màu tím đen.

Chính là do Hàn Lập điều khiển một tia Linh Tuyền tà quang mà Phệ Linh Thiên Hỏa thôn phệ ngày trước, lợi dụng đặc tính thần bí của Linh quang, lại nhân cơ hội bạch bào thiếu niên không đề phòng mà cho ăn một cái đau khổ thật lớn.

Hàn Lập cười lạnh một tiếng, nhìn thấy trên mặt đối phương nhanh chóng hiện lên một tầng hắc khí, dù kỳ độc Linh Tuyền Tà Quang không thể khiến đối phương mất mạng luôn nhưng cũng sẽ làm cho tên Ma tộc này bị đại thương.

Hiện tại đúng là cơ hội tốt để đánh chết đối phương!

Nhanh chóng liếc qua nữ tử xinh xắn kia, thấy nàng này đang bị Ngân Quang tiên tử cùng ngân thước biến hóa tranh đấu dữ dội, tuy không thể chiếm được thượng phong nhưng cũng đủ để cuốn lấy nàng này gắt gao, không phân tâm được.

Hàn Lập không chút do dự, hai cánh sau lưng vỗ xuống, tiếng sấm vang lên, định thi triển lôi độn bay vọt về phía áo bào trắng thiếu niên.

Nhưng vào lúc này, trên không trung cách mấy vạn trượng đột nhiên chấn động, bầu trời trở nên u ám, một vòng xoáy đen kịt gần một mẫu hiện ra, một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng từ trong dòng xoáy phát ra và rất nhanh chóng lớn mạnh gấp mấy lần.

"Không ổn, chẳng lẽ là…."

Hàn Lập đang định dụng tới lôi độn thuật thì giật mình quay đầu nhìn lên phía không trung.

Hắn mơ hồ có cảm giác quen thuộc với luồng khí tức này, giống hệt với khí tức của luồng thần niệm phủ xuống khi hắn đang còn ở trong cự tháp. Hơn nưa, khí tức bây giờ còn muốn hơn xa lúc trong cự tháp!

Trong lòng hắn càng run sợ hơn khi thấy ngay tại phía dưới vòng xoáy khổng lồ xuất hiện một thân hình đứng tại chỗ không nhúc nhích, chính là tên ngân bào Ma tộc tôn giả không biết chạy đi nơi đâu, bây giờ lại quỷ dị hiện ra.

Không riêng gì Hàn Lập, hai bên chiến trường Nhân - Ma đều sợ ngây cả người. Có không ít kẻ hai tộc đang tranh đấu cũng dừng tay, nhao nhao hoảng sợ nhìn lên vòng xoáy khổng lồ bỗng xuất hiện giữa không trung.

Sắc mặt Hàn Lập chuyển tái xanh, hắn còn chưa kịp quyết định có nên trước hết đánh chết áo bào trắng thanh niên rồi lập tức đem dòng xoáy kia phá đi thì trên không lại nổi lên dị biến.

Chỉ thấy tên Ngân ti bào trung niên nam tử kia hai tay bấm quyết, miệng há ra, mặt không chút biểu tình nhổ ra một khỏa tinh thạch màu đỏ như máu.

Một tiếng thở hổn hển vang lên! Sau một hồi dòng nước xoáy chuyển động, khí tức đáng sợ lúc nãy đã biến mất.

Nhưng chốc lát sau đó, vang lên một tiếng rít, kèm theo đó một cổ ma khí màu đỏ thẫm từ trong dòng xoáy bay ra, lóe lên rồi chui vào trong khỏa huyết hồng tinh thạch.

Mặt ngoài viên tinh thạch chợt hiện lên những tia máu, "vèo" một tiếng, bị trung niên nam tử hút vào trong thể nội!

Sau một khắc, trên khuôn mặt ngân bào nam tử, huyết quang hiện ra, hắn hai tay ôm lấy đầu thống khổ kêu gào thảm thiết, đồng thời thân thể phát ra những tiếng nổ như pháo, gương mặt cùng với khí tức xảy ra biến hóa kinh người trong nháy mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.