Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1214: Linh căn và ngũ hành hợp nhất




Ba đầu khô lâu lại còn kém hơn Hắc Giao. Hắc khí phun ra vừa tiếp xúc với Ngũ Sắc Hoả Diễm, đồng dạng bị trì trệ, lập tức bị hoả diễm quay cuồng càn quét một phen, toàn bộ không còn. Ba cái đầu khô lâu thấy Ngũ Sắc hoả diễm dần dần tiến gần, tuy trong miệng hắc khí không ngừng phun ra, nhưng rốt cục có phần sợ hãi, phát ra tiếng ô ô không ngừng.

Nhìn thấy cảnh này, Ngũ Ma phát ra tiếng cười quái dị, Ngũ sắc hoả diễm dừng phun, thân hình bỗng hoá thành năm cỗ khí xám trắng nhảy vào Hoả hải ( biển lửa). Ngay sau đó, Ngũ Sắc Hoả Diễm đã dồn đến đỉnh Cốt Phiên, tới gần ba đầu khô lâu trong gang tấc, năm cỗ hôi sắc bạch khí từ trong Hoả hải bắn ra, chớp mắt đã biến thành năm cái cự đại xa luân mặt quỷ nanh nhe.

Tựa hồ Ngũ Ma hưng phấn dị thường, răng nanh một trận loạn toả, cũng không cần dùng thần thông chi cho phức tạp, trực tiếp nhào xuống.

Thanh âm "Dát….băng" vang lớn.

Năm con quỷ hung tợn há miệng cắn xé ba cái đầu khô lâu. Tam khoả đầu khô lâu tự nhiên không đứng im chịu chết. Đồng dạng há miệng cắn ngược lại Ngũ ma. Nhất thời một màn điên khùng diễn ra, âm thanh điên cuồng kêu thét không ngừng, năm con quỷ cùng ngũ ma điên loạn cắn xé lẫn nhau.

Nhưng bởi vì lúc trước đã tiêu hao quá nhiều hắc khí, tựa hồ ba đầu khô lâu đã không còn đủ nguyên khí, hơn nữa lấy ba địch năm, tự nhiên lâm vào tình thế bất ổn. Trong nháy mắt, hai đầu khô lâu bị bốn con quỷ phân ra hai bên cắn nuốt sạch sẽ. Đầu khô lâu cuối cùng bị con quỷ còn lại cưỡng hiếp chỉ còn nước chống đỡ. ( nguyên văn là cưỡng ép thì phải)

Thấy vậy Hàn lập mỉm cười, lộ vẻ hài lòng. Cùng lúc đó, trong tiểu đỉnh truyền ra một tiếng thở dài sâu kín.

"Như thế nào? Đối với Ngũ Sắc Hàn Diễm của ta, Thiên lan đạo hữu có diều gì chỉ giáo sao?" Hàn Lập ánh mắt chớp động, mở miệng hỏi.

"Không dám. Chẳng qua Ngũ Sắc Hàn Diễm của ngươi làm ta chợt nghĩ tới vài loại ngũ hành công pháp ở Linh Giới. Công pháp này sau khi thi triển, đồng dạng cũng phát ra ngũ sắc, thật có chút giống hàn diễm của ngươi. Nhưng hàn diễm của ngươi cũng là cực hàn chi vật, nếu đối thủ không biết nhận định sai là ngũ hành công pháp, chỉ sợ chịu thiệt thòi không nhỏ?"

Thanh quang loé lên, trên Hư Thiên Đỉnh hiện ra một tiểu đồng môi hồng răng trắng, thân vận thanh sam, tóc đỏ quấn thành hai trái đào, chân trần, trông thật mập mạp bụ bẫm đáng yêu. Thân đứng trên nắp đỉnh, tiểu đồng nói xong, bèn hướng mắt nhìn về phía Ngũ ma quan sát.

"Ngũ hành công pháp?" Nghe xong Hàn Lập ngẩn ra.

"Đúng vậy. Ta đến Nhân Giới các ngươi kỳ thật cũng đã phát hiện công pháp các ngươi tựa hồ ít có nhiều thuộc tính kiêm tu. Phần lớn chỉ là công pháp một thuộc tính. Hắc, hắc, nếu đúng là như vậy, cho dù ngươi có thể phi thăng Linh Giới, chỉ sợ không có hy vọng tiến giai đến Luyện Hư Kỳ" Đồng tử cười cợt, mặt lộ ra vẻ châm chọc.

"Ý đạo hữu là gì?" Hàn Lập rùng mình bèn truy vấn.

"Không có gì, nói chuyện Luyện Hư Kỳ bây giờ đối với ngươi còn quá sớm. bất quá ta có thể chỉ điểm ngươi đôi câu. Mấu chốt tiến giai Luyện Hư Kỳ chính là ngũ hành hợp nhất. Nếu ngươi có thể tiến giai Hoá Thần Kỳ. Tốt nhất lập tức đem chủ tu công pháp đổi thành tu luyện nhiều loại thuộc tính. Không được chỉ tu luyện đặc thù một hệ Phong hoặc hệ Lôi. Như vậy cơ hội đột phá Luyện Hư Kỳ mới có thể lớn hơn một chút. Đương nhiên việc tu luyện công pháp đa hệ khó khăn hơn nhiều so với tu luyện chỉ một hệ, thậm chí rất khó tăng tiến pháp lực. Nên nếu thấy không có khả năng đột phá Luyện Hư Kỳ thì nên tập trung tu luyện công pháp đơn hệ là tốt hơn cả. Như vậy pháp lực mới tăng trưởng mau, đủ sức đối phó với tiểu Thiên Kiếp ba trăm năm gặp một lần." Đồng tử thuận miệng nói một hơi. (Ặc. Làm tại hạ mệt theo. Ặc)

Hàn Lập nghe vậy, mắt chữ A mồm chữ O, sau một lúc lâu mới giật mình nghi hoặc:

"Ngũ hành hợp nhất? Thật là phiền toái. Thanh Nguyên Kiếm Quyết của tại hạ chỉ là công pháp hệ Mộc. Mà ta tu luyện thêm Phong hê và Lôi hệ chỉ là phụ trợ mà thôi. Dù sao dung hợp nhiều thuộc tính nguyên cũng chỉ là thuộc tính biến dị. Nhưng việc tu luyện thuộc tính nào không phải là do linh căn của bản thân đã định trước hay sao? Chẳng lẽ linh căn của tu sĩ ở Linh Giới các ngươi đều là loại Linh căn gồm đủ các thuộc tính, đều là Thiên Linh căn? Còn nữa cái gì gọi là tiểu thiên kiếp? Nhân loại ở Linh Giới của giống như yêu tu, phải độ lôi kiếp?"

"Hắc, hắc, không tưởng được lão phu chỉ mới nói có một câu, lại đưa đến cho đạo hữu nhiều vấn đề như vậy. Nếu như vậy, tiện thể lão phu sẽ giải thích thêm đôi điều" Đồng tử hướng Hàn Lập nói, vẻ nửa cười nửa không.

"Thật ra Thiên Linh căn ở Linh Giới cũng rất là thưa thớt, không phải toàn bộ như ngươi nói. Cũng giống như ở Nhân Giới, người có Thiên Linh căn đều được đồng loạt các môn phái cùng các thế lực lớn nhỏ muốn thu nhận làm môn hạ đệ tử. Dù sao vấn đề Linh căn, chỉ có ở giai đoạn đột phá Luyện Hư Kỳ, cần phải ngũ hành hợp nhất thì mới xem là vấn đề lớn. Người có Thiên linh căn khẳng định mạnh hơn nhiều so người có linh căn bình thường. Ở Linh Giới, các Luyện Hư Kỳ tu sĩ cũng đều là nhất phương tông chủ hoặc có thân phân bá chủ một vùng"

" Mà người có Thiên Linh căn, khi tới giai đoạn đột phá Luyện Hư Kỳ, bán phần đều là kiêm tu nhiều hệ hoặc sửa đổi tu luyện công pháp của nhiều hệ. Về vấn đề Linh căn, đã có cách giải quyết. Ở Linh Giới, đã sớm có người sáng lập ra một phương pháp, lợi dụng bí thuật luyện chế nội đan yêu thú thay thế cho linh căn bị thiếu của bản thân. Loại linh căn có được từ nội đan yêu thú này gọi là Đan Linh căn, tất nhiên nếu so với linh căn tự nhiên thì vẫn kém một chút, nhưng dùng để tu luyện công pháp thì không thành vấn đề. Đương nhiên, loại Đan Linh căn này, cũng chỉ có một thuộc tính cần thiết cho tu sĩ cần sử sụng, phàm nhân cũng không thể luyện hóa Đan Linh căn."

"Kỳ thật, vẫn còn có phương pháp khác, gọi là Khí Linh căn. Đây là phương pháp dùng pháp khí bảo vật thay thế Linh căn. Nhưng phương pháp đem đồ vật luyện hóa Linh căn chẳng những tốn thời gian mà một khi luyện hóa thành công, tính nguy hiểm cũng thật lớn. Cho nên ở Linh Giới cũng có ít ai dùng cách này. Về phần người trời sinh đã có sẵn ba bốn Linh căn trong người, thậm chí là ngũ hành trong người, tự đột phá đến Luyện Hư cảnh giới, ở Linh Giới không phải là không có. Nhưng những hạng người này đều dạng có nghị lực mà các tu sĩ khác không thể sánh bằng."

"Hắc, hắc. Về phần cái gọi là Tiểu Thiên Kiếp, đây là điều mà mỗi danh Nguyên Anh ở Linh Giới đều phải trải qua"

Đồng tử ngừng lại một chút, rồi nói tiếp:

"Nguyên anh tu sĩ và Hóa Thần tu sĩ, cứ mỗi ba trăm năm phải trải qua một lần thiên kiếp, gọi là Tiểu Thiên Kiếp. Còn tại cảnh giới Luyện Hư Kỳ, Hợp Thể Kỳ, Đại Thừa Kỳ lại trải qua thiên kiếp ba ngàn năm một lần, gọi là Đại Thiên Kiếp. Về phần tu luyện đến giai đoạn cuối của một tầng, muốn phi thăng Tiên Giới phải trải qua Thiên Kiếp. Đương nhiên cho dù là loại hình Thiên Kiếp nào, ở mỗi giai đoạn, thậm chí là ở người đều có chút khác nhau. Nhưng nói như vậy, cho dù tu vi của ngươi dậm chân tại chỗ, phải chịu thiên kiếp định kỳ, mà lần sau lại mạnh hơn lần trước bội phần. Cho nên mặc dù ở Linh Giới linh khí dạt dào, tốc độ tu luyện của tu sĩ viễn siêu hơn nhiều so với Nhân Giới, nhưng khi ngưng kết Nguyên Anh thành công, liền phải chịu áp lực tiểu thiên kiếp, giống như đi ngược dòng nước, không tiến tất bị diệt. Mỗi năm cũng không thống kê nổi có bao nhiêu tu sĩ bị các loại thiên kiếp tiêu diệt."

"Hàn đạo hữu cũng đừng tưởng rằng, nếu đã tiến giai lên Luyện Hư Kỳ liền có thể vô tư về sau. Tuy rằng về mặt lý thuyết mà nói, chỉ cần có thiên địa nguyên khí sung túc cung ứng, thọ nguyên của Luyện Hư Kỳ tu sĩ là vô cùng tận. Nhưng đến giớ ta cũng chưa nghe có ai nói qua có Luyện Hư Kỳ tu sĩ nào trường sinh mãi mãi. Chỉ cần không thể phi thăng Tiên Giới, chuyện chết dưới các loại thiên kiếp cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi" Nói tới đây, sắc mặt Đồng tử âm trầm, trong mắt toát ra một tia hàm ý sâu sắc.

Hàn Lập nghe vậy, lập tức thần sắc cũng ngưng trọng.

Đối phương giải thích cũng không nhiều lắm, nhưng hàm ý chỉ rõ, rõ ràng Linh Giới cũng không phải là chỗ để vui chơi. Bất quá, nghe tới điều thọ nguyên của Luyện Hư Kỳ tu sĩ là vô hạn, trong lòng Hàn Lập không nhịn được sự mừng rỡ.

Tuy rằng qua một số điển tịch, hắn có nghe mang máng thọ nguyên của Luyện Hư Kỳ tu sĩ là vĩnh viễn, nhưng lần này xác thực tin tức từ trong miệng đối phương, mới chính thức xác định loại thọ nguyên vô cùng tận này chỉ có thể ở Linh Giới mới thực hiện được. Đẳng cấp Hóa Thần kỳ có khả năng bước đầu câu thông với thiên địa nguyên khí, như vậy khi tới Linh Giới, thọ nguyên hẳn sẽ không chỉ là hai ngàn năm. Trách không được cá lão quái vật Hóa Thần, cả đám ngày đêm đau khổ cân nhắc tìm phương sách đi tới Linh Giới.

Về phần đối phương có nói về thiên kiếp, trong lòng hắn cũng có chút cảnh giác, nhưng cũng không quá bận tâm. Sự tình đến bực này, đối với hắn còn quá xa xôi, căn bản không phải là việc đáng lo trong lúc này.

(Đọc tới đây, chắc độc giả cũng thấy truyện này sẽ còn rất dài. Còn nhiều cấp bậc mà nhân vật chính của chúng ta phải vượt qua: Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa. phi thăng Tiên Giới…cha chả, sướng nhé!)

Hắn thuận miệng hỏi thêm vài câu về Đan Linh căn, và Khí Linh căn, rồi sau đó gật gật đầu ngậm miệng, nhưng ánh mắt lại chớp động, không biết suy nghĩ điều gì. Một lúc lâu sau, Hàn Lập cầm Lục Sắc Ngọc Bình trong tay, thưởng thức một chút, rồi dùng một ngón tay nhẹ nhàng điểm vào phía trên đỉnh bình. Thanh quang chớp động, cái bình lộn một vòng, nắp bình tự mở ra. Nhưng không có động tĩnh xảy ra tiếp theo.

Hàn Lập sửng sốt, định hành động tiếp, đột nhiên một đạo lục quang từ trong bình bắn nhanh ra, lóe lên một cái bỏ chạy. Mặc dù có chút trở tay không kịp, nhưng Hàn Lập như thế nào để cho nó chạy thoát. Hắn hừ mũi một cái, tay hung hăng trảo vào hư không. Một Thanh sắc đại thủ hiện ra phía trên lục quang, nhanh chóng truy theo. Nhưng đạo lục quang có vẻ đã quá suy nhược, tuy rằng đã cực lực tránh né, nhưng tốc độ độn không quá nhan nên bị đại thủ dễ dàng chụp vào trong tay.

Chỉ thấy trong lục quang đang chớp động, hiện ra mơ hồ một gương mặt, là nguyên anh của một nữ tu sĩ. Hàn Lập không khỏi sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

" Các hạ là ai? Tại sao bị giam trong Lục Bình" Hàn Lập nhìn chằm chằm Nguyên Anh, mở miệng chậm rãi hỏi.

"Đạo hữu là người phương nào? Lục Đạo lão ma đâu?" Nguyên Anh tuy đang bị đại thủ nắm giữ, nhưng không chút khách khí hỏi ngược lại.

"Lục Đạo! Nếu đạo hữu muốn gặp hắn, chỉ sợ phải thất vọng. Ta đã tiễn hắn về Tây Thiên Cực Lạc rồi" Đối mặt chỉ là một con Nguyên Anh, Hàn Lập cười nhẹ nhàng, cũng lười động tâm tư cái gì, trực tiếp trả lời.

"Cái gì, ngươi giết lão ma? Điều này sao có thể? Di, ngươi là…" Nguyên Anh thân hình run lên, trong miệng phát ra thanh âm không tin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.