Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 486: Đan dược chi tranh




"Hừ! Ta giúp? Ngươi nghĩ tốt đẹp vậy sao? Ngươi không sợ ta đem nguyên anh của ngươi luyện hóa sao? Ngay cả luân hồi cũng không có" Man Hồ Tử nhìn chằm chằm vào nguyên anh của Vạn Thiên Mình, lạnh lùng nói.

"Các hạ nếu có được thần thông bực này, tính mệnh của tại hạ chẳng phải đã nằm trong tay của đạo hữu? Bất quá Man đạo hữu nên tự đánh giá lại, có thể tiếp được chân lôi của bổn môn chủ rồi hãy nói tiếp" Sau khi đứa trẻ hàm hồ nói xong liền cầm một trong hai quả lôi hoàn trong lòng bàn tay ném ra.

Vật ấy vừa rời khoit lòng bàn tay của đứa trẻ liền lập tức nổ tung ra, hóa thành một đạo ánh sáng tử sắc lớn như bánh xe, khí thế hung hăng hướng đến Man Hồ Tử mà bay đến.

Hai hàng chân mày của Man Hồ Tử thẳng đứng lên, lộ ra vẻ mặt tức giận vung bàn tay vàng của mình lên hung hăng đánh lên ngực của chính mình hai quyền. Kết quả là trên đỉnh đầu có âm thanh vang lên, sau đó kim quang bắn ra bốn phía rồi cũng xuất hiện một đứa trẻ con da màu vàng nhạt.

Dung nhan của đứa trẻ này giống với Man Hồ Tử, thân cao hơn hai tấc, so với Vạn Thiên Minh dường như cao lớn hơn một chút. Nhưng mắt của nó lại nhắm nghiền, hai tay ôm lấy một thanh tiểu thuẫn không buông.

Thuẫn bài này hình tròn, tinh xảo vô cùng, tại trung tâm thuẫn bài có một viên tinh thạch trong suốt lớn khoảng hạt đậu, tinh quang bắn ra bốn phía.

Chí thấy tử sắc quang đoàn bay đến trước người, nguyên anh này vẫn không mở hai mắt ra nhưng bộ dáng như đã biết được.

Nó huy động tiểu thuẩn trong tay một cái, một màn hào quang xanh nhạt từ trong thuẫn bài bắn ra, đem toàn thân Man Hồ Tử bảo vệ lại.

Tử sắc quang diễm không chút khách khí đánh lên trên quang thuẫn.

Đám người Thiên Ngộ Tử, Cực Âm ở một bên thấy được hai người này ngay cả nguyên anh đều xuất khiếu khiến cho trong lòng hoảng sợ vô cùng, biết được hai người này muốn liều mạng rồi.

Âm thanh kinh thiên động địa vang lên trong không trung, màn hào quang trên bầu trời đều bị biến thành màu tử hồng, một lôi vân lớn hơn mười trượng đột nhiên xuất hiện, đem Man Hồ Tử bao phủ vào bên trong, mưa gió không lọt.

Lôi điện màu tím trong đám mây điên cuồng đánh loạn, âm thanh vang lên liên tục, lôi quang chói mắt, trong nháy mắt đan xen vào một chổ, giống như là ngày thiên phạt phủ xuống, kinh khủng như lôi thần giáng thế.

Mấy người khác nhìn thấy như vậy trong lòng sợ hãi không thôi.

Sớm đã nghe nói qua Thiên La chân lôi lợi hại nhưng cũng không nghĩ đến lôi điện nó phóng thích ra lại kinh khủng như vậy, bọn họ đều là lần đầu tiên nhìn thấy, quả nhiên là cực kỳ đáng sợ, không hổ với danh tiếng.

Bất quá bọn họ bên này kinh hãi uy lực của Thiên La chân lôi kia, công kích trên tay không khỏi hung ác thêm vài phần.

Mà nguyên anh của Vạn Thiên Mình căn bản không nhìn đến Man Hồ Tử đang bị lôi vân vây khốn, mà dùng bàn tay nhỏ bé di động một cái, nhât thời trên tay xuất hiên một thanh tiểu kiếm tử sắc.

Tử quang lóe lên, nguyên anh và tử kiếm đồng thời biến mất.

Sau một khắc khi chúng xuất hiện trở lại thì chỉ cách đạo hào quang ngũ sắc kia chừng bốn năm trượng mà thôi.

"Nguyên Anh ngự kiếm!"

Bốn người đang giao chiến sắc mặt đồng thời biến đổi, đây không phải là sai lầm của thị giác do tốc độ quá nhanh tạo nên, mà là trực tiếp thuấn di chân chính. Cũng là năng lực đặc thù của tu sĩ Nguyên Anh kỳ sau khi Nguyên Anh xuất khiếu thoát ly khỏi thân thể.

Bất quá loại độn thuật kỳ diệu này lại là một loại công pháp tổn hao bổn mạng nguyên khí vô cùng. Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mặc dù mỗi người đều có khẩu quyết này nhưng cũng không dễ dàng thi triển ra.

Hiện tại Vạn Thiên Minh lại dùng đến, bảo sao không khiến cho trong lòng bọn họ căng thẳng lên được.

Cực Âm và lão giả nho sam không hẹn mà cùng bỏ qua đối thủ, vội vàng quay người về phía Bổ Thiên đan bay mà đi.

Đối thủ của bọn họ là Thiên Ngộ Tử và lão giả gầy ốm đồng thời liếc mắt nhau một cái, chẳng biết vì sao chỉ là hư trương thanh thế thả ra mấy cái tiểu pháp thuật, không có toàn lực ngăn cản hai người rời đi.

Kể từ đó, Cực Âm cùng Thanh Dịch cư sĩ tự nhiên thuận lợi thoát khỏi sự dây dưa, vội vàng vọt xuống phía dưới.

Nguyên Anh của Vạn Thiên Minh không có quay đầu lại nhưng có thể biết được mọi chuyện phía sau, trên khuôn mặt non nớt hiện ra vẻ cười lạnh không hề tương xứng. Lấy khoảng cách của hắn lúc này thì chỉ sau một khắc Bổ Thiên đan kia chính là vật trong tay hắn. Bây giờ còn có ai có thể ngăn cản được hắn?

Quả nhiên, sau khi Nguyên Anh của Vạn Thiên Minh một lần nữa chớp động, liền xuất hiện bên cạnh đạo hào quang ngũ sắc, tiếp theo huyễn hóa ra một bàn tay to màu tím đem hào quang ngũ sắc chộp vào trong tay.

Hào quang ngũ sắc biến mất trong bàn tay khổng lồ kia, chỉ còn lại một viên đan hoàn trong suốt lấp lánh ngũ sắc hiện trong lòng bàn tay.

Trong lòng Vạn Thiên Minh mừng như điên. Cực Âm sư tổ cùng lão giả nho sam đương nhiên sẽ không bỏ qua như vậy, hai mắt Cực Âm sư tổ như muốn phún hỏa gầm lên nói:

"Vạn Thiên Minh, ngươi đem Bổ Thiên đan lưu lại cho ta".

Một mảng lớn Huyền Âm ma khí từ trên cao giáng xuống, tiếp theo còn phóng ra vô số quang ti màu xanh, dày đặc không biết là bao nhiêu.

"Các ngươi có thể vây khốn ta sao?" Một tiếng cười trẻ con vang lên, tử quang sau khi bộc phát lên liền thuấn di thoát khỏi phạm vi bao phủ của thanh quang và hắc khí.

Nguyên Anh đứng trên thân kiếm cách chổ cũ hơn mười trượng, vẻ mặt cười nhạo nhìn hai người.

Nhưng loại tươi cười này của hắn vừa mới xuất hiện thì trong mắt chợt lộ ra sự sợ hãi, bộ dáng khó có thể tin đột nhiên hướng lên bầu trời nhìn lại.

Kết quả khiến cho khuôn mặt non nớt của hắn tái nhợt vô cùng.

Ở trên không trung, thân thể của Vạn Thiên Minh không biết khi nào đã được người khác giơ lên cao. Mà thân hình cao lớn, kim quang cả người sáng chói kia, không phải là Man Hồ Tử thì là ai?

Chỉ là hắn hiện tại rất thê thảm, toàn bộ râu tóc đều bị quăn lại, quần áo cũng bị rách nát, có chút chật vật. Bất quá kim lân đầy người và vẻ mặt hung ác kia khiến cho người ta cảm thấy dữ tợn như ác thần.

"Không có khả năng, ngươi sao lại có thể đi ra được?" Vạn Thiên Minh không thể tin tưởng hướng về phía lôi vân nhìn lại, kết quả khiến cho khuôn mặt hắn hoảng sợ vô cùng.

Tử sắc lôi vân có thanh thế lớn kia lại có thể biến mất vô ảnh vô tung, không còn bóng dáng một tia lôi điện nào.

"Hắc hắc! Vạn môn chủ, chỉ có thể nói cho ngươi rằng vận khí của ngươi rất kém. Bản thân ta trước kia đừng giết qua một con Lôi Kình yêu thú, mặc dù lúc ấy bị thương không nhẹ nhưng lại có thể đoạt được khối Hấp Lôi thạch không bị tổn hao gì ở trong cơ thể nó. Thiên La chân lôi của ngươi mặc dù rất lợi hại nhưng sau khi bị hạt châu này hấp thu hơn phân nửa uy lực, còn có thể tổn hại đến ta sao?" Nắm tay Man Hồ Tử đưa lên, một viên tinh thạch tử quang lập lòe xuất hiện trên tay hắn, sau đó khẽ nhoáng lên một cái lại biến mất vô ảnh vô tung.

"Bây giờ bổn đại gia sẽ đếm đến ba, nếu ngươi không đem Bổ Thiên đan đến đây, ta sẽ phá hủy thân thể của ngươi. Hậu quả như thế nào ngươi tất nhiên là biết rất rõ!"

Man Hồ Tử căn bản không để cho Vạn Thiên Minh thỏa thuận đường sống, một tay giữ lấy thân thể của hắn, tay kia kim quang đại thịnh đặt lên trên đầu, không có chút do dự nào.

Vạn Thiên Minh kinh sợ vô cùng, hắn rõ ràng trước khi nguyên xuất khiếu đã bố trí vài đạo cấm chế trên thân thể, như thế nào lại rơi vào trong tay của đối phương.

Điều này cùng với việc đối phương có Hấp Lôi châu đều khiến cho hắn khó lòng tin tưởng nổi.

Nhưng hắn căn bản không có thời gian để suy nghĩ, nếu thân thể thực sự bị hủy thì Nguyên Anh của hắn mới tu luyện đến trung kỳ nhất định sẽ hóa thành một làn khói xanh. Dù sao hắn cũng chưa tu luyện được, chỉ bằng vào nguyên anh cũng có khả năng ngao du khắp thế gian.

Đây cũng là nguyên nhân mà tu sĩ Nguyên Anh Kỳ biết rõ sau khi Nguyên Anh xuất khiếu có thể thi triển một ít công pháp đặc thù có uy lực thật lớn, nhưng vẫn không dám để cho Nguyên Anh rời khỏi cơ thể.

Nhưng Vạn Thiên Minh thấy Bổ Thiên đan trước mắt, thật lâu mà không cách nào thoát khỏi được sự dây dưa của Man Hồ Tử, nhất thời lòng tham nổi lên đã phạm vào điều tối kỵ này.

Hiện tại Man Hồ Tử lại mang theo bộ dáng không cho hắn thỏa thuận, điều này khiến cho trong lòng Vạn Thiên Minh hối hận không thôi, cũng rất nhanh phân tích rõ ràng lợi hại trong đó.

Bởi vậy khi đối phương hét lên một tiếng "Hai" thì hắn liền cắn răng một cái, không hề chần chờ đem Bổ Thiên đan ném về phía Man Hồ Tử.

Từ lúc Nguyên Anh Vạn Thiên Minh ngự kiếm đoạt được Bổ Thiên đan đến lúc hắn bất đắc dĩ phải mang Bổ Thiên đan giao cho Man Hồ Tử, thì chỉ hoàn thành trong nháy mắt.

Đôi mắt của Man Hồ Tử lộ rõ sự hưng phấn, bay đến đem đạo hào quang ngũ sắc trước mặt cầm trong tay, sau đó không hề chần chờ dùng một ít lực đem thân thể của Vạn Thiên Minh ném về một bên.

Nhất thời thân thể kia hướng đến bức tường bảo hộ mà bay tới. Nếu như không có ai tiếp được thì sẽ bị nát ra từng mảnh.

Vạn Thiên Minh thấy như vậy nhất thời hoảng hốt vô cùng, điều gì cũng không nghĩ vội vàng nhắn hướng thân thể kia bay đi. Cũng may mặc dù khoảng cách có chút xa nhưng Nguyên Anh ngự kiếm của hắn trực tiếp thuấn di, đảo mắt đã đuổi kịp ngăn cản lại.

Mà Man Hồ Tử lại nhân cơ hội đó mà hóa thành một đạo kim hồng trực tiếp nhắm hướng thềm đá chạy đi.

Cũng không phải là Ma Hồ Tử không muốn hủy diệt Vạn Thiên Minh.

Nhưng dù sao thì đối phương chính là người đứng đầu của Vạn Pháp môn, nếu như hạ sát thủ có thể nói chính thức cùng với chính đạo "không đội trời chung". Mà Phong Bà Tử của Vạn Pháp môn chính là đệ nhất tu sĩ bên chính đạo mà hắn không thể địch lại, hắn không muốn phải bị đuổi giết ngày đêm không ngừng. Hiện tại đại địch của hai bên chính ma dù sao cũng là Tinh Cung, hắn tự nhiên chỉ cần đoạt lấy linh đan này vào tay.

Ngoài ý muốn thấy được Man Hồ Tử đoạt được Bổ Thiên đan lại có bộ dáng muốn chạy trốn khỏi Hư Thiên Điện. Thiên Ngộ Tử, lão giả gầy ốm tự nhiên không chịu buông tay, lập tức bắt đầu khởi động độn quang đuổi sát theo sau, mang một bộ dáng quyết không thể bỏ qua.

Cực Âm cùng lão giả nho sam sau khi ngẩn ra liền liếc mắt nhau một cái, cũng không cam lòng mà đuổi theo.

Chỉ là Cực Âm tổ sư sau khi biến thành một đám mây đen bay qua đầu của Hàn Lập và Ô Sửu thì lạnh lùng nói một câu:

"Ô Sửu! Ngươi và Hàn Lập thành thật ở lại nơi đây, không nên lộn xộn, bổn tổ sư trong chốc lát sẽ quay trở lại, hai con yêu thi này tạm thời cho ngươi sử dụng" Nói xong những lời này, hai con yêu thi liền xuất hiện hai bên trái phải của Ô Sửu, sau đó Cực Âm sư tổ trong nháy mắt phá không bay đi, không còn nhìn thấy bóng dáng.

Cứ như vậy, mấy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đuổi sát theo sau Man Hồ Tử, trước sau phá vỡ bức màn bảo vệ trên thềm đá, điên cuồng đuổi theo nhau. Ngay cả Vạn Thiên Minh vừa mới phụ thể cũng nghiến răng hóa thành một đạo tử quang đuổi theo


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.