Nhập Vai - Chu Nguyên

Chương 15: Chương 15:




“Vũ Điệu Đường Phố” là một chương trình tạp kĩ của năm 2016, bùng lên như một hiện tượng. Thương Duệ đã nổi tiếng từ chương trình này và leo lên đ ỉnh cao lưu lượng.
 
Sau khi nổi lên, chương trình nhanh chóng mở màn mùa hai như một hành động thường quy, fan của “Vũ Điệu Đường Phố” cũng muốn vậy nhưng đoàn đội sáng tạo của “Vũ Điệu Đường Phố” chợt vấp phải vấn đề. Đầu tiên là trưởng ban giám khảo bị cấu xé, sau đó đoàn đội sáng tạo tách ra hoạt động riêng, vì đủ loại nguyên do nên các nhà đầu tư đều rút vốn, rồi sau rốt cuối cùng đoàn đội cũng được gộp lại đủ, tuy vậy tiếp đó chính phủ lại hạn chế các chương trình tuyển chọn tài năng. Kéo dài tới tháng mười hai năm ngoái, “Vũ Điệu Đường Phố 2” mới tuyên bố sẽ đổi sang series mạng và đã được nền tảng PaoPao mua lại với giá cao ngất ngưởng.
 
Chương trình là cái đích mà mọi người đều hướng tới. Nó được tuyên truyền rầm rộ, đã nổi đình nổi đám trước khi chưa quảng bá. Danh sách trưởng ban giám khảo chính thức hầu hết đều là các đại thần lưu lượng. Dựa vào thông báo, người ta được biết sẽ có khách mời đặc biệt nhảy dù vào tham gia, vậy nên fan đã điên cuồng gào lên từ khi chương trình bắt đầu ghi hình.
 
Thương Duệ chính là khách mời đặc biệt của mùa hai. Anh có mối quan hệ khá tốt với nhà sản xuất của “Vũ Điệu Đường Phố”, thế nên ban đầu khi nhà đầu tư của “Vũ Điệu Đường Phố” chạy mất thì nhà sản xuất đã tìm đến anh. Trước tiên Thương Duệ bổ sung tiền vào, sau đó anh trở thành người đầu tư lớn thứ ba. Chương trình của công ty riêng, vừa tham gia vừa được lăng xê, đương nhiên Thương Duệ vui vẻ chi tiền rồi.
 
Anh chưa bao giờ ngại kiếm nhiều tiền hơn cả.
 
Thương Duệ nhìn lướt qua danh sách khách mời và tư liệu của học viên trong “Vũ Điệu Đường Phố 2”. Mức độ nhận ra nghệ sĩ ngày càng thấp, nhìn một đám người chụp chung với nhau, anh không phân biệt rõ được những người này có họ hàng gì với nhau không, thật sự trông họ giống nhau quá đi mất.
 
“Cấm nói tục trên sân khấu, cấm tuỳ tiện châm chọc người khác, còn nữa, không được tuỳ ý đánh giá phong cách ăn mặc của phái nữ.” Thái Vĩ đang đọc bản báo cáo về sức hút của “Vũ Điệu Đường Phố”, ngày một tháng ba nó sẽ được chiếu trực tuyến nên việc củng cố độ nổi khá quan trọng: “Bất kể không ưa thế nào thì cậu cũng đừng đánh giá gì hết. Cách đây vài ngày, có một blogger đã đào lại những nhận xét trong các chương trình cậu từng tham gia trước đây và gán cho cậu là đồ thẳng nam ung thư (*) tanh tưởi đấy. Tôi đã đè chuyện đó xuống rồi, cậu cũng đừng đưa chuôi cho người ta cầm nữa.”
 
(*) Nguyên văn 直男癌: Là một biệt danh dùng để chế giễu những người đàn ông sống theo quan điểm, giá trị quan và thế giới quan của mình, lúc nào cũng cảm thấy bất mãn, khó chịu với người khác. Quan điểm chung của những người này là thường tự cao tự đại cho mình là đúng, coi khinh giá trị của phụ nữ, cụ thể là lời nói và hành động của phụ nữ.
 
Thương Duệ đeo khẩu trang đen, tựa lưng và gác chân lên chiếc ghế da rộng màu đen với tư thế vừa lười biếng vừa buông thả. Anh mặc trang phục thường ngày cũng màu đen nốt, tay áo che tới mu bàn tay và gài vào viền đồng hồ cơ bằng kim loại. Anh lơ đãng lướt máy tính bảng và xem những gương mặt bình thường kia.
 
“Nói nhảm quá.”
 
“Có biết bao nhiêu minh tinh lưu lượng chết bởi miệng đời rồi? Có biết rằng bao nhiêu người không ưa vị trí này của cậu không? Một khi cậu để lộ đằng chuôi, bị người bắt thóp được thì sẽ trở thành bia. Những fan phất cờ reo hò cho cậu hôm nay thì ngày mai có thể họ sẽ chọi hột gà lên người cậu đó.”
 
Thương Duệ không đội mũ, dạo này anh đang để kiểu undercut. Tóc ngắn giúp diện mạo của anh càng khôi ngô tuấn tú hơn. Để lộ lông mày lạnh nhạt và bướng bỉnh, hàng mi dày cụp xuống che đi đôi mắt sâu. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
“Người Tô Minh đưa đến là ai?” Thương Duệ lười nghe Thái Vĩ càu nhàu, Thái Vĩ đúng là bác gái già mà.
 
“Một nghệ sĩ mới debut.” Thái Vĩ chỉ biết Tô Minh nhét người vào, nhưng đến nay anh ta không biết ai được thêm vào: “Được lên ống kính là tốt lắm rồi, không được thêm vào danh sách thông báo đâu.”
 

Tốc độ xe dần chậm lại, Thương Duệ ném máy tính bảng qua một bên rồi nhìn cảnh người tấp nập bên ngoài, khắp nơi đều là hình và biểu ngữ của anh. Xe đã đến ngoài sảnh ghi hình, sáng nay diễn tập và chiều sẽ quay hình.
 
Những người hâm mộ đã nghe ngóng được từ trước nên họ đang chờ ở đây.
 
“Lát nữa nếu cậu không nhớ lời thoại, tôi sẽ nhắc bài cho cậu, cậu nhớ nhìn tôi đấy.” Trước đây khi tham gia chương trình tạp kĩ, Thương Duệ luôn tự do phát huy. Kể từ lúc Thương Duệ bị vướng phốt, Thái Vĩ bèn bàn bạc trước với ekip chương trình viết lời thoại cho Thương Duệ, sao cho anh bám sát kịch bản nhất có thể, đừng làm lố quá.
 
Thái Vĩ không trông chờ Thương Duệ có thể nhớ thoại. Từ khi debut đến nay, Thương Duệ chưa từng học thoại, Thái Vĩ chỉ mong anh có thể nhìn sang bản nhắc nhở, đừng tự buông thả bản thân là được rồi.
 
Thương Duệ lấy mắt kính ra đeo đến sống mũi.
 
Cửa xe vừa được mở ra, anh điều chỉnh góc mặt sao cho đẹp nhất, nghiêng người rời khỏi khoang xe và đặt chân xuống đất. Anh cởi bỏ kính râm một cách đúng lúc, vẫy tay và nở nụ cười hoàn hảo với những người hâm mộ đang la hét.
 
Cậu chủ tự cao và đẹp trai cười lên trông vô cùng hoà nhã.
 
Vệ sĩ che chở cho anh đi vào trong. Anh sải chân dài bước vào. Mỗi một bước đều được cân đo đong đếm rất chuẩn, bước chân và tư thế này có thể bộc lộ được vóc dáng ưu việt của anh.
 
Toàn trường hét ầm lên, tiếng la rung trời.
 
Đi vào đại sảnh ghi hình, cổng lớn đóng lại ngăn tiếng hét của fan bên ngoài cửa, Thương Duệ mới ném kính râm cho Thái Vĩ, giơ tay lên xoa tai và bắt đầu bại lộ bản tính: “Ồn ào quá.”
 
“Chín rưỡi chính thức tập luyện.” Thái Vĩ vừa đưa Thương Duệ đến phòng hoá trang vừa nói: “Quá trình không khác gì mùa một, chỉ có điều bổ sung thêm các giám khảo và khách mời đặc biệt thôi.”
 
Đi ngang qua phòng hoá trang to rộng, Thương Duệ tuỳ ý nhìn lướt vào trong, sau đó anh chợt khựng lại. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
“Cậu chủ nhỏ, cậu đến rồi à?” Ra khỏi phòng hoá trang, Tô Minh nhanh chóng đến chỗ Thương Duệ và cười đưa một ly cà phê tới: “Cappuccino cậu thích nhất đây.”
 
Bóng lưng của cô gái vừa rồi khá quen mắt, Thương Duệ nhìn sang cà phê trong tay Tô Minh: “Kiêng đường, không uống.”
 

“Iced Americano.” Tô Minh đã chuẩn bị kĩ càng, bèn đưa một ly khác qua, đoạn quay đầu chào hỏi Thái Vĩ: “Sếp Thái, chào buổi sáng.”
 
Thương Duệ nhận lấy Iced Americano, vừa xách vừa tiếp tục đến phòng hoá trang độc lập bên cạnh: “Sao chị lại đến đây?”
 
“Nhớ cậu chứ sao.” Tô Minh đưa Cappuccino có đường cho một sản xuất chương trình vừa đi ngang qua, nhà sản xuất của chương trình dạo này đã từ bỏ sự béo của bản thân rồi.
 
“Anh Duệ, đẹp trai nha, kiểu tóc mới này rất hợp với tạo hình mới đó.” Nhà sản xuất mở ly cà phê ra uống một hớp và nheo mắt nhìn Thương Duệ, đường nét mặt mũi Thương Duệ khôi ngô không chê vào đâu được: “Gần đây phổ biến từ ngữ gì mà người ta hay gọi cậu ấy nhỉ? Alpha đỉnh của chóp.”
 
Hôm nay Thương Duệ sẽ lên sân khấu nhảy nên anh mặc không nhiều, kết hợp với kiểu tóc đầy tính hoang dã này, thử tưởng tượng xem sẽ làm bao nhiêu cô gái mất ngủ đây.
 
Thương Duệ “à” lên, lười đoái hoài đến sự mỉa mai của họ.
 
“Cô để ý đến người mới thế à?” Thái Vĩ không bị Tô Minh qua mặt nên anh ta nhìn chị đầy ngờ vực: “Đích thân đưa người mới đến đây? Chẳng phải cô không còn dẫn dắt người mới nữa rồi à?”
 
“Cô nhóc này khá hướng nội và nhát gan nên tôi không yên tâm giao cho người khác.” Tô Minh tiện đà tán gẫu: “Tháng sau có lẽ sẽ vào đoàn đó, Thương Duệ, tóc này của cậu không được ngắn hơn nữa đâu.”
 
“Ngày mấy? Đã quyết định chưa?” Thái Vĩ hỏi.
 
“Trong khoảng ngày mười phải chụp ảnh hoá trang nhân vật, còn ngày khai máy cụ thể thì chưa xác định. Có thể sẽ quay phần trưởng thành trước, anh Hàn nói mùa trong nước chưa tới bởi anh ấy muốn lấy khung cảnh giữa hè. Vì muốn tìm nước nào có mùa hè nên anh ấy đã đi chọn cảnh rồi, chắc sắp định ra ngày quay rồi đấy, đừng để tóc ngắn quá thế.” Tô Minh chỉ vào kiểu tóc của Thương Duệ: “Dài thêm tí mới đúng, hình tượng trưởng thành của nhân vật này không sắc bén lắm đâu, cậu vậy là quá hoang dã rồi đó.”
 
“Thật sự phải sử dụng Diêu Phi?” Thái Vĩ rất không hài lòng về Diêu Phi. Khi biết họ sẽ chọn Diêu Phi, anh ta đã đề nghị Thương Duệ đừng nhận kịch bản này rồi, nhưng Thương Duệ không nghe anh ta.
 
Tô Minh gật đầu, nghiêm túc nhìn vào mắt Thái Vĩ: “Tôi có thể tẩy trắng cho Diêu Phi, hơn nữa chính Diêu Phi không hề có vết nhơ, cô ấy bị người ta hắt nước bẩn. Tin tôi đi, cô ấy sẽ không kéo chân sau của anh Duệ đâu.”
 
“Trong cái giới này, bản thân trắng hay đen chẳng hề quan trọng.” Thái Vĩ mỉm cười, cảm thấy Tô Minh còn quá non trẻ: “Lần đầu tiên anh Hàn đóng phim nên lý tưởng hoá nó lên quá, các cô cũng thế.”
 

“Nếu anh hiểu được Diêu Phi thì anh sẽ chấp nhận đánh cược cho cô ấy một lần.”
 
Chẳng còn thuốc nào cứu nổi đám người này nữa rồi, Thái Vĩ không còn gì để nói: “Không đời nào, tôi sẽ không bao giờ hứng thú với thứ không có giá trị.”
 
Thương Duệ không hề thích thú với màn khẩu chiến của họ, đúng là hai âm dương sư. Anh vô cùng tập trung lướt Weibo, thợ trang điểm là thợ chuyên dụng anh dẫn theo nên anh không hề chê trách.
 
Quả nhiên anh lên hot search nữa, họ đã bắt đầu chụp ảnh từ khi anh xuống xe đến lúc anh vào đại sảnh ghi hình. Năng lực chỉnh sửa ảnh của fan hiện nay mạnh đến nỗi văn phòng tự thấy không sánh bằng, Thương Duệ cũng không biết chân mình dài tận hai mét thế này.
 
Bình luận của người hâm mộ cũng rất kịch liệt, sắp hơn hai mươi nghìn rồi.
 
“Kích động quá, anh là host sao ạ? Phong cách này chết mịa em rồi.”
 
Bên dưới đáp lại: “Chắc không phải đâu, anh Duệ còn phải quay ‘Giữa Hè’ nữa mà, mau khai máy đi.”
 
Có hơn một nghìn trả lời dưới bình luận này. Vì tò mò, Thương Duệ mở bình luận ra đọc. Trong đó, fan của anh và Ninh Phi mắng chửi nhau, hiện giờ “Giữa Hè” chưa công bố, bởi vậy fan của Ninh Phi luôn nghĩ nữ chính là cô ta. Từ lần đầu tiên hai người hợp tác, fan của Thương Duệ và fan của Ninh Phi ghim nhau đến tận bây giờ. Họ là kẻ thù cũ, vừa thấy mặt nhau là lập tức hỏi thăm gia phả mười tám đời của thần tượng nhà người ta. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
Thương Duệ tắt bình luận, quay về trang đầu. Người hâm mộ cãi nhau, thần tượng mặc kệ, cuộc chiến nước bọt của đám học sinh tiểu học này còn kém xa tài nghệ cãi lộn của Thái Vĩ lắm.
 
Nếu không loại được Diêu Phi, không biết lúc công bố thì những người này sẽ điên khùng thành kiểu gì nữa đây. Thương Duệ tìm kiếm Diêu Phi, sau khi tên xuất hiện, nó tự động nhảy ra những từ khoá: Diêu Phi con giáp thứ mười ba, Diêu Phi bỉ ổi, Diêu Phi tởm lợm, Diêu Phi rút khỏi giới. Lần gần đây nhất là một tháng trước, cô bị phốt đến mức mẹ cũng nhận không ra. Nếu anh thật sự hợp tác với Diêu Phi thì có lẽ fan của anh sẽ mua người giết Thái Vĩ mất, vậy Thái Vĩ ra ngoài phải mang theo mười vệ sĩ đó.
 
Chín giờ rưỡi, Thương Duệ ra sân khấu chào hỏi các cố vấn và ngồi vào vị trí cố vấn đặc biệt của mình. Buổi diễn tập chỉ điều chỉnh đèn camera chứ không chính thức quay hình. Nhà sản xuất đến gẫu chuyện với Thương Duệ.
 
“Tôi cảm thấy có lẽ lần này nhóm A đáng gờm đấy.”
 
Thương Duệ ngước lên chợt thấy Kiều Cảnh - đội trưởng nhóm A và là một tiểu thịt tươi mới nổi, đang đi ra hậu trường. Cậu ta cũng là con nhà giàu đời thứ hai, đi theo phong cách cool ngầu, suốt ngày cứ trưng gương mặt nghiêm túc ra không để ý đến người khác.
 
Chẳng biết là túi ni lông của nhãn hiệu nào đây, biết giả vờ quá nhỉ.
 
“Cậu ta?” Thương Duệ xuỳ khẽ, tay dài tựa vào ghế sofa. Anh không bật micro nên vô tư xoi mói người khác: “Cậu ta đáng gờm à? Vòng tới vòng lui chỉ có hai tư thế này. Cậu ta nhảy ở đây hai lần, khỏi bôi sáp lên sàn nhà làm gì nữa vì mồ hôi trên người cậu ta cũng đủ rồi đấy.”
 
“Lần này có biến nhé, thay đổi lớn lắm đấy, cậu đừng nhìn người qua khe cửa thế.”
 

Thương Duệ nhướn mày, ném tư liệu cho nhà sản xuất, giơ tay lên chạm vào micro trên lỗ tai. Trong tai nghe vang lên tiếng hỏi thăm của tổ chế tác, một phút sau sẽ mở micro và chính thức diễn tập.
 
Nhóm A mở màn, Thương Duệ không thích Kiều Cảnh nên chẳng quan tâm nhiều. Anh cúi xuống nhìn quy trình của tiết mục trong tay, suy ngẫm xem nên nói sao để Tư Dĩ Hàn và Du Hạ đổi Diêu Phi đi. Anh vẫn chưa thay Diêu Phi ra được, Diêu Phi đã thành tâm bệnh của anh rồi.
 
Toàn bộ ánh đèn tối xuống, nhịp trống dồn dập vang lên tương tự như trống trận. Thương Duệ cau mày bởi nhạc này hơi xa lạ.
 
Một chùm sáng chiếu xuống sân khấu, bỗng một cô gái mặc chiến giáp đỏ và cầm trường thương đang cúi đầu đứng trước ống kính. Mái tóc dài đen nhánh buông xuống che kín mặt cô, thân hình sắc bén xinh đẹp, eo thon linh hoạt, khiến người ta nóng lòng muốn xem thử người này trông thế nào.
 
Thương Duệ khoanh tay dựa vào ghế. Cô gái bắt đầu di chuyển. Trường thương tua rua đỏ làm rung chuyển trời đất, áo bào tung bay mang theo cả tiếng gió. Cô ngẩng đầu theo nhịp trống dồn dập, dứt khoát và nhanh nhẹn giơ trường thương lên, trên ngọn giáo nhọn chất chứa lạnh căm.
 
Cô ngẩng đầu, lộ ra gương mặt xinh đẹp, đường cong từ cằm đến cổ vừa trắng vừa thanh tú tạo nên một đường nét mảnh và sắc. Cô hệt như bảo đao bị đóng bụi nhiều năm được rút ra khỏi vỏ, sượt qua lớp sỏi thô ráp và hiện rõ ánh sáng vốn có. Trong đôi đồng tử tuyệt đẹp đầy lạnh nhạt kia rực rỡ đến kinh ngạc.
 
Nhan sắc khuynh quốc khuynh thành làm người trong thiên hạ phải sững sờ.
 
“Muôn dặm xông ra trận, quan ải vụt bay đi ——” Âm nhạc hào hùng vang vọng, bản phối lại của nhạc nền Mộc Lan Từ cất lên.
 
Lại một chùm sáng chiếu vào, cô gái mặc chiến giáp màu đỏ cầm lấy thương tua rua đỏ trông như thể chạy tới từ sa trường. Cô xinh đẹp lạ thường nhưng lại không mất vẻ sát khí, mỗi khung cảnh đều là một bức tranh vừa oai vừa đẹp. Võ thuật hoà hợp với vũ điệu không phải là điều mới lạ, tuy vậy hiếm ai có thể kết hợp nhuần nhuyễn và đẹp mắt đến vậy, người trên sân khấu kia dung hoà chúng một cách hoàn mỹ không vết nứt.
 
Cả sân khấu chỉ có màn trình diễn đỏ tươi ấy lộng lẫy và sáng loá.
 
“Trăm trận tướng quân chết, mười năm tráng sĩ về...” Và cô gái áo đỏ đó chào cảm ơn rồi lùi dần vào bóng tối.
 
Bỗng chốc toàn bộ ánh đèn sáng hết lên, Kiều Cảnh trong trang phục cải lương màu đen dẫn theo nhóm A mặc khôi giáp tạo thành vòng tròn xuất hiện trên sân khấu. Sân khấu tràn ngập hơi thở hùng tráng, tiếng nhạc ồn ào và hăng hái cuồng nhiệt, bầu không khí trong toàn trường được đưa lên đ ỉnh điểm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
Âm nhạc kết thúc, mọi người đều đứng lên, có thể dự đoán rằng đây sẽ là một tiết mục bùng nổ, hiệu ứng biểu diễn sân khấu quá tốt, chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi nó đã mang đến sự chấn động thế này, hồi lâu sau người ta cũng không thể bình tĩnh nổi. Đội trưởng nhóm B bên cạnh lặng lẽ mấp máy môi hỏi đội trưởng của nhóm C xem cô gái đó là ai? Trông cô ấy xinh đẹp thế, chẳng lẽ là người mới sao? Hiệu quả nổ tung đến vậy, những người khác còn diễn gì được nữa?
 
Thương Duệ vẫn ngồi đó, mắt hoa đào trở nên sâu thẳm. Anh lẳng lặng nhìn lên sân khấu.
 
Tiếng thở lấy hơi của Kiều Cảnh thoát ra khỏi micro, trên tay anh ta còn đẫm mồ hôi. Anh ta kéo cô gái mặc chiến giáp đỏ đến trước mặt rồi mỉm cười lộ ra hàm răng trắng: “Cảm ơn bạn tốt Diêu Phi đã vô cùng thân thiện hỗ trợ cho phần trình diễn này.” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.