Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 133: Đạo đồ hữu tiên hậu, Quốc sư phân tả hữu




Trương Tử Tinh lúc này mới khắc sâu lĩnh hội ý nghĩa của câu nói Khổng Tuyên năm đó: Nếu là thân phận con người, chẳng sợ là tiên nhân, đối với hắn cũng có vài phần cố kỵ, nếu là thân phận "Tiêu Diêu Tử" tán nhân, thì chuyện gặp các khảo nghiệm cùng hung hiểm tuyệt đối là trước đó chưa từng có.

Đạo ở tại chỗ, ngàn vạn người hướng tới! Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, nếu không có "Mưu", thì sao mà "Thành"?

Chỉ có thể ra sức, cho dù không thể nghịch chuyển vận mệnh, thậm chí là thất bại thân vong, cũng không hối hận.

Trương Tử Tinh sau khi định lại tâm thần, đơn giản đáp: "Thì ra là môn hạ Thông thiên thánh nhân Hạm Chi Tiên đạo hữu, nghe danh đã lâu! Ta là Tiêu Diêu Tử, còn đây là em của ta Thanh Lam, huynh muội ta vốn là hải ngoại tán tu, là người vô danh. Năm trước ta nhân cơ duyên quen biết với Đại Thương Thái sư Văn Trọng, vừa gặp đã như quen biết từ lâu, được đề cử vào triều, nhận cái hư danh là Quốc sư. Ngày nay triều ca gặp độc họa, phàm tục không thể giải được, cho nên ta phụng chỉ ý của Thiên tử, đếm đây tìm cao nhân, giải cứu ách nạn".

Hạm Chi Tiên vừa nghe tới tên của Văn Trọng, vui mừng nói: "Là tri giao với Văn đạo hữu, thì cũng không phải là người ngoài, Văn đạo hữu là người phóng khoáng, giao du rộng rãi, quen biết rất nhiều, với ta có giao tình cũng không tệ. Đáng tiếc Văn đạo hữu thân là Thái sư, quanh năm lo việc triều chính, không có thời gian gặp nhau, thật là tiếc nuối".

Trương Tử Tinh thừa dịp thêm vào một câu: "Văn đạo hữu tính tình trung hậu, tuy rất bận rộn, nhưng vẫn chưa từng quên đạo hữu, thường trước mặt bần đạo nói về các vị, nếu không ta làm sao mà nghe được đại danh của tiên tử?"

Hạm Chi Tiên gật gật đầu, đối với lời của hắn rất tin không nghi ngờ, chỉ có Nữ Bạt biết vị Hoàng huynh này tất cả đều là "lừa dối" Hạm Chi Tiên, ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng lại âm thầm buồn cười,

Trương Tử Tinh lợi dụng quan hệ với Văn Trọng cùng Hạm Chi Tiên đặt giao tình về sau, nhân cơ hội hỏi nàng về vị trí của Hỏa Vân động, Hạm Chi Tiên cũng không biết, nơi này nguyên không phải là chỗ ở của nàng, nên thật sự là lạ lẫm. Nàng vốn tại Kim Ngao đảo tu hành. Chỉ vì đồng tử môn hạ mới tới đây tìm vật liệu luyện chế pháp bảo, lại bị con rắn kia nuốt mất, cho nên từ xa đến đây, tìm yêu xà này báo thù huyết hận.

"Thiên tử kia trí dũng song toàn, uy chấn tứ hải, ta cũng có nghe danh, không nghĩ triều ca lại gặp đại ách thế kia, thật là do kẻ khác hại" Hạm Chi Tiên nói: "Hai vị đạo hữu có thể theo ta đến Kim Ngao đảo một chuyến. Trên đảo có không ít đồng đạo, có thể có người biết được vị trí của Hỏa Vân động cũng nên".

Trương Tử Tinh suy nghĩ, so với việc ở đây tìm vận khí, không bằng cùng Hạm Chi Tiên đến Kim Ngao đảo, nơi đây người tu luyện khá đông, nói không chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn. Ba người lập tức giá vân đi đến Kim Ngao đảo. Hạm Chi Tiên tinh thông Ngự phong thuật, tốc độ phi hành mau lẹ dị thường, Nữ Bạt không muốn tụt lại, trên lưng hiện ra hai cánh phong lôi, cũng không cố ý vượt lên, mà chỉ là không nhanh không chậm ở phía sau. Hạm Chi Tiên phát lực vài lần đều không thể thoát xa Nữ Bạt, cảm thấy bội phục, mà trên cặp cánh có phong lôi lực lại làm cho Hạm Chi Tiên tu luyện phong thuật cảm thấy thân thiết, lập tức cùng với Nữ Bạt vừa bay vừa trò chuyện, khá là thân thiết, hai người không lâu sau đã xưng tỷ gọi muội, ngược lại đã bỏ lại Quốc sư đại nhân ở phía sau.

Khi Hạm Chi Tiên phục hồi tinh thần lại, nhớ tới "Tiêu Diêu Tử" tụt xa phía sau. Đang cười tính chờ đợi, lúc này đã thấy một người cưỡi huyết quang bay tới, như một tia chớp màu đỏ, trong giây lát đã dừng trước mặt hai nàng. Đúng là vị Đại Thương Quốc sư đại nhân.

Loại Phi hành thuật này Trương Tử Tinh đã trải qua nhiều lần thí nghiệm. Từ Xích huyết độn thuật của Khổng Tuyên mà cải biến thành - trong quá trình phi hành đem lực lượng áp súc cực độ, sau đó phát ra, dùng thân thể lấy tốc độ cực cao mà tiến tới, trước khi lực tiến tới bị tiêu trừ, lại tiếp tục ép lực lượng, cứ lặp lại bảo trì vận động tốc độ cao trong cả quá trình. Loại phương pháp không hao tổn nguyên khí lớn như Xích huyết độn thuật, tuy nhiên cũng có sự hao tổn nhất định. Chẳng qua Trương Tử Tinh có lực tín ngưỡng, lực lượng có thể bổ sung bất cứ lúc nào. Bởi vậy, cơ bản có thể xem nhẹ loại hao tổn này, đương nhiên tốc độ của hắn so với Xích huyết độn thuật cũng có chậm hơn không ít, nhưng so với Phi hành thuật bình thường của tiên nhân thì nhanh hơn nhiều.

Nữ Bạt biết trong thế giới tu luyện phải lấy thực lực làm chủ, cho nên cũng không nói rõ, để cho vị Hoàng huynh thể hiện bổn sự trước mặt Hạm Chi Tiên, để khỏi bị khinh thị.

"Đạo hữu, kia là Kim Ngao đảo?" Trương Tử Tinh chỉ về một hòn đảo phía trước hỏi.

Hạm Chi Tiên thấy hắn nói năng tự nhiên, bộ dáng không chút hao lực, quả nhiên cảm thấy bội phục đáp: "Cũng không phải, đó là Hoàng Ưng đảo, hải vực nơi này có rất nhiều đảo, đi tới nữa thì mới tới Kim Ngao đảo".

Không lâu sau, ba người đã đi tới Kim Ngao đảo.

Trương Tử Tinh thấy đảo quả nhiên cảnh sắc kỳ lệ, u tĩnh làm người ta thích thú. Ba người một đường đi tới một động núi, nhìn thấy không ít linh cầm tiên thú, kỳ hoa dị thảo, trầm trồ không dứt.

Hạm Chi Tiên dẫn hai người vào một tòa động phủ, bảo đồng tử đem lên tiên tửu quả phẩm, nói: "Ta biết nhị vị đạo hữu gấp rút, mời nhị vị ngồi đây, ta đi mời vài vị đạo hữu tới gặp".

Nữ Bạt liền nói: "Nhọc thân tỷ tỷ rồi".

Hạm Chi Tiên cười xoay người rời đi, bất chấp vị Hạm Chi Tiên này bình thường mười phần sat khí, nhưng Trương Tử Tinh không thể không thừa nhận, nụ cười kia hết sức động lòng người, trong lòng âm thầm chấm cho điểm A+.

Nữ Bạt khen nói: "Vị tỷ tỷ này tuy là mới gặp, lại hết sức nghĩa khí, quả nhiên là đáng để quen biết".

Trương Tử Tinh gật gật đầu, Hạm Chi Tiên nguyên trong sách cũng là một người rất nghĩa khí, cuối cùng còn vì thế mà mất mạng, nếu có thể, hy vọng thay đổi được kết cục này của nàng.

Không lâu sau, Hạm Chi Tiên dẫn theo vài vị đạo nhân tiến vào động phủ, mấy vị đạo nhân này hoặc mang Nhất tự cân, Cửu dương cân, hoặc Ngư vĩ kim quan, hoặc Vãn song trảo kế, cách ăn mặc khác nhau, nhưng tướng mạo có chút hung ác, cũng không phải là lương thiện. Hạm Chi Tiên giới thiệu hai bên, Trương Tử Tinh mới biết được, mấy người này chính là các vị Thiên quân lập nên Thập tuyệt trận ngày sau. Mấy người hàn huyên một hồi, cũng rất vui vẻ.

Khi Trương Tử Tinh hỏi đến Hỏa Vân động, mấy vị Thiên quân cũng không khỏi mặt lộ vẻ ngơ ngác, đều không biết. Trong đó Tần Thiên quân nhớ lại một hồi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó nói: "Hỏa Vân động kia, ta từng nghe một vị đạo hữu nói qua, vị đạo hữu này tuy không phải là người trong giáo ta, lại giao du cực lớn, lịch duyệt hơn người, là bạn tốt của chúng ta, nói vậy hắn ắt là biết vị trí của Hỏa Vân động. Vị đạo hữu này cũng may này vừa mới tới làm khách tại Kim Ngao đảo, tại sao lại không mời hắn đến?"

Tần Thiên quân vừa nói như vậy, Hạm Chi Tiên cũng biết là ai, lúc này mừng rỡ: "Ta mới vừa rồi nhất thời nóng vội, thế nào lại quên mất vị đạo hữu này!"

Trương Thiên quân mỉm cười nói: "Đạo hữu quá gấp, mới vừa rồi còn vội vàng kéo ta đến đây, còn nhớ được cái gì? Chẳng qua vị đạo hữu kia đang nhận lời Kim Quang Thánh mẫu đến Bạch Vân đảo trợ giúp luyện Kim Quang trận. Hai vị đạo hữu chớ nóng vội, tính toán thời gian, hắn cũng sắp trở lại rồi".

Trương Tử Tinh vội vàng cảm tạ,

thập Thiên quân này nhìn hung ác, nhưng tâm địa lại hết sức nhiệt tình. Là người nghĩa khí, vì trợ giúp Văn Trọng mà rời núi lập Thập tuyệt trận. Mà trong sách Xiển giáo có những người dề ngoài đạo mạo ra vẻ cao nhân, bên trong lại ti bỉ vô sỉ, cái trò biển thủ Định hải châu của Nhiên Đăng chính là một trong những trò mà hắn khinh bỉ nhất, như thế xem ra, Khổng phu tử đời sau "dĩ mạo thủ nhân, thất chi tử vũ" (không thể đánh giá con người qua bề ngoài) những lời này thật đúng là danh ngôn chí lý.

Lúc này, chợt nghe bên ngoài truyền đến một tiếng cười dài: "Hạm Chi Tiên. mới nghe nói người mới đi tìm cách vị đạo hữu chung quanh, cũng không biết là có chuyện quan trọng gì, bần đạo có thể giúp người hay không?"

Viên Thiên quân cười nói: "Mới nói đến hắn, hắn đã đến, đi, chư vị ra ngoài đến thôi".

Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy thanh âm của vị "đạo hữu" này lọt vào tai có chút quen thuộc, nghĩ qua một hồi, đột nhiên nhớ tới: thanh âm này đúng là Thân Công Báo!

Quả nhiên, người đến đúng là vị môn nhân Xiển giáo mà Trương Tử Tinh đã từng có duyên gặp Thân Công Báo, bởi vì hiện tại Trương Tử Tinh đang đeo Ngũ sắc mặt nạ, cho nên Thân Công Báo tự nhiên không biết là hắn.

Hạm Chi Tiên đang muốn đem vị Đại Thương Quốc sư Tiêu Diêu Tử giới thiệu với Thân Công Báo, đột nhiên Tiêu Diêu Tử đã tới trước một bước, tiến lên hướng tới Thân Công Báo mà chắp tay nói: "Đại Thương Hữu Quốc sư Tiêu Diêu Tử, ra mắt đạo hữu".

Thân Công Báo vừa nghe người này tự xưng là Đại Thương Quốc sư, nhớ tới lời hứa hẹn của Thiên tử đối với mình năm đó, nhíu mày, sắc mặt đã trầm xuống, cũng không thông báo tính danh của mình, mà thản nhiên hoàn lễ: "Ra mắt Quốc sư đại nhân".

Hạm Chi Tiên cùng mấy vị Thiên quân cảm thấy có chút kỳ quái, Thân Công Báo bình thường đối với người khác luôn luôn nhiệt tình, vì sao hôm nay lại lãnh đạm như thế? Hạm Chi Tiên tò mò hỏi một câu: "Mới vừa rồi từng nghe Tiêu Diêu đạo hữu có nói qua 'Hữu' Quốc sư. Không biết có nghĩa gì?"

Trương Tử Tinh mỉm cười: "Từ xưa lấy Tả vi tôn. Bần đạo tuy may mắn được Thiên tử thưởng thức, nhưng cũng không được phòng là Tả Quốc sư, Thiên tử có nói qua, vị trí Tả Quốc sư, vĩnh viễn để dành cho một người. Chỉ là không biết vị cao nhân nào".

Thân Công Báo chấn động, vẻ lạnh lùng cùng lạnh nhạt trở thành hư không, ánh mắt lại trở nên nhiệt tình, lại bất động thanh sắc chuyển đề tài: "Bần đạo Thân Công Báo, là môn hạ Xiển giáo, mới vừa rồi bần đạo cùng Kim Quang đạo hữu đến Bạch Vân đảo trợ giúp luyện trận, Kim Quang trận kia thật lợi hại, nếu không có Kim Quang đạo hữu báo trước, suýt nữa thì đã thất bại. Cho nên có chút mỏi mệt, nếu có chỗ thất lễ xin đạo hữu đừng trách".

Trương Tử Tinh mỉm cười nói: "Mới vừa rồi được nghe chư vị đạo hữu nói, Thân đạo hữu là người vì nghĩa, hôm nay được thấy, quả nhiên danh bất hư truyền, làm sao có thể trách cứ? Trước mắt thấy triều ca đang gặp tai ách, ta phụng Thiên tử tìm cao nhân để giúp đỡ, hóa giải tai ách, xin đạo trưởng tương trợ.

Thân Công Báo vừa nghe sự tình nghiêm trọng như thế, nhanh chóng hỏi tường tình, Trương Tử Tinh giấu việc giết chết Chu Thiên Lân, chỉ nói triều ca trên dưới trúng kịch độc, đang tìm Hỏa Vân động tam thánh cứu giúp, Thân Công Báo nghe nói qua Hỏa Vân động, tự biết thần thông của tam thánh trong đó, lập tức nói: "Bần đạo thực không biết vị trí của Hỏa Vân động, nhưng sư huynh Ngọc Đỉnh chân nhân của bần đạo biết, đạo hữu mời ngồi, bần đạo lập tức đi tới Ngọc Tuyền sơn Kim Hà động hỏi sư huynh".

Nói xong, Thân Công Báo hành lễ, vội vàng ra ngoài động cưỡi mây mà đi. Trương Tử Tinh biết câu "Con người vĩnh viễn vì hư danh" mà cấp cho Thân Công Báo động lực cường đại, ngoài miệng lại đối với mấy người Hạm Chi Tiên mà thở dài: "Thân đạo hữu thật là người nghĩa khí!"

Không lâu sau, Thân Công Báo quả nhiên quay lại, tuy nhiên bề ngoài lộ vẻ mỏi mệt, nhưng tinh thần thì phấn chấn, hắn nói cho Trương Tử Tinh biết, Hỏa Vân động mà tam thánh ở, là bên trong Huyền Nhạc Kinh Châu .

Trương Tử Tinh tra trong tư liệu của siêu não, biết được Huyền Nhạc là núi Vũ Đương, lập tức mừng rỡ cảm ơn: "Đa tạ tương trợ, lần này nếu triều ca giải được độc ách, là nhờ vào đạo hữu ra sức! Ta nhất định sẽ bẩm lên Thiên tử công lao của Thân đạo hữu".

Câu cuối cùng làm cho Thân Công Báo tủm tỉm cười, chuyện này, Thiên tử hẳn sẽ biết giá trị của Thân Công Báo, đến lúc đó chỉ cần hắn đến triều ca, nhất định Thiên tử sẽ lập ngôi vị Tả Quốc sư, an hưởng phú quý nhân gian.

Hiện tại mà nói, còn muốn chuẩn bị cho sát kiếp trong tương lai, đến lúc đó lấy hình tượng người cứu thế mà xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ, không phụ ơn trị ngộ của Thiên tử.

Trương Tử Tinh không dám trì hoãn, từ biệt mấy người Hạm Chi Tiên, cùng Nữ Bạt hỏa tốc đi đến Huyền Nhạc.

Dựa theo bản đồ của Thân Công Báo chế ra, Trương Tử Tinh rất nhanh tìm được vị trí của Hỏa Vân động tại núi Vũ Đương, mà thẳng đến, bỗng nhiên phía trước có một gã đồng tử cỡ mười tuổi đi tới, hướng tới hai người hỏi: "Ta là Hỏa Vân động Thanh Ngọc đồng tử, nhị vị khách quý có phải từ triều ca đến?"

Trương Tử Tinh đối với sự tiên tri của tam thánh kia thầm giật mình, nhanh chóng nói: "Không dối gạt tiên đồng, hai huynh muội ta đúng là từ triều ca đến, cầu kiến Hỏa Vân động Thiên, Địa, Nhân tam thánh bệ hạ, xin tiên đồng thông báo một tiếng".

Thanh Ngọc đồng tử vuốt cằm nói: "Các người quả nhiên biết ba vị thánh nhân, mời đi theo ta". Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Trương Tử Tinh cùng Nữ Bạt thấy nơi này tám phía mây bay, sương mù tứ phương, cây xanh khắp nơi, thương tùng uốn khúc, có vẻ mờ ảo thanh tĩnh, khác với vẻ kỳ tú tại Kim Ngao đảo.

Thanh Ngọc đồng tử dẫn hai người đi vào một tòa động phủ quy mô hết sức hoành tráng, Trương Tử Tinh thấy trước động phủ này có tấm bia đá, mặt trên đúng là ba chữ "Hỏa Vân động" lớn. Thanh Ngọc đồng tử nói với hai người: "Nhị vị xin chờ một chút, tiểu đồng vào thông báo cho ba vị thánh nhân".

Trương Tử Tinh vốn có tâm dùng danh hiệu Đại Thương Quốc sư cầu kiến tam thánh, nhưng cẩn thận nghĩ lại, hay là đem dung mạo khôi phục lại, nhưng không cần lấy mặt nạ ra. Không lâu sao, đồng tử đi ra, thấy dung mạo của hắn biến hóa, hơi giật mình, cũng không hỏi nhiều mà nói: "Ba vị thánh nhân mời hai vị đạo hữu đi vào".

Trương Tử Tinh gật gật đầu, để Nữ Bạt ở bên ngoài, chính mình đi theo đồng tử vào trong động.

Bên trong động cực kỳ rộng lớn, tuy nhiên đơn giản, khí thế hoành tráng, giống như một cung điện thiên nhiên không có phù hoa rối mắt.

Trên vân sàng phía trước, ba vị thánh nhân đang ngồi, vị ở giữa đầu có hai cái sừng; vị bên trái da như hổ báo; vị bên phải mặc đế phục.

Trương Tử Tinh không dám chậm trễ, bước tới vài bước, cúi người bái: "Thành Thang hậu duệ tử tân, bái kiến ba vị thánh nhân đế chủ".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.