Long Huyết Chiến Thần

Chương 809: Cuối Cùng Đột Phá




“Ngươi đi chết đi!”

Phong Chi Lâm không nói hai lời, Vô Hình Tiên trong tay hướng Long Thần vút tới.

Dưới phẫn nộ động tác của nàng cực nhanh, dĩ nhiên, đám người Bạch Lan, hoàn toàn có thể ngăn cản, thế nhưng bọn Bạch Lan không có hỗ trợ, dù sao đây chỉ là tiểu công kích, Long Thần hoàn toàn có thể ngăn cản.

Vô Hình Tiên, là đồ vật trước kia làm Long Thần sợ đến kinh hồn táng đảm, hiện tại đối với hắn mà nói, cũng không có bao nhiêu kinh khủng, bằng vào Thất Diệu Tinh Thần Thể, còn có cảm giác lực của mình, hắn vươn tay chộp một trảo, đã cầm lấy Vô Hình Tiên trong tay.

Ba một tiếng!

Lực lượng Vô Hình Tiên, không nên kinh thường, Long Thần mặc dù bắt được Vô Hình Tiên, thế nhưng vẫn để lại một vết thương thật nhỏ ở trong lòng bàn tay, dĩ nhiên, vết thương này đối với hắn, không phải là chuyện to tát gì, lập tức khôi phục lại.

Ngay khi nắm lấy Vô Hình Tiên, Long Thần cười lạnh một tiếng, đột nhiên dùng sức, Phong Chi Lâm liền kinh hô lên một tiếng, cả người bị Long Thần bốc lên, trên cánh tay Long Thần truyền tới một cô lực lượng khó mà đề kháng được!

“Lực lượng của tiểu tử này, từ lúc nào trở nên cường đại như vậy?”

Phong Chi Lâm ngẩn ngơ, Vô Hình Tiên là chỉ bảo Phong tộc, nàng dĩ nhiên là không buông ra, mà gắt gao nắm chặt, khi nàng còn đang lo lắng, Vũ Quang Vũ từ phía sau ôm lấy vòng eo của nàng, lực lượng khổng lồ tác dụng lên cái eo thon nhỏ của nàng, đem Phong Chi Lâm ôm trở về.

“Ngu xuẩn.”

Khi lực lượng đối phương đạt tới điểm lớn nhất, Long Thần nhẹ nhàng buông lỏng tay, nhất thời Vũ Quang Vũ và Phong Chi Lâm đã ôm lấy nhau rồi, không có ngã xuống đất, thế nhưng chật vật thì lại có thừa.

“Cút ngay!”

Phong Chi Lâm tính tình bất thường, đây là lần đầu tiên nàng bị Vũ Quang Vũ ôm lấy, cả người nóng ran, trước mặt mọi người, da mặt nàng thật mỏng, vội vàng đẩy ra Vũ Quang Vũ.

Vũ Quang Vũ đứng lên, ánh mắt lạnh lùng, nhưng không có nói gì. Thế nhưng từ trong ánh mắt của hắn có thể thấy được, đối với Phong Chi Lâm cử động không nể mặt như vậy, hắn rất là tức giận, chỉ là không có biểu hiện ra ngoài mà thôi.

Thiên tài nhất lưu của Phong Thần nhị tộc, lại bị Long Thần thoải mái đùa bỡn như thế.

Long Thần hôm nay biểu hiện, thật sự là quá nghịch thiên, trong mắt thiếu niên Lôi Ma nhị tộc, đều là tràn ngập bội phục.

“Long Thần, thế nào rồi?”

“Đại ca ca, ngươi không sao chứ?”

Một đôi tỷ muội Tố Tuyết, khi trưởng thành là cùng một cái cấp bậc với Phong Chi Lâm, so với Phong Chi Lâm trong trẻo lạnh lùng mà cao ngạo, Tố Tuyết gợi cảm đến mê người, còn Tố Nghiên thì trong sáng ngây thơ, lúc này hai tỷ muội một trái một phải đứng ở bên cạnh Long Thần, đối với Long Thần hỏi han ân cần, trên mặt tràn đầy thần sắc quan tâm, Long Thần có số hưởng thụ tề nhân, quả thật đó là ước ao của bao người ở bên cạnh.

Ba người bọn họ đứng cùng nhau, như thần tiên quyến lữ, so với Vũ Quang Vũ và Phong Chi Lâm, tạo thành tương phản mãnh liệt, điều này làm trong lòng Vũ Quang Vũ là một đống lửa giận.

“Tốt lắm, đừng có mất mặt nữa, gặp nhau trên Vĩnh Hằng chiến trường.”

Thấy một màn như vậy, Thần tộc tộc trưởng không biểu hiện gì, trực tiếp suất lĩnh đám người Phong Thần nhị tộc rời đi, Phong Chi Lâm không giáo huấn được Long Thần, cũng không có đoạt lại đồ vật của mình, tự nhiên không cam lòng, thế nhưng nàng làm sao dám trái mệnh lệnh Phong Kình, cũng không dám trái lệnh Vũ Liên, nàng biết nữ nhân này rất là kinh khủng.

Cho nên, bọn họ chỉ đem ánh mắt thù hận nhìn Long Thần, sau đó xám xịt rời đi.

Rất nhanh, người Phong Thần nhất mạch, cứ như vậy chạy khỏi Thanh Mộc Thiên Thành, chờ đến khi bọn họ đi rồi, Bạch Lan mới bảo những người tới xem cũng nên trở về.

Cho tới nay, người Lôi Ma nhất mạch đối với người Phong Thần nhất mạch rất căm thù, tại trong vạn quốc cương vực, Phong Thần nhị tộc được đại biểu cho chính nghĩa, đối với người vạn quốc cương vực, đều có quan niệm cho là Lôi Ma nhị tộc chính là tà đạo. Hôm nay Long Thần lại cho bọn chúng ăn một con ba ba thật to. Hơn nữa quan trọng nhất là, Vũ Liên sau khi bị Long Thần vũ nhục, bọn họ chỉ có thể nén giận, cảm giác như vậy để cho bọn họ thật sự quá sảng khoái sung sướng.

Tình cảm đối với Long Thần, cũng từ từ được kéo lên.

Chợt, bọn họ phát hiện cái vị thiếu niên bỗng dưng quật khởi này, cũng có một mặt rất khả ái, coi như là hai vị công chúa cũng vây quanh bên cạnh hắn, những người khác cũng không có cảm giác chua chua.

Dưới mệnh lệnh của Bạch Lan, bọn họ từ từ rời đi, chỉ còn lại một ít cao tầng Lôi Ma nhị tộc lưu lại chỗ này.

“Nữ nhân Vũ Liên kia, đi dứt khoát như vậy, điều này nói rõ nàng thật sự giận, nếu như còn lưu lại, đoán chừng nàng sẽ động thủ, Long Thần a Long Thần ngươi đúng là không đơn giản tẹo nào, ta và Vũ Liên giằng co cho đến bây giờ, mà người chỉ mới gặp thôi, đã làm cho nàng tức giận kiểu đó.”

Bạch Lan hoàn toàn không coi không khí khẩn trương này vào đâu cả, hắc hắc nói.

Ngoại trừ hắn, những người khác sắc mặt đều trầm trọng.

Lôi Cực tiếp lời: “Nữ nhân Vũ Liên này rất là kinh khủng, là một thiên tài càng thêm biến thái, đừng xem nàng là nữ, luận tâm tính và thủ đoạn, thật đúng là không có mấy người theo kịp nàng, Long Thần người làm cho nàng tức giận, tốt nhất đừng rời khỏi hai người chúng ta, bằng không, chỉ sợ rất là phiền phức.”

“Nữ nhân này lợi hại như thế sao?”

Ngay cả Lôi Cực cũng đánh giá năng cao như thế, Long Thu gắt gao nhớ lấy.

Đương nhiên, làm lại lần nữa, nàng vẫn là rất có thì như vậy.

Mạc Tiểu Long đã rời đi lần nữa, chẳng qua là biết hắn rất an toàn, hơn nữa còn chiếm được không ít chỗ tốt, Long Thần an lòng không ít kế tiếp phải là chăm chỉ tu luyện, tranh thủ đột phá Địa Vũ cảnh bát trọng mới được.

“Phụ thân, tên Vũ Quang Vi, là địa Vũ cảnh cửu trọng, hơn nữa còn có một thanh thần binh cùng cấp với đại ca ca Thanh Liên thần kiếm.”

Hôm nay đại ca ca làm cho bọn họ phẫn nộ, chờ đến khi các ngươi đi Vĩnh Hằng chiến trường, hắn có hay không giết đại ca ca?”

Tố Nghiên vẫn luôn luôn nghĩ tới vấn đề này, lúc này mới gấp gáp hỏi, đôi mày nhíu lại, rất khả ái.

Đây đúng là vấn đề.

Những vị trưởng lão kia, mặc dù biết Long Thần rất mạnh, nhưng mà Vũ Quang Vũ càng thêm lợi hại. Hôm nay đại thù đã kết, lấy tính cách có thù tất báo của bọn họ, thời điểm chiến đấu tại Vĩnh Hằng chiến trường, nếu có cơ hội, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Long Thần.

Bạch Lan cười nhìn Long Thần, cái vấn đề này cần đến bản thân Long Thần trả lời.

Long Thần nhoẻn miệng cười, nói: “Nghiên nhi đừng lo, bọn họ đều là loại ngu ngốc cả, có cường đại hơn nữa cũng không phải là địch thủ của đại ca ca ngươi, đến lúc đó ta bắt bọn họ lại, xếp thành hàng một, bảo bọn họ tuột quần giơ cái mông ra, đánh qua một vòng. Ba ba ba bành bạch!”

Tố Nghiên bật cười, lo lắng trong lòng không còn sót lại chút gì, cười mắng: “Đại ca ca thật là xấu!”

Nói tới đây, mọi người phải trở về, thế nhưng Long Thần lại suy nghĩ ra một cái phương pháp tu luyện mới, đó chính là dùng “vực” để tôi luyện mình, hắn đem cái ý nghĩ này nói ra cho Bạch Lan và Lôi Cực biết, sau đó mời bọn họ vui lòng hỗ trợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.