Long Huyết Chiến Thần

Chương 624: Hỏa Luân Cự Đại




“Ngũ Đế ấn!”

Long Thần có chút khó hiểu, thấy vẻ nghi hoặc trên mặt Long Thần, Long Nguyệt cười cười, nói: “Không phải là Ngũ Đế ấn, mà là Vũ Đế ấn, Vũ Minh Vũ Đế ấn.”

Long Thần lúc này mới hiểu thì ra là như thế, Long Thần còn tưởng rằng lời Long Sơn nói lúc nãy là Ngũ Đế ấn, Thì ra là một chiến kỹ trùng tên mà thôi, nói không chừng cũng chỉ là đồ giả mạo.

Thế nhưng, đẳng cấp có thể đạt tới Vương cấp cao đẳng, vượt xa Tán Hồn long trảo, vân vân... mà Long Thần biết, quả thật lợi hại, Long Thần biết mình trong tương lai phải chống lại Vũ đế, cho nên trong lòng vẫn có kiêng kị rất lớn.

“Đúng rồi... trong thất trọng Ma giới Cổ Ma vực, không phải là cụ bị một Cổ Ma thi hài sao, trong tin đồn, mỗi một thời vực chủ Cổ Ma vực đều có thể điều khiển Cổ Ma thi hài, Cổ Ma thi hài có lực chiến đấu to lớn, cho dù là Địa Vũ cảnh tứ trọng cũng không thể địch nổi, vực chủ thế hệ này thế nhưng không sử dụng Cổ Ma thi hài.” Khuôn mặt Long Sơn bỗng nhiên nổi lên vẻ nghi hoặc.

“Cổ Ma thi hài?” Ba đứa trẻ ở sau lưng hai mặt nhìn nhau, cũng chưa từng nghe tới vật này.

Thấy bọn họ một than khó hiểu, Long Sơn lắc đầu cười khổ, nói: “Có thể truyền thuyết này là giả, nếu Cổ Ma vực có Cổ Ma thi hài, hơn nữa có thể điều khiển thì làm sao lại để cho Vũ Minh cưỡi lên đầu mình.”

Đám người Long nguyệt mới gật đầu.

Nhưng trong long Long Thần sinh ra nghi vấn, bởi vì hắn nhớ lại Cổ Ma vực xảy ra tình trạng như thế, thừa dịp Long Sơn và Long Nguyệt nói chuyện với nhau, hắn liền hỏi Tiểu Miêu ở trong Thái Hư cảnh, nói: “Mèo mập, Cổ Ma thi hài lại có quan hệ tới Cổ Ma thi vực hấp thu sinh mệnh linh khí, ngươi cảm thấy ở trong thất trọng Ma giới, bên dưới có cái gì đó, có phải là Cổ Ma thi hài?”

Tiểu Miêu lười biếng nói: “Ai u, tiểu tử rất thông minh, thật không hổ là thiếu niên được bổn thần dạy dỗ…”

“Hãy bớt sàm ngôn đi.” Long Thần thanh âm lãnh lệ hù dọa một tiếng.

Tiểu Miêu cười khan một hồi rồi mới nói: “Đúng vậy, nếu như ta đoán không sai, Cổ Ma thi hài hẳn là ở tầng thứ bảy trong thất trọng Ma giới, về phần tại sao nó lại hấp thu sinh mệnh linh khí, bởi vì chuyện này lien quan đếnthi hài đã chết kia, muốn dung bí pháp điều khiển thi hài đã chết, nhất định phải chuyển đầy đủ sinh mệnh linh khí vào bên trong mới có thể cho nó hoạt động trở lại, đây cũng là nguyên nhân mà Cổ Ma vực không còn một cọng cỏ nào.”

“Vậy Cổ Ma thi hài là vật gì?” Long Thần hỏi

“Cổ Ma, đây chỉ là một cái tên các ngươi đặt cho cỗ thi thể kia mà thôi, được gọi là ma, thật ra nói chính xác hơn là một cỗ thi thể cường giả trước kia mà thôi. Cường giả đó sau khi chết đi, thi thể bị tế luyện, dùng cho chiến đấu, khả năng sử dụng cũng chỉ là năng lực khi cường giả đó còn sống. Cổ Ma thi hài kia, đẳng cấp phải đạt Địa Vũ cảnh tứ trọng trở lên, nói rõ khiconf sống tại Thiên Vũ cảnh được xem như là một cường giả không yếu.” Tiểu Miêu nói.

Ở vạn quốc cương vực cường giả không ít, không ít cường giả Thiên Vũ cảnh, nói vậy cách đây thật lâu thật lâu, cũng không phải là ở số ít, Cổ Ma thi vực có được một cỗ thi thể như vậy cũng là chuyện bình thường.

“Tại sao Cổ Ma vực không sử dụng Cổ Ma thi hài? Rất đơn giản, bởi vì bọn hắn lúc này không dung được Cổ Ma thi hài, đợi đến khi thôn phệ đầy đủ sinh mệnh linh khí, hẳn là mới có thể sử dụng. Xem ra phải lưu ý nhiều hơn về chuyện Cổ Ma thi hài…” Lòn Thần nhớ kĩ chuyện này ở trong lòng.

Đi tới đây, hoàn cảnh xung quanh có chút biến hóa, sương mù xám tro đã tiêu tán đi không ít, tầng mây xám tro trên không trung hiện đã biến thành một mảnh trời bao la mờ mịt, đây đã nói rõ, bọn họ cách vị trí cửa ra chỉ còn một đoạn nữa mà thôi.

“Cứ theo cái đà này, nhất định có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này.”

Có cường giả như Long sơn ở đây, sau khi ra ngoài cũng không cần cố kị Vũ đế nữa.

Trong lòng thiếu niên áo xám và Long Nguyệt cũng vô cùng mong đợi Long Sơn ra khỏi nơi này.

Mà trong lòng Long Thần ghi nhớ lấy một chuyện khác, đó là chuyện Liễu Y Y. Liễu Y Y có giao tình với Long Thần, hơn nữa còn là nữ nhi của Khương Vô Nhai. Nàng là cô gái tốt, gả nàng cho Triệu Đan Trần, Long Thần chỉ có thể nói: Triệu Đan Trần ngươi chết đi được rồi!

Thế nhưng rốt cuộc thời gian còn lại bao nhiêu, Ling Thần cũng không biết.

Cho nên, trong lòng hắn có chút gấp gáp.

Hết thảy đều chỉ thấy được sau khi ra ngoài.

Dọc theo phương hướng la bàn chỉ dẫn, từ khi nhận được la bàn, đã bảy ngày trôi qua rồi, vào một ngày, đám người Long Thần bỗng nhiên có cảm giác hình như nhiệt độ xng quanh tang lên không ít.

“Tại sao dựa theo phương hướng la bàn chỉ dẫn, nhiệt độ nơi này càng cao hơn? Hơn nữa thổ địa từ màu xám tro dần dần biến thành màu đỏ nhạt, cứ tiếp tục đi nữa có thể biến thành màu đỏ hay không?” Thiếu niên áo xám có chút buồn bực nói.

Đúng thế, Long Thần mặc dù không ngừng biến hóa phương hướng, nhưng hắn có cảm giác giống như là hướng phương hướng hỏa diễm nào đó đi tới vậy.

Nghe thấy hỏa khí tức, Mạc Tiểu Lang ở trongn Thái Hư cảnh Long Thần, trên mặt có chút mừng rỡ hỏi: “Đại ca, có phải chúng ta đang đi đến một chỗ có hỏa diễm hay không? Hơn nữa còn cách xa như vậy mà đã ảnh hưởng bởi nhiệt độ của nó, nói rõ, hỏa diễm này tương đối không đon giản.”

“Không biết, chúng ta nhanh nhanh đi tới xem sao.” Long thần nói.

Đoàn người tiếp tục đi tới, càng đi tới nhiệt độ phía trước lại càng cao, rất nhanh, Long Thần phát hiện một khoảng trời bao la đã biến thành màu đỏ thắm, đi trên mặt đất giống như là dẫm lên khối sắt nóng vậy.

Nhiều tia hỏa diễm dấy lên trong không khí, sau đó nhanh chóng biến mất.

“Cửu U Tang Hồn có thể được bao phủ ở trong biển lửa này?”

Long Thần đi ở phía trước nhất, lúc này, la bàn lần nữa thay đổi phương hướng, chỉ sang hướng nam.

“Đi hướng bên này.”

Lòn Thần vừa chỉ một phương hướng, bỗng la bàn trong hắn ầm ầm vỡ nát.

“Chuyện gì xảy ra?” Đám người Long Sơn vội hỏi.

“Không có la bàn này, chúng ta hẳn là không đi được nữa rồi.” Trên mặt thiếu niên áo xám đầu tiên là toát ra thần sắc như đưa đám, bởi vì cứu Long Sơn, từ đó không cần sợ Vũ đế uy hiếp, hắn chờ đợi đi ra khỏi Cửu U Tang Hồn, không ngờ la bàn lại nát bấy.

“Đừng có gấp.” Long Thần mới bắt đầu cũng cảm thấy kinh hãi, chỉ là hắn nghĩ lại, liền nói: “Chúng ta đã đi tới được nơi này rồi, hơn nữa la bàn lúc nãy chỉ một phương hướng, chúng ta không thể không đi, bây giờ đi theo hướng nam hẳn là có thể thành công.”

“Ta tán thành như vậy.” Long Nguyệt gật đầu trước nhất. Ở chỗ này Long Thần mặc dù nhỏ tuổi nhất, nhưng mà biểu hiện từ trước đến giờ đều rất chững chạc, thậm chí còn chững chạc hơn những người khác rất nhiều.

Cho nên mọi người theo phía nam mà đi, vốn nơi này đã đủ nóng, càng đến phía nam, Long Thần càng cảm thấy nhiệt độ cao hơn. Từ điểm này Long Thần biết mình tuyệt đối đi đúng hướng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.