Lạc Thần

Chương 39: Gian hàng chữ cổ




Trong phòng, khi Trang Thiên Vũ đang dùng tay xoa xoa trên mặt Phương Tĩnh, mắt chăm chú nhìn vào từng đường nét trên gương mặt Phương Tĩnh, thông qua thân thể hình thành mối liên hệ không tên ấm áp.

Cửu Vĩ Hồ A ly đứng bên trong căn phòng, nhìn hai người Trang Thiên Vũ cùng Phương Tĩnh đang có những hành động yêu thương có chút dễ gây hiểu nhầm.

Không thể không nói, hai người Trang Thiên Vũ cùng Phương Tĩnh là đôi mẹ con đẹp nhất mà cô từng thấy, hai người cạnh nhau giống như là Thiên Địa tạo vật vậy, vô cùng ăn ý.

Chỉ lát sau, xuất hiện trước mặt Trang Thiên Vũ cùng Cửu Vĩ Hồ A ly là Phương Tĩnh trong diện mạo mới, vô cùng dụ hoặc nhưng lại không thể nào có chút mối liên hệ nào với Phương Tĩnh trước đây.

Cửu Vĩ Hồ A ly tuy cũng biết là Trang Thiên Vũ làm cho dung mạo Phương Tĩnh thay đổi, nhưng thay đổi gần như không còn gì giống người trước, ngoại trừ máu cùng xương, hầu như cơ bắp cũng được sắp xếp theo cách khác, tạo ra một gương mặt mang theo vài phần phong tình.

_Được rồi, mẹ thật là đẹp đó, A ly, chúng ta đi thôi..

Trang Thiên Vũ nói rồi cầm tay Phương Tĩnh, chuẩn bị thuấn di đi ra khỏi nơi này, hắn không muốn quá nhiều người biết đến, ảnh hưởng đến cuộc sống yên bình của mình.

Cửu Vĩ Hồ A ly đi tới cạnh Trang Thiên Vũ, dùng tay lay lay cánh tay của Trang Thiên Vũ, nói:

_Tiểu thiếu gia, ta cũng muốn được người xoa xoa nha, người giúp ta xoa xoa một chút đi, để ta xinh đẹp như mẫu thân của người đó.

Cửu Vĩ Hồ A ly thật sự là rất muốn cảm nhận xem Trang Thiên Vũ dùng cách gì mà có thể thay đổi được hầu như là cả khí chất cũng thay đổi.

Hồ tộc cũng có rất nhiều những phép biến hóa, thay đổi diện mạo bản thân, nhưng là thay đổi bên ngoài, còn lại diễn xuất là ra. Nhưng Trang Thiên Vũ trực tiếp thay đổi từ diện mạo cho tới khí chất, không có một chút giả tạo, gượng ép nào, cực kỳ tự nhiên.

_Không cần phải hiếu kỳ, các ngươi Yêu Hồ nhất tộc tu luyện đến Kim Tiên là không chịu nhiều áp lực từ Thiên đạo, có thể làm ra rất đơn giản rồi.

Trang Thiên Vũ nói rồi bước đến trước cửa sổ sát đất của văn phòng.

Cửu Vĩ Hồ A ly nghe được Trang Thiên Vũ nói như vậy thì cũng không quan tâm thứ này quá nhiều, hiện tại ở đây, cô ta cũng coi như là không có đối thủ rồi, đi cùng với Trang Thiên Vũ nữa nên cần lo lắng đúng lúc đúng chỗ, hoàn thành sứ mệnh của mình thôi.

_Dạ vâng, thiếu gia bây giờ chúng ta tới thẳng nơi đó luôn ạ, đây là vé vào cửa của khu trao đổi, buôn bán hội.

Cửu Vĩ Hồ đưa cho Trang Thiên Vũ hai tấm thẻ cỡ thẻ ATM, toàn một màu đen, không xuất hiện gì khác, nhưng bên trong lại có gắn con chip xác nhận điện tử, bọn họ cũng hiện đại hóa cung cách trao đổi của giới tu luyện trước đây a.

_Chúng ta đi thôi mẹ.

Trang Thiên Vũ nắm tay Phương Tĩnh định bay ra khỏi cửa sổ văn phòng.

_Này tiểu Thiên, có phải chúng ta đi nhầm hướng rồi không, tại sao lại thành nhảy lầu vậy?

Phương Tĩnh nhìn Trang Thiên Vũ kéo tay cô với ý định nhảy khỏi cửa sổ, không khỏi kéo Trang Thiên Vũ dừng lại.

_Mẹ ah, con vừa lên bằng đường này a, rất nhanh a, không ai phát hiện được đâu.

Trang Thiên Vũ đành nói với Phương Tĩnh, quay lại nhìn Cửu Vĩ Hồ A ly:

_A ly, bay thử cho mẹ ta coi đi nào.

Nghe Trang Thiên Vũ nói, Cửu Vĩ Hồ không hề gì, lập tức vận dụng linh lực truyền ra ngoài thân, đồng hòa nhập với thiên nhiên, cả người bay lơ lửng qua lại.

Phương Tĩnh thấy được tài năng của con mình thì thật sự là không gì là không thể làm vậy, những điều tưởng như chỉ có trong những bộ phim thì Tiểu Thiên của cô gần như làm cho xuất sắc hơn cả như thế.

Ngay từ khi Trang Thiên Vũ có chút thay đổi đó, cô phát hiện ra Tiểu Thiên của mình có thể làm được những điều giống như Tiên nhân vậy, tránh đạn, tay không tạo lửa,....

_Được rồi, mẹ tin rồi, chúng ta đi thôi nào.

Phương Tĩnh thấy Cửu Vĩ Hồ A ly bên cạnh con mình có tài năng như vậy, vậy có phải là sau này mình có lẽ cũng có thể làm như vậy thì thật là tuyệt vời. Một mình cưỡi gió, bay lượn tự do.

_Đi. Trang Thiên Vũ trực tiếp cùng Cửu Vĩ Hồ và Phương Tĩnh thuấn di tới bên trong một con đường giữa hai nhà máy bị bỏ không.

Trên hai bên đường gần như không có dấu hiệu của con người qua lại, là khu vực ồn ào, náo nhiệt cách đây mấy năm trước.

Hai nhà máy của công ty bị phá sản, để lại khu vực này một mảnh hoang tàn. Được những người tu luyện dùng làm nơi tụ họp.

Những nơi như thế này rất phù hợp với chức năng của nó, đơn giản, nhanh gọn, không bị ảnh hưởng đến quá nhiều người biết, bởi vì bọn họ cho rằng mình là người tu luyện, cao thượng hơn người bình thường.

Những thứ bọn họ bày bán, trao đổi đều chỉ một ít những sản phẩm bọn họ làm ra, có khi chỉ là hàng hình thức, không có mấy tác dụng, hơn bình thường một chút liền muốn bán với cái giá trên trời.

Trang Thiên Vũ còn không thèm nhìn tới những pháp bảo, pháp khí được rao bán. Hắn chỉ muốn dành thời gian chọn những thứ có ích cho con đường tu luyện của Phương Tĩnh mà thôi.

_Chúng ta đi vào thôi, tiểu thiếu gia, cửa ngõ bên này

Cửu Vĩ Hồ dừng lại bên cạnh Trang Thiên Vũ rồi hướng tới một căn nhà cấp 4, có vẻ cũ kỹ, tồi tàn đi tới.

Trang Thiên Vũ cũng đi theo Cửu Vĩ Hồ dẫn đến căn nhà, hắn đã dùng thần thức nhìn qua. Cái đại hội này vẫn có vẻ hư ảo đó, được xây dựng dưới lòng đất, rất rộng rãi, có vô số những người tu luyện võ công, nhưng chỉ là sắp vào cánh cửa Luyện thể bốn, năm tầng, tu luyện vô cùng khó khăn.

Còn một nhóm người còn lại đều là những thương nhân giàu có, những quan chức về hưu, lấy niềm vui về những thứ đồ cổ, những thứ có tác dụng huyền bí.

Nơi này thỏa mãn nhu cầu kiếm tiền cũng như đốt tiền, cho dù chỉ là những thứ rẻ tiền nhất cũng đủ cho gia đình bình thường dùng trong một tuần.

Trên đường đi vào, có bốn người ở Luyện thể tầng sáu canh giữ, trong tay cầm súng ống M16 của M quốc. Có thể nói bốn người này mạnh hơn năm người đặc chủng binh bình thường.

Khi Trang Thiên Vũ cùng hai người đi vào đã có cảm giác bị bốn đôi mắt nhìn chằm chằm, một giọng nói vang lên:

_Là người ở đâu, nếu là người bình thường xin đi trở lại, nơi này không phải dành cho mấy người đâu.

Giọng nói được chỉnh sửa qua, mang theo chút khẩu âm khàn khàn.

Trang Thiên Vũ đưa tay lên, xuất hiện một tấm thẻ màu đen. Khi nhìn thấy tấm thẻ này, bỗng nhiên có một người ăn mặc bình thường, trên người mang súng đi ra, đến trước mặt Trang Thiên Vũ, đưa ra một chiếc máy, có chỗ lõm vào, dùng để xác nhận, giống như rút tiền vậy.

Trang Thiên Vũ đưa tấm thẻ vào, sau khi xác minh chính xác, người này chào ba người, mở ra cánh cửa trên mặt đất, có một con đường dẫn tới chỗ sâu.

Phương Tĩnh cùng Cửu Vĩ Hồ không cần lên tiếng để giảm bớt phiền phức, theo Trang Thiên Vũ đi xuống nơi rộng lớn dùng làm trao đổi hội này.

Tới phía dưới, Trang Thiên Vũ thấy nó người đang tiếp tục xem những đồ ở gian hàng chữ cổ, nơi này có thứ đồ hợp cho Mẹ Phương Tĩnh của hắn a, phải đến lấy đi trước khi bị người khác mua được.

_Mẹ, chúng ta đi đến nơi đó trước nhé.

Trang Thiên Vũ nói với Phương Tĩnh, hướng tới gian hàng chữ cổ đi tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.