Hứa Tiên Chí

Chương 52: Cừu vương




Cũng có người, chỉ là sắc mặt tái nhợt, thân thể có mấy lỗ máu đang chảy trông cực kì ghê sợ. Giờ phút này bọn họ ở cùng một chỗ u ám đủ để khiến cho người bình thường nhìn thấy vỡ mật mà chết.

Thân Đồ Trượng cười nói:

- Cha mẹ ta thường nói ta rất xấu, nhưng thực không ngờ tới đây nhìn xem, ta vẫn là người tuấn tú như lang quân kia a!

Mà Hứa Tiên cũng đang xem lang quân tuấn tú, một thanh y công tử ngồi trong đó, vẻ tuấn mĩ quá chói mắt. Giờ phút này cũng nhìn Hứa Tiên nhếch miệng cười cười, chính là tiểu Thanh. Nếu như không phải Hứa Tiên khuyên bảo nàng đã không biết đến đâu tu luyện, Hứa Tiên vừa nói xong liền đi, ngược lại khơi dậy lòng hiếu kỳ của nàng, muốn xem nơi này có cái gì náo nhiệt.

Hứa Tiên không hề nhìn nàng, cùng Thân Đồ Trượng hai người tìm một chỗ ngồi. Tiểu Thanh có chút buồn bực, lại có chút kỳ quái thầm nhủ:

- Chẳng lẽ hắn nói gặp lại thì không nhận biết ta là ý tứ này, đây còn không phải là tâm ý của hắn, không thể coi là thần cơ diệu toán được a.

Nô bộc đi ra, trên bàn bày ra đầy đồ ăn, nhưng không thấy Cừu vương đi ra đãi khách. Chỉ rất nhiều binh tướng binh tướng treo lụa đỏ lụa đỏ vây ở một bên. Tại đây khách nhân đều có chút bất an, nhưng mà được ăn uống thì đám tiểu yêu quái nào hiểu được lễ nghĩa là cái gì.

"Keng " tiếng cái chiêng vang lên, chỉ nghe có người hô to:

- Tân nương tới.

Trên bầu trời bao la màu đen đột nhiên xuất hiện một cỗ kiệu lớn màu hồng, bốn quỷ binh vác kiệu lên. Một người cầm đầu một người cầm đầu mặc hỉ bào đỏ thẫm, niên kỳ còn ít, Cừu vương tự phong là hoàng, vì thế hắn tự xưng là Cừu thái tử.

Cừu thái tử xốc màn kiệu hoa lên, trực tiếp từ bên trong lôi ra một tân nương hoảng sợ vô cùng, dùng sức giãy dụa nói:

- Thả ta ra!

Nhưng sao địch lại lực lượng của Cừu thái tử bị cứng rắn ném ra. Đúng là Doãn Hồng Tụ, hiện tại trên người nàng chỉ có một tầng quần áo lót hơi mỏng, mơ hồ còn có thể thấy cái yếm đỏ thẫm bên trong. Có lẽ là trong lúc đang ngủ bị trực tiếp câu hồn ra ngoài. Trong nội viện lập tức xuất hiện những thanh âm nuốt nước miếng.

Cừu thái tử đem Doãn Hồng Tụ vứt trên mặt đất, cao giọng nói:

- Nữ nhân này là đại cừu nhân của Cừu gia là chúng ta, mười năm trước Cừu gia giăng đèn kết hoa muốn kết hôn nữ nhân này, chỉ là Chu lão nhi bội bạc, lại xuất động binh mã, giết cả nhà trung lương ta. Hôm nay là ngày đại hỉ của cừu gia, không phải kết thân, mà là phải báo được thù này.

Hắn nói hùng hồn, nước miếng văng tung tóa, ánh mắt như lang sói nhìn chằm chằm vào thân thể của Doãn Hồng Tụ.

Nguyên lai vậy người tu hành trồng cây cũng đưa cho Doãn Hồng Tụ một kiện pháp khí trừ tà, quỷ vật khó có thể tới gần. Ngày hôm nay, Đào Mộc trong nội viện hoàn toàn bị ăn mòn, Cừu thái tử mới rốt cục đạt được ước muốn.

Hứa Tiên mặt không biểu tình, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, chỉ chờ Cừu vương đi ra. Nguồn tại http://Truyện FULL

Thân Đồ Trượng có chút bĩu môi, giết nữ nhân coi như là báo thù? Tên tiểu tử này đúng là không có thành tựu, nghe nói tổ tiên hắn từng làm đại tướng, vậy mà giờ này quá ngu ngốc.

Tiểu Thanh có chút oán giận, nhưng tóm lại là chyện của nhà người ta, nàng cũng không tiện nhúng ta, chỉ là trong lòng mắng: nam nhân trong thiên hạ không có một ai tốt.

Doãn Hồng Tụ vốn đang có chút mơ mơ màng màng, giờ phút này trở nên lạnh lẽo, đầu óc cũng thanh tỉnh rất nhiều. Cừu thái tử làm cho nàng kinh hồn táng đảm, lại cộng thêm bên cạnh vô số ác khách nhìn chăm chú. Thật là làm cho nàng lại vừa lạnh vừa sợ, vừa thẹn vừa giận, từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy, giờ phút này nước mắt tuôn rơi.

Hứa Tiên lại cảm thấy một tia không đúng, trong nội viện truyền ra một chút ba động quỷ dị, nhưng lực chú ý của chúng đều bị Doãn Hồng Tụ trên mặt đất hấp dẫn, ai cũng không có lưu ý. Hơn nữa biến hóa rất nhỏ như thế, dù cho lưu ý cũng chưa chắc có thể phát giác ra.

Cừu vương gia lại cười ha ha từ trong nội đường đi ra. Trong lòng của hắn khoái ý, cuối cùng cây Đào cũng bị hoàn toàn ăn mòn, trận pháp đã thành, khách nhân đầy viện đều sẽ trở thành huyết thực của hắn. Trong nội viện này hai trăm binh lính, chỉ chờ hắn ngã chén làm hiệu.

Cừu vương gia tùy ý từ trên bàn cầm lấy một chén rượu, cao giọng nói:

- Hôm nay mọi người tới đây, âu cũng là phúc khí của quả nhân. Nhân việc vui của cừu gia là chúng ta, ta mời mọi người một ly.

Chỉ chờ uống xong một chén này, chính là thời điểm động thủ rồi, hắn cường hành đè nén cảm giác vui sướng kích động xuống.

Xoạt! Những khách nhân khác cũng nâng chén ngồi dậy.

Ầm! Một mặt trời màu vàng nổ tung lên trong tiểu viện, hào quang tràn ngập toàn bộ không gian, thời gian phảng phất trong nháy mắt này ngưng trệ. Trong nội viện trên người quỷ vật phả ra khói xanh, phát ra tiếng rú thảm, nhưng âm thanh lộ ra im bặt, bởi vì một đạo tia chớp nhanh chóng đánh về phía Cừu vương gia còn đang nâng chén rượu.

Điện quang nóng cháy rừng rực, quỷ vật tầm thường chỉ cần dính vào là chỉ có kết cục bốc hơi, nhưng Cừu vương gia lại cứng rắn chịu một kích mà không ngã, chỉ là áo xống rách rưới, y phục tổn hại, trên mặt còn có chút mờ mịt lung lay muốn đổ. Thân thể tê liệt không thể động đậy, hơn nữa chén rượu sớm được điện quang nát bấy rồi.

Cừu vương gia đứng ở trên bậc thềm. Hứa Tiên ở trong nội viện, khoảng cách cuối cùng vẫn quá xa. Dù cho có điều khiển Hứa Tiên nhưng lực lượng phù lục vẫn còn quá phân tán khó có thể Nhất Kích Tất Sát, nếu như chờ Cừu vương gia kịp phản ứng, nhớ tới thanh âm quỷ dị vừa rồi, Hứa Tiên cũng chỉ có thể chạy trốn. Nhưng Hứa Tiên không có chạy, ngược lại hướng về Cừu thái tử chạy tới.

Bởi vì còn có Thân Đồ Trượng, Hứa Tiên vừa đứng lên ra, hắn đã hướng Cừu vương phóng đi, đạo ánh sáng kia đồng dạng để cho toàn thân hắn như bị thiêu đốt, nhưng hắn vẫn hồn nhiên không để ý, thế như mãnh hổ.

Chiếu Đảm đao vung xuống, đầu của Cừu vương gia bay lên mang theo vẻ ngạc nhiên. Thân Đồ Trượng phảng phất hiểu được ý nghĩ của hắn, cười đá văng ra người của hắn:

- Đập bể chén làm hiệu sao? Nghe thấy ngu chưa!

Mà giờ khắc này Hứa Tiên đã một kiếm chém Cừu thái tử, càng ngại chưa đủ, lập tức chém ra bảy kiếm, chỉ thấy Cừu thái tử trảm tới thất linh bát lạc. Trở lại lại nhìn Thân Đồ Trượng, hét lớn một tiếng:

- Lại giết hắn.

Quả nhiên thấy đầu người Cừu vương bay lên trên không trung há miệng hét lớn một tiếng:

- Giết bọn chúng đi.

Chung quy Thân Đồ Trượng làm quỷ thời gian quá ngắn, ngày thường ăn đều là ác quỷ không có bao nhiêu phản kháng. Lại đã quên người bị bêu đầu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng quỷ quái thì chưa hẳn.

Trong nội đường binh tướng tuôn ra, lại thêm trong thượng viện hướng về chúng khách trong nội viện trong nội viện đánh tới. Đám quỷ binh này đã tu chừng mười năm, Diệu Nhật phù của Hứa Tiên mặc dù đối với chúng có thương hại, nhưng lại không thể đủ trí mạng, chỉ có thể tạo được hiệu quả ngăn trở.

Trong nội viện lập tức tiếng kêu thảm thiết nổi lên bốn phía, quỷ tốt vô số, binh đao mọc lên san sát như rừng, những Tiểu Yêu tiểu quái lại như thế nào ngăn cản được, chúng bị chém giết như ngả rạ. Có gọi, có mắng, có cầu xin tha thứ, có giải thích, nhưng tóm lại là đều bị chém giết.

Thân Đồ Trượng đem Cừu vương thân thể chém làm bùn nhão rồi trở lại bên người Hứa Tiên, vẻ mặt có hơi xấu hổ. Hứa Tiên chỉ lắc đầu, biểu thị cũng không thèm để ý, hắn nhìn chằm chằm vào đầu người Cừu vương, Cừu vương giờ phút này bay về phía sau binh lính, làm sao còn đánh úp được hắn.

Thân Đồ Trượng nói:

- Chúng ta đi thôi!

Một kích không được thì viễn độn ngàn dặm, chuyện cho tới bây giờ thấy không thể thành công thì cũng nên chạy trốn thôi.

Hứa Tiên lắc đầu nói:

- Đi không được nữa, ngươi nhìn mà xem.

Một vị khách nhân đầu trâu mặt ngựa biến hóa nhanh chóng trở lại nguyên hình là một con chuột lông xám, nó muốn đâm đầu vào đất muốn trốn, nhưng đụng phải một tầng bích chướng màu đỏ như máu. Phương pháp độn thổ độn thổ lại mất linh liền bị bắn trở về, sau đó bị 3~5 quỷ tốt chém thành thịt nát. Huyết nhục thấm vào tầng bích chướng khiến cho nó càng phát ra màu đỏ tươi, hồn phách của con chuột cũng bị đính vào bên trên bích chướng dần dần bị hòa tan.

Cừu vương tuy rằng cực kỳ hận Hứa Tiên, nhưng mệnh lệnh binh tướng trước hết giết những tiểu yêu yếu kém, lấy huyết nhục tinh huyết của chúng cung cấp cho hắn. Cứ như vậy sẽ khiến hắn có thêm tứ chi cùng thân hình, chỉ là nhìn giống như một tiểu hài tử mang cái đầu to lớn, trông rất khủng bố mà quái dị.

Hứa Tiên xem xét Cừu thái tử đã bị chém nát dưới chân đang chậm rãi hòa tan, một đạo Thái Dương Chân Hỏa đánh ở phía trên, lập tức đốt thành tro bụi, nhưng không thể đốt được tầng bích chướng màu đỏ.

Binh đi như lửa, cứ như vậy qua trong giây lát, khách nhân đầy viện đã làm quỷ dưới đao của đám quỷ binh. Chúng chậm rãi xông tới, tiếng bước chân chấn nhiếp nhân tâm. 100 người đang ngày bình thường bất quá là gia đinh, nhưng lúc này 100 người thân khoác khôi giáp, tay cầm binh khí, khách nhân bị bao quanh mới biết đó là số lượng như thế nào?

Bên người Hứa Tiên chỉ còn lại có Thân Đồ Trượng, Doãn Hồng Tụ, tiểu Thanh. Tiểu Thanh là một trong số khách nhân có tu vi tương đối cao, nàng đã sớm tránh sang bên cạnh hắn, trong lòng hối hận, không nghe khuyến cáo của Hứa Tiên, nhìn trận pháp này rõ ràng lão đầu quỷ này muốn một lưới hốt trọn khách nhân. Giờ phút này thật sự là lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Ba người không hẹn mà cùng đem ánh mắt đặt ở trên người Hứa Tiên, giờ phút này coi hắn là chỗ dựa lớn nhất.

Hứa Tiên lại không phản ứng chút nào mà vẫn đứng nguyên tại chỗ. Trong đôi mắt lặng im như nước, phảng phất đang suy nghĩ điều gì. Lôi phù bị nhiều quỷ tốt mặc áo giáp chia sẻ, cũng khó phát ra nổi tác dụng tính quyết định, ngược lại sẽ kích thích chúng công kích mãnh liệt.

Thân thể Cừu vương gia đã trở thành người thanh niên, hình thể cường tráng trái ngược với khuôn mặt già nua, nhưng lại đang không ngừng trướng lớn. Không ngừng hô quát chửi bậy, lúc khóc lúc cười, tựa hồ thần trí không thanh tỉnh lắm. Nhưng cuối cùng không có tái phạm mệnh lệnh của hắn. Đám quỷ binh bao vây ba người Hứa Tiên.

Theo quỷ tốt không ngừng tới gần, khôi giáp chạm vào nhau bang bang điếc tai nhức óc, mũi nhọn của binh khí giống như có thể chạm được vào thân thể con người. Tiểu Thanh trong lòng đã tuyệt vọng, đối mặt với lực lượng của đội quân, thực lực cá nhân cường thịnh cỡ nào cũng chỉ có đánh du kích mới có cơ hội thủ thắng. Chính diện muốn kháng, căn bản không thể nào, còn Doãn Hồng Tụ sớm đã nhắm mắt lại.

Chỉ có Thân Đồ Trượng với ánh mắt sáng quắc nhìn Hứa Tiên.

Hứa Tiên rốt cục động, mười hai tấm Diệu Nhật phù cùng nhau bay ra, lại cũng không tỏa ánh sáng mà là hình thành một cái vòng tròn không ngừng xoay tròn, Hứa Tiên hét lớn một tiếng:

- Nhắm mắt lại.

Bầu trời không trăng, nhưng giờ phút này tại đây lại biến thành một vầng thái dương, trong nội viện như là mọc lên một mặt trời, cách mười dặm vẫn có thể thấy được kim quang.

Đây chính là đòn sát thủ cuối cùng của Hứa Tiên, pháp môn công kích mạnh nhất ghi lại trong Mặc Lục Thư -- phù trận. Tức là đem một loại phù lục tập hợp cùng một chỗ rồi phóng thích. Mà Hứa Tiên có khả năng sử dụng cũng chỉ có Diệu Nhật phù loại phù lục hình thành phù trận đơn giản cấp thấp này mà thôi. Hơn nữa còn là bằng vào thái dương chi lực của hắn mới có thể sử dụng được. Nếu là muốn dùng Ngũ Lôi phù hình thành phù trận, đó là đánh chết hắn cũng làm không được.

Ở bên trong hào quang, quỷ tốt đứng gần còn không kịp phản ứng đã bị quang mang hòa tan, binh khí khôi giáp trên người đinh đinh đang đang rơi trên mặt đất. Quỷ binh đứng phía xa cũng kêu rên lăn qua lăn lại chịu trọng thương, Thân Đồ Trượng ẩn thân đằng sau Hứa Tiên mới né được một kiếp.

Sau đó, Thân Đồ Trượng cùng tiểu Thanh nhân cơ hội này tiến lên đại sát một phen, đem quỷ tốt còn lại giết hết. Hứa Tiên chống kiếm đứng ở chỗ cũ, hiện giờ hắn đã mỏi mệt đến cực điểm.

Gió đêm thổi, mây đen tán, ánh trăng rơi, trong tiểu viện hiện lên một mùi máu tanh nồng đậm, ngay cả Doãn Hồng Tụ cũng bất giác cảm thấy buồn nôn, ngược lại còn có cảm giác được sống sống sau tai nạn. Đêm nay hết thảy đúng như một tràng ác mộng, trong mộng duy nhất một người là Hứa Tiên đang chống kiếm nghỉ ngơi. Trong gió đêm áo trắng phất phới tóc đen, một đôi mắt như nhật nguyệt trên có, dung mạo có chút quen thuộc, nhưng nàng lại không nhớ rõ đã gặp ở nơi nào... Có lẽ là kiếp trước a! Hứa Tiên đại khái không nghĩ tới gương mặt bình thường của hắn còn có chỗ tốt như vậy.

Hứa Tiên cũng không nhìn nàng mà lớn tiếng nhắc nhở hai người Thân Đồ Trượng:

- Coi chừng, trận này còn chưa xong.

"Ah " Một tiếng gầm giận dữ vang lên bốn phía, Cừu vương vừa mới bị ánh sáng đánh bại lung la lung lay đứng lên, hơn nữa không ngừng trở nên cao lớn. Thân Đồ Trượng tự nhiên sẽ không tái phạm sai lầm lần trước, Hứa Tiên cho lôi phù dẫn phát ở khoảng cách quá gần, trong lúc bị điện quang kích động, thân thể Cừu vương lập tức bị xé ra một vết thương lớn, cũng không có huyết, mà từ miệng vết thương bay ra vô số oan hồn gào thét.

Miệng vết thương nhanh chóng khép lại, chỉ để một vết sẹo khủng bố vô cùng. Mà ở bức tường ngăn cản ở bên trong màu đỏ như máu ngày càng nhiều huyết thực dũng mãnh tiến vào thân thể Cừu vương, kể cả hơn trăm tên binh tướng vừa mới bị giết. Quang mang vừa rồi cuối cùng không thể như Thái Dương Chân Hỏa đốt cháy hết thảy, mà tất cả lưu lại đều cung cấp huyết thực cho Cừu vương.

Cừu vương trở nên càng lúc càng lớn, làn da chuyển thành màu xanh đen, trong miệng xuất hiện răng nanh, một đôi mắt đỏ như máu không ngừng rít những thanh âm cuồng bạo. Đến cuối cùng ở đâu còn là nhân hình nữa, rõ ràng là một ác quỷ Dạ Xoa cao gần mười thước, trên người dày đặc các vết sẹo khủng bố, các nơi đều có gai xương duỗi ra. Tay chân đã hoàn toàn hóa thành móng vuốt sắc bén.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.