Hoàng Cung Giả Đương Sự

Chương 6: Quần thể yếu thế




Editor: Vân Nghiên 

“A! Phương pháp này thật sự dùng được chứ??” 

“Đương nhiên rồi! Là mẫu phi ta dạy ta!” 

“Mỗi ngày đều dùng được không?” 

“Có thể dùng cây táo được không? Ta thích cây táo!” 

“Hở? Thế dùng cây chuối không được sao?? 

……. 

Lúc này Tĩnh Hải vương Tiểu Tiễn đang ngồi cách trung tâm bão ồn ào hai cái bàn học, có thể nói, ở khoảng cách đấy hắn căn bản muốn yên tĩnh cũng không nổi. 

Tiểu Tiễn đành phải đem toàn bộ lực chú ý lên quyển sách trong tay, trong lòng không ngừng niệm đi niệm lại từng câu từng chữ trên giấy mà vẫn không ngăn được ma âm kia lọt vào tai. Bỗng nhiên lại có một giọng nữ the thé vang lên —— “A! Thật là khó coi!”…… 

Tĩnh Hải vương rốt cuộc không nhịn nổi nữa, lần thứ N đập mạnh tay lên bàn, hét lớn một tiếng 

“Các ngươi có thể im lặng một chút không?” 

Nhóm nữ hài tử cách hai bàn học quay đầu lại nhìn hắn một cái, không có phản ứng gì, đại khái giữ im lặng được trong một giây đồng hồ, cả thư phòng lại tiếp tục bị tiếng oanh oanh yến yến chói tai vây quanh. 

Tiểu Tiễn………. bị bơ triệt để……… 

Nghĩ xem Tĩnh Hải vương cậu, chính là con trai cả kiêm con trai độc nhất của hoàng đế, theo cách nói thông thường thì hẳn phải là chúng tinh phủng nguyệt- sao vây quanh trăng sáng mới đúng chứ, nhưng mà cậu hôm nay lại bị một đám tỉ muội kia coi như không khí, tại sao lại thế chứ? Tiểu Tiễn rồi cũng hiểu ra, hẳn là do cậu thân cô thế cô, không có huynh đệ làm chỗ dựa! Thói đời gì thế này, không có số đông thì chính là một quần thể yếu thế a….. 

Ba tỷ một muội, thêm việc mỗi công chúa có một thư đồng, tỉ lệ nam nữ trong lớp là 8:1………. Tiểu Tiễn ngoại trừ việc bị xem nhẹ, thì vẫn là bị xem nhẹ.

Nếu đợi tới lúc muội muội của Trữ mẫu phi lên sáu tuổi……. Tiểu Tiễn dùng ngón tay tính tính….. thì thành 10 nữ rồi!! Không ổn! Rất không ổn rồi! 

~~~~~~~ 

“Hôm nay đã học cái gì thế?” Từ sau khi vào học đường, Tiểu Tiễn mỗi ngày đều bị kéo đến Hoàn Khôn cung hỏi một lần. 

“Mẫu hậu hỏi đại tỷ không phải là được rồi sao?” 

Tiểu Tiễn nhét đầy một miệng điểm tâm trong cung hoàng hậu, tức giận trả lời. 

Kể từ ngày đầu tiên nhập học, Tiểu Tiễn đã không ít lần phàn nàn với mẫu hậu rằng đám tỷ muội của mình có bao nhiêu phiền phức, nhưng mà một chút tác dụng cũng không có. 

Nếu như là một năm trước, mẫu hậu còn có thể giáo huấn là tỷ tỷ không chăm sóc đệ đệ, vậy mà hiện tại còn quay sang khinh bỉ hắn “Ngay cả một đám nữ hài tử cũng không làm gì được là thế nào?” 

Tại sao?? Tại sao mới chỉ qua một năm mà hắn có thể làm gì đám tỷ muội kia cơ chứ?! Tiểu Tiễn trong lòng nhớ kỹ vấn đề này, chuẩn bị tìm người để thắc mắc. 

“Đây là cái gì thế ạ?” 

Tiểu Tiễn chỉ vào mấy con số nhỏ trên quyển sổ con của hoàng hậu……… ừ, có vẻ giống cái phụ hoàng hay xem. Hoàng hậu lắc lắc cuốn sổ con trong tay, cười nói với con trai 

“À, đây là những người có thể trở thành thư đồng của Tiễn nhi đấy, là phụ hoàng con đưa cho ta để chọn!” 

“......” 

“Sao vậy? Tiễn nhi có muốn xem chút không?” 

Ngoài ý muốn phát hiện con trai không chút hứng thú, hoàng hậu không khỏi cảm thấy kỳ quái, hình như là lúc bắt đầu đi học, nó còn rất quan tâm xem ai là thư đồng của mình cơ mà. 

Thư đồng thì làm được cái gì? Kể cả có them một người thì tỉ lệ vẫn là 2:8, hoàn toàn không có phần thắng —– bởi vì hiểu rõ điểm này, cho nên Tiểu Tiễn mới không có chút hi vọng nào với vấn đề thư đồng cả. 

Chẳng lẽ lại không có phương pháp nào để thay đổi cục diện bi thảm này sao?? 

Tiểu Tiễn thất vọng tột cùng đưa mắt nhìn đống sổ con chất đầy trên bàn trà của hoàng hậu, bỗng nhiên hai mắt sáng ngời. 

~~~~~~~ 

“Con hỏi cái này để làm gì?” 

Hoàng đế thấy con trai kích động chạy đến tìm hắn, theo phản xạ có điều kiện nghĩ tới lại là hỏi đáp tức thời, đang định lôi bộ đáp án thong dụng có sẵn ra để trả lời, lại nghe thấy tiểu Tiễn gấp gáp hỏi liệu nó có thể có nhiều hơn một thư đồng hay không. 

“Phụ hoàng cứ trả lời đi đã! Chỉ có thể có một thư đồng thôi ạ??” Tiểu Tiễn cọ cọ lên người hoàng đế làm nũng. 

“Cũng không phải là quy định cứng nhắc gì………. Nhưng mà bình thường…….” 

“Thế có phải là Tiễn nhi có thể có nhiều hơn một thư đồng không?” 

Tiểu Tiễn tự động bỏ qua nửa câu còn lại của hoàng đế. 

“…….Cũng…… không phải là không được…….” 

“Vậy Tiễn nhi muốn có 9 thư đồng!” 

Chín……. Chín??!! 

“Con cần nhiều thư đồng thế làm gì??” 

“Thái phó đã nói là “một người không bằng nhiều người”, cho nên Tiễn nhi cảm thấy có nhiều người học cùng thì sẽ tốt hơn!” 

Lý do này chắc đủ đường hoàng chứ……… Nhưng mà hình như sắc mặt phụ hoàng hơi lạ……. 

“Nếu không thì, bảy cũng được……..” 

Tiểu Tiễn thuận theo thời thế, chột dạ bỏ bớt hai người, hai người này vốn là chuẩn bị cho tương lai lúc ngũ muội tiến vào doanh trại quân địch, xem ra hiện tại vẫn nên khiêm tốn chút, trước mắt cứ ứng phó được với 8 người là tốt rồi. 

Bên này, trong đầu tiểu Tiễn đang tính toán thiệt hơn hiệu quả đạt được, bên kia, hoàng đế đang híp mắt đánh giá con mình. 

Làm cha sao có thể không biết suy nghĩ của con! Tĩnh Hải vương chỉ có hai việc là làm tốt nhất, một là thắc mắc, hai là gây chuyện. Chín thư đồng, một con số lớn như thế đương nhiên dẫn đến rất nhiều nghi ngờ, hơn nữa tiểu quỷ này vừa mở miệng đã giảm ngay đi hai người……… Các con số đó chắc chắn là có ẩn tình khác, biểu thị một cái gì đó. 

Bảy người……… Thêm tiểu Tiễn nữa là tám, làm chuyện tốt hình như cũng chẳng thành, chuyện xấu thì lại quá dư dả, chỉ là……… Hoàng đế hắn cuối cùng vẫn không biết con trai rốt cục muốn làm cái gì, đương nhiên cũng sẽ không từ chối rồi. 

Được hoàng đế gật đầu cho phép, tiểu Tiễn cao hứng đi làm bước tiếp theo. Nhìn thấy bóng con biến mất dần ở ngoài cửa cung, chủ ý này của hoàng đế xem ra là có hiệu quả. 

~~~~~~~ 

“Đây đều là những thư đồng con xin phụ hoàng đưa tới, mẫu hậu mau an bài cho bọn họ tiến cung đi!” 

Hoàng hậu giật mình cầm bản danh sách con trai đưa lên, nghĩ thầm, rằng hoàng đế sao có thể đáp ứng yêu cầu kỳ lạ của tiểu quỷ này vậy? 

Nhưng mà, nếu hoàng hậu chú ý một chút tất sẽ phát hiện, những người sắp trở thành thư đồng này, không chỉ có số lượng nhiều, hơn nữa còn toàn bộ có quan hệ họ hàng với thư đồng của các công chúa. 

Chính xác, tiểu Tiễn xin không chỉ là bảy thư đồng, còn có quyền tự mình chọn lựa các thư đồng đó. Các công chúa đều là kim chi ngọc diệp, thư đồng bên người cũng là các thiên kimthế gia, không tìm lực lượng ngang nhau sao có thể thắng được 

Ba ca ca của ba tiểu thư là thư đồng, một vị thúc thúc của thư đồng tiểu thư, cộng thêm ba hoàng thân quốc thích —– đây là danh sách thư đồng đã được chốt hạ của tiểu Tiễn. 

~~~~~~~ 

“Này, sao đệ lại có nhiều thư đồng thế này?” 

Đại công chúa nhìn thấy sau lưng bào đệ toàn là đầu người, kinh ngạc thắc mắc. 

“Nói gì vậy, đương nhiên vì đệ là con trai thôi!” 

Ngầm nói “Đãi ngộ của chúng ta khác nhau!” 

Đại công chúa vừa thấy vẻ mặt đáng ghét của đệ đệ, đang định bước lên bật lại, đúng lúc hai người chuẩn bị cãi nhau, tiên sinh liền lấy thước gõ mạnh vào bàn—– bắt đầu giờ học. 

“Hôm nay chúng ta học về Tống từ, thời kỳ cường thịnh của Tống từ gồm có hai phong cách lớn chủ đạo, phái uyển ước và phái hào phóng, vậy chúng ta hôm nay……..” 

“Tiên sinh, xin hãy giảng về phái uyển ước!” Tứ công chúa giống như đã tiên đoán trước được hành động của tiên sinh, liền giơ tay lên nói yêu cầu chính mình, các nữ hài khác cũng đều gật đầu. 

Lại thế nữa! Tiểu Tiễn tức giận nhìn Tứ muội, sao mấy người này lúc nào cũng chỉ thích uyên ương hồ điệp mấy thứ nông cạn như thế chứ, con gái đúng là con gái, không thấy các vấn đề lớn gì hết! 

Nếu là ngày thường, tiểu Tiễn nhiều lắm cũng chỉ dám oán thầm một chút, nhưng mà nay đã không giống xưa rồi, haha! Tiểu Tiễn nhàn nhã giơ tay lên “Tiên sinh, ta nghĩ nên giảng vềcác tác phẩm của phái hào phóng!” 

Tiên sinh trơ mắt nhìn thấy rõ ràng hai mặt trận công chúa cùng hoàng tử,dần trở nên khó xử. 

Nếu là trước đây, nhóm công chúa chiếm ưu thế áp đảo, ông cũng không sợ đắc tội Tĩnh Hải vương, nhưng mà hôm nay tự nhiên tỉ lệ nam nữ lại bằng nhau…… 

Tiên sinh không khỏi chần chừ, hoàng đế đột nhiên cho Tĩnh Hải vương bảy thư đồng là có ý gì đây. 

“Vậy thì chúng ta biểu quyết đi!” 

Nhìn bộ dạng tiến thoái lưỡng nan của lão tiên sinh, đại công chúa đưa ra một phương án rất dân chủ, mà tiểu Tiễn cũng nghĩ nhân số hiện giờ đang ngang hàng, cùng lắm thì 50:50, đốiphương cũng không chiếm được chút tiện nghi nào, cũng đồng ý. 

Kết quả biểu quyết —— 9:7, tiên sinh bắt đầu nói về phái uyển ước. 

~~~~~ 

“Thẩm Chiêu Trúc! Ngươi có ý gì??” 

Trong giờ nghỉ, tiểu Tiễn vô cùng căm tức chất vấn công tử nhà nội các đại học sĩ Thẩm đại nhân. 

Vào lúc có kết quả biểu quyết, tiểu Tiễn quả thực không thể tin vào mắt mình. “Chẳng lẽ đám con gái lại nhiều hơn một người?!”—- Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu cậu, nhưng sau khi nhìn quanh một vòng, tự nhiên phẫn nộ phát hiện bên mình có người “Theo địch phản quốc”. 

“Bởi vì muội muội ta thích a!” Thẩm công tử không nhanh không chậm giải thích, một bộ dạng rất đương nhiên. Đáp án này mặc dù cũng không có vấn đề gì, nhưng lại khiến tiểu Tiễn không thể chấp nhận. 

“Nhưng mà ta không thích!!” Tiểu Tiễn lớn tiếng nói, ngụ ý không thể hiện cũng có thể rõ, vậy mà Thẩm công tử lại có vẻ như hoàn toàn không hiểu cái “Không thể hiện cũng có thể rõ”, đáp một câu khiến cho tiểu Tiễn không còn nói được lời nào —– “Thế thì liên quan gì đến ta?” 

~~~~~ 

“Điện hạ, trong mắt Thẩm Chiêu Trúc hắn trừ muội muội ra căn bản không có ai khác, ngài đừng hi vọng nữa!” 

Sau đó, một thư đồng nói cho tiểu Tiễn biết Thẩm công tử này bị muội muội khống chế là sự thật, tiểu Tiễn á khẩu không nói được gì, đây không phải là dẫn sói vào nhà sao? 

Theo Thẩm chiêu trúc “làm phản” sau đó, tiểu Tiễn liền phát hiện, cho dù không phải bị muội muội khống chế, đám thư đồng của cậu cũng có đủ các lý do để gia nhập phe của bên nữ hài kia. 

“Ta chỉ có một muội muội thôi, không cho không được!” 

Công tử nhà Tả đốc Ngự Sử cùng công tử nhà Công bộ Thượng thư đồng thời giải thích với tiểu Tiễn, chuyện này giống chuyện bị muội muội khống chế đều khiến tiểu Tiễn không thể chấp nhận. 

Hai gia đình này thật tương phản với hoàng gia, tiểu Tiễn vô cùng mong ước gia đình có đông huynh đệ, bên kia nói chỉ có một nữ hài tử không phải là quần thể yếu thế sao? Tại sao đồng dạng như cậu lại có thể khác biệt như vậy chứ? Tiểu Tiễn mê mang…… Đến tột cùng là do cậu có vấn đề hay là do thế giới này có vấn đề đây? 

Nhưng mà, tiểu Tiễn còn chưa có khôi phục lại sau đả kích con gái mới là “vật quý hiếm”, tin dữ lại tiếp tục nối gót tới, lần này……… ngay cả vai vế cũng dùng không được rồi. 

Tào công tử cùng với thư đồng của Nhị công chúa tuy rằng tuổi tác không kém nhau là mấy, nhưng bối phận lại hơn hẳn một thế hệ, là thúc thúc, sau khi từ chỗ Tĩnh Hải vương về hô sau liền xin nghỉ ở nhà. 

“Công tử bị đại ca chỉnh rồi nên không tới được đâu!” 

Thư đồng của vị công tử đó mang theo tin tức tới báo cho tiểu Tiễn. 

Như vậy, ba vị thông đồng với địch, một vị e ngại cha của địch nhân, về phần ba vị hoàng thân—– tuy rằng tiểu Tiễn cũng không trông cậy bọn họ có thể chống lại được đám tỉ muội của cậu, nhưng cũng không phải là không có một tia hi vọng, kết quả……… Quả nhiên người cũng bị xử đến nơi đến chốn, không thể hy vọng chút kỳ tích nào phát sinh nữa. 

Hoàng đế vốn tính xem đứa con nháo ra chuyện gì rồi mới rút bớt thư đồng của nó, ai dè không đợi được nó có hành vi gây rối nào thì tiểu quỷ đã tự động đến xin cắt giảm biên chế. 

“Tiễn nhi sao lại đổi ý thế?” 

Tiểu Tiễn không trả lời câu hỏi của hoàng đế, chỉ lặp lại động tác đã làm vô số lần trong mấy ngày qua —- thở dài. Nếu đã không sử dujbg được, thì vẫn nên mặc quần áo nhẹ mà ra trận, giảm bớt vướng víu thì tốt hơn, cậu cũng chỉ để lại Tào thiếu gia vì mình mà bị giáo huấn…….. Vô dụng thì vẫn là vô dụng, nhưng ít nhất thì còn là người nghĩa khí. Qua bài học bi thống của chính mình, tiểu Tiễn rốt cuộc đã hiểu được một đạo lý —– muốn là kẻ mạnh, cả số lượng và chất lượng hai thứ đều phải nắm, hơn nữa còn phải nắm thật chặt! 

Nghĩ thế, tiểu Tiễn thình lình ngước lên nhìn hoàng đế, đột nhiên hỏi “Phụ hoàng, nếu Tiễn nhi làm hoàng đế, có thể thắng các tỷ tỷ hay không?” 

Đối với vấn đề nhạy cảm này, hoàng đế không có trả lời thẳng mặt, cũng không lấy hai cái đáp án nổi tiếng kia để đối phó con trai. Cũng không biết là xuất phát từ nguyên nhân gì, hoàng đế bỗng nhiên ghé sát vào tai con, thần thần bí bí nhỏ giọng nói: 

“Tiễn nhi nhớ này, đối phó với nữ nhân, không thể chỉ dựa vào quyền lực là được đâu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.