Hộ Mỹ Cuồng Y

Chương 16: Bệnh nan y có tính di truyền




Editor: Tuyền Uri

Tô Tuệ Cầm nhìn Đường Thiên đưa ra nhiều giấy chứng nhận chân thực đến như vậy, cũng có chút im lặng, dù sao cô cũng biết tên đàn ông này tựa hồ có chút thần bí, thậm chí có thể nói là thâm sâu khó lường, có lẽ làm ra loại chuyện này cũng không phải là không làm được.

Cô bất đắc dĩ nói: "Được rồi, nếu như cậu không muốn đến trường theo như lời tôi nói cũng không sao, nhưng đi làm thì vẫn phải đi, bằng không làm sao cậu có thể kiếm tiền nuôi sống chính bản thân của mình."

"Vì sao còn muốn tôi kiếm tiền, dựa vào y thuật của tôi, chỉ cần mở một y quán, khẳng định là khách đến nhiều như mây, một lần thu một triệu, rất nhanh tôi liền có thể trở thành người đàn ông giàu có gia tài bạc vạn." Đường Thiên cười hì hì nói ra.

Trang Vũ Trúc khinh bỉ nói: "Không cần biết cậu có phải hay không là người có y thuật lợi hại, nhưng muốn mở y quán cũng không có đơn giản như vậy, cậu có giấy phép hành nghề y sao? Không có giấy chứng nhận đó mà chỉ dựa vào lời nói, khẳng định cảnh sát sẽ đến bắt cậu."

“Giấy phép hành nghề y? Để tôi xem một chút, kỳ quái, hình như sư phụ tôi không có làm cái giấy chứng nhận đó, chẳng lẽ quên sao? Nếu như theo lời cô nói, vậy chẳng phải tôi không thể mở y quán?" Đường Thiên có chút phiền não.

Trang Vũ Trúc châm chọc nói: "Cậu chỉ cần nhờ người làm giả một cái giấy chứng nhận, thì chuyện đó không phải sẽ đơn giản hơn sao?" 

"Đúng, cảm ơn cô đã nhắc nhở tôi, chờ tôi đi gọi điện thoại, để người ta  làm chứng nhận giấy phép hành nghề y cho tôi, thì vấn đề đã có thể giải quyết rồi." Đường Thiên như bừng tỉnh, tựa hồ cũng không nghe ra lời nói móc của Trang Vũ Trúc.

Trang Vũ Trúc bị chính lời nói của Đường Thiên làm cho tức giận, cô vốn là muốn châm chọc cái tên không biết xấu hổ này, không nghĩ tới ngược lại còn biến thành nhắc nhở hắn.

"Nếu muốn làm giấy phép hành nghề, cũng cần tốn không ít thời gian, nhưng trong khoảng thời gian này cậu không định làm cái gì sao? Chẳng lẽ ở chỗ này miệng ăn núi lở?" Tô Tuệ Cầm hỏi.

Ngự tỷ đang đứng bên cạnh bỗng nhiên nói: "Cậu trai trẻ, không bằng tới quán Bar của tôi làm việc một khoảng thời gian đi, vừa vặn quán Bar của tôi cũng thiếu một nhân viên, cậu có thể tạm thời thay thế."

Đôi mắt đẹp của cô lóe sáng, ở chỗ này đột nhiên đưa ra yêu cầu đó, cũng chỉ vì hiếu kỳ, cô hết sức tò mò đến cùng là chàng trai trẻ này có lai lịch gì, cư nhiên thân thế rất thần bí, dường toàn thân trên dưới đều là bí mật.

"Đến quán Bar làm việc, hơn nữa còn là đi theo bên cạnh mỹ nữ tỷ tỷ, cái này tựa hồ là chủ ý không tệ, được, tôi đồng ý." Đường Thiên thoáng cái liền gật đầu đáp ứng.

Vốn là hắn không muốn đi đến địa phương đó làm việc, nhưng vừa nghĩ tới đi đến nơi đó cùng đại mỹ nữ làm việc với nhau, nói không chừng còn có cơ hội âu yếm, tâm hắn liền động.

Tô Tuệ Cầm nhất thời gấp gáp, cô không thể để tên xấu xa tâm lý không bình thường này đi đến quán Bar liền nói: "Chị Gia Hân, cho tên xấu xa này đi đến quán Bar làm việc, khẳng định là muốn quấy rối mấy cô gái đẹp khác, đừng vì hắn mà phá hư đường phát tài của chị."

Trọng yếu nhất là, đôi mắt của tên xấu xa này cứ liếc ngang liếc dọc,  không biết chừng lại phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, không làm tốt công việc đang làm, mà lại trực tiếp làm công việc trên giường.

Bản thân cô là người giám hộ của Đường Thiên, cô không cho phép chuyện vô liêm sỉ nhanh như vậy mà phát sinh đến mức không thể cứu giản được tình hình.

"Cô đây là đang phỉ báng tôi biết không? Để cho tôi đi đến quán Bar của mỹ nữ tỷ tỷ làm việc, khẳng định là khách đến như mây, mặc kệ phiền toái gì tôi đều có thể nhẹ nhàng giải quyết." Đường Thiên vỗ vỗ lồng ngực.

Trần Gia Hân cười khanh khách nói: "Vậy mới có chuyện để làm, chị đây sẽ mở mắt thật to mà nhìn, hiện tại thì đi theo chị, thời gian quán Bar mở cửa cũng không còn sớm."

Tô Tuệ Cầm muốn ngăn cản, nhưng Đường Thiên cùng Trần Gia Hân hai người rất nhanh liền bước ra khỏi phòng, căn bản không để ý tới lời cô nói.

"Tên xấu xa, dám không để ý đến lời nói của tôi, chờ cậu trở về, xem tôi làm thế nào để trị cậu." Tô Tuệ Cầm nghiến răng nghiến lợi.

Trang Vũ Trúc lại khinh thường bèn mở miệng nói: "Chị Tuệ Cầm, không cần lo lắng, khẳng định tên xấu xa này làm cũng không lâu đâu, chị Gia Hân cũng sẽ không bị tên đó dễ dàng chiếm tiện nghi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.