Đạo Quân

Chương 1809: Lẽ nào có lý đó!




Lời này không phải Giả Vô Quần dạy, lời này rõ ràng là uy hiếp chúng thần, ai dám có dị nghị, ta gả không được, sẽ gả cho con của các ngươi!

Mấy vị đại thần kia liếc nhìn nhau, ngầm cười khổ không ngớt, làm sao có thể nghe không hiểu công chúa đang uy hiếp bọn hắn!

Mặc dù biết là uy hiếp bọn hắn, nhưng bọn hắn không thể không nhảy hố a.

Nếu như Thiệu Bình Ba quật khởi, đối với bọn hắn không có chỗ tốt, cũng không phải người phe phái của bọn hắn, bọn hắn không có tất yếu giúp Thiệu Bình Ba.

Nhưng thân là người biết sự tình, cũng biết thời điểm này không thích hợp bỏ đá xuống giếng, giữ yên lặng mới tốt.

Bất quá bọn hắn xem như nhìn ra, người khác đại thể cũng nhìn ra, công chúa cắn Thiệu Bình Ba, là hận Thiệu Bình Ba phá hủy nàng, này là muốn trả thù Thiệu Bình Ba!

Thái Thúc Hùng tự nhiên cũng nhìn ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ nhi của mình, ngày hôm nay hắn xem như cũng nhận thức nữ nhi bảo bối của mình, không nghĩ tới lại có bản sự chỉ trích triều đường làm quần thần bó tay nghe lệnh!

Mới đầu cũng có chút hoài nghi nữ nhi bị người xui khiến, nhưng quan sát một lúc phát hiện không đúng, biện pháp có thể được người dạy dỗ, nhưng bình tĩnh thong dong, lại không phải dạy liền có thể dạy ra.

Đáng tiếc là thân nữ nhi, nếu không bằng bản sự của nữ nhi ngày hôm nay, trong lòng hắn nói thầm, nếu là nhi tử, chỉ sợ hắn sẽ coi như người thừa kế hoàng vị đến bồi dưỡng.

Mắt thấy quần thần ồn ào liên tục, rõ ràng là muốn bức cung, làm hắn dấy lên lửa giận, hắn cũng không thể dễ dàng đáp ứng sự tình này, đột nhiên đứng lên, phẫn nộ quát:

“Ở trên Kim Loan Điện ồn ào, giống như phố phường vô lại, còn thể thống gì, chờ các ngươi bình tĩnh lại nói, bãi triều!

Tìm cái cớ phất tay áo rời đi.

Không có biện pháp ở lại a, đối mặt quần chúng nhất trí, lại ở lại sợ là không đáp ứng cũng phải đáp ứng.

“Bãi triều!

Đào Lược hô, lập tức xoay người chạy theo hoàng đế.

“Phụ hoàng! Chẳng lẽ thật muốn nuốt lời? Nếu như không làm được, vì sao phải đáp ứng nữ nhi?

Thái Thúc Hoan Nhi hô to một tiếng, nàng là muốn bức cung.

Các triều thần cũng không buông tha, có người hô to.

“Bệ hạ, sự tình chinh quân còn chưa thương nghị xong, cớ gì bãi triều?

“Bệ hạ, không để ý quốc gia đại sự, còn thể thống gì a!

Thái Thúc Hùng làm như không nghe thấy, mắt điếc tai ngơ, xoay người đi nhanh.

Người đã chạy, ai còn có thể xông tới kéo hoàng đế trở về, không dám, cũng không có bản sự kia, tự tiện xông vào cũng không cách nào tiếp cận Thái Thúc Hùng, chỉ có thể tan triều.

Đối mặt chúng thần tản đi, Thái Thúc Hoan Nhi lạnh lùng nói:

“Nếu ta không gả được cho Thiệu Bình Ba, sẽ gả vào nhà các ngươi!

Lời này thật không phải Giả Vô Quần dạy.

Chúng thần không còn gì để nói, đã có mục tiêu nhất trí, thì không sợ nàng uy hiếp.

Bất quá nói ngược lại, này cũng coi như một bài học nhớ đời, tốt nhất là đừng làm cho vị công chúa này cảm thấy chướng mắt, bằng không thật gào khóc muốn gả vào nhà mình mà nói, ngươi tiếp hay không tiếp?

Chúng thần lục tục chắp tay, không có nhiều lời, dồn dập xoay người rời đi.

“Bệ hạ vì Thiệu Bình Ba, lại phất tay áo bỏ đi, lẽ nào có lý đó, hôn quân!

“Sự tình Thiệu Bình Ba gây ra, cũng nên tự mình xử lý sạch sẽ a.

“Này đích xác là biện pháp vẹn toàn đôi bên, đã có thể trả công chúa thanh bạch, lại có thể vì bệ hạ phân ưu, hắn thân là người trong cuộc, cực kỳ thích hợp.

“Chư vị, sự tình Hoàng gia cũng là đại sự trong triều, ngày mai chúng ta nên cùng thượng tấu!

“Không sai, việc quan hệ tới uy nghiêm và thanh bạch của Hoàng gia, sao có thể trò đùa, chúng ta nên khuyên bệ hạ tỉnh ngộ, không thể vì tư quên công!

“Tán thành!

“Chúng ta tán thành!

Một đám thái giám mang dù chạy tới, các đại thần từng cái từng cái cầm dù mở ra, che dù đi xuống thềm ngọc, nghị luận sôi nổi.

Thái giám trước đó té lộn mèo nghe vậy âm thầm lắc đầu, đám đại nhân này là muốn liên thủ dồn Thiệu đại nhân vào chỗ chết a!

Chợt thấy Thái Thúc Hoan Nhi từ trong điện đi ra, trên tay thái giám chuẩn bị tốt cây dù lập tức mở ra, che Thái Thúc Hoan Nhi rời đi.

Nhìn thấy tan triều, nhìn thấy nữ nhi trở về, Lan quý phi lòng tràn đầy thấp thỏm...

Lạch cạch!

Trở lại Ngự thư phòng, Thái Thúc Hùng phát ti3t tức giận, đập phá chén trà rít gào.

“Lẽ nào có lý đó! Lẽ nào có lý đó!

Đào Lược thúc thủ ở bên cạnh, hắn biết bệ hạ bị cả triều và nữ nhi bức cung, tức giận khó tiêu, hắn không dám hé răng, lặng lẽ phất tay ra hiệu tiểu thái giám đi vào thu thập.

“Hừ hừ! Thật không nghĩ tới, nữ nhi của bản vương thật có tiền đồ, sự tình này nhất định có người xúi giục!

Thái Thúc Hùng đột nhiên nhìn lại, hò hét:

“Đi, gọi Lan quý phi tới!

“Vâng!

Đào Lược lĩnh mệnh, xoay người phất tay ra hiệu, một thái giám cúi người rời đi.

Mà lúc này Lan quý phi đã gặp nữ nhi, cảm ơn thái giám che dù, đợi thái giám kia rời đi, lập tức thấp giọng hỏi.

“Thế nào?

Thái Thúc Hoan Nhi:

“Đã chiếu mẫu thân phân phó hoàn thành.

Khi nói, trong mắt lóe lên hận ý, trong đầu tràn đầy cảnh tượng phụ hoàng phẩy tay áo bỏ đi, nguyên lai phụ hoàng tình nguyện nàng thân bại danh liệt, cũng không muốn ủy khuất một thần tử!

Lan quý phi:

“Phụ hoàng ngươi nói thế nào?

Thái Thúc Hoan Nhi cắn răng nói:

“Không hề nói gì, bãi triều rời đi.

Lan quý phi lo lắng.

“Chỉ mong tiên sinh nói không sai... Đi, trở về tắm nước nóng, quay đầu lại cùng nương hảo hảo nói tình hình lúc đó.

Nhưng còn không trở lại cung quý phi, liền có một tên thái giám chạy tới truyền lời.

“Lan quý phi, bệ hạ mời quý phi nương nương tức khắc qua một chuyến!

Hoàng đế triệu kiến, không có biện pháp, Lan quý phi đành phải giao nữ nhi cho hạ nhân chiếu cố, hít sâu một hơi theo thái giám rời đi, nàng biết, hiện tại đến phiên nàng vào sân, trong lòng cũng rất khẩn trương.

Đến Ngự thư phòng, đi vào vừa muốn hành lễ bái kiến, Thái Thúc Hùng bình tĩnh vung tay.

“Không cần!

Thái Thúc Hùng đứng dậy, đi tới trước mặt nàng, nhìn chằm chằm nàng lạnh lùng nói:

“Sự tình Hoan Nhi xông vào Kim Loan Điện, ngươi có biết không?

Lan quý phi ủy khuất nói:

“Thần thiếp có biết!

“Bản vương không tin nàng chừng mười mấy tuổi có thể hiểu những chuyện này!

Thái Thúc Hùng cắn răng, bỗng nhiên gầm lên.

“Ai dạy nàng?

Lan quý phi ủy khuất hóa thành nước mắt, quỳ ở dưới chân hoàng đế, ôm lấy chân hắn khóc rống nói:

“Bệ hạ, kia là Hoan Nhi, là nữ nhi ngài yêu thương nhất! Hoan Nhi muốn tìm cái chết, nếu không phải thần thiếp phát hiện đúng lúc, Hoan Nhi đã tự sát rồi.

“Nữ nhi chịu ủy khuất lớn như vậy, ngay cả địa phương tố khổ cũng không có, ngay cả phụ hoàng của nàng cũng không muốn gặp nàng, cũng vứt bỏ nàng, ngài để nàng nghĩ như thế nào? Nàng nghĩ không thoáng! Nàng muốn tìm cái chết! Thần thiếp thực không có biện pháp, đành phải ra hạ sách này, đành phải dạy nàng như vậy!

“Bệ hạ, nhân ngôn đáng sợ, lẽ nào ngài thật muốn gi ết chết nàng sao? Kia là cốt nhục của thần thiếp! Thiệu Bình Ba bức nữ nhi của ta thành như vậy, chỉ có hắn cưới nữ nhi ta mới có thể chứng minh nữ nhi ta thanh bạch, ta không tìm hắn thì tìm ai? Chỉ cần có thể bảo đảm nữ nhi, thần thiếp tình nguyện chết! Bệ hạ, xin ngài thương xót, cứu Hoan Nhi đi...

Khóc có thể nói tan nát cõi lòng, vừa đến liền chuẩn bị tốt, chỉ có một biện pháp, khóc! Khóc vào chỗ chết! Có thể khóc thảm bao nhiêu thì thảm bấy nhiêu.

Cũng cắn chết là mình dạy, nàng không ngốc, nói là mưu sĩ ngoại quốc dạy, chẳng phải tự tìm phiền phức.

Hiện tại nàng phải hung hăng khóc, khóc chết đi sống lại, Thái Thúc Hùng muốn hỏi cái gì cũng hỏi không rõ, cuối cùng không kiên nhẫn vung tay lên.

Đào Lược gọi người đến, dẫn Lan quý phi trở về.

Trong Ngự thư phòng an tĩnh, nhưng bên tai Thái Thúc Hùng y nguyên vang vọng tiếng khóc thê thảm của Lan quý phi, mẫu thân thương con sốt ruột có mấy lời quả thật làm cho hắn thay đổi sắc mặt, gò má căng thẳng, hai tay nắm chặt.

“Hô!

Thật không dễ dàng tỉnh táo lại, Thái Thúc Hùng ngửa mặt lên trời ra một hơi, chậm rãi bồi hồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.