Bố Y Quan Đạo

Chương 565: Thói đời thay đổi




Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấy truyền ngàn dặm. Mấy ngày nay Trương Thanh Vân rất ẩn nhẫn, nhưng dù an phận thế nào cũng khó, ảnh hưởng của Cao Cát Tường ở thủ đô là quá lớn, đặc biệt là trong quan trường thủ đô, vì từ nhỏ hắn đã là đại biểu của thần tượng siêu cấp.

Bây giờ thần tượng sụp đổ, Cao Cát Tường chấp chính ở Thiết Mã chỉ vì cái trước mắt, không đấu thầu theo quy định tạo thành tổ thất quá lớn rồi lại chạy trốn trách nhiệm. Hắn vận dụng thế lực của mình để được điều động công tác, tất cả xâu chuỗi lại và trở thành một sai lầm khó thể tha thứ.

Dù sai lầm lần này có thể tha thứ nhưng tuyệt đối phải giáo dục để khắc sâu trong lòng, tổ chức đã tiến hành xử phạt nghiêm túc, bị miễn chức bí thư thị ủy, hơn nữa đã thông báo trong thời gian ngắn không được bổ nhiệm, vấn đề đúng là rất nghiêm trọng.

Đáng lý ra chuyện này cũng không có liên quan nhiều lắm đến Trương Thanh Vân, nhưng trên đời có mấy người bỏ qua cơ hội tốt như vậy? Sự việc được truyền đi khắp thủ đô, mọi người đang cấu véo để đợi kịch hay từ Trương Thanh Vân và Cao Cát Tường.

Về vấn đề Trương Thanh Vân thông qua Chiêm Hồng Quế để đối phó với Cao Cát Tường như thế nào được lưu truyền cực kỳ rộng, mà những thù oán giữa hai người cũng được đồn thổi vô số lần. Quan trọng nhất chính là hai kẻ này đố kỵ lẫn nhau, còn có một người là Triệu Giai Ngọc.

Mọi người xem chuyện Trương Thanh Vân lấy Triệu Giai Ngọc chính là nguyên nhân trực tiếp để hai cán bộ thanh niên kết thù kết oán, từ xưa anh hùng thường được phối với mỹ nhân, hơn nữa còn có cả sắc thái lãng mạn, vì vậy rất nhiều người thích dùng quan điểm cá nhân để áp lên sự việc lần này.

Cũng vì sự việc quá phức tạp mà Trương Thanh Vân khó tránh được phiền phức, trong ủy ban cải cách có mấy người không phải xuất thân thủ đô? Điều này truyền đi thì Trương Thanh Vân dần dần trở thành nhân vật chính, điều này làm mỗi lần Trương Thanh Vân xuống căn tin dùng cơm đều phải tiếp nhận ánh mắt của tất cả mọi người.

Dù là ở trong cục kỹ thuật cao thì Hầu Toản cũng cả ngày ồn ào theo sau, Trương Thanh Vân không thể chịu được phiền phức nên kéo tiểu tử này bắt dừng lại, hắn ra lệnh nghiêm khắc, vì vậy tiểu tử tai trâu này mới thanh tỉnh được một chút.

Chỉ là một lời khuyên nhưng cuối cùng lại đưa đến động tĩnh lớn như vậy, Trương Thanh Vân dù nằm mơ cũng không ngờ sự việc lại tiến triển như vậy. Nhưng sau khi trải qua sự kiện lần này thì hắn cũng hiểu ra được, thân phận của chính mình bây giờ quả thật đã không giống như trước đó.

Chính Trương Thanh Vân cảm thấy mình chỉ là một cán bộ cấp cục, nghĩ rằng người ta sẽ ít chú ý đến mình, nhưng sự thật đã chứng minh quan điểm của hắn là sai lầm lớn.

Chỉ cần là cán bộ cao cấp thì mỗi hành động đều phải hết sức cẩn thận, phải thận trọng, nếu chỉ cần không cẩn thận sẽ bị phóng đại lên vô hạn, sau đó kết quả sẽ vượt xa ngàn dặm so với những gì đang dự tính. Trong lòng Trương Thanh Vân chưa từng bao giờ coi Cao Cát Tường là đối thủ của mình, đối thủ thì có gì tốt? Mình và Cao Cát Tường căn bản không thể so sánh được với nhau, dù xét từ bối cảnh, thậm chí quan điểm nhân sinh cũng khác nhau, như vậy hai người có gì để so sánh?

Dù so sánh thì Trương Thanh Vân cũng sớm tự cho rằng mình là người thắng, chính là một người xuất thân dân đen ở tầng thấp nhất, bây giờ đã trở thành cán bộ quan trọng của bộ và ủy ban trung ương. Con đường mà hắn phải đi gian nan hơn Cao Cát Tường cả vạn lần, đó cũng chính là một điểm mà Trương Thanh Vân cảm thấy kiêu ngạo. Dưới tình huống này mình cần phải vắt óc bày mưu tính kế với Cao Cát Tường sao? Chính mình trừ khi có bệnh mới làm như vậy.

Nhưng những tin tức bịa đặt ở bên ngoài lại lưu truyền lực kỳ hung ác, tâm tình của Trương Thanh Vân thật sự chịu ảnh hưởng. Không có chuyện thì không thành sách, mình trong trường đảng kết bạn với một đồng chí là Chiêm Hồng Quế, mà bây giờ người này đã là đồng sự với Cao Cát Tường ở Thiết Mã.

Sau đó lại liên tiếp trùng hợp, cứ như vậy mà Trương Thanh Vân trở thành nhân vật chính cho sự suy sụp của Cao Cát Tường, lúc này hắn thật sự cảm thấy dở khóc dở cười.

Trương Thanh Vân biết rõ Hùng Tiên Vân và Chiêm Giang Huy đều là những quan viên có kinh nghiệm, những hành vi của mình bị hai lão căm tức, vì vậy sẽ có vấn đề. Thực tế cũng chính là như vậy, vì trước đó đã sớm có tin đồn mình sẽ xuống tuyến dưới rèn luyện, hơn nữa trước đó mình còn mời cả ủy ban cải cách đi dùng cơm, chủ nhiệm ủy ban cải cách công khai khen ngợi cũng chính là tín hiệu để mình xuống tuyến dưới rèn luyện. Nhưng tín hiệu này đã tung ra từ rất lâu, bây giờ lại không chút động tĩnh, ý vị của nó là thế nào? Trương Thanh Vân nghĩ rằng tám phần là những tin đồn bên ngoài đã phát huy tác dụng.

Tối nay Trương Thanh Vân lái xe về nhà, hắn nhấn chuông cửa, cửa nhanh chóng được mở ra. Tiểu nha đầu Mạn Mạn bây giờ đã khá lớn, mỗi ngày cô bé đều giúp cha mở cửa.

- Ba ba đi làm về rồi, ba ba về rồi!

Tiểu nha đầu kêu lên vui sướng, nàng lập tức phóng vào trong lòng Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân dùng một tay ôm lấy con, hắn hôn xuống mặt rồi nở nụ cười với con gái. Con cái tất nhiên là một liều thuốc giảm áp lực rất tốt, khi cùng chơi đùa với con gái thì hắn cảm thấy những phiền não tạm thời buông lỏng, cảm giác này là rất tốt.

Nhưng hôm na tâm tình hưởng thụ tình cảm nhân gian của Trương Thanh Vân đã nhanh chóng bay xa, khi tiến vào phòng khách thì khá lắm, vợ chồng Triệu Văn Phong, vợ chồng Lí Thiều Sơn đều có mặt. Trương Thanh Vân thấy bọn họ thì nghi nghờ mình có đi nhầm nhà hay không.

Trong trí nhớ của Trương Thanh Vân thì vài năm nay tuy hắn đi khá gần với vợ chồng Lí Thiều Sơn, cũng đến nhà chị gái vài lần. Nhưng hắn cũng không có quan hệ quá sâu với Triệu Văn Phong, cũng không biết rõ quá nhiều tin tức. xem tại TruyenFull.vn

Có khách đến nhà tất nhiên phải vui sướng mới đúng, nhưng khi thấy vẻ mặt bốn vị khách như những trái đu đủ thì Trương Thanh Vân còn vui sướng được sao? Lí Thiều Sơn thì tốt hơn một chút, Triệu Văn Phong bây giờ đang ủ rủ cau mày, cảm thấy đặc biệt buồn cười.

- Tam ca, Tam tẩu, Đại tỷ, anh Lý! Các anh chị...

Trương Thanh Vân vừa mở miệng đã câm mồm, chào hỏi cũng khó, phải chào hỏi với đám người đầu gỗ thế nào đây?

Triệu Giai Ngọc ở bên cạnh đứng lên nói:

- Thanh Vân về là tốt rồi, Tam ca và Đại tỷ phu đặc biệt đến tìm anh, nếu không thì mọi người đến phòng làm việc mà bàn bạc?

Triệu Giai Ngọc cũng có chút bận tâm đến tình hình của Trương Thanh Vân, lúc mở miệng cũng đi đến gần bên chồng.

Trương Thanh Vân cười cười, hắn ôm eo Triệu Giai Ngọc rồi vỗ vỗ lên lưng, tỏ ý bảo nàng cứ yên tâm. Triệu Văn Phong thật sự là người ngoan độc, sau khi xảy ra chuyện thì hắn đã gọi điện cho Trương Thanh Vân, lúc đó Trương Thanh Vân cũng đã nói rất rõ ràng. Bây giờ hai người không nên gặp mặt, bên ngoài tin đồn đầy trời, hai người gặp mặt chẳng phải cho người khác lý do để thêu dệt sao?

Nhưng Triệu Văn Phong lại không muốn nghe, hắn nhất định phải hẹn ngày gặp mặt Trương Thanh Vân. Khi Trương Thanh Vân còn đang suy nghĩ về vấn đề thời cơ thì không ngờ đối phương đã đến thăm. Phó phòng bộ tài chính coi như là thần tài, đáng lý ra thần tài đến nhà thì Trương Thanh Vân phải cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng mới đúng, nhưng lúc này hắn ngoài cảm thấy nhức đầu thì không còn gì khác.

Trương Thanh Vân dẫn Triệu Văn Phong và Lí Thiều Sơn tiến vào trong phòng làm việc, đám phụ nữ đều ở lại phòng khách. Trương Thanh Vân thấy Triệu Văn Phong rất khổ sở thì không nhịn được phải nói:

- Tam ca, vất vả lắm mới đến một chuyến, sao em thấy anh tâm tình hình như không được tốt cho lắm? Trong chỗ này đều là anh em, không cần phải trầm thấp như vậy chứ?

Cơ thịt trên mặt Triệu Văn Phong chợt co rút, hắn có chút tức giận, cũng vì hắn giúp Trương Thanh Vân một lần mà bây giờ gây ra tai họa. Cũng không biết trong đầu Chiêm Hồng Quế có vấn đề gì, khi lấy được tiền từ bộ tài chính quay về lại chẳng chịu chăm lo xây dựng, lại khăng khăng đi đến tỉnh ủy yêu cầu một câu trả lời đúng đắn.

Vì những hành động của Chiêm Hồng Quế mà những sự việc ở Thiết Mã bị đưa ra ngoài ánh sáng. Tài chính mà bộ tài chính đã phân tích cụ thể, đã thông qua những khó khăn của Thiết Mã mà ra quyết định trợ giúp, bây giờ quyết nghị nhìn qua lại có vẻ không phù hợp.

Mọi chuyện lộ ra ngoài thì kéo theo cả Cao Cát Tường, người ta tìm hiểu nguồn gốc và không kéo cả Triệu Văn Phong ra sao? Đáng thương là Triệu Văn Phong vẫn liên tục đứng ở bộ tài chính, bây giờ lại vô tình cùng Trương Thanh Vân chụp mũ Cao Cát Tường, vì vậy hắn cảm thấy chính mình rất oan uổng.

Bây giờ bộ tài chính cũng dã dậy sóng, trưởng phòng tự mình đến tìm Triệu Văn Phong, giọng điệu không tốt đẹp gì cho lắm. Bây giờ những đối thủ khác cũng đang rục rịch, chỉ cần thời cơ tốt thì Triệu Văn Phong sẽ trở thành miếng thịt trên thớt gỗ.

Triệu Văn Phong đối mặt với tình huống như vậy tất nhiên khó mà chịu đựng được, hắn cũng biết lúc này mình gặp Trương Thanh Vân là không thích hợp, nhưng hắn nhịn không được. Hắn cảm thấy đây là quỷ kế của Trương Thanh Vân muốn kéo mình xuống nước, vì vậy trầm tư suy nghĩ, cuối cùng cũng bất đắc dĩ mới nghĩ ra trò đến nhà thăm hỏi vào lần này.

Triệu Văn Phong tưởng rằng Trương Thanh Vân thấy mình thì sẽ chủ động xin lỗi, ít nhất cũng tỏ vẻ an ủi, không ngờ đối phương chẳng nói một lời, hắn sao không tức tối cho được?

Tâm tình tốt sao? Lúc này tâm tình của Triệu Văn Phong có thể tốt được à? Hắn thậm chí còn có một kích động muốn phóng đến cắn chết Trương Thanh Vân.

- Thanh Vân, đây rốt cuộc là có vấn đề gì? Động tĩnh lớn như vậy rõ ràng là không khôn ngoan, bây giờ cậu đang có tương lai rất tốt, làm như vậy thì được gì?

Lí Thiều Sơn nói, hắn hiểu Triệu Văn Phong, cũng có thể cảm nhận được những lời nói của Trương Thanh Vân có sức sát thương quá lớn, hắn sợ Triệu Văn Phong không thể chịu đựng được, vì vậy mở miệng nói trước.

Trương Thanh Vân quay đầu lại híp mắt nhìn Triệu Văn Phong, hắn khoát tay nói:

- Mọi người cứ tùy tiện ngồi đi, gần đây chính mình đều cho là người nhà mình có âm mưu, như vậy còn nói làm gì? Cao Cát Tường gây chuyện làm Thiết Mã chướng khí mù mịt, em phát hiện ra vấn đề, sau đó lại cùng anh Chiêm thương lượng muốn phản ánh chút tình huống cho tổ chức. Nhưng lúc này thì sao? Thế nào lại giống như vì em là kẻ không phải? Đây là cái quái quỷ gì?

- Là cán bộ đảng thì chúng ta không có quyền lợi chỉ ra những đồng chí mắc sai lầm sao? Cao Cát Tường phạm phải sai lầm, nên tiếp nhận xử phạt và giáo dục. Bây giờ đã xảy ra chuyện, có người ác ý suy đoán nguyên nhân, thậm chí còn nói có âm mưu, có nhiều âm mưu như vậy sao? Đây là cái quái gì tác phong kỷ luật đảng, đúng là làm bừa bãi.

Trương Thanh Vân vốn định ép mình bình tĩnh một chút, dù sao hai người Triệu Văn Phong đến để làm khách, nhưng mở miệng thì hắn phát hiện ra mình khó thể bình tĩnh, tất cả lửa giận tích góp trong lòng vài ngày qua chợt bùng ra. Triệu Văn Phong vốn cũng có chút oan ức, nhưng Trương Thanh Vân mới cảm thấy mình oan ức nhất, chẳng lẽ thói đời bây giờ đã thay đổi rồi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.