Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1287: Đảo tàn sát đẫm máu 15




Edit: Jolly

Beta: Sakura

‘Bụp’ nổ một tiếng, giống như trứng gà bị người dùng lực ném vỡ tan ra, chung quanh mùi máu tươi càng đậm, trong miệng tay súng bắn tỉa  không khống chế được phát ra một tiếng đau đớn, sau một khắc hắn tự tay bóp chặt bả vai Bách Hợp, muốn đè xuống mặt đất, Bách Hợp đã nắm chặt đầu của hắn, dùng sức xoay một cái, đầu người bị vặn qua, trong lỗ tai chỉ nghe được một tiếng ‘Răng rắc’ giòn vang truyền đến, thân thể mềm mại ngã xuống mặt đất.

Bách Hợp đứng lên, một tay súng bắn tỉa khác vẫn còn chưa chết, miệng há hốc, trừng chằm chằm đôi mắt không cam lòng nhìn cô, không thốt ra lời. Người này dù sao sẽ chết, Bách Hợp cũng mặt kệ không nhìn hắn, quay người theo cửa sổ thủy tinh lại chui vào trong phòng.

Giống như suy nghĩ của cô, sau khi ‘Lão Ưng tiên sinh’ bị giết, phòng thủ trong biệt thự ít đi, có lẽ là người nơi này quá mức tin tưởng vào hai tay súng bắn tỉa phòng hộ này, cho nên dưới lầu phòng giải trí không có người gác. Bách Hợp bước vào phòng giải trí, nghe được vài tiếng nói truyền đến từ trong phòng ăn của ‘Lão Ưng tiên sinh’, cô nương theo sân thượng bên cạnh nhìn qua, lúc này dưới lầu có mấy người mặt áo trắng quay quanh bàn ăn, bên cạnh một chiếc bàn để đầy thiết bị dụng cụ chữa bệnh, toàn thân ‘Lão Ưng tiên sinh’ và gương mặt bị nướng chín kia đang nằm trên bàn ăn.

Người này đã từng rất thích đem người khác bài lên bàn ăn, lúc này chính mình cũng cảm nhận được mùi vị bị nướng chín và bản thân mình bị bài lên bàn như một món ăn.

“Còn có thể cứu sao?”

Trên người ‘Lão Ưng tiên sinh’ cắm đầy ống lớn ống nhỏ, trên mặt, bờ môi, cái mũi bị Bách Hợp nướng chín đã có người xử lý qua, cắm ống thở trong khí quản. Người mặc áo bành tô trước đó ở bể bơi cực lực trấn an ông ta không phải lo lắng xin ông lưu lại bây giờ cũng có mặt ở đây đang đứng cạnh bàn ăn, lo lắng hướng về người đàn ông mặt áo trắng hỏi.

Người đàn ông đó lắc đầu, không khí chung quanh thoáng trầm xuống, điện tâm đồ bên cạnh cơ hồ không còn nhảy nữa.

Nhìn thấy vậy, Bách Hợp lạnh lùng thu hồi ánh mắt. Chính cô hạ thủ tâm lý nắm chắc, lúc cô buông ‘Lão Ưng tiên sinh’ ra, cho dù là chưa chết nhưng tuyệt đối cũng không sống được, những người ở đây dù có bản lãnh nghịch thiên, bọn hắn có thể đem người còn sống dùng mọi thủ đoạn giết chết, cũng tuyệt đối không thể làm người chết sống lại.

Cô từ cửa lớn phòng giải trí đi qua bên cạnh, chắc do lúc nãy trong biệt thự phát sinh sự cố quá lớn, cho nên người ở đây vẫn chưa kịp thay cánh cửa bị cô phá hủy trước đó, cánh cửa thậm chí còn đang trong tình trạng bị đẩy ra. Bách Hợp đi vào, bên cạnh trống rỗng, cô bước vào bên trong, mò mẫm cánh cửa thông qua phòng bên cạnh.

Nơi này trước đó do cô gây nên động tĩnh làm người khác phát hiện tri hô lên, cô lần nữa đưa tay nắm lấy cái khóa, đã từng chịu thiệt thòi, nên lần này cô cẩn thận từng chút một. Có thể là do may mắn, hoặc do người trên đảo rất chú ý đến chuyện này, cô mở được khóa đẩy cửa ra, bên này hiện không người.

Một thi thể nữ đã bị mổ bụng còn nằm trên bàn, một phòng toàn mùi máu tươi làm cho người ta cảm giác vô cùng khó chịu. Trên mặt đất nhiều dấu chân hỗn loạn, hiển nhiên rất nhiều người đã tới nơi này, từ tình cảnh lộn xộn nơi này xem ra, người ở đây vội vàng rời đi. Gian phòng này hơi khác chỗ của ‘Lão Ưng tiên sinh’, nhỏ hơn rất nhiều, Bách Hợp nhìn thoáng qua, do người ở đây không xảy ra chuyện gì nên dưới lầu cũng không có người gác, trống rỗng.

Bách Hợp cẩn thận xem xét một phen. Nơi này cũng không phát hiện camera, cô cẩn thận bước xuống lầu, bậc thang xoay tròn nối thẳng xuống phòng khách, từ lầu hai lén nhìn ra ngoài, lờ mờ có thể nhìn thấy ngoài biệt thự có vài người súng vác vai đạn lên nồng, võ trang đầy đủ canh gác ngoài biệt thự.

Phòng khách lầu hai đồng dạng có cửa nối sang bên cạnh. Dưới lầu có người canh gác Bách Hợp nhất định không dám đi qua, cô đi ra từ cửa này, bên ngoài là một thông đạo dài lớn xa hoa, chỗ rẽ không nhìn thấy điểm cuối, bốn phía im ắng, giống như miệng một đầu cự thú, nới rộng ra chờ con mồi chui đầu vào lưới. Bách Hợp do dự có nên tiến vào hành lang này không, thế nhưng sau một khắc cô chợt nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn và tiếng chó sũa mơ hồ truyền đến, có một người đàn ông đang nói chuyện.

“… không thấy đâu, đã tìm qua, hoài nghi cô ta có phải đã quay về biệt thự… đúng vậy…sẽ tăng cường kiểm tra. Cần phải cam đoan khách hàng an toàn… Tốt…” ông ta nói xong lời cuối cùng, trong âm thanh đã mang theo chút ít run rẩy, hiển nhiên người vừa nói chuyện với ông ta đã cảnh cáo. Nghe được âm thanh này, cũng phát hiện người truy tung đã quay về, Bách Hợp không còn lựa chọn, dứt khoát tiến vào thông đạo.

Cái thông đạo này hơi giống chỗ nhốt cô trước kia, cô chạy khoản chừng mười mấy mét, trong thông đạo đột nhiên tiếng mở cửa ‘Răng rắc’ truyền đến, một cô gái mặt áo ngủ che lại thân hình gợi cảm lười biếng đi ra.

“Ồn chết được….Tắm một cái cũng không xong…Ah a…” Cô ta trợn trắng mắt, cái áo ngủ màu máu tanh nồng thoáng cái Bách Hợp liền nhận ra, đây là ‘Mary phu nhân’ người suýt nữa giết chết cô, cô đang do dự nên chạy về phía nào, không nghĩ tới buồn ngủ gặp chiếu manh, vị ‘Mary phu nhân’ này vừa vặn đưa đến cửa.

Bà ta yêu thích lấy máu ngâm mình, thích hành hạ các cô gái, dùng máu tươi tắm để bảo dưỡng thân thể. Lúc phát hiện ra ‘Mary phu nhân’, bà ta cũng phát hiện có đều không đúng, trừng lớn mắt, trong miệng vừa muốn phát ra tiếng thét và đóng cửa, động tác của bà ta nhanh nhưng cũng không nhanh bằng Bách Hợp, một tay cô bóp chặt cổ ‘Mary phu nhân’, vừa bước vào trong, cánh cửa chậm rãi khép lại, khóa điện tử đã tự động khóa lại, tiếng thét trong miệng ‘Mary phu nhân’ trở thành tiếng ‘xì xào’, đôi mắt trừng lớn vào Bách Hợp.

Trên tay Bách Hợp dùng sức, đầu ngón tay vừa thu lại, cổ của vị ‘Mary phu nhân bị niết gãy, cổ mềm ngã ra phía sau, một đầu tóc ước sủng phân tán sau lưng, một đôi mắt trừng lớn, hiển nhiên chết không nhắm mắt.

Gian phòng này so với gian phòng trước kia Bách Hợp đi qua, thiết bị bên trong không biết sa hoa gấp mấy lần, gian phòng khoản 100 mét vuông, trên đầu là chùm đèn thủy tinh hoa lệ chói mắt, bên dưới là hai bồn tắm cực kỳ bắt mắt, cơ hồ chiếm hơn phân nữa căn phòng, hai bồn tắm song song, một bên toàn đầy máu tươi, một bên là nước sạch trong vắt, trên mặt đất nằm hai ba thi thể cô gái, cả căn phòng tản ra mùi máu tươi đậm đặc khiến cho người buồn nôn, Bách Hợp nhìn thoáng qua, mũi chân vừa nhấc, đạp thi thể của ‘Mary phu nhân’ vào trong bồn máu.

Bà ta khi còn sống thích nhất là được ngâm máu tươi, hôm nay xem như thành toàn cho bà ta, để bà ta chết trong bồn máu. Thi thể ‘Mary phu nhân’ lọt vào trong bồn văng lên một mảng huyết hoa, thân thể bà ta rất nhanh liền nổi lên, Bách Hợp nhanh chóng cởi đồ nhảy vào trong bồn, cô vừa mới vào trong không bao lâu, cửa phòng liền bị mở ra, tiếng chó sủa điên cuồng vang bên tai Bách Hợp, cô ngưng hô hấp tựa đầu chìm sâu xuống, lúc ngẩng đầu lên, một thân mình toàn đầy máu tươi.

“Ồn chết được…!” cô giả giọng khàn khàn của ‘Mary phu nhân’ mở miệng, dưới chân còn đang giẫm lên thi thể của bà ta, để không lộ sơ hở liền hỏi: “Tối nay rốt cục xảy ra chuyện gì, luôn ồn ào, tắm một cái cũng không xong, bây giờ các người còn dám xông vào phòng của ta!.

“Thực xin lỗi ‘Mary phu nhân.” Tên thủ lĩnh đi vào phát hiện vị ‘Mary phu nhân’ đang ngâm trong bồn tắm, không khỏi nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét, tại đây từng vị khách nhân tuy đều biến thái, thế nhưng vị ‘Mary phu nhân’ này biến thái muốn ói luôn, mỗi lần đều khiến gian phòng lộn xộn, mỗi lần người đến dọn dẹp đều mệt mõi không chịu nổi.

Lúc này trong phòng nồng đậm mùi máu tươi cùng thi thể ngổn ngang, vốn mấy con chó săn ngửi theo mùi đều bị hương vị này ảnh hưởng, lộ ra táo bạo bất an. Những người này ánh mắt cảnh giác xem xét chung quanh, ngoại trừ trong bồn máu một nữ nhân nhìn không thấy mặt mũi ra, trong phòng có mấy cỗ thi thể, bên cạnh bồn máu chắc do bà ta ‘Ngâm mình’ động tác quá lớn làm máu văng tung tóe, có chút đỏ. Trừ cái này ra cả căn phòng cũng không có nơi nào ẩn nấp được, hiển nhiên ‘Con mồi’ không có khả năng trốn trong này.

Trong bồn tắm máu chỉ có một vị ‘Mary phu nhân này, những thủ vệ cầm súng vẻ mặt ngưng trọng trong lòng không tự chủ nhẹ nhàng thở ra, trên đảo này không thể chịu đựng tiếp tin tức khách nhân xảu ra chuyện, cấp trên truyền tin tức đến, King vô cùng bất mãn sự việc phát sinh trên đảo lần này, yêu cầu mọi người toàn lực trước hừng đông phải bắt được ‘Con mồi’, nếu không được mọi người chuẩn bị thành con mồi tiếp theo!

“Gâu gâu gâu” tiếng chó sủa dồn dập và bén nhọn, không biết có phải do nơi này toàn máu và thi thể hấp dẫn, bọn chúng trở nên cuồng bạo dị thường, nhóm thủ vệ cực lực khống chế đám chó đang chằm chằm vào vị ‘Mary phu nhân’ trong ao.

“Tối nay có chút việc ngoài ý muốn phát sinh, có một ‘Con mồi’ đào thoát, chung ta cũng là vì bảo đảm an toàn của ngài.”

Tuy bị quát tháo nhưng thủ lĩnh vẫn không chút hoang mang giải thích: “ Chúng tôi muốn nhìn huyết trì một chút, có thể không?” Bên trong huyết trì đục ngầu, có khả năng cất giấu gì đó, mặc dù nói ‘Mary phu nhân’ trên đảo là khách quen, nhưng vạn nhất bà ta bị uy hiếp, giấu con mồi đáy bồn? Mọi người đều chú ý trong huyết trì, Bách Hợp lúc này đang bị nòng súng nhắm ngay, nhưng vẫn trấn định tựa đầu vào bồn tắm, cười lạnh hai tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.