Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 486: Ánh Mắt Đầu Tư




"Tinh Tinh tỷ tỷ.!" Trần Vân Thanh dường như đã đoán được đôi chút manh mối vì sao mình ở nơi đây.

Có điều Tinh Tinh tỷ tỷ trong lời nói của Dương Tư Tư làm cho hắn rất khó nghĩ, hắn lục lại trí nhớ xem mình đã từng gặp qua người con gái nào họ Lại hay là chưa.

"Ân..! Không lẽ là cô ta..?"

Trần Vân Thanh hơi chút giật mình, cuối cùng hắn cũng là đã nghĩ ra được, người con gái họ Lại mình từng quen biết là ai.

"Du..! Vân Thanh đệ đệ..! Chúng ta mới chia tay không bao lâu, cậu lại đem tôi quên mất rồi hay sao..?"

Lại Tinh Tinh đi vào gian phòng, nhìn Trần Vân Thanh ngạc nhiên khi nhìn thấy nàng xuất hiện, không khỏi lên tiếng giễu cợt một chút.

Nàng là đã đến gian phòng này từ lâu rồi, cụ thể là lúc Dương Tư Tư kêu lên, có điều nàng cũng chỉ đứng tại bên ngoài, không có đi vào vội, cũng là nên để cho đôi tình nhân trẻ này có cơ hội âu yếm một chút mới được có phải hay không..?

Trải qua sinh tử thời khắc kia, hai người chắc chắn là sẽ có nhiều điều muốn nói lắm.

"Tinh Tinh tỷ..! Đa tạ ân cứu mạng của chị..!" Trần Vân Thanh đi xuống giường, thật sâu ôm quyền cung kính bái tạ Lại Tinh Tinh..

Nơi đây là nhà của Lại Tinh Tinh, mình cũng xuất hiện tại đây, không cần đoán cũng là biết, người mà tối hôm đó ra tay cứu hắn cùng Dương Tư Tư chắc chắn là Lại Tinh Tinh rồi.

Ân.! Yêu Sĩ bát trọng sơ kỳ..! Người con gái này tiến bộ cũng là quá kinh dị một chút.

Mới mấy tháng trước hắn gặp Lại Tinh Tinh, khi đó cô gái này chì có tu vi Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ mà thôi, qua một thời gian ngắn như thế, lại có thể vượt hai cái cảnh giới lớn, thật sự không hề đơn giản.

Nghĩ cũng phải, nếu mà Lại Tinh Tinh không có cái thực lực này, làm sao có thể từ trong tay của Trần Ấn Văn cứu hắn đi ra cho được.

Trần Ấn Văn tuy đã bị hắn chặt đứt một cánh tay, tuy nhiên đối phương dù sao cũng là Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ cảnh giới, không phải hạng người nào cũng có thể trong tay của ông ta cứu người đi.

"Vân Thanh đệ đệ..! Chị đây chỉ là đang đầu tư mà thôi..!"

Lại Tinh Tinh tiến lại gần Trần Vân Thanh, rất tự nhiên mà ôm hắn một cái, như hai người khá là thân thuộc một dạng, kỳ thực cả hai vốn chỉ là bèo nước gặp nhau, không hề thân quen cho lắm đâu.

'Thương thế của tên tiểu tử này khôi phục cũng thật là nhanh..!' Lại Tinh Tinh trong lòng âm thầm kinh hãi.

Nàng nhớ khi mình cứu Trần Vân Thanh trở về, Trần Vân Thanh chỉ còn một hơi thở khá là mong manh, tùy thời điểm có thể đứt gánh ra đi.

Khi đó dù nàng đã cho tên này dùng đến Tam Giai Hạ Phẩm trị thương Đan Dược, tuy nhiên theo suy đoán của nàng, Trần Vân Thanh muốn tỉnh lại vẫn cần đến mấy ngày thời gian, còn như đi lại được như bây giờ, mười ngày nửa tháng nữa thì mới may ra.

Không ngờ chỉ qua một đêm, tên này lại có thể đi lại được như trước, xem ra trên người tên tiểu tử này có không ít bí mật mà nàng chưa được biết đâu.

Đây cũng là chuyện đương nhiên rồi, nếu mà không có bí mật lớn tại thân, sao có thể tại trong một thời gian ngắn thực lực lại tăng tiến vượt bậc như thế.

Nàng đã nhìn ra, đêm hôm qua nếu mà không phải Trần Vân Thanh bị thương từ trước, chỉ sợ là Trần Tiêu Thiên đã mất mạng trong tay của y mất rồi.

Đến Lạc Hoàng Miếu, dù chì còn một hơi, nhưng vẫn có thể đem cánh tay của một Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ chặt đi, điều mà dù đang toàn thịnh Lại Tinh Tinh nàng, cũng chưa chắc có thể làm được.

Cũng chính vì trông thấy sự bất phàm đến mức yêu nghiệt của Trần Vân Thanh, thế nên nàng mới mạo hiểm đắc tội với lại Trần gia cũng phải đem Trần Vân Thanh cứu đi ra.

Nàng có dự cảm, thành tựu sau này của Trần Vân Thanh sẽ không thể nào đong đếm cho được, có khi sau này, Lại Tinh Tinh nàng còn phải cần đến sự trợ giúp của Trần Vân Thanh này cũng nên.

"Đầu tư..?"

Khi không được người đẹp ôm vào trong lòng, hương thơm trên người của Lại Tinh Tinh cũng làm cho Trần Vân Thanh hắn có chút mê say, nhất là đôi g.ò bồng của cô gái này, nói thật là lớn nhất mà hắn từng nhìn thấy qua, trước đây hắn muốn thưởng thức một chút mà không có cơ hội, bây giờ Lại Tinh Tinh đưa đến tận cửa, không hưởng thụ một chút cũng thật có lỗi với bản thân.

"Khụ..! Khụ..!"

"Nha..! Tư Tư muội muội lại ghen rồi...!"

Lại Tinh Tinh khá là tỉnh táo, nghe âm thanh ho khan, nàng liếc mắt qua bên cạnh cách đó không xa Dương Tư Tư đang đeo gay gương mặt vì giận dữ, cũng liền đã hiểu vấn đề gì xảy ra.

"Không có..! Không có..! Tinh Tinh tỷ tỷ..! Chị cùng Vân Thanh đại ca cứ.. nói chuyện tiếp..!"

Dương Tư Tư trong lòng rất là không thoải mái, cực kì không thoải mái, không hiểu thế nào, nhìn Trần Vân Thanh cùng cô gái khác kề cận, nàng lại giận sôi gan, dù người đó chính là người đã cứu mình cách đây không lâu Lại Tinh Tinh cũng là như thế.

Tuy nhiên, trong hoàn cảnh này nàng cũng không thể tự nhận mình ghen theo lời của Lại Tinh Tinh cho được, nên nhớ nàng cùng Trần Vân Thanh vốn cũng không có gì cả, mình chẳng phải là bạn gái y, càng không phải là hôn thê của y, sao có thể đi ghen ghét vô cớ cho được.

"Tinh Tinh tỷ..! Nếu sau này chị có chuyện gì cần đến Vân Thanh giúp đỡ, Vân Thanh sẽ hết sức mình giúp chị một lần..!" Dương Tư Tư đã rời đi, Trần Vân Thanh cũng không lại gần kề Lại Tinh Tinh thêm nữa.

Thần thái của hắn đối với lại Lại Tinh Tinh trước cùng sau khi Dương Tư Tư rời đi cứ như hai người hoàn toàn khác nhau, không ai có thể hiểu được chân chính trong lòng của Trần Vân Thanh hiện tại đang là nghĩ gì.

"Được..! Tôi chờ chính là câu nói này của cậu..!" Trần Vân Thanh buông nàng ra, nàng có chút ngạc nhiên, cũng có chút thất vọng, tâm tư nàng cũng khá là phức tạp.

Nhưng nghĩ lại, mình cứu Trần Vân Thanh không phải là vì nghĩ đến chuyện sau này sẽ nhờ y giúp đỡ mình giải quyết khó khăn hay là sao..?

Nàng là một người buôn bán, đương nhiên sẽ không làm chuyện gì làm ăn lỗ lã cho dường như..!

Ân..! Chính là như thế, quan hệ hai người chỉ là lợi dụng lẫn nhau, nàng là đang đầu cơ trục lợi mà thôi.

"Vân Thanh..! Tôi thấy cậu diễm phúc cũng thật sự là không hề nhỏ a..! Đem theo một cô nương xinh như hoa như ngọc như Dương Tư Tư bên cạnh, bộ cậu không sợ Linh Nhi cô nương không vui hay sao..?" Cũng không chấp nhận được Trần Vân Thanh không đặt mình nặng ở trong lòng, Lại Tinh Tinh lại lên tiếng giễu cợt.

Nói thật lòng ra. Nàng cũng không thể không bội phục bản năng sát gái của Trần Vân Thanh, trước đây khi gặp Trần Vân Thanh, nàng nhìn thấy bên cạnh Trần Vân Thanh là một cô gái rất xinh đẹp tên Nghiêm Linh Nhi.

Thoáng qua một chút thời gian, Nghiêm Linh Nhi không thấy đâu, bây giờ bên cạnh Trần Vân Thanh lại xuất hiện một cô gái xinh đẹp không kém là Dương Tư Tư, cũng không biết tên Trần Vân Thanh này kiếp trước ăn ở thế nào, bên cạnh của y luôn luôn không thiếu mỹ nhân.

Có điều diễm phúc này nàng thấy Trần Vân Thanh cũng không dễ dàng gì hưởng thụ được đâu, cả Dương Tư Tư cùng Nghiêm Linh Nhi đều là những cô gái không dễ dàng gì đối phó.

Nhất là con nha đầu Nghiêm Linh Nhi kia, lần trước hại nàng mất không ít Hạ Phẩm Linh Thạch, nhìn cái cách trừng trị Trần Vân Thanh trong lúc cô ta ghen tuông kia, nghĩ đến thôi nàng cũng là sợ hãi mấy phần.

Nhìn về Trần Vân Thanh, nàng không khỏi thương hại, nếu mà cô gái Nghiêm Linh Nhi kia mà biết bên cạnh Trần Vân Thanh có Dương Tư Tư thế này, hậu quả kia...

"Tinh Tinh tỷ..! Chị đến đây không phải là chỉ muốn nói đến chuyện này thôi chứ..!"

Trần Vân Thanh cười trừ, có điều hắn sau gáy cũng có chút lạnh, nhắc đến nha đầu Nghiêm Linh Nhi kia, hắn trong lòng không khỏi lộp độp một tiếng, cô gái kia mà biết hắn mang theo Dương Tư Tư, đúng thật là khá không xong.

Có điều hắn sợ gì chứ, hắn cùng Dương Tư Tư là hoàn toàn không có chuyện gì, hơn nữa mình cùng Nghiêm Linh Nhi chỉ là bạn bè, là bạn bè bình thường, cô ta làm sao lại đi ghen tuông cho được, ân, chắc chắn là như vậy..! Trần Vân Thanh hắn trong lòng hiện tại cũng chỉ tự an ủi mình một chút thôi.

"Vân Thanh.! Cậu xem qua tờ thông báo này đi..!"

Lại Tinh Tinh hiểu Trần Vân Thanh không muốn đề cập đến chuyện riêng tư của mình, nàng cũng khá là biết ý không muốn đề cập đến nữa, cũng nên đi vào chính sự rồi.

"Hừ..! Trần Tiêu Thiên hành động cũng thật nhanh..!"

Trần Vân Thanh xem qua thông báo bên trong sau, nhẹ nhàng đem tờ giấy này hủy đi, hừ lạnh một tiếng.

Bên trong đó ngoài việc thông báo cho các thế lực bên trong Chấn Nam Thành truy tìm tung tích của hắn ra, không còn ý gì khác nữa.

Theo như thông báo này liền suy đoán, với tầm ảnh hưởng của Trần gia bây giờ, nhiều thế lực sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời của Trần gia mà thôi, hiện tại bên ngoài khắp nơi đang có người truy tìm hắn, ló mặt đi ra thì sẽ có người xông lên bắt hắn lại đưa về Trần gia lĩnh thưởng.

Chỉ sợ đứng nơi đây cũng chẳng mấy an toàn, các thế lực kia thế nào cũng có lúc tìm đến được nơi này. Trần Tiêu Thiên lần này làm việc cũng rất là hay, phản ứng cũng rất là nhanh chóng. Trần Vân Thanh hắn có chút bội phục người này rồi.
....

P/s: Năm mới Tết đến, Lão Ma xin chúc các bạn cùng gia đình nhiều sức khỏe, luôn luôn vui vẻ, tiền sẽ vào như nước.

Cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện trong thời gian qua.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.